Chạm Nắng Hạ
"Mày có thích tao không?""Không. Tao yêu mày!"…
"Mày có thích tao không?""Không. Tao yêu mày!"…
Câu chuyện tình của chàng và nàng. Có buồn vui hờn giận, có chia ly rồi đoàn tụ. Tôi sẽ đưa bạn vào thế giới của tình yêu. Hãy cùng tôi đắm chìm vào thế giới nhiều hương vị ấy để tận hưởng những niềm vui cuộc sống.Còn chàng nào và nàng nào? Đọc rồi sẽ rõ.…
Đây là câu chuyện về 3 năm cấp 3 của tôi. Vì lớp tôi không có nhiều bức ảnh lưu giữ kỉ niệm nên đây sẽ ví như một lưu bút hehe. Hầu hết ở đây đều là sự thật và tôi viết rất dở nhưng sẽ cố gắng để hoàn thành. Tôi là main chính nên sẽ tự buff cho bản thân =)))…
Trên cuộc sống này không có cái gì là miễn phí cả. Chuyện lọ lem gặp hoàng tử và 2 người yêu nhau cùng nhau vượt qua khó khăn để được bên nhau hạnh phúc. Thực tế thì ít lắm ít khi nào sẽ xảy ra chuyện như trong cổ tích. Mà nếu có thì tôi nghĩ chắc chỉ có trên phim.Họ đã yêu nhau như thế nào ? Chia tay nhau thế nào và rồi gặp lại nhau như thế nào ? Liệu họ có ở bên nhau hay không ? Có khi nào vạch để họ xuất phát lại sẽ bắt đầu một cuộc sống hạnh phúc hay đó là điểm dừng cho cả hai.Mời các bạn tiếp tục đón đọc truyện của mình. Tuy nó vẫn theo mô típ cũ ngược điên đảo xong kết thúc cũng có thể là happy ending cho hai nhân vật chính cũng có thể là mỗi người sẽ có hạnh phúc của riêng mình. Mời các bạn đón đọc. Cám ơn nhiều ạ :))…
- Mày có đấm tao không...nếu tao bảo tao thích mày?_ Bảo ngập ngừng- Đương nhiên là có!_ Hân trả lời phũ phàng và... kèm theo 3 cú đấm"Bốp...Bốp...Bốp..." ❤…
Bộ truyện đoản văn này cũng giống như một ly cà phê đen không đường, không sữa.Câu chuyện thời học sinh, cảm giác thầm mến một ai đó trong vài tháng cuối đời.Cốt truyện này 70% là có thật từ cuộc sống xung quanh tôi, gần như là những gì tôi đã chứng kiến và tôi chỉ muốn lưu giữ chút gì đó về nó và muốn gửi thông điệp đến mọi người về căn bệnh ung thư quái ác.Xin hãy tự chăm sóc bản thân thật tốt!----------Sau một chuỗi tin nhắn dài, đầu dây bên kia cuối cùng cũng có hồi âm. Đáp trả cho câu hỏi của cô, anh chỉ vỏn vẹn chỉ bốn chữ, có lẽ là bốn chữ đến cuối đời này không thể quên: "Từ đầu đã thích."Trời rất hôm ấy rất đẹp, có lẽ nó đang tiễn tôi đi... cũng có thể, mọi thứ đều không quan tâm. Sau ngày hôm nay, mọi thứ lại về đúng trật tự của nó. Tôi nghĩ thế... Tạm biệt chàng trai bên tôi những năm tháng cuối cùng, tạm biệt cô bạn dịu dàng sẵn sàng khóc và bảo vệ vì tôi. Tạm biệt tương lai của tôi, tạm biệt mười chín năm cuộc đời của tôi.Một ngày nào đó tôi sẽ trở lại như một vì tinh tú xinh đẹp.Cre bìa: Mộng Thư…
Liệu đã có ai tỏ tình với bạn như thế này chưa ? Một kiểu đậm chất Lâm Mộ Thư . ''Làm người yêu tôi đi , tôi tình nguyện vào ngày này mỗi năm tôi sẽ mua khăn , dán áo cho cậu ,đảm bảo đấy '''' là đan khăn xửa áo , không thuyết phục. Không chấp nhận ''''Ê thật không thoả đáng thời buổi này ai còn tự đan nữa ''.Từ đầu nghĩ tôi sẽ tỏ tình với hắn bằng một bó rau muống hoặc một thùng mì hảo hảo chẳng hạn , sau này nghĩ lại như vậy thì thật đặc biết quá , cuối cùng lại chọn cách làm thơ , ai ngờ lại bị hắn bắt bẻ , tình yêu thật sự trắc chở hơn tôi nghĩ .....các nàng có thấy vậy không ?…
Kiều Lệ Chi là cô gái có gia thế giàu có, là một người rất hoàn hảo và xinh đẹp nhưng lại hay buồn rầu và sợ giao tiếp, vì sự xinh đẹp này cha mẹ nhà nào cũng muốn gả cô cho con trai của họ. Triệu Hoàng Anh là chàng trai lớn hơn Chi 2 tuổi. Hoàng Anh là một chàng trai mọt sách và được đạt là học sinh giỏi toàn diện và được tuyển thẳng vào chuyên quốc gia, anh ta cũng cực kỳ giàu có nhưng anh ta lại rất ích kỉ và khó tính, gia đình cả 2 đều rất thân thiết với nhau.(chỉ giới thiệu sơ qua thôi nhé..)cre bìa truyện: Pinterestthể loại: học đường Việt Namtác giả: Hồng Mịnh…
Hai đất nước, hai gia tộc. Một bên vì lợi ích, một bên vì tư lợi cá nhân. Cuộc hôn nhân chính trị với những con rối bị sai khiến cứ thế diễn ra. "Tình yêu đôi khi không thể đem lại sự thanh thản như những gì người ta nói, đôi khi nó chỉ đem lại hận thù, nước mắt và vô vọng không lối thoát." "Một bể máu tươi chứa đầy hận thù so với nó tình yêu không là gì cả.""Nhảy đi, múa đi, trò chơi ái tình đêm nay vẫn là một ngọn lửa đang thiêu đốt lý trí. Muốn dập tắt nó đừng rời xa tôi" Tái bút: Nếu reup hãy ghi nguồn và tên tác giả đầy đủ.…
Tôi là Đông Vũ bạn Thanh Mai Trúc Mã của cô ấy, tôi yêu thầm cô ấy.Tôi là Hạ Lam bạn Thanh Mai Trúc Mã của cậu ấy, tôi thương thầm cậu ấy.…
Mùa hè tới rồi^^ Chào mùa hè^^ - Mùa của những ngày hè nắng và nóng, của nỗi nhớ và tình yêu :X - Mùa của những cơn giông mưa hè bất chợt, bất thình lình ập xuống ào ào với đúng cái tên mưa rào rồi tắt lịm - Mùa của một ngày mong được yêu thương và được bình yên, bên nhau mãi mãi! :)____________________________Truyện sẽ không có giới thiệu nhân vật, vì author thấy nó không cần thiết. Au sẽ không thiên vị cung nào hết. Mong mọi người ủng hộ :))…
Năm ấy có chàng trai đã dùng hết nhiệt huyết của tuổi trẻ để theo đuổi một cô gái. Năm ấy cũng có một cô gái vì tin tưởng mà giao trái tim mình cho chàng trai. Những năm tháng của tuổi trẻ với những cảm xúc mơ hồ mà trong sáng, họ có nhau. Sau này, dẫu biết thời gian sẽ làm con người ta thay đổi nhưng vẫn muốn một lần đắm chìm trong mùa hạ năm ấy.Hy vọng là mai đây khi hành trình tìm kiếm phiên bản hoàn hảo nhất không có người kề bên, chỉ xin rằng hạnh phúc sẽ gõ cửa mỗi ngày. Bìa: Pinterest…
Tác giả: Cửu Dạ HồiNăm Tháng Vội Vã là một bài ca viết riêng cho những con người trẻ tuổi hồi tưởng lại năm tháng thanh xuân tươi đẹp, trong sáng đến ngây thơ ấy. Truyện kể về tình yêu của Trần Tầm và Phương Hồi kéo dài cả 10 năm qua những hồi ức của chính Phương Hồi, Trần Tầm và lời kể của Trương Nam. Những năm tháng vội vã của tuổi trẻ, những quyết định vội vã, những tư tưởng nông nổi thông qua câu chuyện tình yêu đó được tái hiện một cách chân thực đến bất ngờ.…
Khang miết tay tôi, đầu khẽ cọ vào hõm cổ: "Khánh An chẳng quan tâm tới tao." Cảm giác nhồn nhột làm tôi giật mình, không kiềm được xoay đầu nhìn thẳng vào mắt Khang: "Tao đang bận, đợi tao tí." Dường như không mấy hài lòng với câu trả lời của tôi, hắn ta nhéo tay tôi, dùng đầu cọ cọ vào tay tôi để tìm kiếm sự chú ý. Tôi đành ôm mặt Khang, tìm kiếm câu trả lời mà tôi vẫn luôn thắc mắc: "Mày với cam có họ hàng gì với nhau không?"Khang khẽ dừng lại hành động của mình, cả người dựa vào người tôi, gương mặt như tượng tạc cách tôi chưa được 5cm. Khẽ cười, hắn ta thì thầm : "Có chứ, tao là ba của cam, còn An là mẹ." Dưới ánh nắng mặt trời, gương mặt của Khang càng thêm yêu nghiệt, tôi khẽ chẹp miệng: "Tao chịu." Được câu trả lời vừa ý, Khang cười ra tiếng gối đầu lên vai tôi.…
...Vì ai đó không thể hiểu được mình, làm trái tim mình co thắt từng nhịp đập, mang đến hạnh phúc rồi vội vàng đánh rơi.Có ai biết đằng sau những nụ cười ấy.Làm những giọt nước mắt âm thầm lặng lẽ rơi.Có ai biết đằng sau con người mạnh mẽ ấy.Là cái gục đầu lặng lẽ giữa đêm khuya...Anh nói phải...em là một cô gái mạnh mẽ, mạnh mẽ để đủ tiếp nhận tức cả mọi thứ...Người làm cho Hứa Nhiên Nhiên rơi nước mắt là người cô yêu nhất.Người hiểu được giọt nước mắt của Hứa Nhiên Nhiên là người yêu cô nhất. Người im lặng lau nước mắt cho Hứa Nhiên Nhiên mới là người cuối cùng và có thể cùng cô đi suốt cuộc đời.…
*Tên: Đẹp nhất là mùa hạ*Tác giả: Aeri*Thể loại: Tình yêu, học đường, cuộc sống học sinh, hiện đại. (*Nó có thể là) - "Cậu không định thích tớ à? "- "Không."- "..."- "Nhưng cũng không phải là không thể. "(*Hoặc là) - "Mày lại chán nữa à?"- "Mày lại lên cơn điên đấy à?"- "Tao xin đấy! Có tao rồi mà, mày từng dây dưa với đám vệ tinh đấy nữa. Nhé! "(*Còn có thể là) - "Thôi nào!"- "Nhiệt miệng rồi?"- "Ngoan, lại đây tớ bôi thuốc cho."•~•~•~•~•~•Hãy đọc truyện đi nào!!!…
Thuỷ Trúc, một cô gái bình thường đang trải qua những ngày tháng nhạt nhẽo, vô vị của tuổi 25. Một biến cố phi thường xảy ra vào ngày sinh nhật đã làm đảo lộn cuộc sống của cô. Liệu những lựa chọn của Thuỷ Trúc là gì?........Gia Phúc ngập ngừng một lát rồi nhìn tôi hỏi, đây là lần đầu tiên ánh mặt chúng tôi đối diện trực tiếp như vậy."Mình làm bạn được không?". Câu hỏi của Gia Phúc làm tôi đứng hình, chẳng phải chúng tôi đã là bạn cùng lớp rồi sao?! Ít nhất về vỏ bọc bên ngoài là như vậy.Gia Phúc lặp lại một lần nữa, lần này cậu ta chìa tay về phía tôi. "Tớ muốn được làm bạn với Trúc". Giọng nói và gương mặt của Gia Phúc lúc này rất nghiêm túc. Điều này lại càng làm tôi thấy ngượng ngùng hơn. Tôi chưa bao giờ nhận được một lời đề nghị như vậy, tôi chưa bao giờ có bạn là con trai.…
Câu chuyện học đường tuổi teen kể về 1 cậu bé chả có bất cứ điều gì đặc biệt từ ngoại hình đến tính cách điều đặc biệt duy nhất là cậu luôn có 1 niềm tin cháy bóng là mình sẽ có người yêu khi bước chân vào ngôi trường cấp 3 câu chuyện sẽ kể về chuỗi ngày trường thành của cậu từ khi gặp Thùy Du cô nàng cá tính mạnh mẽ nhưng lại cực kì nhạy cảm qua đó thấy được sự phát triển tính cách của cả 2 ngoài ra câu chuyện sẽ có thấy các tuyến nhân vật phụ cũng rất đáng yêu cũng như có những câu chuyện riêng của mình…
"Cậu ghét tôi đến vậy sao?" - Vĩ Hoàng qua chiếc điện thoại nhỏ gửi tin cho con bé kia. "Ừ, ghét ý! Dám cho người ta leo cây." _____- Cậu tưởng bở thì có! Tôi.. tôi ghét cậu thì đúng hơn, ai thèm ôm cậu tớ thà ôm yên xe còn hơn á! - Đan thẹn quá hoá giận bỏ hai tay ra khỏi eo và không quên nhéo một cái siêu siêu mạnh làm cho tên đằng trước phải la oai oáng. - Cậu ghét tôi đến vậy sao? - Vĩ Hoàng nói với giọng trêu đểu. _____"Cậu ghét tôi đến vậy sao? Lừa cậu để làm gì, hắn ta thật sự không tốt." - Vĩ Hoàng cười khổ."Tớ cấm, cấm cậu được nói cậu ấy như thế." - Khiết Đan trực trào nước mắt run giọng gắt. _____Nếu các cậu đã ghé ngang nơi này, hãy dừng chân đôi chút để tham khảo thử câu truyện "CẬU.. GHÉT TÔI ĐẾN VẬY SAO?" của tớ được không? Tớ nghĩ nó sẽ không khiến cậu thất vọng, nhưng nhỡ mà có thất vọng thật thì mong cậu đừng buông lời cay đắng nhé! Cảm ơn các cậu rất nhiều ạ!Kí tên: A Vy.…
Trích truyện:Lâu dần, tình cảm của tôi dành cho nó không còn dừng lại ở mức bạn bè đơn thuần. Tôi nhận ra bản thân không tự chủ mà ngắm khuôn mặt tốn gái của nó, trong lòng dâng lên cảm giác đố kị, khó chịu khi trông thấy nó thân thiết với những người con gái khác, quan tâm tới nó hơn bình thường. Chẳng khó để tôi nhận ra rằng: TÔI THÍCH PHAN HOÀNG THIÊN!Cre bìa: Pinterest…