11-22
…
Hàn Trúc Nhã mơ cô mơ một giấc mơ kỳ lạ. Cô rơi vào một trò chơi mà cốt truyện lại giống hệt như câu chuyện cô đã đọc trước đó. Nhiệm vụ duy nhất chính là sống sót cho tới khi kết thúc câu chuyện. nan giải chính là nhân vật cô tham gia vào lại là người không sống nổi qua tập đầu tiên của câu chuyện... Nếu không hoàn thành nhiệm vụ cô sẽ bị nhốt trong thế giới ảo mãi mãi.…
"Tao Không Cần Mày!""Con yêu mọi người lắm...""Kiếp sau mong ta cưới nhau"…
Izuku chủ tịch của một công ti lớn về sản xuất trang phục anh hùng xuất nhập khẩu , anh còn là một anh hùng số 1 . Nhưng đây là lí do anh rất khó để tìm một thư kí chịu nổi áp lực cả hai công việc của sếp . Nên những thư kí đc tuyển đã cả chục người mà mãi ko có ai chủ đc quá một tháng .…
Bài tập 2 tiếng cho BDTGN…
Các bạn...Có bao giờ, các bạn nghe đến cụm từ "phân hóa cấp bậc trong trường học" hay chưa?Hẳn là chưa bao giờ nhỉ?Vậy mà nó lại xuất hiện trong đời thật. Đảo lộn mọi thứ. Khiến cho sự bất công, sự thống trị, sự bị động và sự khống chế diễn ra, ngay tại trong chính môi trường giáo dục - nơi mà đáng lẽ, tất cả các học sinh đều được hưởng đặc quyền, đều được đối xử bình đẳng và được học tập như nhauThành phố TF có một ngôi trường, hệ thống giáo dục mới mẻ, tiếp cận được tinh hoa của thời đại quốc tế, công nghệ hiện đại, cơ sở vật chất nằm ở mức tốt nhất so với các trường công lập lúc bấy giờVà tại đó, có 7 phân cấp lớp học: từ lớp 1 cho đến lớp 7, bạn cứ đếm theo số tăng dần, càng tăng dần, học sinh của lớp đó sẽ càng bị xem là những kẻ tầm thường, ngu dốt, háo đá, vô tích sự chỉ vì một lý do: lớp phân hóa thấpHằng năm, một kì thi đánh giá năng lực sẽ diễn ra, cho cả học sinh mới vào, và học sinh cũ, đó gọi là bài thi "thăng cấp", nếu đạt điểm tuyệt đối, sẽ được "thăng cấp" lên lớp cao hơn, nhưng duy nhất một nơi - có cao đến đâu, cũng chưa chắc vào được....Lớp Gifted. Với những học sinh mang trên mình "năng lực trời ban" - gánh trên vai trọng trách phát triển và xây dựng tương lai cho đất nướcBạn có muốn học ở đó không? Có muốn...vào lớp Gifted không?…
Câu chuyện đam mỹ viết về chuyện tình của Glue và Tea là hai nhân vật chính ... ❤️…
-Noémie 8 tuổi, mất cả cha lẫn mẹ trong một vụ tai nạn giao thông. Noémie không biết điều gì sẽ xảy ra phía trước, tương lai của em sẽ như thế nào khi em thẫn thờ dựa đầu vào bên cửa kính của tàu hỏa mà nghĩ suy, hướng mắt nhìn khung cảnh Paris có lẽ là lần cuối cùng em được ngắm nhìn.-Noémie 8 tuổi lần đầu cảm nhận được sự lạnh lẽo nơi lòng người.-Noémie, ở nhà mọi người gọi em với rất nhiều cái tên, khi thì ngắn gọn là Noé, phiên âm là nô-é, khi thì là "mày", "con ranh", nhưng em chỉ thích được gọi đầy đủ là Noémie, và người đáp ứng được điều đó là chị Renée và Renée cũng thích em gọi chị ấy là Renée, đầy đủ mà không tắt như cách Renée gọi em.-Noémie trong một lần tung tăng quanh thị trấn, em tìm ra được một khu vườn nhỏ, nhiều hoa, hoa nào cũng đẹp, nhiều lá, lá nào cũng xanh, nhiều cỏ, cỏ rậm rạp vô cùng. Em mê đắm và yêu thích khu vườn vô cùng, một khu vườn nhỏ dành cho riêng em. Khu vườn là nơi em trải mình ngắm nhìn trời cao và xanh, là nơi mà những lúc lơ đễnh trốn việc mà nằm ngắm hoa và hưởng gió, là nơi mà những lúc cảm giác đơn côi và hiu quạnh xâm chiếm lấy thể xác em, thể hiện bằng những giọt lệ tuôn. Em chỉ muốn nằm mãi nơi đây, hòa mình vào hoa lá, thơ thẩn nhìn những dạt mây trôi để không phải quay về ngôi nhà đó, nhưng mà còn chị Reneé thì sao...nhưng mà em ưu tiên ước muốn của bản thân mình hơn...và quả thực ước muốn của Noémie đã thành hiện thực khi trong một buổi chiều tà, linh hồn và thể xác em của em đã nằm lại mãi nơi đây, giữa hoa và lá.....Ảnh bìa : từ Pinterest.…
xin chào, chúng mình là yo te cielo club!!các bạn chưa có team? hay có rồi nhưng vẫn muốn gia nhập thêm? vậy có chúng mình đây, hãy lại đây đăng ký và trở thành một nube của chúng mình nào!!…
- Ta là Trương Tuyết Ninh là một tiểu thư quyền quý nhất quận Thái Vinh, ta có một tì nữ thân cận tên là Bạch Linh năm nay vừa tròn 17 tuổi đẹp đẽ còn ta đã 20 tuổi. Lúc gặp nàng lần đầu ta đã rất ghét nàng, nàng chỉ là tì nữ nhưng dung mạo của nàng còn xuất chúng hơn cả ta. Nếu nàng là tiểu thư quyền quý chắc chắn còn nổi tiếng hơn cả ta. Còn ta, đường đường là một tiểu thư quyền quý cũng chỉ đành ngậm ngùi xếp sau nàng ấy. Ta hận nàng thấu tâm can, tìm đủ mọi cách để hãm hại nàng, hủy dung nhan tuyệt thế đó của nàng, để ta đường đường chính chính là nữ nhân đẹp nhất quận Thái Vinh. Cho đến 3 năm sau, Trương Gia nhà ta bỗng dưng gặp biến cố khiến gia tộc giàu có bậc nhất quận Thái Vinh tàn lụi, ta là tiểu thư cũng bị liên lụi, lúc sống đã hại quá nhiều người, đến lúc sa sút ai cũng muốn giết ta, lúc đó bỗng dưng có một con dao lao tới, ta tưởng ta chết tới nơi rồi thì không! Ả tì nữ mà ta hận nhất, ta hãm hại nhiều nhất- Bạch Linh đã đỡ con dao đó thay ta, lúc chết nàng ấy nhẹ nhàng nói: "Tiểu thư, có lẽ người rất ghét nô tỳ nhưng nô tỳ rất yêu thích tiểu thư, chỉ vì tiểu thư là tiểu thư của nô tỳ .Nô tỳ nguyện cả đời trung thành với tiểu thư, dù tiểu thư có ghét bỏ nô tỳ đi nữa." . Từ lúc đó, ta mới thấy, nàng dù có bị ta bạc đãi, hãm hại đến dung nhan cũng chẳng còn lại ra tay hy sinh bảo vệ ta vì ta là tiểu thư của nàng, lúc đó ta hối hận muốn làm lại cuộc đời, tự hứa rằng nếu có thể sống lại sẽ cưng sủng nàng còn hơn cả bảo bối trong tay, nâng niu như báu vật .…