Mối tình đầu
Mối tình đầu ai mà chả có, chỉ là vĩnh cửu hay ngọn gió thoáng qua. Mối tình đầu hầu hết đều để lại cho ta những dư vị nhớ mãi không quên...Bốn năm để tôi vừa yêu, vừa nhớ, vừa chờ và từ bỏ.…
Mối tình đầu ai mà chả có, chỉ là vĩnh cửu hay ngọn gió thoáng qua. Mối tình đầu hầu hết đều để lại cho ta những dư vị nhớ mãi không quên...Bốn năm để tôi vừa yêu, vừa nhớ, vừa chờ và từ bỏ.…
Câu chuyện ngắn chủ yếu xoay quanh hai nhân vật chính Thắm và Thiên. Những cảm xúc khi yêu ở độ tuổi cấp ba rực rỡ.…
Một tình yêu thơ ngây, khờ khạo của một con bé đang còn ngồi trên ghế nhà trường. Liệu tình yêu ấy có làm nó vui hơn, hay chỉ tổ phí thời gian? Mọi người cùng theo dõi nhé! *** LƯU Ý: truyện không dành cho những tâm hồn trong sáng, đặc biệt nghiêm cấm các thanh niên nghiêm túc vào đọc! Nếu đã đọc lưu ý trên mà còn cố ý lao vào đọc thì không được ném đá tác giả à nha !!!…
Câu chuyện được viết nên dựa trên tình yêu thầm kín của tớ. Giữa dòng người trên đời ta tình cờ gặp được nhau.…
ko bt nói j…
Đây là fic truyện đầu tay của mình,do chị zariminako đề nghị làm nên ai theo dõi chị ý thì xem thử và đánh giá nha !!♡♡☺☺☺☺☺…
"Nhìn cái cặp đôi chim chuột đó kìa, thích nhau thì yêu nhau luôn đi chứ việc gì phải mập mờ mãi thế? Rảnh à?" "Đúng thật, nhìn ngứa cả mắt!"Trâm nghe Huy đang khẳng định lời nói của nó là đúng cũng có hơi bất ngờ, mặc dù nó cũng muốn có một người thấy thế giống nó. Ây chờ chút, Trâm với cậu bạn này có vẻ tâm đầu ý hợp ấy nhỉ."Ê Huy, mày cũng thấy thế đúng không? Nhìn chúng nó tán tỉnh nhau mà tao thấy mệt dùm!""Người anh em à, hình như tao với mày hợp nhau đấy." Huy quay sang nhìn Trâm với đôi môi cười nửa miệng, đôi mắt long lanh của nó đảo sang nhìn Trâm cùng đôi lông mày hơi nhếch lên, trông rõ đểu.Trâm hơi khựng lại trước khuôn mặt này của Hoàng Gia Huy, khuôn mặt đẹp trai tuyệt tác này đang nhìn nó. Trâm mấp máy miệng, mở cánh môi đỏ hồng, bóng mịn do bôi vaseline và cất giọng nói ngọt ngào:"Hợp đéo gì?"_Đây là tác phẩm đầu tiên của mình và cũng là lần đầu tiên mình thử sức với việc viết tiểu thuyết. Do vậy nên vẫn còn nhiều thiếu sót, văn phong và câu từ có chưa hoàn chỉnh mong mọi người bỏ qua. Nếu cậu có đọc truyện của mình thì có thể cho mình xin vài góp ý nho nhỏ để mình cố gắng cải thiện và làm tốt hơn._Cảm ơn các cậu đã đọc bộ truyện này rất nhiều và chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.…
câu chuyện này là câu chuyện có thật và không phải là của một ai khác ,mà nó chính là câu chuyện của chính bản thân mình…
Gió quỷ môn lành lạnh mang tiếng sói lang cùng quỷ dữ - Chốn trần gian ai cùng người đẫm máu với khói sương…
Nó cứ muốn giữ mãi nỗi buồn đấy, mãi ngồi trong con hẻm cụt ấy, chờ đợi "thiên sứ" là anh đến giải thoát cho nó. Nó không muốn nó là ánh sáng nữa, nó muốn anh đến và thắp lên ánh sáng cho cuộc đời nó.…
Thể loại: thanh xuân vườn trường, HE hoặc SE tùy thuộc vào cảm xúc của tác giả lúc đóCâu chuyện kể về anh chàng tên Nguyễn Quang Anh Minh và cô bạn nhỏ là Trần Minh Ánh."Ánh bước vào trường, tất cả ánh mắt đổ dồn vào nó. Tuy chiều cao khiêm tốn nhưng nó có cặp mắt to tròn, khuôn mặt hài hòa.Vừa đi vừa nghe nhạc, Ánh vô tình đụng phải cậu bạn, chẳng ai khác đó là Minh, một người hay nói nhiều nhưng ghét người nói nhiều, yêu toán học từng dành giải nhất toán thành phố nhưng học chuyên Anh."-Trích đoạn "Nụ cười của cậu, ánh sáng của tôi"…
Hoa học trò số 1141…
- Nắng có màu gì vậy cô bé?- Màu của nụ cười của cậu đó, đồ ngốc!_Write by: Hạt Dẻ Date:12_04_2018…
Tôi và anh lướt qua nhau trong một chiều mưa tầm tã. Anh chẳng nói lời nào lại xuất hiện trong cuộc đời tôi, khiến tôi chẳng thể quên.…
Màn đêm buông xuống là lúc những cảm xúc khó có thể kìm nén nhất, những hồi ức và kỉ niệm cứ ào ào như từng đợt thác lũ như muốn cuốn trôi cả tâm hồn lẫn thể xác...Chúc cậu hạnh phúc suốt phần đời còn lại nhé, còn chúng ta đời này đừng gặp lại nữa...…
Tác giả: Bà Mew. Truyện do tác giả Bà Mew sáng tác😂😂.…
Chỉ một ánh mắt đã làm nó điếng người. Chỉ một nụ cười đã làm hắn thương nhớ. Họ mến nhau từ khi nào? Vì điều gì? Họ cũng chẳng rõ... Câu chuyện có lẽ sẽ đẹp như một giấc mộng nếu những sự bồng bột, ngây thơ của tuổi trẻ không xuất hiện, chia cắt hai con người tội nghiệp...…
Vũ Thiên từ nhỏ đến lớn trong mắt đều không kiêng nể ai, vậy nhưng vừa gặp cô gái nhỏ Lăng Tiểu Hy đáng yêu, trong sáng thì liền không kìm được mà nuông chiều, bao che, dỗ dành cô. Bao bọc đến nỗi như chỉ sợ con gái nhà người ta chạy mất.------------Thanh xuân có màu sắc như thế nào ? Đó là câu hỏi mà cô gái ngốc nghếch Tiểu Hy đã luôn hỏi Vũ Thiên.Khi còn bé anh chỉ đưa cho cô một cái bánh ngọt và nói: '' Nó là màu của đồ ngọt ! ''Khi học ở học viện H, anh đã ôm cô vào lòng và nói " Đó là màu sắc của vạn vật ! ''Còn bây giờ, khi cô đang cuộn mình trong lòng anh, Vũ Thiên hôn cô rồi nhẹ nhàng : '' Thanh xuân của anh mang màu sắc của em! ''…
Năm tháng tươi đẹp của chúng ta sẽ luôn ở đây…