Lưu Ảnh Giữa Tinh Không
Có những mảnh ký ức tưởng chừng không nên nhớ, có những câu chuyện cứ ngỡ phải quên nhanh. Nhưng cô bé ấy hiện tại khác rồi, mong muốn giữ mọi đoạn hội thoại, cố níu kéo và gợi lại những mảnh ký ức xưa, để tìm câu trả lời cho câu hỏi "Tôi là ai?"...Sau khi đi qua 1/3 cuộc đời, trải nghiệm không ít cũng chưa nhiều, nhưng nó là những điều quan trọng để hình thành nên con người cô bé ấy. Vậy nên cô ấy quyết định bắt đầu hành trình du hành về quá khứ để ghi lại những câu chuyện của mình. Để rồi một mai khi cô ấy không còn đủ minh mẫn để nhớ nữa, vẫn có thể đọc lại và chiêm nghiệm cuộc đời mình. Để một mai khi hình bóng cô ấy không còn xuất hiện trên cuộc đời này nữa, những câu chữ này chính là tài sản cuối cùng mà cô ấy để lại, là một minh chứng rằng cô ấy từng tồn tại, từng sống, từng yêu, được yêu và cũng từng rơi vào những thời khắc tăm tối...Mỗi người đều có một cuốn sách riêng bản thân, vậy nên cô ấy không ở đây để kể khổ hay chứng minh bất kì điều gì. Việc cô ấy làm chỉ là viết, nhớ, ghi lại, chia sẻ câu chuyện của riêng mình.…