[ Jikyu/Junhoon ] Missing you
- Anh ơi, em nhớ anh. Thế anh có nhớ em không?- Có- Anh ơi, em yêu anh. Thế anh có yêu em không?- Có. Sao thế? Nhóc sợ anh chạy mất à?- Tại anh ở xa em quá nên em sợ...…
- Anh ơi, em nhớ anh. Thế anh có nhớ em không?- Có- Anh ơi, em yêu anh. Thế anh có yêu em không?- Có. Sao thế? Nhóc sợ anh chạy mất à?- Tại anh ở xa em quá nên em sợ...…
xin chào các cậu , tớ là cá , và đây là serie đầu trong chuỗi câu chuyện của tớ .Về một người tớ thích rất lâu rồi.Tớ coi Trang này là nhật kí của mình, nơi chứa đựng tất cả các cảm xúc tớ dành cho người ấy. Đồng thời, cũng là nơi lưu giữ kỉ niệm , tình cảm một thời thanh xuân của tớ .…
"Rừng cấm chưa bao giờ là một nơi lý tưởng cho mấy cái trò yêu đương nhắn nhít, nhưng thôi kệ quách nó đi vì Draco Malfoy chẳng thể ghìm nổi trái tim mình nhảy cẫng lên khi nghĩ về chuyện được ôm ấp, âu yếm cậu bạn trai tóc đen nhà Potter suốt cả đêm dài."@Pallasknjas…
Tôi gặp em giữa mùa đông Đà LạtÔi cô gái bé nhỏ, có đôi mắt long lanhÁnh nhìn hơi hờ hữngMặt trời bừng xanh tươiVườn hồn tôi hoa nở ngập ong bướmNhưng ngày nắng mong manhChúng ta vội xa cáchTôi mong sao mùa xuânĐể tôi, em lại hạnh phúc dạt dàoTháng ngày tôi chờ trôngNhưng xuân qua, hè tới ....Em cũng nào đâu bước ra Cánh cửa sao nghiệt ngã .Tôi cần em nhưng em không ở lạiEm thương tôi nhưng em vẫn phải đi ...Tình duyên sao ngắn ngủiNhư cơn mưa Sài Gòn Em xa tôi vội vãChúng ta nào đã kịp gọi tên nhau ....Ôi em gái bé nhỏ ...Tôi giận mình, giận ngườiOán trách rồi sầu hận ...Nhưng làm sao, làm sao ??!- Đó chính là cuộc đời.Thỉnh thoảng em còn về đâu đó Có thể vẫn dõi theo bóng tôiNhưng chúng ta xa quáKhông nắm được tay nhauCuộc đời dài rộng thếĐến bao giờ có nhau ? ....Lời hẹn hẵng còn đó, tôi vẫn còn thương em.…
Tình yêu giữa chàng lạnh lùng và nàng ngây thơ…
Mẫu truyện ngắn!Ảnh: từ gg…
ấy ơi, tớ mến ấy mất rồi.20/12/18_slaeum_…
mnmmnn…
Bo Joo nén lại nỗi sợ hãi, cầm lấy chiếc điện thoại từ tay Geum Won và run run bấm số điện thoại gọi cho mẹ.- Alo?- Mẹ ơi, phà Sewol đang lật mẹ ạ. Mẹ cho con xin lỗi vì không thể về nữa rồi. Nói cho con khi nào hoa nhài nở nhé. Con yêu mọi người.Ngay sau khi dứt lời, Bo Joo quăng thẳng chiếc điện thoại vào trong góc phòng. Bây giờ chỉ cần nghe thấy giọng mẹ, Bo Joo sẽ không kìm được mà khóc lớn mất.- Con xin lỗi..----------------Tác phẩm lên tiếng cho nỗi đau của những gia đình mất con trong vụ tai nạn phà Sewol 2014. Hãy tưởng tượng bạn đứng trong sân trường, mọi người đều dần nhận con, mình bạn đứng đó, chân tê liệt, không thấy con mình đâu, không thấy con mình về. Cảm giác đó, mọi thứ thực sự sụp đổ.----------------Design bìa : YeYing23…