Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cứ ngỡ bản thân sẽ sống như thế này mãi,không bình thường để cho người ta kinh bỉ,không quá giàu để người ta hãm hại,không người thân..à có chứ nhưng cũng như không. Đối với một cái thế giới không còn gì luyến tiếc như thế này ra đi cũng là một cách giải quyết.. Nhưng anh lại chen ngang kế hoạch của tôiTôi nói" Cuộc đời tệ hại này,cần gì anh phải níu giữ"..Anh nói" Với tôi,em là mục đích duy nhất kiếm anh tồn tại"Liệu có nhàm chán quá không??…
"Anh đã có em là gia đình, đã có tổ ấm cho riêng mình.""Ở bên anh, em thấy bản thân được bình yên, được chữa lành những vết thương tâm hồn...Và chỉ khi ở bên anh, em cảm thấy mình biết yêu và được yêu.""Thứ tình cảm này, anh nâng niu nó như một báu vật trời ban. Anh sẽ cầu xin ông trời cho kiếp sau, kiếp sau nữa và mãi mãi sau này anh đều có thể ở bên em, chăm sóc em, bảo vệ em..."…
Em tên là Nguyễn Tường Dương, em hứa sẽ yêu thương, chăm sóc, nâng niu, một lòng chung thuỷ với Phạm Châu Ái Hồng suốt cuộc đời. Chị là vợ, là nắng hồng của cuộc đời em.Thể loại: Gl, Bách hợp, Duyên nữ…
"Ánh dương rực rỡ năm đó sẽ vì tình yêu của chúng mình mà quay đầu lại?""Năm tháng rực rỡ đó, có một cái tên rất đặc biệt. Năm tháng sau này, chỉ có em vẫn không nỡ quên, vẫn nâng niu nó đợi chờ.""Với tôi, cô ấy, vừa là giới hạn, vừa là chấp niệm, vừa là ngoại lệ.Kiếp này lẫn kiếp sau, có lẽ ngoài cô ấy ra tất cả đều là tạm bợ..."Tổng hợp oneshort otp KNY…
Sóng biển đánh vào người như cố đẩy em lại bờ. Đừng điĐừng đi, nơi kia là bóng tối lạnh lẽo.Đi đi đừng quay đầu nhìn lại. Phía trước là biển sâu, phía sau là vực thẩm.Không ai níu lấy, không ai giữ lại. Em trở thành tiên cá của đại dương, một báu vật mà không ai có thể động tới, không ai có thể tổn thương. ----Văn án vậy thôi nhưng là truyện hài nha.…
Đạo Đức Kinh (tiếng Trung: 道德經; phát âm tiếng Trung: nghe (trợ giúp·chi tiết)) là quyển sách do triết gia Lão Tử viết ra vào khoảng năm 600 TCN. Theo truyền thuyết thì Lão Tử vì chán chường thế sự nên cưỡi trâu xanh đi ở ẩn. Ông Doãn Hỷ đang làm quan giữ ải Hàm Cốc níu lại "nếu ngài quyết đi ẩn cư xin vì tôi để lại một bộ sách!", Lão Tử bèn ở lại cửa ải Hàm Cốc viết bộ "Đạo Đức Kinh" dặn Doãn Hỷ cứ tu theo đó thì đắc đạo. Do đó, Đạo Đức Kinh còn được gọi là sách Lão Tử.…
Con người ai cũng có tuổi thanh xuân vui vẻ bên bạn bè. Nó cũng zậy, bạn bè là thứ quan trọng nhất dv 1 đứa 17t. Nhưng tất cả dần thay đổi từ khi ng đó bước vào cuộc sống nó. Nó đã bỏ lỡ đi 1 đoạn thanh xuân tươi đẹp chỉ vì một ai đó.......ng đó cũng ko yêu nó, nó cố chấp níu và Kết quả nhận dc zì xin mời các bn đọc truyện…
-Anh yêu cậu.-Cậu không yêu anh.-Anh theo đuổi cậu.-Cậu lơ anh.-Anh tỏ tình với cậu.-Cậu đồng ý.-------------------------Cậu yêu anh.-Anh không quan tâm.-Cậu níu kéo.-Anh rời xa.-Cậu đau khổ.-Anh ghét cậu.-------------------------Anh yêu cậu.-.....-Anh muốn cậu bên cạnh.-......-Anh đau.-.......-....... Xin lỗi anh, muộn rồi.Anh đã đến với cậu.…
... Tôi không biết phải giới thiệu gì nữa, quý độc giả cử đọc rồi biết nhé Thật vinh hạnh khi được các bạn độc giả quý mến chọn tác phẩm này để thẩm văn, tuy văn ngữ của tôi còn hạn hẹp nhưng tôi chắc chắn sẽ không để các bạn phải thất vọng vì nội dung của từng chương truyệnChúc các bạn đọc truyện vui vẻl…
Daruizen đã chết. Kể từ khi bị đánh bại và thanh tẩy, ý thức mơ hồ của gã hoàn toàn không còn tồn tại trên cõi đời.Nhưng khi mở mắt ra, gã lại thấy mình đang lơ lửng giữa không trung, mang hình hài một làn khói mỏng manh yếu ớt và được nâng niu bởi đôi bàn tay ấm áp.Người đó ngạc nhiên, cảm thấy thích thú khi nhận ra gã có ý thức.Gã mơ màng, lựa chọn đi theo người đó hòng tìm kiếm câu trả lời về sự tồn tại của mình.Nếu như được sinh ra từ căn nguyên của thảm hoạ, là hiện thân của thứ tai ương cần phải bị diệt trừ, không được phép tồn tại... Vậy tại sao gã lại xuất hiện? Chẳng phải cuối cùng mọi thứ đều sẽ quy về hư vô hay sao?Daruizen tự hỏi rất lâu, cho tới khi phải đối mặt với kẻ từng khước từ lời cầu xin hèn mọn và thảm hại của mình."Tôi không cần biết cậu là ác quỷ hay thiên địch của nhân loại. Với tôi, cậu là người vô cùng quan trọng. Vậy nên..."Vì một ai đó, ác ma cũng có thể nở nụ cười dịu dàng.Lưu ý: Darunodo là NOTP của tui, fic này có xuất hiện OC x char và những tình tiết gây khó chịu tới người ship cp đó. Cảnh báo trước không lại có người hỏi.…
Bài này lại bảo làm 《 của ta ngồi cùng bàn hội tróc quỷ 》, 《 hào môn kế nữ là đại sư 》Đừng cảm tình lệ quỷ đại lão Tô Trầm Hương ăn không khắp nhà có ma lệ quỷ, bụng đói kêu vang đi ra nhà có ma, đói vựng ở nhà có ma cửa vào, lại tỉnh lại trở thành một cái mười sáu tuổi cao nhất cô gái.Vì điền đầy bụng, nàng mỗi ngày đều bôn ba ở sưu quỷ tróc quỷ ăn quỷ trước nhất tuyến.Thẳng đến có một ngày, nàng gặp cái cả người âm khí có thể nói lệ quỷ hấp dẫn cơ đại lão Trần Thiên Bắc.Tô Trầm Hương hạnh phúc ở hắn bên người ăn đốn ăn no .Một ngày này, có nhân tò mò hỏi võng Hồng học bá Tô Trầm Hương đối Tín Đức giáo bá Trần Thiên Bắc ấn tượng.Nũng nịu tiểu cô gái sờ đi trần giáo bá trên người lệ quỷ, cắn một ngụm, chậm rãi nói, "Trường kỳ cơm phiếu đi."Toàn võng oanh động.《 võng Hồng học bá thông báo Trần thị người thừa kế! 》Trần Thiên Bắc nhìn chằm chằm Weibo hot search, quay đầu, trắng nõn kiều nhuyễn tiểu nha đầu ngồi ở hắn bên người, ánh mắt sáng trông suốt nhìn hắn... Sau lưng, ngọt ngào mật mật dựa vào lại đâyTô Trầm Hương: Đại lão, ngươi phía sau kia chích lệ quỷ, thực hương!Trần Thiên Bắc: A...…
Người ta nói thanh xuân là ngưỡng cửa, cũng là một bước chuyển mình trong cuộc đời, giống như một cơn mưa rào dù cho bạn từng cảm lạnh vì tắm mưa nhưng bạn vẫn muốn đắm chìm trong nó một lần nữa. Thanh xuân có lẽ có những chuỗi thời gian có những mắc xích, cũng có những tình cảm nảy nở như cánh hoa bằng lăng trong gió. chỉ là cả một đời người ta vẫn không thể hiểu được...những phút giây đó vì sao lại thích một người, vì sao quay đầu nhìn lại, chẳng mấy chốc đã nhanh như thế, nhanh không kịp níu giữ bất cứ điều gì.Tớ bước một bước về phía cậu, cứ như trở lại quãng ký ức mơ hồ không rõ nét. Cứ như một cuốn phim quay chậm, cậu có lẽ chỉ là thước phim cũ kỹ, là tấm ảnh trắng đen phai màu nhưng cứ chầm chậm, dùng nét cũ kỹ ấy khắc trong tâm trí tớ. Để rồi khi tớ quay đầu lại, giữa cái nắng dịu nhẹ, giữa cơn gió hất nhẹ mấy cánh hoa rơi trong gió. Tớ thấy cậu là hình ảnh một thiếu niên đang mỉm cười đẹp đẽ ngọt như nắng hòa tan vào tớ, còn tớ chính là viên kẹo ngọt giữa đời của cậu, ăn qua một lần sẽ mãi nhớ về mùi vị của nó, chỉ là...sẽ khó để cảm nhận nó thêm một lần nữa, vì duy nhất và chỉ duy nhất trong đời, tớ mới là viên kẹo ngọt mau hòa tan trong cậu, là viên kẹo dẻo trong suốt không vẩn đục...…
「日下の花」- Nhật Hạ Chi Hoa Tác giả: Thanh Dao __________ ✿ Giới thiệu tác phẩm "Họ từng học cùng nhau rất lâu. Ngồi gần nhau, đi qua biết bao mùa thi, cùng lớn lên trong những dãy hành lang cũ. Nhưng thật ra... chẳng bao giờ thật sự gần nhau." Cô gái ấy đã thích cậu ấy - từ cấp hai. Và đến tận cuối cấp ba, vẫn chưa một lần nói ra. Không một lời, không một dấu hiệu rõ ràng, không một lý do để níu lại. Chỉ có trái tim cô - biết rất rõ mình đã thương một người suốt bao nhiêu năm. Rồi họ không còn học cùng lớp. Không còn gặp nhau mỗi ngày. Không ai rời đi, nhưng cũng chẳng ai ở lại. "Có những tình cảm đẹp đến mức không dám chạm vào. Trong veo - dịu dàng, nhưng lại lặng lẽ tàn đi như một đoá hoa nở dưới nắng." Và sau tất cả, thứ còn lại chỉ là khoảng trống chưa từng được lấp đầy. ⸻ 🫧"Nhật Hạ Chi Hoa" là câu chuyện của một mối tình không lời, nơi tình yêu dịu dàng nhất - cũng là thứ đau nhất.…
Trailer : Duyên Phận Ngày nàng bước lên kiệu rước phi về phủ tướng quân . Đại hỉ của nàng mà lòng ta không vui . Tâm Nhi ... Ta hối hận rồi , thực sự hối hận rồi Nếu ngày đó ta không gặp nàng ... Không hẹn ước với nàng ... Không qua lại với nàng ... Thì có lẽ tâm ta không nặng tình như bây giờ .Bóng dáng nam tử vận hắc y chạy theo kiệu rước phi đẹp lộng lẫy , cờ hoa võng lọng trải khắp lối đi quanh hoàng cung nguy nga lộng lẫy . Dường như kiệt sức , hắn ngã quỵ xuống đất mà tuyệt vọng , kiệu đã đi xa . Hắn chống tay xuống nền gạch lạnh buốt được khắc chạm hình rồng tinh xảo mà rơi lệ , cánh tay đưa lên như cố níu kéo cái gì đó , bờ môi trên khuôn mặt tuyệt đẹp của nam tử gọi tên nàng thật lớn . Tiếng gọi sao mà bi ai , buồn thương đến sầu não , nhưng kiệu đã xa rồi nào còn nghe thấy nữa . Tuyệt vọng , hắn khẽ thì thầm tự hỏi : " Tâm Nhi , kiếp này hữu duyên vô phận , kiếp sau liệu nàng có giữ đúng hẹn ước chăng ?" - Nhân vật thuộc Fushigi no futagohime nhưng sẽ có biến tấu tên nhân vật a~ Cụ thể là : + Rein : Tiểu Tâm . + Fine : Tiểu An . + Shade : Ẩn Phàm . + Bright : Ngọc Quang . + Còn một số nhân vật phụ khác nhưng không giới thiệu bây giờ , mất hay ~ - Văn án sẽ có sau a~ P/s : Tác giả ngu văn nhưng thích chém gió , không hay nhưng cứ chém gió .…
§Tác giả: Ai Lam§Tên khác: Con Đường Hóa Tra Của Nữ Chính§Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hệ thống, Mau xuyên, Cổ Đại, Hiện đại, Tương lai, HE, OE.§Editor: Tiểu Nữ Yil§Văn án:Nếu gặp một cuộc tình không có kết cục, là ngươi, ngươi sẽ làm gì?Sẽ dây dưa tới cùng, khổ sở níu kéo?Sẽ òa khóc, nức nở không nguôi?Hay lặng lẽ rời xa, sống trong tuyệt vọng.Đường Thanh Hoan đã từng đứng trên bờ vực tuyệt vọng, đến một thế giới u tối. Ở nơi đấy, có đủ loại người với những chấp niệm còn vương vấn.Bởi vì tích được nhiều âm đức*, nên sau khi chết đi họ có thể đi đến nơi này, nói với nàng về tâm nguyện của họ.Nhiệm vụ của nàng chính là giúp bọn họ buông bỏ quá khứ, loại trừ chấp niệm. Chỉ cần uống một chén canh có thể quên đi ký ức kiếp trước, rời khỏi chỗ này, đầu thai chuyển thế.Chỉ có điều, dạo qua từng thế giới, nàng dường như đã..Mở ra con đường "tra hóa" của mình.*Âm đức là những việc tốt được làm một cách âm thầm, lặng lẽ khi còn sống.…
Thể loại: Tự sáng tác, hào môn thế gia, sủng-ngược.Văn án.Có một tình yêu gọi là định mệnh, gặp gỡ cô từ rất nhiều năm trước, yêu cô cũng đã lâu nhưng chưa bao giờ anh dám nghĩ sẽ có ngày hai người về một nhà.Có một tình yêu gọi là chờ đợi, anh đợi cô lớn lên, đợi một ngày người yêu của cô biến mất trên thế gian này, đợi cô cho anh một cơ hội để anh có thể gần gũi với cô.Và cũng có một tình yêu gọi là đau thương, chấp nhận những thất bại, chịu đựng không biết bao nhiêu là đau đớn nhưng vĩnh viễn chẳng thể buông tay."Em đừng có ở đấy mà nằm mơ, tôi tuyệt đối không ly hôn với em, tuyệt đối không để em rời khỏi tôi."Một ngày, người tình bất ngờ của cô trở về, ác mộng của anh đã bắt đầu: cô muốn ly hôn. "Chúng ta hiện giờ có tốt đẹp hay không, anh không phải không biết? Tại sao lại cố chấp níu kéo như vậy?"Anh bất giác cười nhạt hai tiếng, cuối cùng mới lên tiếng trả lời."Vậy đi, cứ tiếp tục thôi, hai chúng ta cứ dây dưa cả đời, cứ thế mà giày vò nhau đi. Cả đời này, em nằm mơ mà rời khỏi tôi."…
Cùng là con người tại sao cô phải chịu khổ cực trong khi người ta vô cùng sung sướng. Cùng là phụ nữ, tại sao cô bị vùi dập, tại sao cô chịu phũ phàng trong khi người khác được nâng niu. Cô thật không hiểu, nghĩ mãi đến cùng cô cũng không hiểu. Và rồi cô gặp anh. Có lẽ đi hết cuộc đời này cùng anh, cô cũng không hiểu cái gì gọi là công bằng, cái gì gọi là tình yêu nhưng cô hạnh phúc. Có một người như anh ở bên, cô không hề thấy an toàn. Nhưng chỉ có anh mới làm cho cô tất cả. Và rồi, sau cái vòng quay cuộc sống, yêu nhau... lựa chọn rời xa nhau hay yêu nhau... lựa chọn ở bên nhau, đâu mới là một tình yêu đúng nghĩa.…
cô là đại tiểu thư của 1 gia đình danh giáhắn là vương tử của 1 tập đoàn lớn nhất thế giới định mệnh cho cô gặp hắncô đã yêu hắn .......nhưng đáp lại tình yêu đó ......là những lần lạnh lùng của hắn đói vs côkết hôn vs hắn chỉ là sắp đặt, hắn ko yêu cô. Cô cũng biết nhưng vẫn cố níu giữnhiều lần hắn đánh cô, mắng cô nhưng cô vẫn nhịnrồi hắn dẫn theo 1 cô gái khác về nhà và đuổi cô đi hắn nói: ''Nếu cô muốn tôi hạnh phúc , hãy biến khỏi nhà này''cô chấp nhận, vì người mik yêu mà ra đi, là cô tự đi nhưng sao giọt nước mắt cứ lăn xuốngrồi cô bị tai nạn xe khi đi trên đường. cô ko qua khỏi được cơn nguy kịch, cô ra đi một cách nặng nề, ko có hắn ở bên.cô đi rồi, chẳng phải đây là điều mà hắn muốn sao. vậy mà hắn lại ân hận hận rồi lại đau. Hận chính bản thân miktrước khi đi cô đã nói :"nế ra đi là hạnh phúc......"mún bít thì đọc tiếp nha:)…
CP: Goodgirl x SadboyThể loại: comedy, drama, học đường, truyện teenDebut:14/8/2025-??/??/200?Cổ tay tôi được cậu níu chặt lại, một ánh mắt nỉ non ngây dại nhưng có chút điên cuồng trong khoé mắt, nó như muốn hút lấy hết ánh nhìn của tôi lẫn cả linh hồn"Lý Huệ An! Cậu được nhận vào Thanh Hoa rồi liền muốn chạy à? Không thoát khỏi tôi đâu!"Cậu ta ôm lấy tôi từ đằng sau nhẹ nhàng, mặt tựa sát vào cổ tôi, hơi thở ấm áp phả nhẹ khiến tôi hơi khó thở, tim đập mạnh đến xao xuyến...chất giọng nhỏ nhẹ của tôi khẽ khàn với lời nói sắc sảo vang lên." Trần Nguyễn Gia Minh, cậu còn muốn bắt nạt tôi đến bao giờ nữa hả!"Cậu ta hừ lạnh một cái điềm nhiên đáp với chất giọng khàn trầm đặc " Chờ đó, nhận quà của tôi là người của tôi! Thế nào cũng sẽ tuyên bố với cả thế giới 'bạn gái' mình là cậu!"Em ngây ngốc đứng nhìn cậu ta, mặt đỏ bừng vì nóng ran...Con bé ngốc như em lại được người như cậu ấy tỏ tình à. Chắc chắn là giả, gương mặt đẹp trai ấy chắc chắn là đang trêu đùa em…