Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Khi bóng tối trong trái tim anh mới tan đi, bởi sở dĩ em là ánh sáng muôn màu muôn vẻ trong ký ức không vẹn nguyên. Đôi lúc anh muốn trở lại thành đôi ta của quá khứ, không cần sô bồ đập lên những vỉa hè nặng trĩu mà trở về. - ước tính 20 chap -…
Ahn Keonho tuy sinh sau Eom Seonghyeon một tháng nhưng lại cao hơn cậu bạn nửa cái đầu. Vì thế, Keonho liên tục kiêu ngạo đòi Seonghyeon phải gọi mình là "Anh Keonho", lấy chiều cao làm chân lý. Eom Seonghyeon, ngơ ngác trong chuyện tình cảm, chỉ gọi Keonho là "bạn" hoặc "Keonho của tớ," khiến Keonho luôn rơi vào trạng thái nhõng nhẽo, giận dỗi. Keonho luôn mê đắm nụ cười má bánh bao có chiếc đồng tiền của Eom Seonghyeon và luôn dùng sự bá đạo để đòi hỏi sự chú ý...…
Để cái tiêu đề thế cho vui thôi chứ thề đây là một câu chuyện tình yêu nghiêm túc đến không thể nghiêm túc hơn =)))) mọi người phải tin mình nhé hihi Thể loại: tiểu thuyết nam nam (chắc có thể gọi là đam mỹ nhỉ?), giới nghệ sĩ, ABO (chỉ dùng để thúc đẩy tình yêu của nhân vật).Nhân vật chính: Xuân Minh x Khánh Vũ.Tóm tắt:Khánh Vũ của 7 năm trước chẳng bao giờ tin vào cái thứ gọi là định mệnh.Khánh Vũ của 7 năm sau: "Cảm ơn định mệnh đã đưa tôi và anh ấy đến buổi casting ngày đó, cảm ơn định mệnh đã buộc gene của chúng tôi lại với nhau, cảm ơn vì đã cho tôi gặp được anh ấy. Minh, em yêu anh."Người đàn ông ôm cậu trai trẻ mắt ngấn nước vào trong lồng ngực, khẽ nghiêng đầu thì thầm vào đôi tai đang hây hây đỏ: "Anh cũng yêu em." Chẳng cần phải cho cả thế giới nghe, tình yêu của anh chỉ mình em biết là đủ.Mùa hè năm 21xx, anh và em tình cờ gặp nhau, chẳng ai có thể ngờ được chúng ta có thể nắm tay nhau đi đến lúc này, và sẽ tiếp tục đi cạnh nhau đến mãi mãi về sau. Lời của tác giả: Viết câu chuyện này là để thỏa mãn một số tưởng tượng của mình, hơn hết là mình muốn thể hiện niềm tin của minh vào tình yêu. Dù có đi xa đến đâu hay trải qua nhiều khó khăn đến thế nào thì cuối cùng mảnh ghép thuộc về bạn cũng sẽ xuất hiện, những chuyện gặp phải trên đường, tất cả chỉ vì để gặp được người ấy. Bối cảnh rồi thiết lập tất cả đều là hư cấu nhưng một số có lấy cảm hứng từ đời thật. Đây chỉ là một câu chuyện nhỏ ngọt ngào dịu dàng của hai con người sinh ra đã dành cho nhau.…
Truyện: Gửi anh, người luôn sống mãi trong văn chương của tôi Thể loại: Truyện ngắn, tâm lý, tình cảm Tác giả: Sinh Vật Ái Cực Tôi tự hỏi, mình muốn xây dựng một nhân vật như thế nào từ anh?Là kiểu nhân vật luôn làm việc bằng một tay với phong thái bất cần đời, chỉ những lúc hút thuốc một cách thất thểu và bắt gặp bờ vai rất "buồn" kia, người ta mới nhận ra anh luôn phải sống trong một nỗi đau thầm kín nào đó?Tôi không chắc trình độ văn chương hiện tại của mình có thể khắc họa sống động một nhân vật dựa vào hình ảnh anh hay không, nhưng tôi vẫn muốn hỏi anh một câu: Anh ơi, anh có phiền sống trong văn chương của em không?…
Câu chuyện kể về một cô gái thông minh và nổi tiếng nhất thế giới vô tình xuyên vào thế giới Conan. Cô rồi sẽ ra sao, hãy đón đọc.Diễn viên chính: Kuroba Kaito vs Kudo Akira.Phối hợp diễn: các nhân vật trong thám tử lừng danh Conan.Tôi lần đầu viết truyện mong mọi người thông cảm. Đừng ném đá tôi nha.…
Truyện: Xin đừng biến mất giữa cơn mưa. Thể loại: Truyện ngắn, tâm lý, học đường, tình cảm. Tác giả: Sinh Vật Ái CựcTôi liên tục với tay giữa khoảng không như muốn nắm lấy gì đó. Trời bất chợt đổ mưa ầm ầm. Từng hạt mưa rơi xuống lòng bàn tay tôi, lặng ngắt. Tôi biết mình chẳng có cách nào giữ anh lại. Điều duy nhất tôi có thể làm lúc này là nhìn anh mỗi lúc một xa mình, là chấp nhận anh bước ra khỏi thế giới của mình, tan biến trong dòng mưa mù mịt kia. Từ nay về sau, cho dù tôi có điên cuồng tìm kiếm anh, thứ duy nhất mà tôi nhận lại chỉ có mảnh tình sâu nặng tự mình bồi đắp tự mình cảm động.Tuổi trẻ được mấy lúc, sao cứ yêu mãi một người.Cuộc đời được mấy người, yêu chân thành đậm sâu.…
( Truyện Việt Nam )Lưu ý:Câu chuyện này mình không đạo văn hay sao chép bất cứ ý tưởng của của ai,mọi sự trùng hợp đều là ngẫu nhiên,mình lấy ý tưởng tư những câu chuyện xoay quanh cuộc sống của mình,mong mọi người không sao chép!!Nữ chính là một cô nàng nhẹ nhàng,cô có niềm đam mê lớn lao với bơi lội.Nam chính là một chàng trai khá ít nói,có niềm đam mê với văn học.Hai người thuộc hai thế giới khác nhau mang theo trong mình những giá trị riêng dần dần lại gần nhau...Liệu chuyện tình của họ như thế nào?Tên Hán:沉浸在无限深邃的大海中Số chương:50+2 ngoại truyệnThể loại:Thanh xuân vườn trường,Việt Nam,Ngọt,NgượcTác giả:Thuỷ Điệp Tinh HàTrạng thái:Chưa hoàn thànhBẢN GỐC 100%…
Thanh Xuân đẹp nhất ... Là khi có cậu ❤Chính là cậu ,người đã đánh thức năm tháng thanh xuân ngủ quên trong lòng tôi Sống trên đời mấy chục năm , cái gì tôi cũng đều chọn sai , chỉ có chọn cậu là quyết định đúng đắn nhất trong cuộc đời........................................................................ Cứ ngỡ cậu chỉ là tia nắng 🔆 Hóa ra cậu là cả mặt trời ❤💕........................................................................…
Khánh Duy chàng trai mười bảy tuổi mang gương mặt điển trai, nụ cười có thể khiến bao cô gái rung động. Trong ngôi trường nội trú danh giá nhất thành phố, cái tên Duy gần như là "truyền thuyết sống" của sự đào hoa và quyến rũ.Tưởng như chỉ là những trò chinh phục vô tư của tuổi trẻ, nhưng đằng sau vẻ ngoài tự tin và phóng khoáng ấy là một tâm hồn nhiều vết xước - nơi Duy vẫn đang loay hoay tìm xem "tình yêu thật sự" là gì.Từ Minh Thư, cô gái lớn hơn ba tuổi người đầu tiên khiến Duy biết đến cảm giác yêu và tổn thương;đến Bảo Nhi, cô lớp trưởng dịu dàng;rồi Hạ Vy, cô bạn thân mang đến chuỗi rắc rối bất tận;và sau tất cả, là Thanh Lam cô y tế trường trưởng thành, điềm tĩnh, người khiến Duy học được cách yêu bằng trái tim chứ không phải bản năng.Giữa những năm tháng thanh xuân hỗn độn, giữa những cô gái đã từng đi ngang qua đời mình, Duy dần nhận ra điều quý giá nhất không phải là ai khiến trái tim ta rung động, mà là ai khiến ta muốn dừng lại.…
Hướng dương luôn hướng về phía mặt trời, cũng như anh luôn hướng về cô, lần đầu gặp gỡ, vừa gặp đã yêu.Dưới ánh nắng rực rỡ mùa hạ, làn váy trắng của Dương Thanh Tuyết nổi bật giữa cánh đồng hoa hướng dương vàng rực, điều đó khiến cho Hướng Thiên Hồi nhớ mãi không quên.…
Tác phẩm: Em lại nhớ anh rồi, thật sự rất nhớ anh! Tác giả: Huyền Chang *** Email: [email protected] *** ((( Ngôn tình Việt Nam))) An Nhiên và Anh Tú là thanh mai trúc mã, cùng nhau vui vẻ an yên mà lớn lên. Tình cảm họ dành cho nhau cũng không biết đã vượt qua tình bạn đơn thuần từ bao giờ, mà tuổi trẻ lại chưa biết mình đã yêu đối phương đến thế nào rồi... Năm mười lăm tuổi đã cùng nhau nói về ước mơ sự nghiệp trong tương lai, Đại Học Y là mục tiêu của họ. Thế nhưng năm ấy lại có biến cố lớn xảy ra, Anh Tú đã mất đi hết đoạn kí ức về An Nhiên. Cũng từ đó hai người đã sống hai cuộc sống hoàn toàn khác nhau. Anh Tú vui vẻ làm điều mình muốn, cư nhiên không biết đến sự tồn tại của An Nhiên, người mà bản thân cậu đã bao dung hơn tất cả, đã cho là quan trọng hơn bản thân mình. Sau nhiều năm nỗ lực, An Nhiên cũng có thể đế gần người mình yêu, nhưng một câu cũng không dám nói, không dám nhận, càng không dám thổ lộ. Rút cuộc thì cảm giác đó là như thế nào?…
Huy (18 tuổi hiện là sinh viên năm nhất ở đại học ab )Nam (20 tuổi hiện là sinh viên năm 3 ở đại học ab )Nam và huy quen nhau trong một lần vì học cùng ngành mỹ thuậtLiệu cuộc tình của họ có chông gai ko hay sẽ êm đềm ?…
Sở dĩ truyện mang tên thế này vì nó thuộc quyền sở hữu của một người. Tôi đã viết tặng người đó đấy. Tựa cho một món quà vô giá và cuối cùng trước khi mọi thứ kết thúc... cũng là lúc quá trễ để tôi có thể làm được một thứ gì đó đặc biệt cho ai đó. Một người tôi mãi luôn nhớ về mỗi khi lục lại hình ảnh trong kí ức của tôi... Một cuộc hành trình của bảy ngày. Không màu mè hay đẹp đẽ, nhưng có lẽ nó là một mẩu kí ức đẹp còn được tồn tại lại mãi giữa chúng tôi. Một cuộc hành trình của bảy ngày.…
Phạm Quân Anh và Trương Lâm Vi là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau. Mùa hạ năm lớp 12, Quân Anh chưa kịp nói lời yêu vì gia đình Quân Anh gặp chuyện, đành phải hẹn em vào mùa hè năm sau…
Một chàng trai nọ bị chính người mình thương nhất đầu độc, chàng ta chết ngay lập tức nhưng số phận đã cho cậu thêm một cơ hội nữa nhưng là ở một thế giới khác. Cậu đã bị xuyên vào một cuốn tiểu thuyết mình đã đọc qua và trở thành một người hai nhân cách với vai trò phản diện. Xem để biết chàng trai sẽ đổi số phần của phản diện như thế nào và cách anh ta biến một nhân vật phản diện thành nhân vật chính...Nguồn : Communist_SunflowerKhông collab với bất kỳ ai.…
Có người từng nói,yêu đơn phương rất hạnh phúc.Cũng có người nói, yêu đơn phương rất vui vẻ.Nhưng Hạ Chí không hề đồng ý như vậy!Anh đã đơn phương Cảnh Uyển bảy năm trời, một chút hạnh phúc, một chút vui sướng, một chút yêu thương anh chưa một lần dám mơ đến, huống hồ tới việc có thể được cảm nhận một chút ấy... Điều này anh cho rằng là vọng tưởng.Bảy năm không đủ để giúp anh quên một người, lại càng không thể giúp anh thôi không nhung nhớ về một người!Nhiều lần anh tự hỏi, nếu bảy năm trước, vào thời khắc định mệnh cho anh của tuổi mười bảy được gặp cô để rồi khắc sâu mãi trong tim hình bóng cô, sẽ ra sao nếu anh không gặp được Cảnh Uyển?Anh hận trái tim mình vì sao đến tận bây giờ vẫn chỉ khắc sâu hình bóng cô? Anh hận bản thân mình tại sao lúc nào cũng nghĩ tới cô, tại sao lại là cô, tại sao lại là người con gái không hề yêu anh...Yêu đến mức khổ tâm như vậy, Hạ Chí vẫn luôn cố chấp nguyện lòng.Tại vì sao? Anh trả lời thành thật: "Vì anh yêu Cảnh Uyển."Nếu mãi mãi cô không bao giờ yêu anh, anh có còn yêu cô hay không? Anh cũng trả lời không suy nghĩ rằng: "Anh cho dù khổ sở cũng vẫn luôn bên cô, dù đau đớn anh cũng luôn yêu cô. Bởi anh yêu cô hơn hết thảy, yêu một người đến mức đau lòng."Nếu số phận có thể cho mình tự chọn lấy, liệu Hạ Chí có lựa chọn được gặp và yêu Cảnh Uyển khi mười bảy tuổi?…