|Kim SeokJin| Lọ lem từng là nàng công chúa
Trước khi lọ lem ướm thử chiếc giày và trở thành nàng công chúa xinh đẹp của chàng hoàng tử một nước thì chẳng phải thân phận trước kia, cô cũng chính là con gái cưng của một vị bá tước rồi hay sao?…
Trước khi lọ lem ướm thử chiếc giày và trở thành nàng công chúa xinh đẹp của chàng hoàng tử một nước thì chẳng phải thân phận trước kia, cô cũng chính là con gái cưng của một vị bá tước rồi hay sao?…
đây là những câu chuyện về cuộc sống hằng ngày của tôi…
❗️Please read if you are really comfortable with this story.If you don't like it, you can ignore it.There will be bad words, the character's personality is not built like real life, the details in the story are all imaginary.❗️…
từ lúc anh rời đi, em thà tìm đến thứ thuốc em ghét cay ghét đắngcòn hơn tìm đến anh.…
Câu chuyện về một vị thiếu gia nhà tài phiệt bị cướp mất trái tim bởi cậu bạn nhỏ Kiên Vương *Tập Đoàn Tài phiệt BTĐ: -Chủ Tập đoàn:Đoàn Bảo Trang-Thiếu gia:Đoàn Thủy Hoàng Vũ-Lái xe riêng:Mr.Bus(Việt Anh)-Quản gia:Mr.Thiên(Thiện)-Giúp việc thân cận:+)Sơpe'akinh(Dương Huyền Trang)+)Mr.Thàn(Trung Trành)*Lớp 10a12-GVCN:Ninh tỏn(Ninh)-cùng với sự tham gia của các g/v khác-Lớp trưởng:Bù chỏm(Quỳnh Trâm)-Lớp phó:Diệp An'k(Diệp Anh)-Nhóm chị đại:+)Khánh Chột-Chị đại(Ngọc Khánh)+)My meo(Thảo My)+)Tha'o s'cu(Phạm Thảo)-và các h/s quần chúng khác*GĐ Vương Chem-Bố:Vương coconut-Đỗ Đạt(Chu Thành Việt)-Con trai:Trí Kiên(Vương Trí Kiên)Chân Thành cảm ơn dàn n/v chính và các n/v lộ diện ở các chap sau truyện…
Chuyện được tác giả viết về Nishimura Riki(Niki) một cậu sinh viên vừa bước sang tuổi 18 và Park Nahyeon( một cô bé 12 tuổi và có niềm đam mê lớn lao với Niki)"Chúng ta sẽ là những người bạn thân nhất đúng không anh?""Ừ, chúng ta sẽ là bạn thân nhất.."…
Nhưng chính bởi cậu đã không rõ ràng, hay là do ở nơi tớ đã cố tình không nhìn thẳng vào thực tại. Để rồi đây, khi mọi chuyện gần như được sáng tỏ dưới ánh dương, dưới trời xanh, nước mắt cũng không thể nào kìm lại được nữa, bao nhiêu tủi thân, hụt hẫng, cứ thế mà tuôn ra, lực bất tòng tâm trong việc cố gắng giấu vào trong lòng ...…
những chiếc short bé xinh dành cho Bưởi Mây của mình…
thằng thạc tưởng mình đi tìm chết, nhưng cái nó tìm thấy là một hồn ma…
"Cướp Em Từ Thần Chết" là áng truyện hiện đại mang màu sắc kì dị, phi đời thực viết về mối tình thiên định của chàng trai đa tài Vương Thiên Bảo với cô nàng "bụi đời" Lâm Hải Băng. Nói về Thiên Bảo, cậu là con trai của một gia đình giàu có, lớn lên trong nhung lụa song không hề tự phụ, phụ thuộc vào vị thế của gia đình. Ngược lại, cậu thích một cuộc sống tự lập do chính bản thân mình vẽ lên. Có lẽ vậy mà Thiên Bảo đi ngược với mong muốn của cha, từ chối quản lý cơ nghiệp đồ sộ mà ông đánh đổi bằng cả cuộc đời và... "máu" để sống với đam mê của mình: võ thuật! Định cư bên nước ngoài đã được một thời gian, Vương Thiên Bảo quyết định quay trở về Việt Nam để tham gia một giải đấu Võ thuật và cũng để thăm bạn bè, hồi hương sau bao năm xa cách. Và rồi, "họ" đã gặp nhau...! Lâm Hải Băng mồ côi cha mẹ từ nhỏ, tuổi thơ của cô là một chuỗi những đau thương và mất mát. Ngay từ khi mới 6 tuổi, Hải Băng đã phải tự tay bươn trải ngoài đời kiếm sống, phiêu bạt 14 năm trời bằng thói giang hồ. Chính điều này, đã biến một cô gái đáng lẽ ra đang độ hồn nhiên, trong sáng nhất của cuộc đời, vô âu vô lo thành chị đại của một nhóm giang hồ có tiếng khi mới 15 tuổi, với tên gọi Jay. Điều này cũng đồng nghĩa, cuộc đời cô sẽ phải trải qua nhiều sóng gió, đối diện với nhiều kẻ thù, sẽ phải dùng dao kiếm, dùng máu để tồn tại. Kiếp giang hồ khiến người khác nhìn vào đều sợ hãi nhưng sao nó lại mong manh, rẻ bạt đến vậy? Dưới cơn gió của số phận, họ vô tình gặp nhau, cùng nhau nắm tay đối diện…
Tạch. Tiếng mưa rơi lộp bộp trên mái nhà của một chiều mưa mùa thu chợt làm em lưu luyến . Em một cô gái 18 một cô gái đang ở độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời nhưng đã trở nên già dặn hơn rất nhiều với chuỗi ngày bi kịch. Nước mắt em tuôn rơi như những giọt mưa ngoài kia mưa buồn mà lòng người càng buồn hơn . Gió thổi xì xào cõi lòng em man mác nỗi buồn nhưng chứa chút dư vị nỗi cô đơn và hoài niệm . Em nhớ bố??? Bố em đã ra đi ngày mà em mới tròn 4 tuổi , ngày ấy em không khóc , không buồn và buổi chiều ấy khi bố em nằm xuống , trở về với cát bụi em mới hồn nhiên hỏi bác rằng " Bố con nằm đó có lạnh không " . Em chợt co ro trong chiếc áo khoác mỏng manh . Mùa thu năm đó cũng thế man mác một chút lạnh và mưa mưa như khóc cho em mẹ em và gia đình em . Có lẽ lúc ấy em không buồn vì đơn giản bố em đi xa lúc em mới một tuổi và…