Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tình yêu là gì? Đối với cô tình yêu là sự cho đi, chuyển từ niềm đau này đến sang niềm đau khác, tình yêu là cạm bẫy mà con người tự nguyện lọt vào. Còn nàng, tình yêu không phải niềm đau, tình yêu là thứ đáng trân quý, thấp sáng ngọn lửa trong lòng, là thứ vĩ đại bộc phát từ bên trong thâm tâm và trái tim…
Đây là lần đầu tiên mình viết truyện trên Wattpad nên rất mong nhận được góp ý từ tất cả các bạn. Mình thay nhân vật chính viết lên câu chuyện có thật và những nhắn gửi yêu thương từ bạn ấy đến với người con gái mà bạn ấy thầm thương!…
Truyện này do mình tự nghĩ ra nhưng cũng có dựa vào một số truyện. Bạn nào không thích mong đừng ném gạch đá vì bố mình cũng đang xây nhà nhưng mình không bít thế nào nên mình sợ tốn tiền viện phí 😂.Thể loại: viễn tưởng, "choảng nhau", lãng mạn.…
câu truyện của những chuyện tình không phải là cổ tích đâu . Nếu muốn yêu phải học cách hì sinh đầu tiên rồi hãy học cách yêu . Bởi vì cái giá phải trả khi yêu là máu , chuyện tình sẽ không đơn giản như tả nghĩ mà có khi nó phải trả bằng máu và mạng đấy vì vậy hãy tôn trọng thứ được gọi là tình yêu và theo dõi câu truyện Giá Như Là Cổ Tích để các bạn sẽ được xem những chuyện cười và buồn , sự hi sinh vô vọng của chàng trai để cho cô gái sốngChuyện tình bắt đầu từ nhỏ cho đến lớn…
Ngày mà anh đi, cô rơi xuống dòng sông Shinano lạnh lẽo. Chiếc váy trắng ướt đẫm máu. Mười hai năm sau, định mệnh sắp xếp cô gặp lại anh, để một lần nói lời yêu.…
Cô gái mang vẻ ngoài trong sáng như mối tình đầu bên trong lại có nhiều hoài bão như vậy .Tiểu bánh bao đang cố gắng thực hiện ước mơ của mình phía sau cô ấy còn có Lục Thành người luôn âm thầm đứng phía sau cổ vũ cho cô bước tiếp ,anh luôn thích thầm cô vì sự đáng yêu ngây ngô, nhưng cô lại không biết mà xem anh như người bạn không ai có thể thay thế được, khi biết anh thích cô , cô không ngần ngại rạch rõ ranh giới chỉ vì cô một lòng hướng tới tương lai còn anh chỉ mãi muốn sống như hiện tại để được bên cô...Lục Thành cố gắng trân trọng khoảnh khắc để được bên cô khoảnh khắc cuối cùng trước khi cánh cửa thanh xuân đóng lại.…
Truyện có yếu tố phi logic:)Truyện thuộc hoàng gia, không giống nguyên tác, ở thế giới hiện tại Shinichi chưa biết Heji và kaito nhacòn lại đọc truyện thì biết nha chúc m.n đọc truyện vv♡…
Trong tình yêu, ai mà chẳng muốn được đối phương chủ động, được cưa cẩm, được quyến luyến, được cảm giác trân trọng, biết rõ mồn một tình cảm người đối diện như thế nào, Tuệ Hiên cũng không ngoại lệ. Nhưng nếu không có gió thì làm sao có sóng biển? Không va vấp, không nghiệt ngã, sao có thể gọi là cuộc đời? Năm tháng thanh xuân của Tuệ Hiên không thiếu kẻ đưa người đón, không thiếu kẻ vì nàng mà nguyện làm trâu làm ngựa. Ấy vậy mà đối với Tuệ Hiên mà nói, thanh xuân ấy chính là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của một cô gái, có thể tự do làm điều mình thích, ràng buộc chính là ngôn từ chưa bao giờ xuất hiện trong từ điển của cô, cô quả quyết hết năm học cấp 3 này nhất định không thèm ràng buộc mình với bất kỳ anh chàng nào, nhất quyết không vì ai mà trở nên khổ sở. Cho đến khi cô bắt gặp anh - Huỳnh Hạo Hi. Người ta nói chỉ cần gặp đúng người, tất cả mọi ý niệm đều sẽ thay đổi. Tuệ Hiên cũng muốn thay đổi nhưng trớ trêu thay, ông trời lại đồng ý với những lý lẽ xưa cũ của cô rằng thời trung học phổ thông nhất nhất không nên có người thương.Duy chỉ có một điều, cô cũng không ngờ ông trời lại ưu ái chiều ý của cô cho mãi đến nhiều năm về sau. Tuệ Hiên không biết rốt cuộc cô đã chờ đến khi nào để có lúc phải nức nở: Rốt cuộc, ANH ĐỊNH ĐỂ EM ĐƠN PHƯƠNG ĐẾN BAO GIỜ?…