Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Trời thu seoul, những chiếc lá vàng rơi tự do. Trên phố, hai con người đứng đối diện nhau bên kia đường, xe cộ cứ vô tình vụt ngang qua họ. Thời gian cứ trôi không dừng lại, chỉ có họ đứng đó nhìn nhau đầy luyến tiếc...Truyện được lấy cảm hứng từ bài hát "I don't know (well)" của nhóm nhạc Seventeen.…
Khạc khạc khạcĐây là chỗ hội tụ đủTrường Học Kiwi là chỗ fic cho nít quỷKiwi Già là fic cho mấy anh lớnEyey chưa nhe từ từTui muốn gửi tới các đọc giả thân yêu của tui là tui hay đánh sai chính tả éVậy thoiiChung cp thì vuiKhông chung thì hết vui(mà vui thì đọc 😊)…
Summary:Sans nhiều khi không ưa cậu em họ cho lắm, đặc biệt là khi cậu em cầu cứu Sans và nhờ anh đi dạy chung trường với mình. Tuy nhiên, Cha không cho phép anh từ chối. Và thế là Sans, một thanh niên mới có 7 năm kinh nghiệm đi giảng dạy, chuyển đến một thành phố nhỏ và làm giáo viên tại một trường trung học.Author's note:- Modern!AU- Basically Teacher!Sans và một lũ học trò chưa trải sự đời (cùng mấy người hàng xóm).- Cả tá headcanons.- OOC là điều không thể tránh khỏi.- Tuổi tác, ngoại hình, backstory và mối quan hệ giữa các nhân vật bị thay đổi (rất nhiều).Disclaimer: Undertale thuộc về Toby Fox. Các Au thuộc về chủ sở hữu hợp pháp của chúng.…
câu chuyện kể về mối tình của 2 chàng trai haruto và yuki .Vô tình gặp nhau vào lúc hoa anh đào nở rộ ,họ tìm hiểu nhau ,tình cảm cứ thế mà nảy mầm ,họ đã cùng nhau đi qua trong suốt chặn đường thanh xuân .Khi đã trưởng thành mối quan hệ đã tiến xa hơn nhưng vì 4 chữ" định kiến xã hội " lúc bấy giờ đã giết đi mầm tình ấy .2 con người sống đau khổ,chật vật .Cuối cùng vì không chịu nổi áp lực yuki quyết định rời bỏ haruto đi đến nơi khác sinh sống ....…
Tác giả: Nora Ernaux---Đây là câu chuyện nói về tuổi thanh xuân cuối cấp đầy sóng gió của Tiểu Vỹ và Lý Cường. Cả hai đều từng trải qua những tổn thương mà ở lứa tuổi ngây thơ trong sáng hồn nhiên không nên có. Cùng tìm hiểu, cùng chữa lành cho nhau rồi nảy sinh những tình cảm, nhưng cuộc sống liệu có nhẹ nhàng như họ mong muốn? Cùng theo dõi những tình tiết trong bộ truyện để đón xem cái kết của cuộc đời hai nhân vật nhé!…
"Dù mọi người có nghĩ em đồng giới thì em vẫn sẽ theo đuổi anh""Lí do tại sao tao thích bạn thân mày ư?""Tôi ko phải là người thích hợp đâu, hãy quay về tìm cô ấy đi...""Ở một khía cạnh nào đó tớ vẫn thik cậu <3""Là socola đó, mong cậu nhận lấy!""Xin lỗi nha nhưng ba mik lỡ ăn mất rồi..."…
Nắng mùa hạ chiếu vào mặt cậu, vàng ươm. Kazuha đưa tay lên chắn trước mặt. Loay hoay một lúc, cậu chợt phát hiện ra điều thú vị mới. Những tia nắng luồn qua kẽ tay cậu, mềm mại như lụa vàng. Nếu cậu nheo mắt lại một chút và hướng về thành phố, quang cảnh xung quanh cũng theo nắng thấp thó hiện lên giữa những ngón tay, lạ lùng tựa như chẳng phải nơi tấp nập xô bồ cậu quen.Nắng âu yếm phủ lấy cậu, mỉm cười chào.…
Title: Cô bé bán diêm (version PointFive)Author: Con PánDisclaimer: Các nhân vật không thuộc về tôi. Nếu họ thuộc về tôi thì hay quá...Pairing: Asamack, Michamu, Dasoclear, PUPI + sunaPGenre: General Rating: Rated H for hư cấu.Warning: Đương nhiên là OOC. Hơn nữa, tác giả viết khi đang phê cần.Summary: Pán và việc xuyên tạc cổ tích vẫn tiếp diễn, chỉ có điều là đâm bang sang fandom khác.…
Hôm đó, anh vẫn đứng bên cửa sổ. Cậu vẫn xuất hiện cùng chiều tàn, từ từ chơi nhạc. Mặc dù đã tự dặn mình không nên nhìn người ta thế này nữa, nhưng anh không kiềm được. Tiếng đàn vô thanh của cậu giống như tách trà chiều dịu nhẹ, uống vào một lần là mê đắm.Đột nhiên cậu dừng đàn, quay lại nhìn qua ô cửa kính. Mắt anh và cậu giao nhau một khắc. Anh giật mình, định lủi đi mất. Nhưng bàn tay vẫy gọi của cậu làm anh dừng lại. Cậu từ tốn mở cửa sổ. Trước mắt anh, cậu đặt nhẹ cây đàn lên vai, hít một hơi sâu, rồi kéo một khúc nhạc. Nắng vàng in lên cả cậu và đàn, còn gió thì nhẹ thoảng qua, như muốn đưa những giai điệu lại gần anh hơn. Lần đầu tiên, anh thực sự nghe được tiếng đàn của cậu. Tiếng đàn trong trẻo, vô tư, và đẹp đẽ biết bao. Những nốt nhạc ngập đầy vào anh, như một chiều hạ êm ả không oi nóng. Mắt anh lấp lánh những ánh nắng và nhịp điệu của bài ca.…