Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Văn ánCô là Lâm Hà Bối Ngọc- 23 tuổi- Là một nhà khoa học nổi tiếng với tri thức trời phú. Lâm Hà Bối Ngọc là con gái của Lâm Bối Lạc- tỷ phú giàu có nhất Châu Á. Lâm Hà Bối Ngọc với nhiều điều có tiếng nữa. ...Nhưng cũng chính là Lâm Hà Bối Ngọc đã ngu ngốc, tự kết liễu đời mình vì một tên con trai.....Trời cho nàng thêm một cơ hội sống... Cho nàng hay sứ mệnh của mình không đơn giản là để gặp được chàng... Một lần nữa yêu và yêu chàng say đắm...Giông tố đến với nàng và câu chuyện tình như thơ của nàng, đưa nó vào một trang mới của cuộc đời... Khó khăn trắc trở cản đường....Sứ mệnh của nàng bắt đầu...!!!…
LƯU Ý: CÁC CHƯƠNG CŨ TỪ 15-20 ĐỔ LẠI SẼ PHẢI SỬA, MONG BÀ CON THÔNG CẢM.MỘT VOTE VÀ BÌNH LUẬN SẼ KHIẾN NGƯỜI VIẾT CÓ ĐỘNG LỰC HƠN <3Thể loại: học đường, tình cảm, lãng mãn, hài hước. Mu bàn tay chạm vào nhau, đây là cơ hội, Thăng nắm tay An, ngón tay út, bẽn lẽn và dè dặt, như một lời nhắc khéo về tình cảm của mình, mối quan hệ đặc biệt giữa cả hai và là cách cậu bày tỏ.Cảm xúc cuộn trào theo từng tích tắc, cả hai đều thẹn thùng và căng thẳng trước cách hành xử của đối phương, các ngón tay có chút thô ráp đang nắm lấy ngón tay út của An, chậm rãi, cẩn thận, cả người khẽ run lên, mặt nóng ran, nhịp tim đập như trống trận và hơi thở chững lại. Đôi môi cô khẽ run lên, mắt vẫn nhìn thẳng về trước và cố che giấu đi sự căng thẳng trong hành động của cậu.…
Tác giả: Cố Nam TâyTình trạng: đang mòSố chương: dài dài dài =)))Cp: Thời Cẩn x Khương Cửu Sênh ( Chính )Hoắc Nhất Ninh x Cảnh Sắt Từ Thanh Cửu x Tô KhuynhCận Phương Lâm x Lệ Nhiễm Nhiễm.........Còn nữa......Lịch ra: không cố định. ⚠️❗️Lưu ý: Đây là truyện mình reup lại không phải của mình nha. Giới thiệu:Anh nói: "Sênh Sênh, nếu anh có thể lựa chọn cách chết, anh muốn được chết trên người em." "Sênh Sênh, dao sắc không gọt được chuôi. Anh có bệnh, máu có thể khiến anh hưng phấn, khiến anh giết chóc. Mà em là căn nguyên khiến anh khát máu và giết chóc.""Sênh Sênh, xin hãy cứu anh. Nếu em không nắm tay anh nữa, sau khi giết hết những kẻ kéo em đi, anh sẽ giết chết chính mình." Cô dịu dàng kéo tay anh: "Thời Cẩn, máu dưới sàn sẽ làm bẩn giày của em. Anh bế em đi." Cô chưa từng yêu ai đến vậy, yêu đến mức bằng lòng cùng anh rơi xuống địa ngục. Anh chưa từng yêu ai đến thế, yêu đến mức sẵn lòng vì cô bỏ xuống đồ đao.P/s: đơn giản vì mình muốn đọc ngoại tuyến thoi =)). • tui có viết cái bộ "thật tốt khi có anh" ó mn qua đọc cho tui tham khảo ý kiến nha :<. cảm ơn ạ.…
*Lưu ý: Lấy cảm hứng từ bộ phim "Đường lên Điện Biên" và trận Điện Biên Phủ lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu năm 1954. Truyện được lấy cảm hứng từ lịch sử nhưng không mang yếu tố mô phỏng hoặc kể lại về cuộc đời của bất cứ ai, hầu hết các tình tiết xảy ra trong truyện đều là giả tưởng và là suy nghĩ, cái nhìn của tác giả, vì vậy người đọc vui lòng không coi đây là tài liệu lịch sử, không coi hành động hoặc diễn biến trong truyện là lịch sử. Để có được cái nhìn khách quan và những mốc thời gian lịch sử rõ ràng nhất hãy tìm đọc những nguồn sách chính thống. Sơ lược: (1)Tôi là một cô gái bình thường của thế kỷ 21.Tôi sống vô lo vô nghĩ, tận hưởng mọi thứ, mưa không tới mặt, nắng không đến đầu.Còn anh là bộ đội thuộc tiểu đoàn 5 lẫy lừng, anh gan dạ, tình cảm, ấm áp như ánh dương. Khi thời không đảo lộn mang tôi tới bên anh, cho tôi nhặt được tình duyên của đời mình.Mưa bom bão đạn, chiến trận ngập lửa, thao trường đẫm máu, rừng thiêng nước độc, gian khổ, bi thương, loạn lạc, lầm than....Giữa chiến sự ngổn ngang, lòng người vô thường, anh thề nắm chặt tay tôi qua vòng xoáy giống tố, đưa tôi về ngày Tổ quốc chiến thắng.Tình yêu của tôi chẳng hề yên bình như tôi hằng mơ, nhưng lại ngông cuồng và tươi đẹp đến lạ. Yêu của chúng tôi là mang tình thương và để dành nỗi nhớ. Kiếp này em nguyện ở lại nơi em chẳng thuộc về, nguyện dâng hiến trái tim, khối óc của mình, trước tiên với đất nước và sau đó là với anh.…
Cậu ta cười khẩy, quay sang nhìn thẳng vào mắt tôi"Đoán xem"Tôi đẩy cậu ta về chỗ rồi tiếp tục chép bài. Tại sao một người có thể dễ dàng hiểu bài mà không cần ghi chép, trong khi tôi chật vật với từng công thức. Cuộc sống đúng là không công bằng!Suy nghĩ ấy nhanh chóng tan đi bởi một bài toán siêu khó trong đề cương. Tôi cắn bút suy nghĩ về bài tập thầy vừa giao. Một bài toán dành cho nhưng học sinh khá mà tôi lại không làm được. Tôi sắp thành kẻ thất bại rồi.Nhật Anh quay sang tôi, nhướn mày hỏi:" Cần giúp không?"Tôi do dự. Nhờ một người không hề ghi chép bài mà vẫn hiểu? Nhưng tôi không muốn lãng phí thời gian mò mẫm một mình." Cậu biết làm?"Nhật Anh nhún vai "Đúng, cậu nghĩ tôi chỉ biết ăn chơi thôi à"Tôi đáp " Không hẳn là tôi nghĩ vậy""Nhưng bài khó thì tôi sẽ tính phí"- cậu ta vừa nói vừa nở nụ cười ranh mãnh vô cùng.Đột nhiên tiếng chuông báo hết giờ reo lên. Tôi gập vở lại rồi quay sang cậu ta"Thế thì cậu ngồi đấy tiếp đi, tôi lên hỏi thầy, không cần đến cậu nữa!"Vừa đứng lên tôi đã bị một bàn tay to nắm lấy kéo về chỗ."Thầy vừa dạy xong chắc mệt lắm, để thầy nghỉ ngơi đi"Cậu ta vẫn giữ lấy tay tôi rồi bắt đầu cầm bút lên viết vài dòng ra nháp. Tôi nhìn chằm chằm vào từng nét chữ, nhận ra cậu ta thực sự hiểu rất rõ về bài toán này. Không chỉ vậy, cách làm của Nhật Anh còn nhanh nhẹn và gọn gàng hơn của thầy rất nhiều.Tất cả là hư cấu.....Truyện được lấy bối cảnh ở Hải Dương-năm 2020Lần đầu viết truyện, có gì thiếu xót mong mọi người góp ý ạ🎀…
Trong thanh xuân, ai cũng có những kỷ niệm đắt giá luôn muốn giữ mãi trong tim và rồi sẽ trở thành điều khiến ta bật cười khi đến độ trưởng thành. Nếu được, hy vọng trong quãng đường ấy không có gì phải nuối tiếc..."Chỉ tiếc là, chúng ta ngày ấy không thể quay lại nữa."Bìa: Hi Bờ Lu Gơ23/08/2023…
Cuộc đời dài đằng đẵng có mấy ai nhớ nhung mãi một bóng hình? Nhưng em ơi, sao anh mãi chẳng quên được em? Tại sao anh luôn vô thức tìm kiếm bóng hình em giữa dòng người vội vã để rồi đánh chìm mình trong những mộng mị ngày đó. Em ơi, anh chẳng thích mùa hạ đâu. Nhưng vì mùa hạ có em nên anh nguyện dải nắng dầm mưa chỉ để xin cho anh được một lần tìm thấy em giữa thiên không rộng lớn muôn trùng ngã rẽ này. Em đừng đi đâu cả hãy cứ đứng ở đấy, đứng dưới bóng cây sồi giữa ngã ba làng. Anh sẽ chạy đến bên em, thật nhanh thôi anh sẽ được nắm lấy đôi bàn tay ấy... Em đợi anh nhé, được không? Bìa: Conny_linhlan…
Tác giả: Trương Gia GiaiThể loại: Tiểu thuyết thiếu niên. "Ngang qua thế giới của em là một tập truyện ngắn, nằm trong hệ liệt Truyện kể trước giờ đi ngủ, sau khi được tác giả post trên mạng, lượng người vào đọc vượt qua con số 4 triệu, 1 triệu 500 lượt chia sẻ, mỗi một phút, đều có người thấy được chính bản thân mình trong câu chuyện. Đến năm 2013 đã trở thành một "cơn bão" làm nên kỳ tích."…
Giới thiệu:Thầy giáo thể dục khí phách Yêu Vương x Cô giáo ngữ văn ngày nào cũng vờ như không phát hiện nguyên hình của thầy thể dụcNguyên Ngải là giáo viên chủ nhiệm lớp 12 tại trường cấp III Thành Nam, bởi vì chuyện thi đại học, cô không thể không chiếm tiết của thầy thể dục.Thầy thể dục đẹp trai đến mức đáng giận, đã vậy còn chỉ cho mình cô mượn tiết, cô Nguyên ngại ngùng động lòng.Nguyên Ngải thầm nghĩ, giáo viên ngữ văn cùng giáo viên thể dục, xứng đôi chết được! Sau này mượn tiết cũng không cần khép nép...Nhưng đồng nghiệp trong trường đều nói thầy thể dục rất ghét con người, cô Nguyên, cô không theo đuổi được thầy ấy đâu.Hai tháng sau, Nguyên Ngải thành công hái được đóa hoa thanh cao này, các đồng nghiệp đều trợn mắt há miệng.Ngay khi cô giáo Nguyên chuẩn bị đúng tình hợp lý mà chiếm tiết thể dục, cô phát hiện ra bạn trai mình là...Một con hổ cao hai mét có răng nanh.Cô có nên trả lại những tiết đã mượn không?--------------------------------------------Tags: hiện đại, tình cảm, ngọt ngào, slice of life, 1v1, song xử, nhẹ nhàng, HEVai chính: Nguyên Ngải, Phó TrănTóm tắt một câu: Nhật ký làm giáo viên ngữ văn tại trường học yêu quáiLập ý: Vận mệnh nằm trong tay chính mình, ngoại trừ bản thân, không ai có thể quyết định bạn là aiNguồn raw: ranwen.laNguồn convert: Trang Trần12…
Năm Quang Tự thứ ba mươi, nhà họ Thẩm bị kẻ gian hãm hại, Thẩm Hề là người sống sót duy nhất sau thảm án diệt môn. Sau nhiều năm trốn chui trốn lủi, nhờ được cậu ba nhà họ Phó cứu giúp, cô rời khỏi Trung Quốc và bắt đầu những năm tháng cần mẫn học y trên đất Mỹ.Cậu ba Phó Đồng Văn vốn phong lưu nổi tiếng kinh thành, có thể vì một nụ cười của người đẹp mà vung tiền không tiếc. Nhưng có ai ngờ ẩn sau dáng vẻ tùy tiện phóng túng ấy lại là một trái tim ngập tràn nhiệt huyết, luôn đau đớn khôn nguôi trước cảnh nước mất nhà tan.Anh và cô cách biệt muôn trùng khơi, sợi dây liên lạc mong manh duy nhất chỉ là những bức thư viết vội. Thế rồi khi một lần nữa hội ngộ nơi xứ người, trong những tháng ngày lênh đênh trên biển trở về với tổ quốc, giữa họ lại bất chợt nảy nở một tình yêu chân thành, tha thiết.Song vào thời khắc con tàu cập bến, thứ chờ đợi họ phía trước là bão tố làm rung chuyển thời đại, là mối thù gia tộc tưởng như đã ngủ yên. Lúc ấy, đôi bàn tay đang nắm chặt liệu có vì thù hận mà buông lơi? Tình yêu và lý tưởng của họ liệu có thể vượt qua cơn sóng dữ?*Yêu em từ thuở mới quen, tình dài sánh ngang trời đất*Tôi có thể bảo vệ cô ấy đêm nay, thì có thể bảo vệ cô ấy cả đời…
Written by: Alexandra EveThể loại: Kinh dị, lãng mạn, dark love, sát nhân, nam chiếm hữuTình trạng: FullGiới thiệu nội dung:Audrey bé bỏng từ nhỏ mẹ mất, bị cha cùng ả bạn gái của cha bạo hành rồi vứt xác vào rừng. Tại nơi đó, em được hắn - một tên sát nhân hàng loạt luôn đeo mặt nạ nhận nuôi khi hắn tìm thấy em trong tình trạng đầy máu, hấp hối sắp rời bỏ khỏi thế gian này. Từ đó em nguyện đi theo hắn dù hắn có là kẻ sát nhân đi nữa. Không biết tự bao giờ em đã yêu hắn. Hắn hay ví em là "cô bướm màu xanh" đầy xinh đẹp thuộc về hắn.Khi Audrey 10 tuổi,"Em yêu ngài, ngài Tom""Em vẫn còn nhỏ, đừng tùy tiện nói chữ 'yêu'"Khi Audrey được 24 tuổi," Em đã trưởng thành rồi, và em vĩnh viễn yêu ngài"" Ta cũng rất yêu em"[ Một câu chuyện lãng mạn giữa một tên sát nhân và một cô gái điên cuồng vì hắn ]● Lưu ý: Nội dung truyện có thể không phù hợp với nhiều người nên xin cân nhắc trước khi đọc…
Nhật ký quan sát chủ nhàTác giả: SuperpandaEditors: Chijiro, Sam (p3104)Thể loại: hiện đại, hài, oan giaĐộ dài: 53 chương + 1 ngoại truyệnRaw: Tấn GiangPoster: Trà dư tửu hậuVăn ánVì hoàn thành luận văn tốt nghiệp, Vương Vượng Vượng che dấu thân phận nghiên cứu sinh khoa xã hội học tại trường đại học T của mình, cô trở thành một người giúp việc phục vụ cộng đồng, giả dạng trong nhà Chung Thanh Văn, bắt đầu một cuộc sống mới!Chung Thanh Văn: "Vương Vượng Vượng!"Vương Vượng Vượng: "Tới đây tới đây... Không cần sủa."(*) tên của nữ chính khi phát âm giống như phát âm của tiếng chó sủa "wang wang"…
Mình đăng lại trên Wattpad để tiện đọc offline. Nếu editor không thích mình đăng truyện trên Wattpad thì hãy nhắn mình để mình xóa nhé!Tác giả: Mạn Diệu Du LiThể loại: Xuyên Không, Nữ Cường, Ngôn Tình, Cổ Đại, SạchNguồn: nguyettolau.wordpress.comTrạng thái: FullEdit: kun'xjh + Gió Lạc + Hàn Băng + Thu Trang + Vân AnhBeta: kun'xjh Nguồn cv: Rich92 TTVLạc Mộng Khê là trưởng nữ của một tướng phủ nhưng nàng lại là một con người xấu xí, nhu nhược, tài đức bằng không và bị mọi người xem thường. Phiền muộn vì số phận, nàng vô tình té sông không may mà chết.Nàng xuyên không và bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn trái ngược lúc trước, là một đặc vụ lạnh lùng ở hiện tại, võ thuật siêu phàm và luôn hoàn thành nhiệm vụ được giao.Trong lúc thực hiện nhiệm vụ cuối cùng, nàng bị bạn trai phản bội, nhiệm vụ thất bài, nàng xuyên qua dị thế. Lúc tỉnh lại, nàng phải đối mặt với vô số mưu kế của kẻ thù. Nhưng khóe miệng nàng vẫn cười nghiền ngẫm. Ánh mắt lóng lánh không chút nhu nhược sợ hãi, mà là tràn đầy khinh thường và châm biếm.…
Tác giả: Trúc DĩĐộ dài: 63 chươngCô ấy bệnh không hề nhẹ, nhưng lại thích anh.Vậy anh đây tạm thời tin rằng cô ấy không có bệnh vậy."Sau này lúc em nói với anh hai chữ "tránh ra", thì ý là.""Sao?""Trương Lục Nhượng, mở chân ra.""...""Nhớ phải mở rộng một chút.""..."…
hố sắc nữ 18+ cổ đại hiện đại Tình trạng : Hoàn Thành Xuyên không, siêu siêu sắc ,siêu sắc1v1, 1v2, 3s he. tâm hồn mong manh không nên nhảy. t chỉ là người sưu tầm. ko phải người viết. không thích có thể không cần đọc.Cầu nhiều lượt vote, cầu follow…
Truyện học đường Việt Nam, chuyện theo motip nhẹ nhàng, không quá drama với những tình huống vô tri."Trap boy,badboy, hot boy với em đây cũng không có cửa.""Dăm ba câu thả thính ai dính chứ em thì không."Nu9 Nguyễn Ngọc Thảo Ly- xinh đẹp, học giỏi nhà giàu, m65, giỏi piano, có thiên phú hội hoạ." Girl né thính không dính anh nào."N9 Nguyễn Hoàng Anh Tuấn- đẹp -giỏi-giàu là những từ để nói về anh. Còn là trùm trường, nhà mặt phố, bố làm to, được gắn mác trapboy, hotboy, học giỏi có giải thi hsg tuy nhiên rất lười. Về tài năng là một ẩn số. "Boy Hà Nội nghìn năm văn vở."Không biết phải mô tả làm sao cho câu chuyện của mình để mọi người biết đến và hứng thú với bộ truyện của mình hơn. Có thể hiểu bộ truyện này là bộ truyện kể về một cậu con trai gốc Hà Nội, là một người có hứng thú với việc chinh phục những cô gái xinh đẹp, lại phải lòng một cô gái vừa chuyển đến từ miền Nam. Câu chuyện xoay quanh về hai bạn này, với những tình huống vô tri , chuyện không quá drama, theo motip dễ thương và nhẹ nhàng một chút. Hi vọng mọi người sẽ ủng hộ cho bộ truyện đầu tiên của mình nhé.Đọc và cho mình biết ý kiến nhé ????????** trích 1Chỉ thấy một anh chàng to cao, trắng cực kỳ cực kỳ đẹp trai trên gương mặt anh tú của anh ta lộ ra nụ cười mỉa mai có phần sát khí nhưng mà chao ôi nó đẹp dã man nhìn là biết biết bao cô ngã gục, đằng sau anh ta là một đám con trai đứng chờ lệnh để lên tẫn cho người đối diện một trận ra trò. Thế là tôi lại nhìn về phía đối diện là một cậu con trai mái tóc đỏ hoe tai xỏ khuyên, trên m…
Người ta kể rằng năm ấy có hai đứa trẻ lặng lẽ thương nhau giữa một mùa hạ không tên.Nắng rơi như tơ, gió chao qua mái hiên, còn ánh mắt họ - dịu dàng như một khúc ca đã cũ.Có người bảo, cuối mùa hạ năm ấy, sân trường yên ắng lạ thường,Hoa rụng kín bậc thềm mà không một cơn gió nào thổi qua.Người ta không kể tiếp - như thể có điều gì quá đẹp để nhắc lại.Chẳng ai rõ ràng về những người đã từng đi qua hành lang ấy có ánh mắt dịu dàng đến thế nàoChỉ thỉnh thoảng, khi gió thổi qua hiên trường,sẽ có tiếng ai khe khẽ hỏi:"Phải chăng... mùa hạ ấy đã đi cùng họ rồi?"11 năm...1 năm quen biết từ nhỏ9 năm xa cách1 năm yêu đương..._________⚠️Thấy không hợp gu thì có thể dừng đọc.Tác giả không nhận những lời tiêu cực cho truyện.Xin cảm ơn💗…
Tên gốc: Dưỡng phụ Tác giả: Thủy Thiên Thừa Thể loại: Đam mỹ hiện đại, ngụy phụ tử, cường công cường thụ, đại thúc thụ, lính đánh thuê, dưỡng thành, nhân thú , HETình trạng : Hoàn*Mình post truyện để đọc offline, không vì mục đích thương mại. Nếu nhà edit lên tiếng thì mình sẽ gỡ…
Tác giả: Cận NiênEdit: Dương QuỳnhCẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG Ý!Truyện đã đăng đến chương 365 trong "Khế ước hào môn_phần 2" trên wattpad nha các bạn!"Tần Mộc Ngữ, trên thế giới này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với tôi"Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, cô bỏ trốn.Trốn chạy là gì? Là tôi yêu anh, yêu anh vô cùng... nhưng, vì sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy?"Anh đừng động đến đứa bé... Nó là con của anh... Xin anh đừng động đến nó" Mộc Ngữ trong bóng đêm van xin, tuyệt vọng gào khóc...Thượng Quan Hạo cười yếu ớt, giữ chặt hai vai cô, đầu gối dùng lực đá vào cái bụng đã hơi nhô lên của cô.Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm...Môi hắn chậm rãi tiến gần tai cô thủ thỉ: "Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết..."***Nhớ 1 năm trước, lúc 18 tuổi, bước vào Tần gia, nhận được sủng ái từ trên trời rơi xuống.Hắn mang theo vầng sáng nhàn nhạt đi tới, dáng người cao ngất, vẻ mặt đạm mạc.Cô rơi vào tay giặc, chỉ vì một cái liếc mắt.4 năm sau, cô như được sống lại, bỏ chạy đến một nơi xa xôi, cố gắng quên đi tình yêu ngày xưa đầy máu và nước mắt... Hắn xuất hiện ở đầu đường Manchester, liếc mắt sắc bén, ánh mắt chậm rãi dừng lại nhìn đứa bé đang được cô ôm ở trong lòng."Mẹ, chú kia đang nhìn mẹ kìa" Cậu bé túm túm ngón tay của mẹ mình.Mộc Ngữ lòng tràn đầy tuyệt vọng, cười yếu ớt, nắm bàn tay nhỏ của con "Đó không…