11qt113
…
"Em không thể yêu ai khác nữa, ngay cả anh...Không phải vì em đã yêu người ấy quá sâu đậm...Cũng không phải vì em không thể quên người ấy...Chỉ vì...em nợ người ấy một tình yêuĐã là nợ, em còn có thể yêu anh không?Em không thể cho anh thứ mà em nợ anh ấy...Em không thể, vì thế...Làm ơn, đừng để em yêu anh..."…
tôi là CỬU LY đây…
Kiếp này có duyên không nợ, kiếp sau tìm chàng trả hết tương tư....❤❤…
Tên khác:Welcome to the Classroom of the Know-It-Allsようこそ実力至上主義の教室へChào mừng đến với Lớp học biết tuốt.-------------------------------------------------------------------------------Năm 2 của lớp học thượng đẳng:Sau khi hoàn thành xong [Bài thi đặc biệt] cuối năm nhất và thoát khỏi dã tâm của Tsukishiro, Ayanokouji lên năm hai Cao Trung Koudo Ikusei bình yên vô sự. Sau kì nghỉ xuân ngắn ngủi, lễ nhập học được tổ chức. Tháng 4 năm đó những học sinh năm nhất dần dần lộ diện. Những học sinh mới với vô vàn tính cách độc đáo không kém cạnh gì năm hai, dự rằng sẽ mang một làn sóng mới vào trường cao trung này.Đó là chưa kể... Năm nay, có một vị khách không mời từ White Room cử đến.Những cuộc đối đầu trong kì thi với những lớp năm hai khác, một bước đệm để nhắm đến vị trí lớp A. Thoát khỏi những âm mưu xấu xa của Tsukishiro và vị khách không mời đó, cùng theo đó là những mối quan hệ diễn ra trong trường... Những ngày tháng đầy chông gai của năm thứ 2 đã bắt đầu...…
Hay lém…
Đoạn ngắn…
Lãng mạngNgược…
Tô Thanh bị cả nhà chồng lừa tài sản còn bị mất tấm thân xử nữ sau khi kết hôn, người đàn ông Trịnh Khiết ấy chính là người 11 năm trước tỏ tình cô còn hận cô bây giờ lại iu thương sủng cô nịn cô cưng chiều như sợ vỡ "Buông tha tôi" Tô Thanh hét"Vợ yêu sao em nỡ bỏ rơi anh" hắn mắt cún con "Thù chưa trả xong tôi không có tâm trạng" mày cô nhăn lại"Bùi Hùng,Tô Hy chị em? Gia đình chồng? Gia sản? Ba mẹ em? Vì bà em sao?" Hắn ôm cô từ phía sau. Hắn hiểu hết nổi đau cô phải chịu nhất định hắn sẽ bắt họ trả giá đắt! "Đúng" nước mắt giàn giụa tiếng nức nở cô khẽ thốt lên mà khiến hắn đau lòng rồi"Ngoan, anh giúp em" hắn lại hôn lấy cánh môi cô ôm ấp nói nhẹ…
Đọc đi rồi biết…
Thẩn thơ…