Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Hóa học lão sư Mộ Hiểu Hiểu một khi xuyên qua,Lại đụng phải tham tài lại mơ ước người khác tóc hệ thống.Không kiếm tiền, sẽ bị hao tóc!Vì kiếm tiền bảo trụ mép tóc tuyến,Mộ Hiểu Hiểu mở cái "Tiên thuật" lớp học, chuyên giáo nhân hóa học tri thức.-☆ Vương đại thẩm quần áo tổng tẩy không tịnh.Mỡ động vật cùng xút, hỗn hợp đun nóng giả dạng làm khuông.Đinh -- xà phòng đạt thành √Vương đại thẩm dựa vào bán xà phòng phú giáp một phương, cứng rắn yếu nhận thức Mộ Hiểu Hiểu làm khuê nữ.Đồ cưới đã bị hảo, tài sản phân một nửa.…
Bối cảnh: Nửa đêm, Duy nằm mơ thấy bị một “bóng người” đè lên hôn ngấu nghiến, mút đến nghẹt thở, vừa chiếm đoạt vừa thì thầm những lời khiến cậu đỏ bừng. Khi tỉnh dậy, cơ thể vẫn nóng ran, môi còn in dấu, mà Quang Anh thì… đang ngồi ngay mép giường, nhìn cậu bằng ánh mắt như thấu tận da thịt.Không khí: ranh giới mơ – thật, khiến Duy hoang mang “đây có phải mơ đâu, sao rõ ràng thế này?”, còn Quang Anh thì ma mị, như thể hắn cố tình xâm nhập giấc mơ của cậu để chiếm hữu.Thao tác dâm ma mị: Quang Anh không vồ vập ngay, mà dùng lời nói gợi dục + skinship nửa chừng.…
Chiều biên cương lộng gió. Công chúa Yang Yi đứng giữa bãi đất trước cổng thành, giơ nắm tay đầy chặt cát cao ngang mặt. - "Người yêu đất. Còn ta yêu nhất chính là người." . . . . -"Đến đây thôi, ngươi không tiễn thêm!" -"Công chúa tha tội, lệnh vua thần không dám trái." -"Chúng ta thật đáng thương như nhau, vì tình yêu mà thành nô lệ." -"........"Công chúa mơ về một ngày được cùng người mình yêu thương cưỡi ngựa dọc các thảo nguyên mênh mông, bạt ngàn, quanh những mép sông màu mỡ.....Người ta nói, nam nữ sinh đôi là nhân duyên kiếp trước vấn vương sang kiếp này.…
Năm 15 tuổi có hai chuyện Lam Tri ghét nhất trên đời, thứ nhất chính là phải động não, và thứ hai là mặc đồ lót (Thả rông không thoải mái sao? Thả rông không mát mẻ sao?)Nhưng khi Lam Tri vào trường cấp ba, cô mới phát hiện hóa ra mặc đồ lót là điều cần thiết, cực kỳ cần thiết. Nếu không...Bạn cùng bàn, tên bắt nạt nổi tiếng nhất trường liên tục rớt bút, hắn cúi xuống nhặt, nhưng lúc cúi lên trong tay lại không có bút. Cây bút hắn nhặt đi đâu. Hắn nhếch mép cười nhìn Lam Tri vẻ mặt đỏ bừng hốt hoảng: "Cho tớ gửi nhờ cây bút ở dưới nhé!"Lam Tri run bần bật kẹt chặt hai chân giữ chặt bút.Năm 15 tuổi có hai chuyện Lam Tri ghét nhất trên đời, thứ nhất chính là phải động não, và thứ hai là mặc đồ lót (Thả rông không thoải mái sao? Thả rông không mát mẻ sao?)Nhưng khi Lam Tri vào trường cấp ba, cô mới phát hiện hóa ra mặc đồ lót là điều cần thiết, cực kỳ cần thiết. Nếu không...Bạn cùng bàn, tên bắt nạt nổi tiếng nhất trường liên tục rớt bút, hắn cúi xuống nhặt, nhưng lúc cúi lên trong tay lại không có bút. Cây bút hắn nhặt đi đâu. Hắn nhếch mép cười nhìn Lam Tri vẻ mặt đỏ bừng hốt hoảng: "Cho tớ gửi nhờ cây bút ở dưới nhé!"Lam Tri run bần bật kẹt chặt hai chân giữ chặt bút.Đàn anh trong trường khiêm gia sư mỉm cười dịu dàng, tay cầm vài lá thăm: "Tri Tri ngoan dạng chân ra nào, để anh đặt nhét thăm vào rồi mình bắt đầu học."...Lam Tri che váy, gương mặt xinh đẹp ngây thơ trong sáng đỏ bừng: "Các người đừng như vậy, sau này tôi nhất định sẽ mặc quần lót mà.""Không cần đâu Tri Tri, tụi anh thích em không…
Tôi là một người bình thường, ngoại trừ việc gia đình và họ hàng ba đời đều là siêu năng lực gia và tôi cũng giống họ thì tôi nhận thấy bản thân vẫn còn bình thường chán.=)) À quên chưa nói, siêu năng lực của tôi sẽ khiến người nào nắm tay tôi quá 5 giây sẽ nảy sinh tình yêu với tôi. OwO All Cre stocks: Pinterest----Warning: - Occ, Occ, Occ! - KHÔNG ĐEM TRUYỆN ĐI NƠI KHÁC, KHÔNG ĐẠO NHÁI, TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẠI WATTPAD, Ở CÁC NỀN TẢNG KHÁC LÀ GIẢ!…
Hán Việt: Tiên hiệp văn nữ phối giác tỉnh hậuTác giả: Tam Nhật Thành TinhTình trạng bản gốc: Hoàn thànhEditor: Manh ManhTình trạng edit: Đang lếchNguồn: wikidichThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Tiên hiệp, Tu chân, Ngọt sủng, Xuyên thư, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, Thị giác nữ chủVăn án:Lãnh Mộ Thi ngoài ý muốn thức tỉnh, biết được chính mình là một nữ phụ ác độc trong một quyển truyện tiên hiệp. Các pháp tắc trong quyển sách nói với nàng rằng sau khi hoàn thành câu chuyện trong quyển sách, nàng có thể tự do lựa chọn cuộc sống của mình.Lãnh Mộ Thi bắt đầu làm việc tận tâm với tư cách là một nữ phụ ác độc, hãm hại nữ chính theo phương pháp cực kỳ ngu xuẩn trong cốt truyện và ngày càng trở nên điên cuồng hơn để có được tình yêu của nam chính.Lãnh Mộ Thi đứng ở mép vách núi hoang điên cuồng hét lên: Tiêu ca ca, nếu ngươi không đáp ứng ta, ta sẽ từ đây nhảy xuống!Lãnh Mộ Thi khuôn mặt nhăn nhó đứng ở mép vách núi hoang trong bí cảnh: Tiêu ca ca, nếu ngươi còn đi gặp nàng, ta sẽ từ đây nhảy xuống!Bên bờ vực thẳm của Ma giới, Lãnh Mộ Thi nước mắt nước mũi giàn giụa: Tiêu ca ca, nếu ngươi thành hôn với nàng, ta sẽ từ đây nhảy xuống!Lãnh Mộ Thi tuyệt vọng rơi lệ bên rìa U Minh luyện ngục: Tại sao ngươi không yêu ta, tại sao lại không yêu ta, ngươi không yêu ta thì ta còn sống để làm gì! Ta sẽ từ đây nhảy xuống!Tiêu Miễn: ... Xuống đi, ta yêu ngươi.Lãnh Mộ Thi: Hả?#kịch bản nữ phụ độc ác diễn quá nhập tâm, lỡ bị nam chính yêu thì phải làm sao bây gi…
Draco Mafoy- kẻ mang dòng máu quý tộc của giới phù thủy chưa bao giờ thấy có con bé nào dám khen thẳng mặt mình." Mafoy, biết gì không? Cậu đẹp trai đến nỗi mỗi lần gặp cậu, thứ hiện hờ trong đầu tôi chỉ có nụ cười nhếch mép bảnh bao của cậu thôi. Nè, bớt đẹp lại được không, định ám ảnh tôi đến hết đời hay gì"" Được quý cô đây khen thì vinh hạnh cho cô quá, thế tôi hỏi cô, rõ ràng là thích tôi thế mà tại sao lại ve vãn bên cạnh thằng Potter làm gì vậy?" " Thôi nào quý ngài ghen tuông, cậu nên biết phân biệt giữa ve vãn và tình bạn thật sự đi. Vả lại cậu có đẹp trai thế nào thì gu tôi là Harry nhé"…
Thằng Phú chạy trước, tay vung vẩy cái nón lá đã thủng chóp, rách bên mép, vừa chạy vừa quạt cho mát như thể trời đang đốt lửa dưới chân. Đôi dép nó dính bùn, mỗi bước chạy là một tiếng "chụt chụt" nghe vui tai mà phát mệt.Tôi chạy theo sau, thở phì phò, vừa né mấy giọt bùn nó văng lại, vừa cố không để khoảng cách xa thêm. Mặt trời xiên qua lưng nó làm cái bóng kéo dài ngoằn ngoèo trên đường đất đỏ. Có lúc tôi tưởng sắp bắt kịp, nhưng nó lại chạy vọt lên như biết tôi sắp rờ tới.Tôi chẳng biết nó định chạy tới đâu. Nhưng tôi biết chắc mình không muốn lạc nó giữa buổi chiều này.Môi tôi bỗng mấp máy - Phú... chờ Thanh với...…
[PREVIEW]24/12/2016... Hôm nay tuyết lại rơi trắng xóa cả một vùng, không một âm thanh cũng không một bóng người xung quanh. Chỉ còn lại đó, bóng dáng hai con người nhỏ bé đang cố lê những bước chân nằng nề ra khỏi cơn bão tuyết đang ập đến vô cùng dữ dội..."Lộc lộc, nắm lấy tay anh đi---nhanh lên!!!" Giọng nói ấy là của Thế Huân-người đàn ông của Lộc Hàm.Giữa cái lạnh tê tái của mùa đông, Thế Huân cứ vừa thở dốc, còn bàn tay anh nắm chặt lấy bàn tay bé nhỏ của Lộc Hàm, chốc chốc lại dừng lại thở, rồi lại đi và cứ hai người họ cứ lê bước một cách vô định...Lộc Hàm mệt rồi, bàn tay cậu cứ từ từ buông khỏi Thế Huân vô thức. Bên tai cậu lúc này cứ văng vẳng một thứ âm thanh gì đó-"ù..ù"---Ùuuuu- nó đang lớn dần lên rõ ràng và chân thực hơn bao giờ hết, cậu biết rằng không phải là tai của cậu bị ù đi mà là một thứ khác, cậu bắt đầu sợ hãi, bồn chồn hơn---Cậu lo lắng ngước nhìn lên cũng chỉ thấy tấm lưng rộng lớn của Thế Huân, bàn tay rắn chắc của anh đang nắm lấy tay cậu cứ thế tiến lên. Rồi bỗng nhiên, Lộc Hàm cảm thấy thứ âm thanh ấy cùng với một đợt tuyết lạnh tràn đến chỗ mình, bất ngờ, nhanh gọn, dữ tợn, đợt bão ấy cuốn chặt lấy cậu:" THẾ HUÂN, CỨU EM!!!" cậu hét lên trong sợ hãi khi cảm nhận được tay cậu không còn hơi ấm nữa, tay cậu đã tuột khỏi Thế Huân tự lúc nào. Rồi cậu lịm đi , trong giây phút ấy cậu vẫn nghe thấy giọng nói của Thế Huân vang lên và hơi ấm quen thuộc :"Lộc...Lộ..c...". Sau đó tất cả những gì cậu nhớ được chỉ là bóng tối...…
Diệp Nguyệt vì muốn tìm ra nguyên nhân cái chết của mình và cô cũng muốn đầu thai để sống cuộc sống sung túc. Nên đã nhận lời của Quách Tùng bậc thầy giải phong ấn và bắt ma chuyên nghiệp, xuyên không về thời cổ đại thay đổi số phận cho vương gia đen đủi. Nàng cải trang thành nam nhi từng bước từng bước giúp vương gia thay đổi số phận. Và rồi cuối cùng khi hắn thật sự hạnh phúc thì nàng lại trở về hiện tại. Liệu chuyện tình của nàng và vương gia có thể nào..." Nguyệt Thất! Ngươi lại vì năm lượng bạc mà bán ta cho nữ nhân kia! Ta thật là tin lầm ngươi rồi!"" Nguyệt Thất! Sao mặt mũi ngươi lại đỏ bừng thế kia? Lẽ nào ngươi trúng xuân dược. Không được! Ta phải đưa ngươi đến thanh lâu giải độc!"" Vương gia tiểu nhân muốn ăn thịt vương gia cơ? Cho tiểu nhân cắn người một miếng!"Nói dứt lời nàng cởi bỏ xiêm y và tiến về phía hắn. Hắn kinh ngạc rồi cười nhếch mép:" Nguyệt Thất thì ra ngươi là nữ nhân!"…
Gojo-sensei khẽ nghiêng người, nhẹ nhàng đặt xuống nụ hôn lên vầng trán cậu.Cậu mở mắt ra. Ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm Gojo. Tim đập rộn lên trong lồng ngực. Hai người bọn họ không nói gì cả buổi, dẫu rằng Yuuji cảm thấy có chút ngượng ngùng, nhưng tình huống này không hẳn là khó chịu. Nếu thật sự người đó là Sensei. Yuuji chớp mắt, khẽ nhướng người lên một chút. Tay cậu vươn lên, chủ động chạm vào bàn tay to lớn giữ trên mép tấm màn. Rồi im lặng mà cảm nhận. Những ngón tay thô ráp lướt đi, khẽ khàng và có chút ngập ngừng không chắc chắn. Gojo không nói gì, thậm chí cũng không rút tay về trước hành động bất ngờ, thậm chí có phần kì lạ của Yuuji. Thầy chỉ nghiêng đầu, môi khẽ nhếch lên trước khi đột ngột lật tay mình lại. Yuuji có chút bất ngờ, suýt chút nữa đã rút tay về trong vô thức. Nhưng Gojo đã nhanh chóng bắt lấy bàn tay cậu, rồi ấp gọn nó trong lòng bàn tay to lớn của mình. Cả người nghiêng đến gần hơn. Không chút chần chừ lúc chạm nhẹ môi mình lên trán Yuuji.Nguồn ảnh: 五悠ろぐ5| Pixiv ID: 93519713 | Member: 梨本…
Tác giả: Bắc Nam Xuyên qua (thân xuyên), he, 1v1 1945 năm xuân, Thẩm Nhược Trăn bí mật đưa ra cuối cùng một nhóm kháng tệ, đóng ngân hàng Phục Hoa, lại đang tiến hành an toàn dời đi khi gặp phải tai nạn trên biển. Ở hoàn toàn mất đi ý thức phía trước, hắn cho rằng chính mình chắc chắn phải chết. ... Sau đó hắn nghe thấy có người ở bên người nói chuyện, có vẻ như niệm một đôi câu đối phúng điếng. Thẩm Nhược Trăn mở mắt ra nằm ở 21 thế kỷ cao cấp phòng bệnh, mép giường đứng thẳng một cái anh tuấn nhưng lạnh nhạt nam nhân xa lạ. Thẩm Nhược Trăn: "Ngươi là ai?" Hạng Minh Chương: "Không nhớ rõ ta ?" Thẩm Nhược Trăn: "Ta không quen biết ngươi." Hạng Minh Chương: "Sở Thức Sâm, làm ra lớn như vậy sự cố, trang mất trí nhớ nhưng vô dụng." Gặp mặt liền cho người ta niệm điếu văn / "lai giả bất thiện" / sói đuôi to / tổng giám đốc công Đi vào thời đại mới / kỳ phùng địch thủ / mỹ mạo dân quốc đại thiếu gia / xuyên qua chịu Bìa ngoài cảm tạ trên thế giới nhất điềm đạm cô gái! Nội dung nhãn mác: Nhân duyên tình cờ gặp gỡ xuyên qua thời không Từ khoá tìm kiếm: Nhân vật chính: Hạng Minh Chương, Sở Thức Sâm (Thẩm Nhược Trăn) ┃ vai phụ: Vài cái ┃ cái khác: Một câu nói giới thiệu tóm tắt: Sở thư ký, tới một chút. (không rảnh) Lập ý: Đi vào thời đại mới…
Trôn trôn VN----Trên sân thượng loang lổ ánh hoàng hôn, cô bé đứng đó, mắt ngấn lệ, giọng run rẩy van xin tôi cứu lấy em mình. Theo tay cô chỉ, tôi thấy một hình hài nhỏ chênh vênh nơi mép mái. Tôi lao tới.Nhưng giữa lúc ấy - tôi chợt khựng lại. Một cơn lạnh rợn sống lưng. Tôi quay đầu lại - cô bé đang mỉm cười. Không phải là nụ cười biết ơn. Không phải là nụ cười nhẹ nhõm. Mà là một nụ cười méo mó, trống rỗng, như thể khuôn mặt đó chẳng còn là người.Và khi nhìn lại sinh vật kia, tôi nhận ra: nó chưa bao giờ là một đứa trẻ. Và tôi - tôi đã bước đúng vào cái bẫy nó giăng từ đầu.--Lời tự sự của Rynei: lẽ ra tôi không nên cố gắng nhớ lại giấc mơ của mình…
Người con trai mái tóc hoa anh đào, cười toả năng nói: "Em biết sự giống nhau của em và đồ ăn là gì không? Em chính là đồ ăn tối của anh đấy."Người con trai mái tóc đen tuyền xung quanh là khí hắc ám nói: "Nếu thế giới này không có em thì anh sẽ hủy diệt cả thế giới này."Người con trai mái tóc vàng óng ánh, xung quanh là các tia sét nhếch mép: "Em muốn trốn? Cứ trốn khỏi mãi nhưng không thoát được tình yêu anh dành cho em đâu."Người con trai có sẹo ở một mắt nói: "Chất độc là dùng để giết người, còn em dùng để làm chất kích thích."Cô chỉ biết bất lực hét lớn "Các anh là đồ biến thái...."…
「 the 4th 𝑓𝑜𝑟𝑚𝑢𝑙𝑎 𝑜𝑓 𝑙𝑜𝑣𝑒 story 」fic dịch đã được sự cho phép của tác giả. tác giả: yukriatruy cập tại link: https://archiveofourown.org/works/59077567ảnh bìa: keaisile và wol0v3_người dịch: khói""Vậy, liệu em có tin ma cà rồng thật sự tồn tại không Vĩnh Khang?" Trịnh Vĩnh Khang cười khúc khích, ngã người vào lòng Trương Chiêu. Duelist đưa mắt nhìn khắp người anh, nhếch mép trêu chọc. "Anh hãy làm cho em tin đi, Trương Chiêu."…
Du Ánh Nguyệt năm lên 8 có trí thông minh hơn các đứa trẻ khác. Thay vì chơi nhảy dây và học múa, cô lại chọn chơi súng và học các thứ tiếng khác nhau.Donato Dalla Morte là một chàng trai người Ý, cực kì thông minh và nhanh nhạy. Lúc mới 13 tuổi thôi mà cậu đã khua môi múa mép hết cả dòng họ chỉ để xin tiền đi chơi.*Lưu ý: - Truyện này mình tự nghĩ ra và viết, không liên quan đến cá nhân, tổ chức hay một luật lệ nào.- Trong truyện đều là hư cấu, viễn tưởng, nghĩ ra nên không phải là thật. Nói chung là đây sẽ là thế giới của mình.*CẢNH BÁO: Truyện sẽ có chút thể loại BL.…
Đan xen giữa tiếng sấm gầm gừ, cơn mưa dường như không có hồi kết, Henzo chĩa thẳng mũi kiếm vào chính giữa họng Altrid, Altrid lùi về phía sau, Henzo lại tiến lên trước. Có lẽ vì run sợ, Altrid, vị hoàng đế anh minh, đã như một con rùa rụt đầu, vấp ngã một cách xoàng xĩnh dưới mũi kiếm của một tên phản đồ, cất giọng run sợ:- Ngươi chắc chắn sẽ phải trả giá! Ngươi đã giết bao nhiêu mạng người không ghê tay! Ngươi sẽ phải trả giá!Người cầm kiếm dường như không bị lay động, bất giác hắn nhếch mép.- Em trai ta, có lẽ em đã sống trong hòa bình quá lâu nên đã quên mất chiến tranh thực sự tồn tại rồi sao? Cũng được thôi, ta sẽ nhắc lại, bao nhiêu lần cũng được, để cho em khắc sâu trong lòng.…
Phụng Điềm là một cô nàng yêu tiền hơn mạng, do đắc tội với thế lực siêu nhiên mà bị một cước đá về thời cổ đại. Trong cái thời khủng hoảng tài chính, không tiền thì không chốn nương thân này, Phụng Điềm xui xẻo xuyên vào một tiểu quận chúa nghèo rớt mồng tơi. Thân cô thế cô, gia tộc ghét bỏ, cha mẹ không yêu, người người không thương. Sống tạm bợ tại phủ Thừa Tướng với thân phận họ hàng xa bắn đại bác cũng không tới. Cho nên nàng bi phẫn kiếm tiền. Tiền! Tiền! Tiền! Tiểu gia chỉ cần tiền mà thôi!! Đây là câu chuyện về một tiểu gian thương mồm mép gặp một đại tướng quân phúc hắc. Ám muội đầy trời, sủng như chí bảo, tiền vàng khắp nơi...…
.......-Jimin à ! Chúng ta chia tay đi !-Suga lạnh giọng nói -anh biết anh đang nói cái gì ko vậy-Jimin hoảng hốt nói-tôi nói là chúng ta nên kết thúc tại đây!!!-Suga giận dữ nói -được!chúc anh hạnh phúc bên người mới !-Jimin cười nhếch mép nói .........-Jimin à ! Về bên anh một lần nữa đi mà ! Anh xin lỗi! -Suga nói-chẳng phải anh nói chúng ta ko còn mối quan hệ gì nữa sao !?-Jimin tức giận nói .........-Suga à! Làm ơn....làm...ơn tỉnh dậy đi mà ! Em xin lỗi anh! Em hứa sẽ yêu anh thật lòng mà,làm ơn tỉnh dậy đi !-Jimin nói rồi khóc nức nở bên giường bệnh của Suga đang nằm..........…
Em tựa như thiên sứ giáng trần.Vô tình xuất hiện trong cuộc đời họ.Vô tình cứu rỗi họ. Vô tình bỏ rơi họ.---Cặp chính: AllGon (không có cặp phụ).Thể Loại: Boylove, Hài Hước, Sủng, Hành Động, Máu Me, Np, Harem, Siêu Nhiên, Xuyên Không, Ấu Dâm(?)...v.v.Cảnh Báo: OOC và Buff rất là ghê, nhất là đối với nhân vật chính - Gon Freecss.Các nhân vật không thuộc về tôi, họ thuộc về tác giả HunterxHunter. Nhưng số phận của họ trong bộ truyện này sẽ do một tay tôi định đoạt.Thân Ái!…