( Babymonter ; Exsh ; Gl ) Các oneshot.
Chỉ là các oneshot tự viết về các otp .…
Chỉ là các oneshot tự viết về các otp .…
rất là lụy friendly rivalry luôn á.…
Vệt nước thứ bảy trên trang giấy tình yêu của Jeong Jihoon và Choi Hyeonjoon.Tác giả: 阿卡Người trồng: Cáo Măng Cụt…
"Jay à, em ngoan rồi, anh về được chưa?"…
Hai người tản bộ rất gần nhau, bả vai Jeonghyeon lâu lâu lại cọ qua vai Hyeonmin. Lòng Hyeonmin chợt xúc động, muốn tâm sự với Jeonghyeon rằng hôm qua anh ngồi ăn trưa một mình vì không biết rủ ai ngồi cùng, rồi đến đêm nằm khóc ướt cả gối vì tủi thân. Hai mươi tuổi rồi mà như đứa con nít, chỉ biết bám lấy người duy nhất chịu khó làm thân với mình, mà rõ là anh và Jeonghyeon còn chưa gần gũi đến thế. Nghĩ vậy, Hyeonmin liền buông ý định mở lời vì xấu hổ.…
Đêm khuya tối thui. Cô khoác áo choàng tắm sững sờ đứng ở cửa phòng tắm. Trên giường lớn, hai thân thể trắng bóng liều chết quấn quít với nhau, phát ra âm thanh xấu hổ. Cô thật sự rất muốn khóc, bởi vì người đàn ông trên chiếc giường kia chính là chồng mới cưới của cô. Người đàn ông hình như không có phát hiện ra cô, càng dồn sức ra vào người phụ nữ dưới thân mình, khiến cho âm thanh của người phụ nữ phát ra càng thêm xấu hổ. Đêm nay là đêm tân hôn của cô. Cô chỉ là dựa theo yêu cầu của cha mẹ mà kết hôn với anh. Cô chỉ là muốn một cuộc sống yên lặng. Anh -- Lục Tử Hiên, người con trai thứ hai của tập đoàn Lục thị. Một người luôn coi phụ nữ như món đồ lệ thuộc vào công tử nhà giàu, đối với anh mà nói phụ nữ chẳng là cái gì cả. Nhưng mà anh đã cưới cô. Nếu cô đã mong muốn gia nhập vào nhà họ Lục như thế. Thì anh cũng rất nguyện ý cho cô một cuộc hôn nhân bất ngờ lại sâu sắc.…
textfic; welcome.warning: chửi thề, lowercase, ooc.…
"ĐỊNH KIẾN XÃ HỘI" - bốn chữ ấy nặng như gông cùm, siết chặt những trái tim chỉ mong được sống một đời bình thường. Họ cũng chỉ muốn yêu ai đó bằng cả sự chân thành, muốn nắm tay người mình thương bước qua giông bão, muốn gọi nhau hai tiếng vợ chồng như bao đôi lứa ngoài kia. Nhưng rồi tất cả chỉ đành giấu sâu vào lồng ngực, ngạt thở dưới lớp mặt nạ bình thường mà xã hội buộc họ phải mang.Nghe những câu nói lặp đi lặp lại như một lời nguyền: "Con gái thì phải lấy chồng, sinh con; con trai thì phải lấy vợ, nối dõi tông đường..." - họ đau đến quặn lòng, nhất là khi những lời ấy tuôn ra từ chính miệng những người thân yêu nhất. Làm sao giải thích cho cha mẹ hiểu rằng yêu ai là quyền của trái tim, không phải gánh nặng phải trả? Làm sao nói cho cả thế gian hiểu rằng họ không muốn chống lại ai, chỉ muốn được sống thật một lần?Thế nhưng, để giữ trọn hiếu đạo, để không làm tổn thương gia đình, họ lại gập người, nuốt nước mắt vào trong, biến yêu thương thành điều cấm kỵ. Đêm về, có những giấc mơ không bao giờ dám gọi thành tên. Có những cái ôm chỉ tồn tại trong bóng tối. Và có những câu "Mình cứ yêu nhau như chưa từng sinh ra ở thế giới này..." vang lên trong thinh lặng, buồn đến tận cùng.***t/g: An Serein /Mong không gây nhầm lẫn cho độc giả.!!!VUI LÒNG KHÔNG LẤY TRUYỆN KHI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ…
Tôi muốn cùng Lee Minhyeong vượt qua tất cả…
Đây là một cố sự lặng lẽ.Là một cố sự của cô gái ế ngốc nghếch 25 tuổi, bị con sói nhỏ phúc hắc 22 tuổi, lặng lẽ ăn hết.Là một cố sự của con sói nhỏ phúc hắc 22 tuổi, lặng lẽ đem cô gái ế ngốc nghếch 25 tuổi ăn hết.Lúc cậu 3 tuổi, cô 6 tuổi. Đôi tay của cô đem gương mặt của cậu bé bóp méo, lộ ra hai cái răng sâu đen kịt, nói: "Này, gọi chị đi" Cậu hung hăng chụp được hai tay của cô, quay đầu bước đi. Cô đi theo phía sau mông, la lớn: "Lần sau phải gọi chị là chị !"Cậu 14 tuổi, cô 17 tuổi. Cô cầm một lá thư viết cho bé trai thầm mến, thần kinh cười hì hì tiến tới trước mặt cậu, "Em trai, cậu nói xem, cậu ta sẽ yêu thích chị chứ?" Cậu đoạt lấy lá thư ném vào thùng rác, thuận tay chụp ly mỳ ăn liền của cô ăn còn dư lại, xoay người rời đi. Cô đi theo sau mông cậu, tru tréo: "Cậu viết thư tình dùm chị đi"Cô 21 tuổi, cậu 18 tuổi. Sắc mặt cậu lo lắng nhìn cô cùng với lá thư tình trong tay cô viết lần thứ N cho nam sinh khác. Ở trong ánh mắt của cậu, cô rơi lệ đầy mặt, tay run run đem lá thư của mình ném vào thùng rác, thuận tiện đậy nắp ly mỳ ăn liền còn dư lại.Cô 25 tuổi, anh 22 tuổi. Sau khi anh đem cô giải quyết tại chỗ, lục tìm CMND của anh và thẻ căn cước của cô, thuận tiện từ trong ví tiền của cô lấy 9 đồng, đi đổi thành quyển sổ màu hồng của hai người. Cô choáng váng đầu, sau khi ký tên mới phát hiện, con ngựa nhỏ của cô biến thành con sói.…
Thể loại: CV fic, Hiện đại, đô thị, hài hước, HE,...Công tâm cơ x Thụ ngốc Nguyên tác: Tằng Loan Phụ Tuyết - Đừng Sợ, Anh, Bảo Kê CưngTăng Thuấn Hi là công tử nhà giàu mới nổi, sau chục lần thất bại trong việc chen chân vào giới thượng lưu. Cậu quyết không bỏ cuộc mà gạ gẫm một bé sinh viên đáng yêu trong sáng để học đòi theo giới thượng lưu, ngờ đâu lầm đường lạc lối hốt nhầm tên thiếu gia hàng riul giá riul, mà hắn không hề ngây thơ trong sáng như cậu tưởng tượng."Bé cưng, có muốn chơi trò bao dưỡng không?""Yên tâm, anh đây bao cưng ăn bao cưng ở, tuyệt đối không phụ cưng đâu, chỉ cần... cưng hiểu hông?""Ừm!"Tối đó Tăng Thuấn Hi bị "bé cưng" kia xử gọn.Khoan đã! Cái này có gì sai sai rồi phải không?…
▪︎possessive: tính chiếm hữu Mọi người bảo Sunghoon có tính chiếm hữu với Jungwon cao đến nỗi muốn quản cả mùi hương trên người cậuNguồn: https://truyenfull.com/vo-minh-minh-nuoi.31986/CHUYỂN VER CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC…
it's hangtime!…
người còn vì người trong tim.…
Chúng ta vẫn còn tình cảm. Nhưng chẳng thế nói ra.Lời hứa năm ấy. Bây giờ chẳng còn nữa.…
tôi yêu em từ ngày này qua ngày nọ, từ mùa đông giá rét năm này đến những ngày tuyết rơi lạnh buốt của năm sau. tôi yêu em bởi cái tâm hồn thuần khiết ấm áp, đến khi em trưởng thành và biết cất gọn đi những tâm tư của mình, tôi vẫn yêu. nhưng em của tôi thì lại chẳng hề biết điều đó, em chẳng nhìn thấu nổi trái tim tôi.…
Sanghyeok đã vướng phải một tình yêu được số phận định sẵn là chẳng thể nào có một kết quả đẹp…
Cre: TruyenV1.com, MieutruyenMình xin phép drop, mình không đăng nữa vì đã có bạn đăng rồi và năng suất hơn. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ suốt thời gian qua. Nếu thích Manhua thì qua ủng hộ Manhua Vợ Yêu Là Báu Vật của mình đăng nhé!…
Gia tộc họ Tiêu có 2 người con. Con gái lớn là "Tiêu Giao Nhi", con trai út là "Tiêu Trường Minh". Cả 2 đều đã lập gia đình và có con. Con trai của "Tiêu Giao Nhi" là "Vương Nhất Bác"(05/10/1999 - cung Thiên Bình), con trai của "Tiêu Trường Minh" là"Tiêu Chiến"(sinh ngày 02/01/1998 - cung Ma Kết) cả 2 là anh em họ nhưng lại yêu nhau.... Sẽ có cái kết nào cho "Tiêu Chiến" và "Vương Nhất Bác" hãy cùng mình theo dõi bộ truyện nhá.…