Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
" Bắt đầu là một cơn mưa; Kết thúc bằng một ánh nắng " " Cuộc tình của tôi bắt đầu bằng một cơn mưa và kết thúc bằng nụ cười của em "Đó là một buổi chiều mưa buồn. Tại một quán bar " Chiều Buồn " cuối hẽmMột chuyện tình buồn được bắt đầu từ đây!( Ảnh bìa chỉ là ngẫu nhiên )…
Yêu Anh Lau Bằng Nước Mắt Tác giả: Miêu Miêu Lạc Khởi ( Linky ) Thể loại: Ngược, Hào môn thế gia, nữ cường, hiện đại, showbiz,...Trích đoạn 1:- Em Có chỗ nào khiến anh không để vào mắt được... - Cô quả thật ác độc! Tình yêu của cô dành cho anh như một ngọn cỏ không có cách nào với tới được mây xanh. Anh như một vị hoàng đế vô tình, cao ngạo Cô là đoá hoa kiều diễm toả hương thơm ngát ngày ngày dành tặng tấm chân tình thầm lặng.--------Văn Án 11 năm yêu anh đổi lại là khoảnh khắc anh vì một người mà hận cô tận xương tận tuỷ. Vì dung tha cô anh lặng lẽ bỏ qua phong ba bão tố. Cô yêu anh điên cuồng trong thầm lặng, kiêu ngạo trước thế giới nhưng cúi đầu để xin được anh yêu một lần Liệu tình yêu của họ có vượt qua được những hiểu nhầm trong quá khứ và sai lầm ở hiện tại? " Nếu biết trước, yêu anh lau bằng nước mắt vậy em đã chọn nước mắt trở thành tình yêu... " ----------Trích đoạn 2: - Quay về bên tôi đi. - Tôi đã dùng cả thanh xuân để cầu một cái liếc mắt từ anh và thứ tôi nhận lại là gì? Tất cả tình yêu của tôi, anh đã hoàn toàn phá huỷ…
Ngày nọ mới chuyển tới, Yoseob hí hửng làm bích quy mang sang mời hàng xóm làJunhyung lại thuộc họ xà, nụ cười thân thiện trong mắt Yoseob chính là rắn độc đang nhe nanh, Yoseob theo bản năng sinh tồn liền bỏ chạy trối chết, từ đây cứ nhìn thấy Junhyung là né xa như tránh bảĐáng tiếc đuôi rắn của Junhyung quá dài, Yoseob trốn đến đâu cũng bị anh tóm gọn, còn trang đáng thương nhờ Yoseob làm cấp dưỡng, ngày ngày đều mặt dày quấn lấy Yoseob làm sủng vật đòi ăn. Yoseob ko còn cách nào chỉ biết run rẩy đồng ý, sáng tối chuẩn bị cơm cho Junhyung với tâm lý ngày nào đó rồi sẽ đến phiên mìnhTrực giác của tiểu động vật quả nhiên linh mẫn, rốt cục Junhyung cũng ko nhịn nổi đói khát liền nhào tới. Buồn cười lúc Junhyung liếm đến ngực em cứ tưởng anh mún xơi tim, lúc ảnh liếm đến rốn em lại tưởng anh mún nhai ruột, ai dè thứ ảnh ngậm vào lại là... quả thực là quá mức huyết tinhYoseob vốn định cầm chút bánh bích quy vừa nướng mang sang cho hàng xóm mới chuyển đến, nhân tiện chào hỏi, bắt chuyện. Ngoài ý muốn phát hiện hàng xóm đối diện cư nhiên là thiên địch của mình... "Bánh bích quy ăn ngon lắm , cám ơn ngươi." Bánh bích quy ăn ngon lắm , cho nên. . . nhân tiện kế tiếp chính là đến phiên ta rồi đúng không Tóm lại, đây chính là câu chuyện xưa về cường thế xà yêu công thích khi dễ miên nhuyễn thử trách chịu (chịu bị bắt nạt) thụ từ cuộc sống hằng ngày đến trên giường. (đặc biệt là trên giường đúng hơn)…
tiêu đề đã nói lên tất cả _________________________________________________cấm mang đi dưới mọi hình thức muốn lấy thì nhớ nói 1 tiếng Có thể bị trùng với vài hình mà bạn đã coiNguồn: Pinterest…
Xin lỗi cậuXin lỗi !!! vì tất cả. Vì tớ mà cậu phải đau khổ . Nếu thời gian quay ngược tớ nguyện chôn chặt nó mãi mãi ____________Tôi tên Nevy có một người thân rất thân là Eny . Hai chúng tôi là đôi bạn thân, năm tôi học lớp 6 gặp hai chàng trai là Mit với Su. Chúng tôi...…
Trân An là một học sinh bình thường. Bỗng một ngày, nó va phải một giấc mơ đầy nhạy cảm với một đàn chị bí ẩn...Thật kì lạ, là ai chứ...Phải chăng là người nó đang "thương sầu nhớ cảm"!?? Sự tương tư đêm ngày có phải là chất xúc tác?? Qua giấc mơ hôm ấy, liệu nó có được tiếp thêm động lực để gặp mặt người ấy và nói hết nỗi lòng của mình hay chờ đợi hồi âm của một bức thư chưa được gửi đến?…
Tác giả L O N E 💢❤Thể Loại Chiếm hữu , bí ẩn , mù quáng ....Ba và anh tôi ko may qua đời mà mẹ tôi tiến thêm bước nữa tôi tưởng họ sẽ ghét bỏ tôi nhưng không hon coi tôi như con anh em trong nhà nhưng trong lòng tôi cứ sợ hại một điều gì đó .Và một số nhân vật khác sẽ được giới thiệu trong truyện.…
- Là Hoa ắt sẽ về trời- Vậy thì để em chắn gió, hoa không rụng nữa, sẽ không về trời...Hoa Lan, vì một biến cố khiến hồn phách lạc mất một nửa. Tg: Thanh Thanh Vy( xin lỗi nhưng mị thật sự không có ảnh nào phù hợp với bìa truyện cả)…
Author: Triết Dương Công TửTên: [Du Bảo] Xin Chào Và Tạm BiệtCouple: Trương Thụy Du x Ngô Gia BảoThể loại: đam mỹ, đồng nhân, ngọt, sủng, niên hạ, dương quang bác sĩ công x tâm lý rối loạn bệnh nhân thụGiới thiệu:Cậu ta là một kẻ có tâm tư thối nát, mang đầy thù hận, tự nguyện để bản thân bị bóng tối nuốt chửng. Ngô Gia Bảo ở trong bóng tối lâu đến mức cậu ta đinh ninh rằng mình sẽ không giờ nhìn thấy bất kì tia sáng nào cho tới khi gặp Thụy Du.Anh không hề ngần ngại mà bước vào bóng tối đen đặc, đáng sợ kia để mang đến ánh sáng cho cuộc đời vốn tâm tối, chỉ toàn đau khổ của cậu ta."Vì sao phải làm đến mức này vì một kẻ đáng chết như tôi?""Tui không biết nữa, tại con tim mách bảo thế."Câu trả lời vô thưởng vô phạt đó của Thụy Du khiến cho Ngô Gia Bảo bật cười.=====WARNING: Truyện cần phải động não suy nghĩ, không đơn thuần fanfic giải trí. Truyện liên kết một chút với cốt truyện chính của Bệnh Viện Thần Ái và Ai Chết Giơ Tay. OOC!Truyện chỉ đăng tải tại tài khoản W@ttp@d của Triết Dương và không hề đăng trên bất kỳ website nào của người Việt như truyen2u.net, truyenwki.com,... Những website đăng truyện này ngoài W.a.t.t.p.a.d.com đều là bọn ăn cắp!🚫⚠️🚫CẤM RE - UP HAY CHUYỂN VER!🚫⚠️🚫…
Thế giới phép thuật, nơi đầy rẫy cái gọi là cám dỗ, bởi vì họ thật sự muốn bảo vệ "thứ đó", cái thứ không nên tồn tại trên cõi đời này. "Thứ đó" theo truyền thuyết nói rằng nó mang một sức mạnh to lớn, ai sở hữu được nó sẽ thống trị cả vũ trụ này....Các thế lực vẫn truy lùng vật báo này suốt hàng nghìn năm nhưng vẫn không có tin tức. Vậy rốt cuộc nó là thứ gì mà có thể khiến con người tham lam muốn chiếm đoạt đến vậy.…
Truyện: Xin đừng biến mất giữa cơn mưa. Thể loại: Truyện ngắn, tâm lý, học đường, tình cảm. Tác giả: Sinh Vật Ái CựcTôi liên tục với tay giữa khoảng không như muốn nắm lấy gì đó. Trời bất chợt đổ mưa ầm ầm. Từng hạt mưa rơi xuống lòng bàn tay tôi, lặng ngắt. Tôi biết mình chẳng có cách nào giữ anh lại. Điều duy nhất tôi có thể làm lúc này là nhìn anh mỗi lúc một xa mình, là chấp nhận anh bước ra khỏi thế giới của mình, tan biến trong dòng mưa mù mịt kia. Từ nay về sau, cho dù tôi có điên cuồng tìm kiếm anh, thứ duy nhất mà tôi nhận lại chỉ có mảnh tình sâu nặng tự mình bồi đắp tự mình cảm động.Tuổi trẻ được mấy lúc, sao cứ yêu mãi một người.Cuộc đời được mấy người, yêu chân thành đậm sâu.…
Một fan-fic theo chân Ngạn sau khi anh bỏ làng mà điNgạn đã đột ngột bỏ Trà Long lại ở làng Đo Đo mà khăn gói vào Nam. Lý do mà Ngạn bỏ đi là gì? Bởi vì Mắt Biếc vẫn còn châm lửa đốt Ngạn mỗi đêm.Ngạn bỏ đi để mong ngọn lửa đó tắt, mong làm lại cuộc đời, bỏ mặc Trà Long ở lại. Thế nhưng...Câu chuyện có vẫn còn tiếp tục... Với những nhân tố mới...Nhân dịp Victor Vũ chuyển thể Mắt Biếc và có người trên Voz chế Mắt Biếc nên mỗ viết hậu truyện luôn ! :D…
Những câu nói ý nghĩa trong ngôn tình mà mình đọc được và sưu tầm. Những chân lý trong tình yêu, list nhạc, list phim và cả những câu chuyện klq ^_^.Tổng hợp từ nhiều truyện và phim, mỗi truyện đều có mục riêng nha.Mấy câu này làm cap stt thì hay cực ^-^…
Ai chả biết làng thượng có một cậu cả tên Thiện, tướng mạo bất phàm, kiến thức uyên thâm, phẩm chất lại lương thiện. Ấy thế mà vẫn chưa thấy cậu gần gũi với cô hồng nào, ngược lại, người thân cận với cậu hơn cả lại là thằng Dần làm thuê trong nhà...…
Truyện: Gửi anh, người luôn sống mãi trong văn chương của tôi Thể loại: Truyện ngắn, tâm lý, tình cảm Tác giả: Sinh Vật Ái Cực Tôi tự hỏi, mình muốn xây dựng một nhân vật như thế nào từ anh?Là kiểu nhân vật luôn làm việc bằng một tay với phong thái bất cần đời, chỉ những lúc hút thuốc một cách thất thểu và bắt gặp bờ vai rất "buồn" kia, người ta mới nhận ra anh luôn phải sống trong một nỗi đau thầm kín nào đó?Tôi không chắc trình độ văn chương hiện tại của mình có thể khắc họa sống động một nhân vật dựa vào hình ảnh anh hay không, nhưng tôi vẫn muốn hỏi anh một câu: Anh ơi, anh có phiền sống trong văn chương của em không?…