Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Team : @Genius_TeamTác Giả : @Mythaole1Nước mắt em rơi vì anh , anh có hay biết Trái tim em đau vì anh , anh có biết không Vì anh em có thể làm tất cả mọi chuyện . Còn anh , anh có thể làm tất cả vì em được không ?…
Tác giả: Mộ Dĩ Thành TrúThể loại: Sinh tử văn, mặt liệt bá đạo công, nhị hóa thoát tuyến thụ, 1x1, HETình trạng: Hoàn (47 chương + 5 PN)Tình trạng edit: Đã hoànEdit & beta: Holy Văn ánTrước hai mươi tuổi, Lâm Ngạn cảm thấy mình đúng là may mắn, tuy rằng ông trời bất công, không cho cậu cuộc sống hạnh phúc, thân thể khỏe mạnh, thế nhưng có mẹ nuôi yêu thương, đại ca của cậu nâng niu. Đáng tiếc, hết thảy mộng đẹp đều tan vỡ tại buổi tối làm cậu thống khổ.Người thân phản bội, đại ca nhẫn tâm, thoáng cái liền đem cậu đẩy vào địa ngục, chỉ có hai bé con bởi vì tội nghiệt đó mà xuất hiện cho cậu dũng khí sống tiếp. Thế nhưng một ngày nào đó, người đàn ông từng chà đạp cậu kia tìm được cậu, mang bé con của cậu đi, thuận tiện cũng dắt cậu đi luôn.Người đàn ông bá đạo, không cho phép dùng tội nghiệt để hình dung khởi đầu của bọn họ, hắn nói đó là duyên phận...Lâm Ngạn nhìn gương mặt chăm chú của người nọ, nở nụ cười, hóa ra mưa gió qua đi hạnh phúc vẫn đáng giá để chờ mong như cũ.Tóm tắtTác giả: Chuyện xưa tốt đẹp của mặt than Chu Mặc để ôm được mỹ nhân về, bắt lấy bé con, đào bẫy, sau cùng thành công tóm được nhị hóa Lâm Ngạn.Bạn đọc: Đây là câu chuyện kể về một nhị hóa thoát tuyến thụ mang theo hai bé con (ngự tỷ ngạo kiều Lâm Thang Viên, shota bán manh Lâm Đậu Bao) sau đó lần thứ hai vô tình gặp gỡ phúc hắc chung tình công, không thể không tự chui đầu vào lưới "gả vào" nhà giàu có.Chú thích: Nhị hóa: đồ ngốc, ngốc nghếchThoát tuyến: thoát ra tuyến đường bình thường =&…
Ly Châu trên tay - Phân Phân Hòa QuangGiới thiệu:DDiệp Ly Châu ngày thường Băng Cơ Ngọc Cốt, là mềm mại một mỹ nhân. Cập kê chi niên, nhưng không ai dám lên nghênh tiếp ở cửa cưới.Người người cũng biết, Diệp Ly Châu thể cốt yếu, đi hai bước đường đều muốn người khác giúp đỡ, Thừa Tướng lại là một nữ nhi nô, như vậy một bệnh mỹ nhân lấy về nhà, hơi phục vụ không được, nhất định sẽ bị lòng dạ ác độc tay đen tối Diệp Thừa Tướng giết đi.Diệp Ly Châu cũng rất phiền, thân thể của nàng càng ngày càng tệ. An tâm chờ chết thời điểm, có một đàn ông lạnh lùng thường thường tới phủ Thừa Tướng dao động.Người nam nhân kia ngọc thụ lâm phong, mạo nhược thiên nhân, chính là quá lạnh lẽo, nhìn về phía Diệp Ly Châu ánh mắt của cũng rất đáng sợ.Nhưng là, Diệp Ly Châu một khi tới gần người đàn ông này, thân thể ốm yếu liền khôi phục mấy phần, một khi người đàn ông này cách xa, nàng liền thở không nổi.Rốt cuộc có một ngày, Diệp Ly Châu rất có tâm cơ làm bộ ngã xuống, muốn tới gần người đàn ông này duy trì sinh mạng.Luôn luôn không sợ trời không sợ đất Diệp Thừa Tướng vội vàng níu lấy con gái của mình, ở nữ nhi bên tai nói nhỏ: "Đây là Nhiếp Chính vương, chính là mang theo mười vạn tới kinh hù dọa hoàng đế Tần vương, nữ nhi bảo bối ta tìm dịu dàng một chút , đừng tìm cái vị này Sát Thần."Sau lại, Nhiếp Chính vương đem làm bộ đáng thương tiểu Ly Châu đặt ngay tại trong lòng ngực mình: "Ngoan, gần thêm nữa một chút."Chỉ có Nhiếp Chính vương tự mình biết, hắn thích cái này tiểu mỹ nhân, t…
Chapter 1:Hạ Vân-TôiTôi là Hạ Vân,một con sói cô độc sống trong 1 khu rừng nguyên sơ ít ai lui tới và biết đến nó,bởi vậy ở đây tôi sống vô cùng yên bình cùng các loài thực vật như cây cỏ.Sự cô đơn và sợ hãi đang từng ngày gặm nhấm tâm hồn tôi đến cạn kiệt.Ở một nơi có ánh nắng chan hòa vào mỗi buổi sáng,dường như mang trong thâm tâm tôi một sự không màu,sự cô đơn đã làm tâm hồn tôi mục nát và dần trở nên điên loạn.Tôi đang quằn quại với những cơn co thắt do trực tràng bị bọn toán săn bắn trúng,ỉ ôi thật đấy!Loài người thật hung hãn và khốn khiếp,bọn khốn nạn đó đã cướp đi những người mà tôi yêu,những người mà tôi quý,dành cả sự lắng lo vỗ về.Tại chúng mà tôi mới phải cô độc tại chính nơi mà bản thân lớn lên,có biết bao kỉ niệm đẹp với những người thân yêuĐể rồi,mọi thứ thật đáng buồn,tất cả lại chìm sâu vào hố đen vô tận với những vòng xoáy vô hình trôi dạt vào thâm tâm non nớt của tôi.Đau buồn,bất lực đến kiệt quệ mà không thể,không thể thay đổi,không thể níu kéo người ở lại,không thể bảo vệ nơi mảnh đất cằn cỗi này nữa....Chuyển cảnh,tôi mở mắt mơ màng.Ôi!sao nơi này lạ quá,quái lạ,sao nhiều con người quá này.Tôi được đầu thai chuyển sinh ư,nghĩ rồi nhìn bản thân trong chiếc gương đặt bên trong cửa tiệm cạnh con đường mà tôi bị ngã.Hạ Vân tôi đây đang trong hình hài còn người,tôi đang có vạn câu hỏi vì sao mà chưa có thể giải đáp được.Nhưng khoan đã,chẳng phải từ giờ tôi chẳng còn phải cô đơn nữa sao,dù sao trong hình dáng con người để khám phá cũng không tệ…
Ẩn dục gl ( bách hợp abo )Tác giảNửa đời hoa mộcTiết mộng hoan cảm thấy nhà mình lão cha cho chính mình tên này xem như lấy đúng rồi, mười tám năm phồn hoa phú quý, chung quy là trong mộng tham hoan một hồi, lão cha trốn thuế đút lót, bị bắt vào tù, trong nhà tài sản tất cả sung công, nàng cơ hồ có thể thấy nàng nửa đời sau nhân sinh chỉ có lạn thấu hai chữ nhưng hình dung, như thế còn chưa tính, kia háo sắc lão cha còn cho nàng lưu lại chỉ biết tham mộ hư vinh, thân kiều thể quý tiểu mẹ, tay không thể vai không thể khiêng, còn tổng muốn người hầu hạ, lại thích làm trời làm đất, nũng nịu mà trang nhu nhược, cũng không biết nhà mình kia 250 (đồ ngốc) lão cha coi trọng nàng cái gì.Nguyên bản trong nhà một phá sản, lão cha bỏ tù, nàng liền tính toán một phách hai tán, ai lo phận nấy, nề hà kia nữ nhân bụng còn hoài một cái,"Hoan hoan, ta mang thai, không thể làm việc nặng......""Hoan hoan, nơi này khí vị quá khó nghe, hơn nữa lại dơ lại tiểu, ta không nghĩ ở nơi này......""Hoan hoan, ta là thai phụ, yêu cầu hảo hảo bổ thân thể, ngươi cũng đừng ăn, ngươi tuổi trẻ, lại là Alpha, khẳng định khiêng được đói đi......"Tiết mộng hoan trực tiếp xốc chăn, đem trên giường ỏn ẻn pháp ra lệnh người một phen ngăn chặn, "Ngươi còn biết ta là Alpha, vậy ngươi mỗi ngày ăn mặc như vậy đơn bạc bại lộ ở trước mặt ta lúc ẩn lúc hiện làm gì!"Vân lạc mở to kia đầy nước mắt hạnh ngây ra như phỗng mà sững sờ ở tại chỗ, nàng nhưng không nghĩ tới vị này ngày thường đối chính mình vạn phần ghét ngại tiện nghi nữ nhi, sẽ đối nàng khởi tâm tư. Dùng k…
Truyện au viết hoàn toàn là vì tình yêu với couple JunSeob thần thánh, không tránh khỏi sai lầm, thiếu sót. Mong mọi người bỏ qua cho. Vẫn là vấn đề tình yêu muôn thưở, vẫn là sự hờn ghen, oán hận , thù ghét ... Nhưng vượt lên trên hết là tình yêu chân thành, sâu sắc của hai bạn trẻ. ------------... Hạnh phúc .. Có đôi khi thật gần mà cũng thật xaNếu em đã buông tayVì sao anh còn níu giữ.....Như vậy chỉ làm cho cả anh và emHai chúng ta đều đau khổ Em yêu anh Đó là điều không ai có thể phủ nhận Nhưng liệu có thể được sao?Tình yêu của em làm sao có thể được chấp nhậnKhoảng cách nào cho em và anh đây???-----------------------…
Có thể ở một thế giới nào đó thật sự tồn tại cái tình yêu mang tên " Thiên trường địa cửu". Nhưng ở thế giới của tôi cái khái niệm đó thật sự xa vời. Người ta có thể yêu nhau, thề sống chết bên nhau nhưng người ta cũng có thể quay lưng, có thể phản bội. Đã từng có một ai đó nói với tôi rằng "ước định chính là để phá hủy". Khi yêu, người ta sẽ hứa hẹn thật nhiều, sẽ nâng niu và trân trọng người đó như trân bảo quý hiếm. Nhưng hết yêu rồi, thì tất cả cũng chỉ còn hai chữ " đã từng". Tôi chưa từng trải nghiệm qua đâu. Nhưng cái tôi thấy thì chính là như vậy đấy. Có thể đó chỉ là một khía cạnh của tình yêu, sẽ còn có mặt khác nữa. Có thể sẽ có rất nhiều người yêu và hạnh phúc. Tôi không phủ nhận tình yêu. Bởi thực tế dù là mối tình đẹp hay xấu nó đều có ý nghĩa riêng của nó. Yêu là cuộc trải nghiệm của cả hai người. Cho dù cuối cùng có ra sao thì ít ra bạn cũng từng có thời gian hạnh phúc. Gặp nhau là do "duyên phận" chúng ta có duyên đi chung một đoạn đường cho dù không đến cuối cùng nhưng đã từng đi bên nhau không phải sao?…
Lúc trước, từng nói tình cảm chính là thứ vô vị nhất trong cuộc đời này. Cuộc sống là một bản nhạc ballad không lời đã được cài đặt chế độ lặp lại trong máy móc, tình yêu là thứ gì đó mờ nhạt tự nhiên tìm đến không cần chúng ta níu kéo hay kiếm tìm.....Cơn mưa ngày ấy chẳng thể gọi được một cái tên.Phải chăng cơn mưa ấy là cơn mưa đầu tiên ươm mầm trong trái tim không cảm xúc, nó phải chăng chính là muốn giữ chân tôi chậm lại dưới mái hiên nhà anh mà không phải là ngôi nhà khác. Phải chi lúc đấy tôi chạy nhanh một chút, nhanh chân một chút để không bị dòng thời gian giữ lại, phải chi lúc đấy xe đạp không bị hỏng giữa phố vắng lặng dòng người, phải chi lúc đấy tôi đừng sợ mưa mà trú mưa trong dòng mưa hối hả, phải chi lúc đấy trời ngừng mưa và nắng ấm sẽ trở lại bên dòng người tấp nập, và phải chi lúc đấy tôi mạnh mẽ hơn mà phản kháng..... đó sẽ là một người khác mà chẳng phải là anh...Bìa: ___MLC___…
Đây là cục cưng của Dạ, muốn mang đi đâu vui lòng ghi rõ nguồn. Nghiêm cấm bắt cóc dưới mọi hình thức :">Thông báo: Đã dropVăn án: Toàn thể câu chuyện là một nồi lẩu về các mối quan hệ dây mơ rễ má lòng thòng, hi vọng các bạn độc giả sẽ không bị choáng -.-Phác Uyển Như là chị của Phác Tống Hi. Phác Tống Hi là bạn cùng lớp của Linh Hàm. Linh Hàm đang theo đuổi Ngô Tử Du, theo đến mức đuổi cũng không được. Ngô Tử Du lại là vị hôn phu của Phác Uyển Như. Phác Uyển Như thì lại có mối quan hệ không rõ ràng với Linh Tiểu Nguyệt. Linh Tiểu Nguyệt là chị của Linh Hàm.Bộ này Dạ sẽ đề cập đến một số chi tiết phá án và phân tích một vài điểm trong tâm lý học tội phạm. Dạ sẽ cố hết sức tìm hiểu về chuyên ngành này, nếu có gì sai sót mong các bạn độc giả góp ý.Cặp đôi Du-Hi là con cưng, sẽ được Dạ má mì nâng niu hết cỡ, nhưng ngược cũng sẽ hết cỡ. Còn Như Nguyệt là con ghẻ, chỉ có ngược, không có hường.Đùa thôi... Dạ chưa muốn bị đốt nhà :">…
" Tôi yêu em tôi cần em !!! Xin em đấy tha thứ cho tôi một lần này thôi." _Lục Hiểu Đình Lời tỏ tình muộn màng ấy liệu có thể níu giữ được cô ấy hay không . Thanh Kiều một du học sinh nước ngoài mới chuyển đến trường mới . Hầu hết các bạn trong lớp ai cũng tốt bụng và hoà đồng , hoặc ít ra cô nghĩ vậy . Thế nhưng luôn có một người luôn làm khó cho cô , cố chèn ép cô với cái danh lớp trưởng . Luôn làm cô rơi vào tình huống khó xử . Dù ghét cay ghét đắng nhưng cô làm được gì cơ chứ ? Người ta là tiểu thư nhà hào môn cơ mà , còn cô chỉ là một cô gái bình thường đến tầm thường . " Nếu muốn chết thì cứ việc ! " " Những người khác thì sao ????!" Rốt cuộc tại sao lại có sự phận biệt ấy" Ngu ngốc , đừng thấy tôi tốt với cô mà tưởng bở " .Đồ đáng ghét ấy sao cũng có lúc đáng yêu đến thế ? Tại sao lại gieo hy vọng rồi vùi dập nó chứ ? Rốt cuộc tại sao ?" Tôi không phải là món đồ để chị xoay vần !!!"_ Nguyễn Thanh Kiều…
Phút bù giờTình yêu và bóng đá. Nếu so sánh tình yêu như một trận bóngđá thì thực sự không có chút đúng đắn nào cả. Vì trong trận bóng đá khi kếtthúc biết đâu còn nhận được tỉ số hòa nhưng vốn trong tình yêu thì lại chẳngbao giờ như vậy. Nhưng có một thứ trong trận bóng đá lại làm tôi nghĩ về tìnhyêu - Phút bù giờ.Phút bù giờ mang lại cho người xem và cả cầu thủ một niềm hivọng làm thay đổi kết quả của trận đấu trong 90' đã trôi và nhiều lúc giờ phút nàylại mang một ý nghĩa vô cùng quan trọng mang lại chiến thắng và có khi là chiếnbại. Trong tình yêu đôi lúc 2 con người cũng cần dành cho nhau nhưng " phút bùgiờ" ấy để níu kéo, để nuối tiếc, để vun đắp, để trân trọng những gì họ dànhcho nhau để rồi tiếp lửa cho tình yêu đang nguội dần.Câu chuyện ngày hôm nay, tôi muốn gửi cho các bạn nói về 2con người đã đánh mất những "phút bù giờ" nên dành cho nhau để rồi tiếc nuối vìnhững suy nghĩ nhạt nhòa, để rồi đánh mất nhau.…
[Long Fic] TÌNH YÊU VÀ THÙ HẬNAu: Phớ Cưtê's Chap 1: Tạm biệt - Tuấn Khải à! Anh định qua Mĩ thật sao? Anh bỏ lại em ở đây ư? - Quỳnh Nhi đôi mắt long lanh nhìn Tuấn Khải như thể muốn níu gĩư anh ở lại. Nhưng Tuấn Khải vẫn gĩư nguyên vẻ mặt lạnh lùng, không chút rung động. Anh hất tay Quỳnh Nhi ra và nói:- Không phải tôi đã nói rồi sao? Tôi không hề yêu cô. Nếu không phải vì ba mẹ ép tôi đính hôn với cô thì không bao gìơ tôi yêu cô đâu. Bây gìơ ba mẹ tôi cũng li hôn rồi, tôi chẳng vịêc gì phải giả vờ yêu thương cô nữa.Quỳnh Nhi đứng lặng người. Cô không tin vào những gì Tuấn Khải nói. Lòng cô đau như cắt. Không gì có thể diễn tả tâm trạng của cô lúc này. Quỳnh Nhi là con gái của chủ tịch tập đòan Hanjun. Ngay từ nhỏ cô đã đựơc ba mẹ nuông chiều nhưng Quỳnh Nhi không hề kiêu căng, cô bé rất xinh đẹp, học giỏi lại con nhà giàu nên rất nhiều chàng trai theo đuổi. Nhưng cô chỉ yêu mình Tuấn Khải thôi. Quỳnh Nhi ngồi bịch xuống đất, khóc lóc thảm thiết. Tuấn Khải quay lưng bỏ đi khôn…
Khi còn nhỏ, cô và cậu có tình cảm với nhau, nhưng vì những tai nạn bất ngờ, những nỗi đau âm thầm của định mệnh đã khiến cả hai chia xa. Cô vì bị tai nạn mà mất trí nhớ, cậu vì đã gián tiếp đẩy cô đến cái chết mà quyết định rời xa cô... Hai năm sau, số phận trớ trêu đã xô đẩy hai người gặp lại nhau, nhưng lại chẳng thể nhận ra nhau. Cô lấy họ mẹ, trở lại cuộc sống bình thường như những cô cậu học sinh khác. Cậu cũng sống vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình và bạn bè. Nhưng cuộc sống chứa đầy những sự bất ngờ, cô yêu bạn thân của cậu, còn cậu, cô biết, cậu cũng từng có tình cảm với cô. Nhưng chỉ là "đã từng". Thất tình, nhận ra mình đã bỏ lỡ người quan trọng nhất, cô tìm cách níu kéo cậu. Năm năm yêu đơn phương, năm năm níu kéo, năm năm cố gắng mù quáng chỉ để cậu yêu mình. Nhưng sự thật không bao giờ chiều theo mong muốn của chúng ta. Cậu không yêu cô, cô cho tới giờ đã hiểu rõ. Đến cuối cùng, cô chấp nhận buông bỏ. Buông bỏ, có lẽ sẽ tốt hơn cho cả hai. Cậu không còn cảm thấy phiền, và cô cũng không còn cảm thấy đau đớn, khổ sở nữa...…
“Tướng công, ngươi nếu phụ ta, ta sẽ gặp cách ngươi mà đi.” Nàng nũng nịu nói. Mà hắn tắc gắt gao dán thân thể của nàng tử, thong thả mà lại yêu dã nói ra:“Nương tử nếu rời đi ta, ta liền phế đi của ngươi hai chân cùng hai tay, nhìn ngươi như thế nào rời đi ta?”Nàng vốn nên là sư phó chỉ định nước ngọt Vương phi, khả Hoàng Thượng lại đem nàng làm thay thế phẩm nhét vào hậu cung, nàng đem lợi nhận đâm vào trong bụng, đã xong này vớ vẩn hết thảy. Nhưng mà, lên trời ở nàng hấp hối là lúc, làm cho nàng có thể trọng sinh, lại bị thương lưu lạc thanh lâu, gặp yêu nghiệt bình thường Vương gia. Nguyên tưởng rằng như vậy định cả đời khi, Hoàng Thượng lại đem nàng đoạt lấy đến, để tại lãnh cung trung. Làm đi ra hoàng cung khi, lại phát hiện, nàng chính là một cái giao dịch phẩm thôi. Giả diễn thực làm, làm được để lại không người thương tiếc. Đi khúc diệu quốc, khúc diệu Hoàng Thượng cũng là không hiểu trìu mến người. Dùng cái gì hồng nhan họa thủy cũng…
Tác giả: Vô Ảnh Hữu TungSố chương: 100Tình trạng cv: HoànTình trạng edit: Đặt gạch 😌___________________________Khúc Nguyệt không thể nào ngờ tới, tên Chử bá vương trước đây mỗi lần gặp mình đều phải tránh đi đường vòng, về sau lại là người thân thương nhất đời mình..Chử Linh Quân, người giang hồ gọi tên Chử bá vương, nhà cao cửa rộng, tiền nhiều như nước (1), cường thế táo bạo, một lời không hợp là tức giận ngay lập tức.Về sau, chỉ vì nụ cười của ánh trăng sáng, khủng long bạo chúa bỗng chốc hoá nhỏ thành cún sữa nhỏ nhắn, không ngại bán manh (2) nũng nịu.Về sau, chỉ cần ánh trăng sáng mỉm cười, khủng long bạo chúa giây thu nhỏ chó sữa, không hạn cuối bán manh cầu sủng. . .Vì em, như si như say, mãi mãi không đổi..Nam chính rất nóng nảy rất si tình, là một con cún to xác đáng yêu ~ nữ chính nhẹ nhàng xinh đẹp, sự nghiệp có thành tựu ~Một bộ sủng ngọt đáng yêu, HE.…
" Hãy yêu một người có thể vì bạn mà có thể làm tất cả Chứ đừng yêu một người chỉ biết diễn tả tương lai "..... Yandere là gì: Yandere là một thuật ngữ trong tiếng Nhật, được kết hợp từ hai từ là Yanderuđiên loạn) và Deredere (yêu) và thường được dùng để gọi những cô gái ,chàng trai yêu người yêu một cách cuồng loạn, thậm chí sẵn sàng làm cả những điều đáng sợ để có được tình yêu.Tích cách chung của các yandere ( nam ) : Nũng nịu dễ thương với bạn nhưng sẽ trở nên máu lạnh ( đáng sợ ) khi ghen Cuồng bạn thật sự , thích được bạn cưng chiều , Luôn trong trạng thái kiểm soát bạn, khá là 2 mặt.(Đây cũng là tính cách của nam chính ạ💵)Vì đây là lần đàu mình viết truyện nên sẽ nhiều sai sót mọi người thông cảm ạ:3Tớ sẽ cố gắng phát triển kĩ năng viết truyện hơn ạh Mong mọi người sẽ ủng hộ tớ nhaa Sẽ có vài chương nội dung khá nhạy cảm nên mọi người cân nhắc kĩ trước khi đọc ạ🙌…
Tên truyện: Tiểu trù nương ở biên quanTên Hán Việt: Biên quan tiểu trù nươngTác giả: Đoàn Tử Lai Tập 团子来袭Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, xuyên sách, điền văn, mỹ thực, 1v1, HETình trạng: Hoàn (167 chương)Editor: NghiênTình trạng edit: Đang tiến hànhNgày: 04/05/2022Văn án:Khương Ngôn Ý vừa mở mắt ra đã phát hiện mình xuyên không vào nhân vật trong một quyển sách nàng từng đọc qua. Người khác xuyên không thì vào tiểu thư khuê cát được nâng niu, còn nàng lại xuyên vào thân một nữ phụ ác độc bởi vì hãm hại nữ chính mà bị xung quân làm doanh kỹ ở biên quan xa xôi. Nhưng với một thân trù nghệ được kế thừa từ cha ở hiện đại, liệu nàng có thay đổi được cuộc đời của nữ phụ trong sách hay không?Lời editor: Mình chỉ edit với mục đích cùng vui với các bạn đọc khác.…
Tuyển tập Angst. Có liên quan đến tâm lý và self-harm reader cân nhấc kĩ khi bạn muốn tâm trạng mình tồi tệY/n trong tất cả các phần truyện đều có vấn đề về tâm lý và self-harm ( tự làm hại bản thân ). Scaramouche/ Kunikuzuki/ Kabukimono cũng như Wanderer đều sẽ là người 'cứu rỗi' lấy bạn. Những mẫu truyện ngắn đôi khi xuất hiện để thoã mãn trí tưởng tượng của mình và nó chẳng tốt lành gì. Angst là cá chắc. Mình làm chủ yếu vừa đấm vừa xoa.ooc ráng chịu chứ mình làm với mục đích chữa lành hoặc sát chanh và muối vào thêm.[ gốc ngoài lề ]Truyện đa phần do mấy lấy cảm hứng thật và các kiểu đại loại cảm xúc mình đã trải qua cũng như nổi đau mình tự tạo cho cơ thể mình. Nên reader ở đây có thể yếu đuối nhưng mà được Scaramouche cưng chiều như vậy, nghĩ đến không thích sao😍?Mình sẽ xưng hô: cô, em, nàng. Vì mình thích phụ nữ và nâng niu, bởi vì một điều nữa là nó dễ thương 😭…
Thanh xuân của mỗi người đều gắn liền với những kỉ niệm khi còn ngồi trên ghế nhà trường; những cảm xúc bối rối khi lần đầu tiên biết yêu; những ngang ngạnh, ẩm ương của tuổi cà cương khó bảo; hay cũng có thể là một người đặc biệt nào đó. Thời niên thiếu qua đi, chẳng ai có thể níu kéo, dù muốn hay không, chúng ta vẫn sẽ lớn lên và già đi. Niên thiếu chỉ như một toà thành trong một câu chuyện tiểu thuyết của tuổi thơ, chỉ có thể nhìn mà chẳng thể chạm vào. Viết cho tuổi niên thiếu của mối chũng ta, mỗi chương sẽ là một cậu chuyện về tuổi học trò, ngây thơ, ương bướng nhưng không kém phần sâu sắc và cảm xúc. Có thể bạn sẽ thấy chính mình trong đó! Tối không quá chú ý về mặt cốt truyện, cũng như không trau chuốt về ngôn từ, nhưng tôi tin chắc khi các bạn đọc các trang truyện tôi viết sẽ có tâm trạng thoải mái, hay sẽ có một nỗi buồn man mác khi nghĩ về thanh xuân đã qua đi!…
Hạnh phúc là thứ xa xỉ nhất trong cuộc đời cô. À không, cô từng có được nó nhưng ông trời đã nhẫn tâm cướp đoạn nó khi cô không hề hay biết. Biến mất đột ngột... Như cơn sóng thần cuốn đi tất cả không để lại cho ai cơ hội nào dù chỉ là quay mặt nhìn lại.Cô sẽ không tuyệt vọng, không nuối tiếc. Ông trời không cho cô sống thì cô phải sống, sống để đe dọa mạng sống của người khác. Anh ôm cô vào lòng, nâng niu cô như vật báu sợ bể hay chỉ trầy xước chút cũng khiến anh đau lòng. Cô cũng muốn thưởng thức mùi bạc hà của anh, vùi sâu vào ngực anh:" Anh không sợ em sẽ giết anh sao?""Tất nhiên là không. Vì anh biết dù em là hổ báo dữ tợn như thế nào thì khi bên anh em mãi là con mèo ngoan của anh thôi"…