Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Câu chuyện kể về một cô gái sinh viên đi chăm mẹ bệnh ung thư quái ác, từ một con người với trái tim bị tổn thương khi quá lụy tình, ngỡ như không thể tìm mở cửa trái tim để cảm mến thêm một người nào khác. Nhưng liệu có phải duyên phận khi đã đưa anh đến bên cuộc đời của cô. Quân_ chàng trai điều dưỡng đầy vẻ nam tính, đẹp trai, lịch sự đã như là món quà mà ông trời đã ban tặng cho cô. Tổn thương đủ rồi, hãy để em thay đổi số phận, đưa bản thân đến cánh cửa hạnh phúc với anh nhé! Hỡi chàng trai điều dưỡng của em.…
Đôi ta kiếp trước yêu nhau nhưng lại chọn hai con đường khác nhau. Huynh chọn con đường chính đạo còn ta lại chọn con đường tà ma ngoại đạo. Kiếp này, chúng ta không thể đi cùng nhau đến cuối đời. Nếu có kiếp sau, chúng ta nhất định sẽ thành đôi còn kiếp này chúng ta đừng nên tương phùng…
Gái nhà lành x Trai nhà giàu 😞Gái dịu x Trai hỗnCâu chuyện vớ vỉn, có thể sẽ tình ơi là tình...*Trích đoạn:"Mày cứ qua lại với mấy thằng không ra gì đi. Đến lúc ông mách mẹ mày thì đừng trách ông miệng lưỡi vô tình!""Cậu bỏ ngay cái tật hỗn đi. Với lại ai thèm tí tởn cùng mấy thằng không ra gì!!!"Vũ cười nhạt hỏi:"Thế hôm bọn thằng Đức đánh nhau mày lao vào làm chó gì thế? Không có tao lôi ra thì đứa lùn tịt như mày thể nào cũng bị quần cho nát người. Tính làm mỹ nhân cứu thằng ất ơ à?"Tôi thấy nó tưởng tôi vì tình riêng mà muốn đỡ đòn hộ Đức thì cú lắm. Nhưng cái sự nền nã đã ăn vào trong máu nên tôi vẫn nhẹ giọng:"Do tui là lớp trưởng. Tất nhiên phải can thành viên lớp mình rồi. Ít nhất cũng câu được tí thời gian chờ thầy cô tới giải quyết mà..."Hình như nghe giọng tôi có chút ảo não phụng phịu, tên to xác nào đó cũng dịu lại đôi chút:"Lớp mày hết con trai sao? Kêu chúng nó can. Không biết đứng sang 1 bên hả? Học giỏi thế bọn kia gõ cho cái khờ người ra thì ai chơi với mày? Nghe câu này chưa: "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ chạy." Nhớ vào đầu hộ tao."Tôi bật cười ha hả ha hả, tay cứ đập vào vai người bên cạnh. Bố khỉ. Chuyên Toán khi văn vở thì sẽ thế này hả? (...)…
Đây là câu chuyện rất buồn, Kayle đã nghe được từ một bác sĩ là bạn của bố Kayle khi Kayle đi du lịch nước ngoài năm ngoái. Câu chuyện dựa trên chuyện tình của một cặp đôi có thật ở châu Âu vào những năm 90, nhưng Kayle lấy bối cảnh của Việt Nam.Ở bệnh viện, có một cô bé có mái tóc và đôi mắt màu ngọc bích, mồ côi cha. Sau khi đón sinh nhật lần thứ 14, cô bị u não ác tính. Vài năm sau cũng tại căn phòng bệnh chung, cô gặp một anh chàng, cậu ấy cũng có cặp mắt màu ngọc bích. Họ yêu nhau, tình yêu trong sáng và đẹp đẽ nhất tôi từng chứng kiến vào thời điểm đó xảy ra ngay tại bệnh viện, vào những ngày cuối cuộc đời của con người, họ đem lòng yêu đối phương như lần cuối được yêu, bởi họ sẽ chết lúc nào chẳng ai báo trước được. Câu chuyện xoay quanh tình yêu và tình thương, đưa bạn đến hết nỗi buồn này đến nỗi buồn khác. Ngoài ra còn xoay quanh cái chết, sẽ có rất nhiều sự ra đi trong câu chuyện. Đó cũng là khía cạnh khác cho thấy cuộc đời lúc nào cũng là màu hồng, ngoài kia có những câu chuyện đau đớn dằn vặt con người trong từng tế bào..."An Uyên, em nói xem, nếu con người thực sự sẽ chuyển kiếp, thì kiếp sau chúng ta vẫn sẽ yêu nhau chứ?""Như thế thật tốt, nhưng hiện tại và sau này, em chỉ muốn trọn đời trọn kiếp yêu anh."Nhưng em biết, Tây Huy anh phải sống tốt, không biết chừng em sẽ chết bất cứ lúc nào, có thể hôm nay chúng ta ngồi ở đây nói với nhau những lời yêu thương, thì có lẽ, ngày mai, hay thậm chí là ngay lúc này, em sẽ chết...…
"Có chuyện cần mọi người giúp đây, tớ đang thích một bạn nữ trong lớp mình. Bạn ấy cũng xinh với hiền, tớ có nên mượn ngày Cá tỏ tình không? Nghiêm túc nhé xD"- Là "cô ấy" à , đẹp đôi đấy. tỏ tình đi Bí- Cặp đôi này được đấy, anh em ủng hộ couple này đi- Chúng mày không ai được động đến Phương của tao, chỉ QA được động thôi- ... ***"Đã hơn một lần...anh đã yêu em, đi tới đi lui, người đầu tiên nhớ, vẫn là em. Thật sự.....em không biết anh là ai?""Tao cũng hơn tuổi mày, ra trường rồi, mày nên bắt đầu gọi tao là anh đi thôi!" ***Anh vẫn ở đây chờ, vì anh biết có ngày em sẽ ngoảnh đầu lại. Anh vẫn đưa bàn tay về phía em, vì anh tin có ngày em sẽ đưa bàn tay của mình ra để anh nắm lấy. Cuộc đời này sinh ra anh, để dành cho emVì vậy, em đi đừng đâu nữa, em đã đi nhiều rồi. Nếu muốn đi, để anh đưa em đi, để khi em mỏi anh sẽ cõng, em mệt anh sẽ chăm, khi trời mưa anh sẽ che ô cho em đến hết cuộc đời...…
Xin chào các cậu đã đến với ThienThanGroupThienThanGroup được thành lập vào 5/2/2019 Rất mong nhận được sự ủng hộ của các cậu !" We were born to shine "Team cần chất lượng chứ không cần số lượng ✔️| Toà thị chính là fic để team tuyển thành viên , một số thông báo , test |design by @siculasuahotga [designer of team]…
Nhẹ nhàng, khẽ khàng tựa lông ngỗng, như đang nâng niu một giọt sương chứ không còn là một bờ môi nữa. Tay đưa lên ghì miết vô cái cạnh cằm bảng lảng mùi nếp đã qua chưng cất, Nhật dịu dùi mơn trớn phần da thịt lấp ló dưới kẽ môi Nghi. Làm cậu trai ấy nghẹo đầu nghẹo cổ, cố kéo cái vía ra khỏi cơn nóng hổi sát rạt. Thế nhưng, thay vì dứ dứ tay vô cái vầng trán lòa xòa gợn tóc kia để ngăn Nhật, Nghi lại thõng thò tay xuống nắm lấy bàn tay cậu. Từng ngón, từng ngón, Nghi đụng chạm vô riêng tư của các ngón tay Nhật, vừa mạnh dạn vừa rắn rỏi nâng niu cả nấy đốt với con tim như đang run lên từng đợt. "Nghi." Nhật dứt ra, rồi lại quét sượt qua mũi Nghi một lọn tóc như miếng rơm, làm cậu ngứa ngáy hết phần đốt sống mũi. "Thơm lên môi mình tiếp đi. Đừng dừng lại." Rỏ xuống đất một giọt mồ hôi, Nghi lợp lên màu môi mới, dúi hồn mình vào khóe môi Nhật. Nửa mê say nửa dè chừng, cậu không dám áp trọn đôi môi kia mà chỉ dám dừng lại ở phần viền rìa. Không có lời yêu đầu môi mà chỉ tại đây những nụ hôn nơi khóe miệng, cậu đã biết mình thương Nhật vội vàng như thế đấy. "Nhật, gọi tên mình đi."…