Hương vị tình yêu
Thể loại đam mỹ H+Giới thiệu nhân vậtAn : tiểu mỹ thụThiên : đại cường côngVăn án : cậu là một đứa rất ngốc luôn bị người khác ức hiếp cho tới khi gặp anh…
Thể loại đam mỹ H+Giới thiệu nhân vậtAn : tiểu mỹ thụThiên : đại cường côngVăn án : cậu là một đứa rất ngốc luôn bị người khác ức hiếp cho tới khi gặp anh…
Một loài hoa chứa những nỗi buồn của thế gian. Sinh Yên Hoa.…
Scarlett - một cô gái sống trong gia đình quý tộc luôn ước ao có được cuộc sống chân thực, vô tư bởi quanh cô chỉ toàn những lời giả dối, nịnh nọt và cô khát khao sẽ tìm được tình yêu đích thực. Vượt qua biết bao gian khổ,thế là cô cũng tìm được nửa kia của mình. Tình yêu của họ mãnh liệt, nồng cháy như có thể thiêu cả thế gian... Rồi đến một ngày, anh ấy cũng rời bỏ cô mà đi khiến cô hụt hẫng và mất đi hi vọng. Cô mất hết tất cả và trở thành một người hoàn toàn khác. Cô ôm nỗi đau cùng với quyết tâm một ngày nào đó sẽ vượt qua nỗi sợ vắng bóng "anh" để trở thành một chiến binh dũng cảm, để tìm lại chính mình bởi cô đã mất mát quá nhiều. Nhưng bằng cách nào? Và cô có thể lấy lại được chính mình hay không? Mời các bạn cùng đọc nhé!…
Hạnh phúc của cô gọi tạm là có, nhưng sự thực thì hạnh phúc đó chưa hẳn như thế... Cô là một người sống khá nội tâm, luôn vui vẻ bởi vì cô muốn che giấu đi những nỗi buồn sâu thẩm trong lòng mình, có lúc cô kiêu kì và ngang bướng lắm. Cô chăm lo cho mọi người còn hơn cả bản thân cô.Cô tên Gia Tuệ Lạc, mọi người thường gọi là Lạc Lạc. Năm nay cô 24t và làm việc tại 1 công ty kinh doanh lớn của Lương Triết Vĩnh. Anh thì được biết bao nhiêu người biết đến và được nhiều cô gái đi theo nhưng anh không chịu. Cuộc sống đào hoa, giàu sang của anh làm bản thân anh trở nên lạnh lùng hơn và không quan tâm đến ai cả. Ngày nào vào công ty thi anh cũng làm mặt thờ ơ với mọi người. Anh tên Lương Triết Vĩnh, anh cũng 24t. Và anh là tổng giám đốc của tập đoàn lớn trên thế giới. Đó là tập đoàn Lương Gia.…
chuyện của tôi với một chàng trai rất tốt, chỉ là có duyên nhưng không có phận, trải qua nhiều chuyện rồi tôi vẫn thích một chàng trai ấy, nhưng tôi không thích ép buộc ai cả thế nên vẫn mong chàng trai ấy có thể tìm được một đối tượng tốt và chăm sóc tốt cho anh, vậy thôi.…
Tên truyện : Tơ Duyên Trói BuộcTác giả : TNhi day [ MangaToon/NovelToon ] / Trần Tịnh Kỳ [ Wattpad ]Nơi đăng : MangaToon/NovelToon, WattpadTag : Trường học, ngọt sủng, ngược, chênh lệch tuổi, thanh mai trúc mã, oan gia, yêu thầm, học đường, bách hợp, tình yêu, girlloveMô tả :Chỉ trách Fidelia và Rishima quá ngu muội, đâm đầu vào nhau rồi khiến linh hồn bản thân đau khổ vạn kiếp vạn đời.Đã được bên nhau một lần, cớ sao vẫn chưa thoả mãn để rồi đau khổ vạn kiếp?Nội dung : Tình yêu của các linh hồn bị mài mòn qua hàng thế kỉ.Đôi lời từ tác giả : Mong mọi người đọc truyện vui vẻ và không toxic. Truyện và lời văn còn non tay. Cốt truyện hơi phi lý và teenfic. Muốn đọc dài thì đọc bản tiểu thuyết bên MangaToon nhé, ở đây chỉ có bản ngắn thôi.…
Sau tất cảEm nhận ra rằng mình tỏa sáng hơn bất kỳ bông hoanào. Dù có thể chúng ta không còn là của nhau, nhưng em vẫn sẽ nhớ rằng, thanh xuân của em đã từng đẹp như thế nào.Dù chỉ là quá khứ nhưng anh đã là người em coi là tất cả. Thật buồn khi phải nói lời chia tay nhưng.....Chúng ta sẽ gặp lại nhau ở một chiều không gian khác chứ?…
Chờ đợi trong đau khổ, nước mắt cứ tuôn nhưng rồi quá khứ không chịu buông, lại thêm hình ảnh nhói oà…
(Đam mỹ) Người cô quạnh, đớn đau đứng dưới màn mưa vô tình, bâng quơ, xối xả, ào ạt, cuộn trào nỗi đau mà đâm nát con tim của bóng người liêu xiêu dưới những con dao rơi loạn xạ trong tái tê, lạnh giá. Mưa làm cho người càng thêm neo đơn, càng thêm buồn bã.Người luôn đau. Vì những cuộc tình dang dở, vì thứ tình cảm mông lung do chưa thể có ngay tên gọi từ đầu. Đến lúc đã có thể gọi tên thì bi lụy, thê lương chưa bao giờ để cậu được phóng thích. Cường độ đau thương còn tăng bội phần.Cậu trăm lần đứng dưới mưa, rồi thứ nước mặn đắng từ mắt cũng theo đó mà dung hoà vào nước mưa rồi rơi xuống... Mưa, mưa, MƯA VỤN VỠ...…
Cùng là con người tại sao cô phải chịu khổ cực trong khi người ta vô cùng sung sướng. Cùng là phụ nữ, tại sao cô bị vùi dập, tại sao cô chịu phũ phàng trong khi người khác được nâng niu. Cô thật không hiểu, nghĩ mãi đến cùng cô cũng không hiểu. Và rồi cô gặp anh. Có lẽ đi hết cuộc đời này cùng anh, cô cũng không hiểu cái gì gọi là công bằng, cái gì gọi là tình yêu nhưng cô hạnh phúc. Có một người như anh ở bên, cô không hề thấy an toàn. Nhưng chỉ có anh mới làm cho cô tất cả. Và rồi, sau cái vòng quay cuộc sống, yêu nhau... lựa chọn rời xa nhau hay yêu nhau... lựa chọn ở bên nhau, đâu mới là một tình yêu đúng nghĩa.…
Tắt đi em những bản nhạc radio u buồn, em cứ rực rỡ với váy áo đi nào. Bước ra đường với cái ô màu trong suốt, em có thấy ngày mưa lung linh hơn khôngSau cơn mưa cầu vồng luôn rạng rỡ nhất. Sau những đau thương vẫn là em nhưng mạnh mẽ hơn. Nỗi buồn khiến người ta trưởng thành hơn em ạ. Vậy nên đừng buồn nữa, mở cửa sổ ra, vẫn luôn có nắng lung linh đợi em nơi cuối đường. Mẩu chuyện nhỏ chứa đựng hồi ức của cô gái ấy năm 17 đầy tươi đẹp và đáng nhớ. Những hoài niệm còn vương vấn mãi trong lòng đến từ trái tim của cô thiếu nữ năm ấy. Một chuyện tình ngắn, nhẹ nhàng.Có lẽ đối với cô gái ấy và biết bao người khác đều muốn tắm mình trong cơn mưa rào ấy, cơn mưa đem lại bao sự đê mê, chìm đắm và cho dù có chia ly, có đau thương thì những giọt lệ cũng sẽ hòa vào làn nước mát ấy để cơn mưa mang tên thanh xuân xóa nhòa đi chỉ để lại những hồi ức đọng lại, khắc sâu trong lòng mỗi người. ___Một câu chuyện đôi chút ngô nghê và trẻ con___ meiling…
tác giả: Huỳn TrengTên truyện: Chị!Anh yêu emThể loại: sủng ngọtđộ dài: đang gõNhân vật chính: Đăng Khoa×Thùy DươngMô tả truyện:Đăng Khoa và Thùy Dương là cặp đôi chơi với nhau từ bé. Không may khi lên 8, Đăng Khoa buộc phải theo cha mẹ sang nước ngoài. Hai người chia cắt nhau từ ấy, nhưng đã hẹn với nhau đợi Đăng Khoa quay trở về.Tuy nhiên, khi quay trở về, Thùy Dương lại không hề nhớ Đăng Khoa là ai...…
cuộc sống hôn nhân TayNew…
Thể loại: Lãng mạn, nam nữ, ngọt ngào, sủng, HE_________________Kiều Sơ mặt đối mặt với Tần Kiếu đang ngồi đối diện, tay còn run run, không nói lên lời.Cô cứ tưởng buổi gặp mặt này sẽ không chạm mặt anh, lại không ngờ giờ còn đang ngồi đối diện nhau, mắt hai người cũng đang nhìn chằm chằm đối phương, không nói một câu nào. Cũng thực lâu rồi mới gặp nhau, đã bảy năm rồi...Cả hai đều đã trưởng thành, không còn là hai thiếu niên tinh nghịch như ngày xưa nữa." Nào nào nào ! Kỉ niệm bảy năm ra trường, cùng nhau cụng ly chúc mừng !"…
Thanh xuân liệu có trọn vẹn?Buổi lễ tổng kết diễn ra như thế nào?Có ai biết được mối tình đầu sẽ đi về đâu?Thật lòng khó nói...…
văn án Câu chuyện kể về tình yêu của 2 chàng trai vốn chẳng có quan hệ gì với nhau, nhưng vận mệnh lại để họ gặp nhau, để họ biết thì ra hạnh phúc chính là như vậy. Hứa Thịnh An là con cả nhà họ Hứa nhưng mẹ cậu mất sớm, cha không thương mẹ kế lại không yêu. Chính vì ít nhận được tình yêu của cha mẹ nên cậu trải qua những tháng ngày sống trong cô đơn và buồn tẻ. cho đến một ngày cậu gặp được anh người con trai mà cậu vừa gặp đã yêu. Anh đối xử ấm áp và dịu dàng với cậu. Cho cậu biết thế nào là yêu và được yêu. Tống Minh vừa học trung học đã phải đi làm để kiếm tiền giúp đỡ cha mẹ chang trải phần nào cuộc sống. Mẹ anh mắc bệnh tim cha anh luôn phải chạy chữa kiếm tiền mua thuốc men và nuôi cả gia đình, chính vì vậy anh đã phải tự lập từ sớm. Luôn sống máy móc giữa học tập và công việc khiến cho anh cảm thấy cuộc sống này thật áp lực. Rồi anh gặp cậu người thiếu niên trong sáng và ấm áp là ánh dương của đời anh. Để cậu cảm thấy hạnh phúc hơn anh muốn mình trở nên thật mạnh mẽ.Có những người họ sống là để dành cho nhau, anh và cậu chính là như vậy.Họ đến với nhau bằng cách nào mời mọi người cùng theo dõi nhé!…
Thương Vi, có chuyện này..." Đồng Thương Vi hơi dừng lại, nhận thấy sự do dự cùng nghiêm túc trong mắt cô, cô ấy không nhịn được giục:"Cậu nói tiếp đi, đến mình mà cậu cũng đề phòng sao?""... trước giờ mình chưa yêu đương, cũng không phải mình không có tình cảm, cậu biết đấy, nhưng mà mình nhìn thấy ai cũng đều là có ấn tượng chứ để nói yêu đương thì không có cái cảm giác ấy, cậu hiểu không? Nên có lúc các cậu giới thiệu người này người kia mình cũng bứt rứt lắm. Lòng trống rỗng lại sợ làm các cậu khó sử, nên trước giờ mình rất sợ cũng rất ghét bị giới thiệu này kia. Mình biết mình không cho người ta được cái người ta muốn. Xã hội bây giờ đều là người ăn người, trước giờ mình đều vô cùng cẩn thận, từng bước từng bước đến hiện tại, không gần gũi thân thiết quá mức với bất cứ người khác giới nào. Mình cũng có lúc thấy tẻ nhạt nhưng là mình đang tự bảo vệ thôi. Mắt nhìn của mình lại quá cao đi, người bình thường căn bản không để vào mắt, người hơn mình mình sợ với không tới. Hơn nữa mình còn có một quy tắc, chắc các cậu chẳng để trong lòng đâu. Không được để ý đến người yêu của bạn, chị em, không yêu người yêu của bạn bè, ngay cả người yêu cũ cũng không được, người mà chị em mình để mắt tới thì không động vào, không cướp chồng giật bồ người khác, như vậy rất không đạo đức. Thế nên trước giờ các cậu yêu đương mình chưa từng hỏi qua, cũng không mấy khi gặp mặt. Mình nghĩ chỉ cần không để ý thì không có ấn tượng, cái gì cũng không có thì sẽ chẳng phát sinh chuy…
Giới thiệu:Vào một buổi chiều cuối tháng chín, tôi được chọn tham gia lớp bồi dưỡng học sinh giỏi của huyện. Đó cũng là nơi lần đầu tiên tôi gặp cậu ấy, người mà tôi đã thầm mến trong suốt 8 năm qua.Khi cậu ấy đứng lên tự giới thiệu trong buổi đầu tập trung, lũ con gái chết lặng. Một sinh vật ngoài hành tinh như tôi cũng phải công nhận cậu ấy rất đẹp trai. Thậm chí lúc đó tôi còn nghĩ rằng bất cứ ai mặc áo hoodie đỏ mận mà đứng cạnh cậu ấy cũng sẽ khiến người xem đau mắt. Cậu ấy không nói nhiều, chỉ giới thiệu tên và trường đang học. Bởi vậy thầy giáo bọn tôi lúc đó rất tâm lý đã cho phép cả lớp đặt câu hỏi cho cậu ấy.Tôi phải rất kiềm chế mới không bật dậy hét "Trời ơi! Cho mình bí quyết chăm sóc da của cậu đi!".Cậu ấy nói rất thích mèo vì cậu ấy ghét chuột....…
Đây là Đông Nhiên sau những đổ vỡ và buồn rầu. Đây sẽ là những điều mà mình muốn mọi người vui vẻ cùng mình. Hãy là chính mình, toả sáng và vui vẻ nha.…
Tôi năm nay 17 , chưa một lần yêu ai, bỗng một ngày nắng nóng ôi ả, đột nhiên tôi thích sử dụng điện thoại nhiều hơn ngày qua ngày tôi đã yêu điện thoại của mình. mỗi buổi tối tôi luôn tâm sự cùng điện thoại.... có lẽ chiếc smartphone này đã là một sợ dây tơ hồng đẹp đẽ gắn kết tôi với màn hình điện thoại ấy, sự chờ đợi đến mệt mỏi nhưng tôi vẫn luôn đợi chờ cái màn hình ấy xuất hiện dòng tin nhắn đơn giản " đang làm gì đấy?" . Một ngày nào đó điện thoại bỗng nhiên hỏng, màn hình không sáng được bởi dòng tin nhắn nữa, thì tôi sẽ ra sao? liệu phía bên kia màn hình có lo lắng ngóng trông tôi không? đó là một câu hỏi được đặt ra nhưng tôi không có đáp án. Và truyện được bắt đầu với lí do yêu màn hình điện thoại và diễn biến của câu truyện là đây. [ Mộng Kiều ]…