Chị Ơi, Anh Yêu Em
Em là tư tưởng, tôn giáo, cuộc sống của tôi…
Em là tư tưởng, tôn giáo, cuộc sống của tôi…
Lời của ngưởi viết Khi làm việc thì cảm thấy 8 hay 10 tiếng ngồi văn phòng cũng không đủ để giải quyết hết công việc. Nào là chuyện khách hàng, chuyện bạn hàng, chuyện chủ hàng. Sáng thức dậy với tâm trạng thảnh thơi đúng nghĩa của cái tuổi hai ba rưỡi, nhưng khi kim đồng hồ về đúng vị trí thì cái đầu cũng quên luôn tuổi tác để cuốn vào vòng xoáy. Ngẫm đi ngẫm lại nhiều lúc cũng thấy "vênh" mặt khi có những người đang sống phụ thuộc vào cái việc tính toán của mình, vào cái đầu óc của mình. Cái kiểu cảm thấy bản thân mình thật giá trị. Vậy mà quay ngoắt lại thì mình lại đi tìm hai chữ thông cảm, rồi bỗng vất quách cái bản tính nóng giận đi đâu để cười nói, để nhẫn nhịn cái người gọi là đối tác, khách hàng, chủ hàng. Vậy mà có khi mấy người đó mình chỉ biết qua cái dòng công nghệ mang tên email, có khi còn không có cùng ngôn ngữ, văn hoá nhưng cứ như kiểu thân quen lâu năm. Giờ ngẫm mới thấy câu nói của con nhỏ bạn hoá ra lại đúng vô cùng. Thế giới rộng lớn được lấp đầy bởi rất nhiều thế giới nhỏ khác, xã hội nhiều hình thù thì cũng do nhiều xã hội nhỏ lấp lại, mà bản thân mình chỉ là một sinh vật vô cùng nhỏ bé đến đó góp vui thôi. Vì vậy hôm nay nổi hứng đặt bút viết về một kiểu thế giới, một loại xã hội chỉ một kiểu để không vướng bận gì cứ chìm đắm trong đó không lo gì hết. Đó là "thế giới thượng lưu" hay còn gọi là "xã hội của người có tiền". Thật ra bản thân đã đọc rất nhiều thể loại như vậy nhưng vẫn muốn viết một cái cho riêng mình, cũng không có ý hay có suy ngh…
"Ta yêu chàng, thứ ta muốn nhất là trái tim của chàng. Nhưng thứ chàng yêu nhất là đất, muốn có nhất cũng là đất."Đất. Đế vương bẩm sinh đã nuôi dưỡng trong thân một khao khát vô biên dành cho đất. Giữ vững đất. Mở rộng đất. Bành trướng đất. Vì đất, có thể nhẫn tâm vô hạn. Vì đất, mọi hy sinh đều không kể. Đất...Bởi vì nàng yêu chàng, thế nên nguyện đánh đổi thể xác này để giúp chàng bành trướng đế quốc.Vương đế là vì đất, còn nàng là vì chàng.…
Thế giới của Leona, một nơi không phải Trái Đất 😌👉👈…
http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=59306xuyên qua, huấn luyện đặc công, phá án, nữ quân sư vs tướng quân…
Có vẻ như ai cũng đã từng ít nhất 1 lần cảm nắng người nào đó qua mạng xã hội . Em cũng thế ! Từ hai người xa lạ có cùng chung 1 sở thích về 1 trò chơi, chúng ta làm quen, trò chuyện về đủ mọi thứ , xem nhau như 2 người ae... Em cảm thấy như thế là quá đủ, cho đến khi em muốn mình có được nhiều hơn - ngày em thích anh...…
-Mùa xuân tươi đẹp ấy cũng thật sự quá tươi đẹp rồi... -Đa số nhân vật, nơi ở,.. là hư cấu.-Một số chi tiết, một ít cốt truyện được lấy từ đời thực.- Tình cảm, kịch tính, tuổi teen, thanh xuân,..* Bị vứt bỏ* * Từ hạnh phúc đến bất hạnh* * Sống bập bênh* * học đường*…
Nếu ngày mai là tận thế, tớ sẽ hôn cậu đến lúc bình minhTruyện thứ hai mươi trực thuộc project Nắng vắt ngang trời***By Hurim…
Lần đầu tiên KomeCafe đọc truyện VN mà thấy hay ntn :)))Truyện đưa người đọc từ buồn cười đến khóc rất nhiều cảm xúc!Cảm ơn Tác Giả vì câu chuyện quá đỗi cảm động❤️Truyện của tác giả: black.monster123 trên diễn đàn VOZ F17 with Love Tổng hợp bởi VnTim™…
Tôi yêu em. Bằng mọi giá tôi sẽ ở bên em.Dù ngày mai có là tận thế thì tôi vẫn yêu em.…
Choi Wooje thích Moon Hyeonjun từ rất lâu, tính đến nay đã hơn 3 năm rồi. Tình cảm cậu dành cho anh ai cũng biết, anh cũng biết...nhưng...…
Truyện ngắn về câu chuyện tình cảm của cậu học sinh nghèo tên Long với những người con gái xung quanh cậu, câu chuyện khắc họa một hình ảnh chàng trai có ý chí vượt khó, học giỏi được vây quanh bởi những người phụ nữ xinh đẹp. Chàng trai ấy không biết yêu, nhưng lại là tâm điểm thu hút tình cảm của những người phụ nữ ấy. Rồi chuyện tình của Long sẽ như thế nào? Đọc truyện sẽ rõ nha.Tập truyện được viết bởi nhà văn nghiệp dư, với ngôn ngữ mộc mạc, giản dị với tuổi học trò và đời sống nông thôn.…
"Cậu đã cho tôi rất nhiều lần đầu tiên"…
Các bạn tự tìm hiểu nhé ^_…
Lưu ý: Ngược…
5 tuổi, anh như một ánh sáng dắt cô ra khỏi cuộc đời tăm tối khi cô bị lũ trẻ ở cô nhi viện bị kỳ thị, bị ghét bỏ.15 tuổi, anh được nhận nuôi, anh chỉ nói với cô rằng phải giữ gìn sức khoẻ, nếu cô tìm được anh chắc chắn anh sẽ trở về với cô.25 tuổi, cô vô tình thấy anh trong quán bar mình làm việc nhưng anh không còn là Cố Diệc Phong cô từng chờ đợi. Anh nói mình tên là Hồ Diệc Phong, anh nói rằng anh chỉ biết cô với thân phận là vị hôn thê của bạn thân mình, anh nói anh đã có bạn gái và mong cô đừng bám theo mình.Mười năm dằng dẵng chờ đợi bỗng chốc vỡ tan khi cô nghe được lời nói ấy, cô biết mình đã sai thật rồi khi không kiên trì tìm kiếm anh mà đã vội sợ thanh xuân vụt mất mà đi yêu người khác."Có lẽ suốt đời anh không biết, em đã yêu anh đến nhường nào." "Vậy có lẽ suốt đời em không biết, nếu tôi yêu em tôi đã không để cho em đến bên một thằng khốn khiếp nào khác."Mãi đến sau này cô mới biết, cuộc trùng phùng của họ không phải là ngẫu nhiên. Mãi đến sau này cô mới biết, anh đã phải vì cô mà hi sinh nhiều đến mức nào. Mãi đến sau này cô mới biết, anh thật sự yêu cô.…