rhycap • ngày thứ 366
Có những người bước vào đời ta như nắng sớm. Ấm áp, dịu dàng... rồi biến mất trước khi ta kịp giữ chặt một tia sáng cuối cùng.…
Có những người bước vào đời ta như nắng sớm. Ấm áp, dịu dàng... rồi biến mất trước khi ta kịp giữ chặt một tia sáng cuối cùng.…
Nắng chiều buông xuống làm sáng rực khuôn mặt anh tú của chàng, gạt vôi sợi tóc trên gò má tôi, chàng hỏi : - Diệp Lam, theo nàng Ánh Dương là gì ? - Ánh Dương chẳng phải tia nắng mặt trời sao ?Chàng khẽ lắc đầu mỉm cười : - Sai rồi ánh dương chính là nàng !Sao cơ, tôi có thể là ánh dương, là tia sáng của một người sao ?...Gặp được chàng là cái duyên, yêu chàng chính là cái nợ. Duyên nợ kiếp này trả không đủ, vậy hẹn người kiếp sau lại kết tóc se tơ......Vẫn tại nơi ấy - Đồi hoa mặt trời...…
một cái chợ thu nhỏ trong một cái xóm, cái xóm chứa toàn giang hồ mõm.anh em mại dô, mại dô nhen. còn nhiều anh trai quá mà chưa biết ghép couple như nào, nên ai có ý kiến gì thì comment dô cho biết với nhe, iu nhìu moah moah.warning: ngôn từ mất kiểm soát.…
Trần duyên đời này đã sớm hết,Ta vốn trần thế nhất tiên phàm,Khởi đầu từ vi mạt ngạo hồng trầnTu đến bọ ngựa quên giang hồ.…
" Ngoan xinh yêu của em đâu rồi? " " Đây rồi "Another x Phạm Anh Duy ⚠: fic ra đời vì vã mấy sự cute, vã nhiều cặp nhưng mà không ai viết nên tự đẽ hehe, đừng mang cho chính chủ xem!!, ooc,...…
Dành cho hủ, 😂😂😂😂…
Đã năm năm rồi tại sao hình bóng của cậu không bao giờ nhạt phai trong tớ. Đã bao đêm nằm mơ về cậu, đã bao nhiêu nước mắt rơi vì cậu, thế mà tại sao lại bỏ rơi tớ một mình lẻ loi trên thế gian này thế này. Tớ ghét cậu!…
Đọc rồi sẽ biết …
Những năm tháng, tôi đánh đổi bằng kỉ niệm!…
ngày xx tháng xx năm xxxxở một quê lúc còn chiến tranh có một cô gái người Thái tên LalisaMonabal cô bị bắt đi quân bọn pháp bắt cô để làm bia đạn lúc đang nghĩ ngơi cô thấy một cô gái bị trêu chọc cô mới cắt tiếng nói "คุณกำลังทำอะไรอยู่?!""bọn bây làm gì vậy!"bọn nó mới kêu"ใช่ เราแค่หัวล้านนิดหน่อย" "dạ dạ tụi em chỉ trọc chơi thôi"cô mới đi chỗ khác và nói "คุณสบายดีไหม?""cô có sao không?"cô gái mới nói"cô nói gì tui không hiểu cô biết nói tiếng Việt không" cô mới biết cô ấy là người Việt Nam rồi cô mới nói được hai ba câu là "cô có sao không?" cô gái ấy mới nói "à không sao không sao" cô gái ấy mới biết cô ấy là người Thái nên cũng nói tiếng Thái rất rõ tuy không phải giọng mẹ đẻ của cô mới nói"คุณชื่ออะไร?" "cô tên gì vậy" cô gái mới trả lời "LalisaMonabal" cô gái mới nói "ฉันจะเรียกชื่อภาษาเวียดนามของคุณว่าเลอซา""vậy tên Việt Nam của cô sẽ là Lệ Sa nha" cô gái cũng đồng ý tồi đó lúc lúc 00h17 phút thấy cô gái lúc sáng chạy đi cô bèn chạy theo và biết cô đã trốn về nhà cô biết lệ sa đo theo mới nói "อย่าซ่อนนะ ฉันรู้ว่าคุณกำลังตามฉันมา""khỏi trốn tui biết cô đang đi theo tui "chỉ một câu nói mà khiến cô giựt mình bảo "คุณรู้ได้อย่างไร?""sao cô biết?" cô mới nói tiếng Việt "vì tui biết rõ cô sẽ luôn đi theo tui nên cô đứng trốn" cô mới bỏ súng và tất cả vũ khí kể cả bộ quân phục và mặc chi…
nơi các anh trai trả lời câu hỏi…
rhycap ver.…
viết vì đam mê ko có lịch ra cụ thể…