Chỉ yêu một người
Trên thế gian mỗi người chỉ được yêu một người , không thể yêu thêm một người nữa…
Trên thế gian mỗi người chỉ được yêu một người , không thể yêu thêm một người nữa…
Hán Việt: Bút thuyết nhĩ ám luyến ngã [ trọng sinh ]Tác giả: Hề NghiêuTình trạng: Hoàn thànhNguồn convert: Thoát hủ 🤗 (Wikidich) Mới nhất: Chương 96 phiên ngoại thiên ( nhị ): Giang Thành đời trước ( Nhị Hắc thị giác )Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Dị năng , Ngọt sủng , Trọng sinh , Song khiết , Vườn trường , Sảng văn , Kim bài đề cử 🥇 , 1v1-----------------------------【 văn án 】Trọng sinh trở về thời điểm vừa lên cao nhị, Hướng Vi phát hiện bản thân có thể nghe được bút nói chuyện. Vì vậy, cô ôm tâm trạng vui sướng chạy tới chỗ học bá Giang Thành mượn bút. Bút của học bá, chắc sẽ biết làm bài tập nhỉ? Hướng Vi khoái chí nghĩ.Nhưng mà, không ngờ sau khi cô mượn được bút, mọi chuyện lại là như thế này --"Ây da, đây không phải là người mà chủ nhân nhà ta yêu thầm đây sao?"Hả? Tính cách tối tăm soái khốc túm Giang học bá yêu thầm cô?Hướng Vi ngơ ngác mà nhìn Giang Thành."Còn có việc?" Hắn lạnh nhạt hỏi, vùi đầu làm bài tập, cũng không liếc mắt nhìn cô một cái.". . ."Nhất định là cái bút này nhận sai người rồi. 【 phế tài bình hoa VS khốc soái trung khuyển, nam truy nữ, 1v1, ngọt sủng văn 】【 nữ chủ hậu kỳ sẽ nghịch tập 】Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Hướng Vi, Giang Thành ┃ vai phụ: ┃ cái khác:(●'з')♡ Hello mọi người, đây là quyển đầu tiên mình edit nên có sai sót gì mong mọi người bỏ qua ạ. - Truyện edit chưa được sự cho phép của tác giả cũng như người dịch, nếu như có vấn đề gì về bản quyền thì mình thành thật xin lỗi ạ! <3 - Truyệ…
"Em không tỏa sáng như ánh mặt trời, nhưng em vẫn có thể thắp sáng và sưởi ấm trái tim cằn cỗi của tôi bằng sự dịu dàng của em. "...."Dù rằng trên sân trường nhung nhúc người, tôi vẫn dễ dàng tìm được cậu ấy, bởi lẽ hình bóng của cậu đã in sâu trong trái tim của tôi"........................................................................🚩Lưu ý: Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattap, vui lòng KHÔNG ĐƯỢC REUP, CHUYỂN VER, MANG RA KHỎI WEB DƯỚI MỌI HÌNH THỨC…
Tác giả: Mây Vu Sơn∆Bé tư∆Ngày đào: 19/7/2022*Văn án: Giữa chốn kinh đô phồn hoa, nơi nào sẽ tìm được chân ái?Không quan tâm đến thân phận của người, bỏ mặc mọi lời gièm pha, liệu người có tình nguyện cùng ta răng long đầu bạc?Tình cờ gặp gỡ. Vì người, một thoáng kinh hồng...*Thể loại: đam mỹ, cổ đại, ngọt sủng, nhân thê thụ, sinh tử, sản nhũ, KHÔNG SONG TÍNH!!!Ôn nhu giảo hoạt ngụy quân tử công x Mềm mại ngọt ngào mỹ nhân thụ1v1, HE🔪Truyện chỉ được đăng tải chính thức tại wattpad và wordpress, vui lòng không chuyển ver, ăn cắp!!!!!!!Link wattpad: https://www.wattpad.com/story/316790118-%C4%91m-nam-k%E1%BB%B9-v%C6%B0%C6%A1ng-phiLink wordpress: https://mayvuson.wordpress.com/dm-nam-ky-vuong-phi/…
Cùng là con người tại sao cô phải chịu khổ cực trong khi người ta vô cùng sung sướng. Cùng là phụ nữ, tại sao cô bị vùi dập, tại sao cô chịu phũ phàng trong khi người khác được nâng niu. Cô thật không hiểu, nghĩ mãi đến cùng cô cũng không hiểu. Và rồi cô gặp anh. Có lẽ đi hết cuộc đời này cùng anh, cô cũng không hiểu cái gì gọi là công bằng, cái gì gọi là tình yêu nhưng cô hạnh phúc. Có một người như anh ở bên, cô không hề thấy an toàn. Nhưng chỉ có anh mới làm cho cô tất cả. Và rồi, sau cái vòng quay cuộc sống, yêu nhau... lựa chọn rời xa nhau hay yêu nhau... lựa chọn ở bên nhau, đâu mới là một tình yêu đúng nghĩa.…
Đây là một câu chuyện về thanh xuân vườn trường, về tình yêu nhẹ nhàng tuổi ngây ngô, về sự sự rung cảm đầu đờiHạ Mộc Miên- một cô gái trưởng thành từ cái nắng ngọt, cái gió mơn man của cổ trấn. Mang trong mình sự phớt đời, ngây ngô, dịu nhẹTriệu Tử Ngôn - một chàng trai lớn lên trong sự hoa lệ của Bắc Kinh nhưng tính tình lạnh nhạtHai người họ, hai thái cực đối lập. Một sôi nổi, mãnh liệt. Một trầm lắng, nhẹ nhàng. Họ gặp nhau giữa nơi được gọi là thanh xuân vườn trường, gọi nhau bằng danh phận bạn cùng lớp và " gục ngã" trong một tiết trời nắng gắt của hạ chí" Tử Ngôn, cậu ấy à..." Mộc Miên ngập ngừng một lúc, lơ đễnh nhìn ra ngoài khung cửa sổ. Trời vẫn xanh như thế, nắng vẫn vàng như thế, những đôi chim sẻ vẫn vui như thế ." Cậu ấy, là chàng trai mùa hạ. Là chàng trai mát mẻ nhất trong tiết trời ko mấy dễ chịu này. Cậu ấy... là người tớ yêu nhất" Nói đoạn, Mộc Miên quay sang nhìn tôi nhoẻn miệng cười, đôi chân đung đưa qua từng vệt nắng in hằn trên đất . Trong ánh mắt ấy, tôi thấy Mộc Miên của tuổi 17, một Mộc Miên kiên định, dứt khoát mà tôi chưa từng gặp trước đây" Tại sao vậy?"" Tớ không biết nữa. Có lẽ đó là từ khi cậu ấy đưa cho tớ chiếc áo thơm mùi cây tùng đó, cũng có thể là khi cậu ấy cõng tớ đi suốt 7 km đường biển, cũng có thể là khi cậu ấy thay tớ đỡ một nhát dao. Cũng chẳng biết từ bao giờ nữa, tớ đã quyết định rằng, sau này, nếu không phải là cậu ấy thì tớ sẽ không cùng ai bước vào lễ đường"…
Tôi có cái tên vô cùng ấm áp, đó là Chu Tiểu Noãn, mẹ tôi nói nó có nghĩa là một cô gái nhỏ bé ấm áp, có thật không thì tôi cũng không biết, chỉ biết tôi là cô gái hướng nội, lại không thích chỗ đông người. Khi các bạn vui chơi nô đùa thì tôi lại ngồi vào bàn chuyên tâm giải đề, lúc các bạn tham gia hoạt động thì là lúc tôi yên tĩnh ngồi một chỗ đọc sách, nghe nhạc. Nhưng thật sự không phải thế, thật ra tôi có nội tâm vô cùng sâu sắc, vô cùng ấm áp, chỉ là không hề thích bộc lộ ra ngoài. Tôi còn là một tiểu thuyết gia trên mạng với tên "Chu Noãn Chân Nhiên", nhưng những người quen rất ít ai biết được chuyện này!*** Còn nhiều thiếu sót mong các bạn chỉ giáo *cười*.…
Thể loại: Ngôn tình, thanh xuân vườn trường Văn án: Giáng sinh năm ấy tiết trời không lạnh lắm. Hòa cùng dòng người đang dạo phố vui chơi, có đôi vợ chồng nọ đứng một góc tay trong tay cùng ngước nhìn những bông tuyết trắng rơi.Bắc Kinh khoác trên mình một bộ áo trắng tuyết tô điểm thêm vẻ đẹp vốn có nơi đây, một vẻ đẹp lãng mạn đầy cuốn hút. Trong cái tiết trời ấy, cô vợ nhỏ khẽ quay đầu thì thào gì đó vào tai người bên cạnh khiến vành tai ấy ửng hồng lên. Người chồng cứ đứng đực ra đấy mãi đến khi cô vợ nhón chân lên và hôn vào môi rồi bỏ chạy anh ta mới kịp phản ứng. "Em đứng lại cho anh, sao lại hôn người ta rồi bỏ chạy thế, em chơi vậy rồi ai chơi lại em?""Anh có giỏi thì bắt được em đi!""Em đợi đấy, con gửi nhà nội rồi, tối nay em sẽ biết thế nào là áo sơ mi và ghế sofa.""Em không sợ anh đâu, lêu lêu."________________Ảnh bìa: Pinterest…
Tác giả: Tuyết Ảnh Sương Hồn Thể loại: Ngôn tình, thanh xuân vườn trường.Trích lời tác giả:" Trong những giây phút rực rỡ cuối cùng của thời thanh xuân này, bạn có nhận ra mình càng lúc càng thích nhớ lại chuyện xưa không?Những năm tháng thuần khiết vô âu vô lo đã qua, lứa tuổi ngây thơ mới bước chân qua ngưỡng cửa tình yêu , từ đơn giản tới sâu sắc, duyên và phận,gặp gỡ rồi chia ly... Cớ sau mới chỉ vừa chớp mắt mà thời gian đã vụt qua để rồi tháng năm vài lần lén trộm đổi, mang gương mặt trẻ trung năm xưa biến thành dung nhan tang thương nhường này ?Thanh xuân đang qua như một cuộc vui đã tàn, giữa cuộc đời đằng đẵng, quãng thời gian tươi đẹp nhất lại chính là thứ trôi qua nhanh nhất. Ký ức tựa như khối hổ phách trong suốt bảo bọc lấy tuổi hoa. Thứ tôi muốn kể chính là một câu chuyện được bọc trong hổ phách như thế, một đoạn hồi ức khó quên. Nếu mọi người nguyện ý thì xin cùng tôi đi theo từng dòng chữ lời văn, ngược dòng thời gian , cùng tìm lại những tháng năm tựa thủy."P/S: chuyện ban đầu có nội dung khá lê thê nhưng phần sau rất ý nghĩa,giống như một bài văn vậy, những điều hay nhất, thú vị nhất luôn nằm ở phía sau. Thế nên mình hi vọng các bạn có thể đọc hết bộ chuyện này.…
Thể Loại : Ngược công , Cổ trang giang hồ , huyền huyễn , Mỹ ôn nhu phúc hắc đại ma đầu công x ngu đần bình phàm thụ , SE .Văn án : Cậu là con trai út của gia tộc Sử Gia đầy hiển hách đứng đầu Trung Nguyên. Phụ thân cậu có võ lực và trí lực , Anh cả cậu có trí lực , Nhị ca cậu có Võ lực . Cuối cùng còn lại mình cậu , võ lực bình bình còn trí lực thì bằng không , ngoại hình xem như tệ nhất trong ba anh em. Vốn nghĩ mình mãi chỉ có thể đứng ở phía sau hỗ trợ cho anh cả của mình hiện là đương kim Minh chủ võ lâm , nhưng đời người vốn luôn xoay vòng biến đổi khôn lường , và ông Trời đã để cậu gặp anh - vị Đại ma đầu đứng đầu ma thế đang dẫn quân xâm lược vùng đất Trung Nguyên mà anh cậu đang bảo hộ . Tác giả : Bưởi - Beta : Ớt - Phật ThủNote : Truyện là đồng nhân do mình viết , vui lòng không đem đi bất cứ đâu khi chưa hỏi ý kiến mình nhé :* .…
Chuyện đầu tay do rảnh rỗi nên viết cho vui. Còn nhiều sai sót mong mọi người góp ý. Đừng buông lời cay đắngTruyện chỉ được đăng tải tại wattpad. Vui lòng không tự ý "bế" em nó đi khi chưa có sự cho phép của tác giả.…
Tên truyện : Vũ CầmCP: Trần Vũ x Cố NgụyTác giả : Phù Ly----------------------------------------------------Cảnh sát x Bác sĩ Mọi chi tiết trong truyện là không có thật, truyện có H (thực ra là thuần H do tác giả nhìn fanart Vũ Cầm Cố Tung đẹp quá không kìm được viết truyện giải khát), mong em bé nào dưới 18 tuổi không nên manh động.Truyện dựa theo trí tưởng tượng của tác giả, mong mọi người tôn trọng và không mang ra ngoài blog.…
Tên gốc : Đàm Luyến Ái Bất Như Thôi Lý Tác giả : Dương DạngNguồn : 52shuku.vipConvert : wikidich.comEditor : Rùa Già 🐢 Rùa Quản Sạp 🎀 Chee 🧀 Tình trạng bản gốc : Đã hoànTình trạng bản edit : Đang tiến hành Thể loại : Ngôn tình, Hiện đại, Vườn trường, Trinh thám, Nguyên sang, Hoan hỉ oan gia, HEVăn án : An Hoa Nhài, người đứng thứ hai sau Giang Mạt Ảnh chỉ có thể cùng hắn so tài trinh thám. Nhưng cô lại vì đủ loại nguyên nhân mà từ bỏ trinh thám, mãi đến khi cùng đồng bọn tụ họp đông đủ, lần lượt dẫn dắt cô.Tiểu kịch trường :An Hoa Nhài: Anh không phải là thiên tài sao? Khả năng trinh thám lại còn không bằng tôi?Giang Mạt Ảnh mỉm cười đầy cưng chiều: Vì em tôi có thể 1+1=3!An Hoa Nhài: Vậy cớ gì về mọi mặt tôi lại luôn thua anh?Giang Mạt Ảnh: Như thế có thể khiến em đem tôi ghi lòng tạc dạ?An Hoa Nhài: ...Giang Mạt Ảnh anh quả nhiên là một bụng đầy ý xấu!------------------------------Lưu ý : Truyện edit khi chưa có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không re-up và không chuyển ver dưới mọi hình thức. Truyện được update duy nhất tại : Wattpad : ruagiayuyann Wordpress : Sạp Hương Quả Của Rùa Già…
Tử Du chính là một ngôi sao đơn độc trên chặng đường trưởng thành và thành công của mình. Cô đứng trên đỉnh cao của danh vọng nhưng kèm theo đó chính là những tai bay vạ gió mà bản thân cố gắng cũng không tránh nổi, khó khăn và thói đời đã luyện Tử Du trở thành một cô gái bất cần và cô pháp vô thiên, thích mắng sẽ mắng, muốn đánh liền đánh không muốn nhìn sắc mặt ai. Cho đến khi cả cuộc đời cô dính vào vết nhơ của người khác, dù đã nhiều lần đính chính vẫn không lấy lại được sự trong sạch cho Tử Du khiến một con người từ đỉnh vinh quang, qua một đêm lại biến thành một nghi phạm, hợp đồng quản cáo không còn, bộ phim mới cũng bị đóng băng không thể công chiếu. Đến mức công ty đành phải cho cô tham gia truyền hình thực tế, ép buộc tiểu yêu tinh tâm thất của mình ném vào quân đội lấy cảm tình của công chúngChính là ở đây cuộc đời Tử Du bước sang trang mới hoàn toàn, trước đây cô không gia đình, không bạn bè, đổ bệnh chỉ có một thân một mình,...đến nay cô có thể gặp được cha mẹ, có những người đồng đội sống chết cùng chí hướng quan trọng nhất chính là người trị được thói vô pháp vô thiên của cô nhưng cũng đặc biệt cưng chiều cô "Cắt đi mái tóc của người con gái thì phải chịu trách nhiệm với cô ấy cả đời"…
"Về nhà tớ đi.""Có cơm bưng nước rót đầy đủ không mà đòi mời người ta về? Hahahaha, thôi, tớ đội mưa về được, Vũ về trước đi, tớ chờ ngớt chút nữa rồi về sau.""Về nhà tớ đi, tớ có đủ mà."Tôi thấy giọng cậu ấy trầm lắm, lại có một chút da diết cầu xin, như đứa con nít đang nài nỉ cái kẹo từ mẹ, cậu ấy cũng nhìn tôi bằng ánh mắt tương tự. Tôi nhướng mày nhìn Vũ khó hiểu, song không nghĩ ngợi quá nhiều, gật đầu đồng ý. Tôi đã quen với việc đồng ý Vũ bất kể là chuyện gì, chỉ cần cậu ấy hỏi, tôi chắc chắn sẽ đáp ứng, cũng bởi cái não rỗng này thích cậu ta quá mà, có còn cái gì cứu vớt được cho tôi đâu. Thế là trong cơn mưa xối xả, có hai cậu sinh viên khùng khùng điên điên vừa chạy vụt đi, vừa cười nói vui vẻ. Đặt chân về đến nhà Vũ rồi, cũng là lúc cả hai ướt như chuột lột, ướt từ đầu đến chân tìm không đâu ra một miếng khô.Trần Anh Vũ và Nguyễn Hiền An, câu chuyện nhỏ về mối tình thanh xuân nhẹ nhàng giữa hai thiếu niên, ngọt ngào, trầm lắng và không kém phần hài hước.…
Cô là Lâm Nhĩ An-cái tên như một nốt nhạc trầm khẽ ngân lên trong bản hòa ca, vang lên giữa bản giao hưởng dịu dàng của tuổi trẻ.Truyện theo dấu bước chân cô, cùng cô đi qua những tháng ngày của tuổi trẻ, nơi nắng vương trên vai, gió khẽ chạm vào lòng, để rồi khắc sâu những rung động ngọt ngào xen lẫn bi thương trước khi cánh cửa trưởng thành khép mở.Ở đó có niềm vui rực rỡ như nắng sớm, có nỗi buồn dịu dàng như mưa ngâu, có cho đi và nhận lại, có mất mát và khổ đau, cũng có hạnh phúc mong manh như cánh hoa vừa chớm nở...."Hóa ra, tớ cũng có một chấp niệm chẳng thể buông bỏ"."Ai mà ngờ, mùa nắng cuối cùng được gặp cậu lại đẹp đến nao lòng."--------------------------Ngày viết: 21/06/2025…
【DROP】Tác giả: Lí Xián黎贤Thể loại: Tình trai - Hoan hỉ oan gia - Hàng xóm - Đời thường - Vườn trường.Tại một thị trấn yên tĩnh nằm phía xa ngoại thành, nơi có những khu nhà nhỏ liền kề nhau.Trong một khu nhà nọ, có hai cậu thiếu niên trẻ tuổi không biết vô tình hay hữu duyên mà sống gần nhau.Mùa khô nóng nực qua đi, mùa mưa ẩm thấp đi đến, có những lúc vui, cũng có những lúc buồn. Nhưng cảm xúc dù thế nào đi chăng nữa, hai con người ấy vẫn bình dị mà trải qua.Cùng chung một sở thích, cùng chung một đam mê, cùng nhau nỗ lực luyện tập, cùng nhau đến trường vượt qua những mùa thi cử, cùng ngồi bên nhau trên mái hiên xập xệ ngắm những vì sao tỏa sáng.Tôi và cậu là đối thủ của nhau, bị ngăn cách bởi tấm lưới mỏng manh, nhưng tấm lưới ấy có đáng là gì so với tình yêu mà tôi dành cho cậu.Khoảng thời gian này, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Từ khởi đầu là đối thủ đứng trên sân đấu, trải qua bao ngày tháng cùng ở bên nhau, bao giây phút cùng nhau giãi bày tâm sự. Hai thiếu niên đã trở nên thấu hiểu, hòa đồng và mở lòng với nhau hơn, dần nảy sinh những thứ tình cảm sâu sắc mà bản thân lại chẳng hề hay biết.Tình yêu của tuổi 17, vừa trẻ con vừa bé nhỏ giản đơn nhưng lại ngọt ngào đằm thắm.Hạnh phúc, như một đốm lửa vừa ấm áp nhưng cũng thật cháy bỏng.《Trần Gia Định × Trịnh Thanh Hoàng》* Truyện có bản quyền chính thức, reup thì đừng hỏi sao xui.…
"Ai sẽ chinh phục trái tim tôi?Kết quả sẽ có, trong ngày không xa."Lục Diễm Châu-Một nàng tiểu thư đôi lúc miệng mồm chua ngoa, đanh đá nhưng bình thường tính tình tốt bụng, thân thiện, cởi mở, rất tệ trong việc giao tiếp.Dương Nhược Vũ-Chàng trai hiền lành, thư sinh, ấm áp nhưng luôn là bờ vai tựa vững chắc cho nhiều người, đáng tin cậy và thông minh.Hoàng An Hạ-Cô gái năng động, hơi hậu đậu, ngốc nghếch và cực mê động vật.Họ cùng những người khác tạo nên một câu chuyện mang hướng thanh xuân vườn trường, đơn giản và gần gũi. Không những thế, họ cũng sẽ tạo ra nhiều tình tiết hài hước hay những cảm xúc vui buồn cho chúng ta cảm nhận, hiểu rằng cuộc đời này vốn không phải là màu hồng.Nếu đã thấy tò mò rồi thì hãy đọc ngay đi nhé! Bọn mình đợi sự ủng hộ của các bạn.NGHIÊM CẤM SAO CHÉP, CHUYỂN VER KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA HAI BẠN TÁC GIẢ.…
Lâm An Vy - một cô gái trầm lặng, ít nói, vừa chuyển đến trường Lâm Khánh trong năm học mới. Cô không giỏi giao tiếp, cũng không thích quá nổi bật, chỉ mong có một cuộc sống học đường bình yên. Thế nhưng, ngay ngày đầu tiên nhập học, cô tình cờ gặp Trần Hạo Dương - một chàng trai nổi bật trong trường, giỏi thể thao, học lực tốt, nhưng lại mang theo vẻ bất cần và bí ẩn.Cuộc gặp gỡ dưới tán cây phượng hôm ấy mở ra một mối nhân duyên đầy bất ngờ. Dương dần dần chú ý đến Vy, một cô gái tuy trầm lặng nhưng lại có nội tâm kiên cường và ánh mắt luôn mang chút gì đó u buồn. Cả hai từ những người xa lạ bắt đầu gắn kết qua những lần chạm mặt, những câu chuyện vụn vặt trong sân trường.Thế nhưng, mối quan hệ của họ không đơn thuần chỉ là tình bạn. Khi Vy dần mở lòng với Dương, cô phát hiện ra rằng cậu ấy cũng có những nỗi niềm riêng. Dưới vẻ ngoài bất cần ấy là một chàng trai luôn gánh trên vai áp lực từ gia đình và những vết thương lòng chưa thể nguôi ngoai.Giữa những ngày tháng thanh xuân đẹp đẽ, hai người cùng nhau trải qua niềm vui, nỗi buồn, những rung động đầu đời và cả những thử thách. Họ học cách chữa lành nhau, học cách yêu thương và trân trọng khoảnh khắc bên nhau.Nhưng thanh xuân vốn dĩ không kéo dài mãi mãi. Khi đối mặt với những ngã rẽ cuộc đời, họ liệu có thể giữ chặt tay nhau, hay sẽ chỉ là một đoạn hồi ức đẹp dưới tán cây phượng năm ấy?…
Tại phòng y tế, hên cho Nhã An là natri acetat (CH3COONa) và etanol (C2H5OH) không gây độc khi tiếp xúc với da nên cô chỉ bị phỏng nhẹ. Sau khi sát trùng và băng bó vết thương, cô y tế có việc nên dặn An ở lại nghỉ ngơi rồi ra ngoài, để lại cô và Phong một mình ngồi trong phòng. Vì sợ mất bài trên lớp, An gắng gượng ngồi dậy và đang tính bước xuống giường thì đột nhiên, một cánh tay to lớn kéo cô lại, và khi chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì một tiếng ''tách'' vang lên, và ngay lập tức, An cảm nhận được đôi môi mềm mại của Phong đang đặt trên má mình."Cậu điên hả, làm cái gì vậy ?"Cô hét lên và dơ tay định tát cho Phong một cái nhưng cậu đã nhanh tay đỡ lại. Cậu nắm chặt cổ tay cô, đến mức cô muốn rút về cũng không được mà tiến tới cũng không xong, rồi cậu nói với giọng điệu đầy vẻ mỉa mai pha chút đe dọa :"Bị thương rồi mà vẫn hung dữ quá nhỉ. Tốt nhất là cậu nên nằm xuống đi, bằng không tôi sẽ đưa tấm ảnh này cho cả lớp, đặc biệt là cậu bạn kia xem và không quên kèm theo thông báo rằng hai ta đang hẹn hò đấy. Chắc là vui lắm nhỉ !"Từng chữ cậu thốt ra khiến cô chỉ muốn nhào đến bóp chết cậu cho bỏ tức. Cô không hiểu sao cậu lại đối xử quá đáng với cô như vậy trong khi cô có gây thù chuốc oán gì với cậu đâu chứ."Sao cậu dám..."Không đợi cô nói hết câu, Phong ghé sát tai cô cười nhạt."Có chuyện gì mà tôi không dám. Cậu nghĩ thái độ giận dữ của cậu khiến tôi sợ hãi sao. Chẳng qua cũng chỉ như một con mèo nhỏ đang kêu gào bất lực vậy thôi."Nói đoạn cậu buông tay cô rồi xoay người bỏ đ…