Không yêu nhưng em... cần anh
Bầu không khí căng thẳng bao trùm lên tất thảy mọi vật -"Em lấy anh là thật lòng chứ "-"Em...cần anh "Chú ý : Thời gian ra tập rất lâu…
Bầu không khí căng thẳng bao trùm lên tất thảy mọi vật -"Em lấy anh là thật lòng chứ "-"Em...cần anh "Chú ý : Thời gian ra tập rất lâu…
Tuổi thơ là một thứ gì đó rất khó quên. Nhiều người còn ước mình chỉ mãi sống trong thời thơ ấu. Nhưng có những người thì không, họ luôn muốn thoát khỏi cái kí ức thời thơ ấu đấy. Lâm Nhi là một cô gái đơn thuần, cô ấy đơn thuần đến mức không biết đáp trả lại những kẻ luôn hãm hại mình. Lâm Nhi đã phải trải qua một tuổi thơ rất tồi tệ. Nó thậm chí còn là một bóng ma tâm lý đối với cô. Hàng ngày, Lâm Nhi vẫn phải dùng đến thuốc ngủ để có thể ngủ được. Một cô gái chẳng biết "giận" đời là gì nhưng lại phải đối mặt với rất nhiều khó khăn, thử thách. Còn Quân Vũ là chàng trai ao ước của mọi cô gái. Anh hầu như có tất cả nhưng có vẻ đường tình duyên của Quân Vũ hơi lận đận. Một người được coi là "mẫu bạn trai lí tưởng" như vậy mà còn chưa có lấy một mảnh tình vắt vai. Cũng không hẳn là chưa có mảnh tình vắt vai mà là đối với Vũ khi chưa tìm được "real love" thì tất cả những mối quan hệ tình cảm trước đó cũng chỉ được coi là "bạn bè thân thiết quá mức". Cả hai người như hai bức tường. Quá đối lập nhau. Nhưng không hiểu sao? Giữa dòng đời tấp nập họ lại tìm thấy đối phương. Tất cả các tình tiết sẽ được bật mí trong truyện. Mời các bạn đón chờ!…
Truyện về cuộc đời của tui ( ^ . ^ ),một câu chuyện đầy kí ức muốn được phép nhắc lạiP/s:lần đầu viết nên hãy nhận xét để mị còn cố gắng đi tiếp!!!!!Truyện này kể về mối tình giữa Alice và David(2 nhân vật chính)trong năm học cấp 2 đầy rắc rối vì Alice đã quen cả lớp còn David mới vào lớp này năm nay!Giới thiệu truyện đầy đủ hơn sau khi viết xong😃😃😃P/s:đây là truyện đc xuất bản đầu tay của mị nên mn thông cảm cho đóng góp ý kiến để ta đây còn tiếp tục cố gắng!!!!!!!Hiện trạng:on-goingTình trạng của au:kiệt sức để nhớ lại những thứ đã dần trôi điNgày về tạm trú tạm vắng của truyện:.../2/2018…
- Tên truyện: Bắt vợ về nuôi- Tác giả: Uchiha Omita (Ô Mai)- Thể loại: tiểu thuyết thiếu niên- Tình trạng: Vẫn còn đang lê lết cập nhập________________ Đôi lời tác giả: - Đây là truyện tác giả tự viết.- Truyện mang nhiều tình tiết cẩu huyết, vậy nên ai không thích có thể click back. - Truyện có thể theo những motip cũ, nhưng mình sẽ cố gắng viết theo phong cách của mình.- Tác giả mới tập viết truyện nên văn phong thường không được chau chuốt cho lắm. Viết sai chính tả rất nhiều, vậy nên mong mọi người đóng góp ý kiến để tác giả có thể cải thiện hơn lối viết của mình.- Truyện mình chỉ đăng trên nick wattpad của mình và có thể là facebook của mình, vậy nên ai thấy con mình ''lạc trôi'' nơi nào thì báo cho mình một tiếng nhé !- Tác giả đang cần lắm gạch để xây nhà, vậy nên bạn nào muốn góp ý gì thì cứ góp ý thoải mái nhé, mình không phiền đâu. Nhưng cũng đừng quá khích mà lỡ tay ném nhiều quá, kẻo mình xây xong nhà nhưng thấy vẫn còn thừa gạch, lại phải ném sang cho ông hàng xóm dùng hộ. Như thế thì mệt lắm.- Hãy follow con tác giả để có thể nhận được những thông báo về lịch đăng chap mới hoặc có thể là nghe nó lảm nhảm đôi ba điều (^v^)- À quên, đã đọc thì nhớ vote và follow con tác giả một cái cho nó có động lực mà viết, chứ không nó nản mà sinh lười đấy.…
Em và tôi là một đôi vợ chồng tình nồng thắm thiết trước mắt mọi người. Là Kim Đồng - Ngọc Nữ của thời hiện đại.Nhưng sự thật thì không như là mơ.Chúng ta tới với nhau vì mối liên hôn không tình yêu, không cảm xúcNgoài mặt là vợ chồng ngọt ngàoNhưng bên trong là hai con người xa lạ vì gia đình mà ở chung với nhauVì một thứ dây xích mang tên " Hôn nhân " trói chặt cả hai lạiTôi vẫn nhớ ngày đầu về chung nhàGiữa chúng ta đã có một hiệp địnhKhông quản - Không ép - và Không yêuNhưng tôi lại vì em mà vi phạm cả ba điều của hiệp định đó.Thấy em cùng đi với người đàn ông khác - Tôi ghenEm ghét tôi động vào người em - Nhưng tôi vẫn cứ làmEm không yêu tôi - Nhưng tôi lại yêu emVậy nên tôi muốn em, trở thành người quan trọng nhất của tôi - Đường Nhược Yên***Khởi công : 14/8/2018Hoàn thành :Thời gian lấp hố : Không có, nên bà nào ông nào xác định lọt thì phải nhớ : " Chờ đợi là hạnh phúc " nha…
Đây là truyện ngọt, mình đảm bảo. Nhưng cũng có lúc không ngọt :)) Vì khi thích và theo đuổi một người, đâu chỉ có ngọt ngào đâu.***Trong khoảnh khắc simp lỏd đần độn ngu ngốc ấy, khi tâm trí tôi còn chìm đắm trong nụ cười của cậu, mặt khác không ngừng nghĩ tới Linh Trang, tôi đã thốt ra một câu không thể vãn hồi:"Kiệt này, tớ thích cậu đấy!"Tôi giấu diếm tốt quá hay sao mà nghe tôi nói vậy, cậu ngạc nhiên đến nỗi suýt sặc nước.Cậu vặn nắp chai vào, mất một lúc mới nhìn thẳng vào mắt tôi."Tớ cũng phần nào đoán được...""Vậy... cậu thấy tớ thế nào?"Cậu cười tinh nghịch, "Tớ nghĩ cậu sẽ sớm hết thích tớ thôi."***Hôm ấy đến phiên tổ tôi trực nhật. Kiệt cũng ở lại, tất nhiên không phải để giúp tôi, mà là để đợi Đức, hai người họ có hẹn đi chơi. Sẵn tiện, cậu hót rác hộ bọn tôi luôn. Tôi đứng lau bảng trên bục giảng, lúc thấy cậu cầm túi rác đem ra ngoài, tôi gọi với."Kiệt ơi tớ bảo. Chắc là tớ sẽ thích cậu khá lâu đấy, không hết nhanh lắm đâu." - Tôi nói liền một mạch - "Tớ chỉ muốn cậu biết thế thôi."Tôi cười tươi, như để củng cố lời vừa rồi.Kiệt ngạc nhiên, tuy không bằng cái lần tôi tỏ tình cậu. Cậu gật gật đầu, đáp "Ừ..." một cách chậm chạp. Tôi vẫn cười nhìn theo bóng lưng cậu. Được chú ý đến đúng là tốt.***Bản quyền thuộc về Cú Đêm Phép Thuật. Truyện chỉ được up trên Wattpad. Chúc mọi người có những phút giây giải trí khi đọc bộ truyện này ^^*Nguồn ảnh bìa và tất cả những ảnh tớ sử dụng trong truyện: Pinterest*Update: Truyện được đăng vào…
Lòng ích kỷ của những người đi trước khiến cuộc đời đẹp như ngọn gió mùa thu của một người thay đổi.Ranh giới của truyện tình yêu và sự hối hận là một khoảng cách dài khó có thể bù đắp.Sự chân thành và những con người xuất hiện không đúng lúc tạo nên những mối nhân duyên đầy rắc rối.…
Tình yêu của họ đã được hơn một năm, nhưng rồi anh ấy bỗng nhiên trở nên thờ ơ với cô. Anh bắt đầu chơi đùa với các cô gái khác, để mặc cô đau khổ tột cùng. Nhưng cô vẫn một lòng với anh, vẫn tự mình cam chịu những nỗi đau mà anh gây ra...Và rồi?…
Truyện : Yêu em từ cái nhìn đầu tiên !Tác giả : Cố Mạn.Dịch giả : Nguyễn Trang - Thúy Thúy. Số chương : 47 chương + 2 phiên ngoại. Thể loại : Lãng mạn.…
Đan chống cằm, mắt dán vào tờ giấy nháp đầy những con số: "Ê Đăng,...chỗ này tao thấy đáp án không khớp."Đăng ngồi đối diện, tay xoay xoay cây bút, ánh mắt lười biếng nhưng không giấu được tia sắc bén khi nhìn vào bài toán. "Mày nhầm ở bước này rồi." Cậu hất cằm về phía dòng phương trình vừa viết, giọng đều đều nhưng lại có chút thách thức.Cô chau mày, lật nhanh lại từng bước mình đã làm: "Tao thấy nó đúng mà.."Đăng bật cười, một tay gõ nhẹ xuống bàn:"Đúng mà đáp án lại không khớp.Muốn cá không?"Đan nghiêng đầu nhìn cậu, ánh mắt ánh lên chút kiêu hãnh: "Cá gì?""Mày mà sai thì mời tao trà sữa." Đăng nhún vai, đầy tự tin.Cô cắn môi, mắt sáng lên vẻ quyết tâm:"Được thôi. Nhưng nếu tao đúng, mày phải làm bài tập cho tao hết tuần này"Đăng khẽ nhướn mày, cười đắc thắng: "Chơi luôn."Không khí trong lớp học đột nhiên có chút căng thẳng, nhưng không phải vì bài tập-mà vì ánh mắt hai người vừa trao nhau.---------------------*Câu chuyện được viết dựa trên trí tưởng tượng và một vài trải nghiệm cá nhân. Các địa điểm trong truyện có một vài điểm có thật, còn lại đều là hư cấu.…
Vì "nhớ thương" cái ông "áo sơ mi trắng " quá nên đành viết truyện về ổng! Mà thật ra đó là truyện bịa !Bịa về những con người "ngây thơ chong xáng", về mối tình thầy trò siêu siêu cư te theo phong cách của Pea đây !Thôi thì cứ đón xem! ✧ω✧"Ê ê đó là anh thầy mới của trường mình đó !""Ế ổng hả!??? " ...."Nghe đồn anh thầy "đập choai" dạy toán trường mình tên là Huỳnh Dương Khanh""Dương Khanh cái gì chứ? Sở Khanh thì có!" ["Thầy À ? Tôi Hổng Quen!"]⛔ Truyện của tớ chỉ được phép đăng trong tường nhà tớ thôi! Đăng tải duy nhất tại Wattpad @thichanduale. Cấm Mọi Hình Thức Sao Chép Hoặc Chuyển Ver :>Nguồn ảnh: @EPcat1201…
" Ta đã thoát khỏi dòng chảy của lịch sử hay là bị lịch sử bỏ quên? Chẳng quan trọng nữa chỉ cần còn sống là đc"Đây là một câu chuyện về cậu thiếu niên lười biếng,vô tâm,xấu tính nhưng rất "người" dù sống ở đâu…
Truyện có tất cả hai phầnPhần 1: sủng, học đường, ngọt như mía lùiPhần 2: ngược, có nhiều yếu tố nhạy cảm, trẻ con và đàn ông bị ung thư zú không nên coi.Ngày đăng: 20/04/2018Thời gian ra chap: Mỗi ngàyVăn án:Mẹ Kiên hỏi con trai mình,- Con thích bé Thục rồi? Dễ thương nhỉ?- Mắt mẹ có bệnh à? Nó vừa béo vừa lùn, con mà thích nó sao? Vớ vẩn!- Thế là không thích à?- Vâng! Con chẳng thích nó tẹo nào....5 năm sau, mẹ Kiên dẫn con trai mình và bé Thục đi ăn trưa, cô khẽ thủ thỉ vào tai nó hỏi- Hai đứa quen nhau à?- Mẹ già rồi lẩm cẩm sao, con mà thèm quen nó, nó béo thế đè chết con mất.-Ừ! Thế thôiMột lúc sau,- Lại nhịn ăn? Tôi cho phép sao?- Thì cậu chê tớ béo mà, phải nhịn mới xinh chứ.- Xinh con khỉ, lập tức ăn hết đống thịt bò này....Con trai à! Con bá đạo quá rồi đấy. Mẹ Kiên lắc đầu thở dài....Lưu ý: Truyện không nhận chuyển ver, reup. Ngoài ra, tên nhân vật đặt theo sở thích, họ lạ không nghĩa là người trung, ai không thích truyện thì lặng lẽ rời đi, đừng để lại những lời khó nghe.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ…
"Tại sao cậu lại chơi piano?""Trước đây là vì mẹ tôi thích còn bây giờ là vì cậu thích." Trước đây, dù có chơi piano giỏi đến mấy cũng chỉ là sự khiên cưỡng vô cảm. Từ ngày cậu đến, tiếng đàn từng là vô cảm ấy của tôi bỗng chốc vang lên rực rỡ những nốt nhạc du dương và kì diệu. Là tiếng đàn tôi mượn để nói lên tấm chân tình, là tiếng đàn tôi nhờ nắng và gió gửi đến người tôi thương. "Piano ngày rực nắng" không phải là khi đánh được một bản nhạc thật hay vào một ngày nắng đẹp mà chính là được cùng người mình yêu ngồi bên chiếc piano quen thuộc, cùng cất lên bao nốt nhạc chứa đựng hạnh phúc và đắm chìm vào đó với bao cảm xúc thiết tha nhất. Ngày hôm đó dù có tối tăm đến mấy cũng trở nên rực rỡ lạ thường. • Tác giả: Tâm Tomato• Truyện được đăng tải duy nhất ở tài khoản wattpad @Tamtomato23-05-2017…
Thần thổ địa, bạn có tin không?Tôi thật sự đã không tin, cho đến năm 16 tuổi, hắn - Tự Thiên - thần thổ địa nhà tôi xuất hiện, trên tay cầm theo tờ hôn ước chói mắt.Lúc đó tôi cứ ngỡ, cái tên đáng ghét Tự Thiên đó có phải do ông trời phái đến trừng trị con nhỏ ngang ngược là tôi hay không?Rất nhiều năm sau đó khi nhớ lại quãng thời gian tươi đẹp này, tôi cảm thấy rất hối hận, vì chính tôi đã bỏ lỡ nó.Hãy nhớ, thanh xuân chỉ đến một lần trong đời. Tận dụng nó, làm những điều điên rồ nhất để sau này không phải hối hận!!!…
london xa lạ đối vói một cô gái xa nó lâu năm, vì London đã thay đổi?London là nơi để cô xả hết mọi buồn bực trong lòng!London là nơi cô cất chứa mọi kỉ niệm đẹp trong lòng!London vừa xa lạ, lại vừa gần gũi với cô.Và cô yêu London, dù có phải cách xa London."Em yêu London chứ!?"Đó là câu hỏi của anh khi cô quyết định rời xa London, với một thời gian không xác định."Vâng, em luôn yêu London, vì london là một phần linh hồn của em, và london còn có anh."Cô quả quyết gật đầu rồi xách vali bước đi."Tạm biệt London, mối tình thơ mộng và đẹp nhất của em, em sẽ nhớ london lắm, nhớ cả anh nữa."…
Người ta nói yêu một người không phải là được cùng người ấy hạnh phúc mà là thấy người ấy được hạnh phúc. Nhưng liệu có ổn hay không khi mà hai trái tim vẫn luôn hướng về nhau…
-Chuyên Văn vs Chuyên Toán đấu nhau, Chuyên Anh chúng ta ở giữa không phải sẽ bị nghẹt chết sao. ???-Trâu bò như họ đấu nhau, chúng ta ruồi muỗi chắc chắn sẽ chết. ???Chuyên Toán tháng nào không lao động công ích là tháng đó có tuyết rơi.?Chuyên Văn rớt hạng chắc là sắp có bão.?Chuyên Toán vs Chuyên Văn là bầu trời vs vực sâu. Ai là trời,ai là đất thì còn chưa biết.Vì Chuyên Toán, Chuyên Văn không có ngày bình yên.Vì Chuyên Văn, Chuyên Toán không ngày nào trải qua vô vị.Chuyên Văn là "đường tăng" chăm chỉ "thỉnh kinh".Vậy Chuyên Toán là cái gì?Là bọn "tăng động" chăm chỉ thỉnh 3 hồn 7 vía mấy ông bà giám thị.-Em ở đâu? Ở nơi nào khi tôi gần như lục tung cả thế giới để tìm em. Em không có quyền được thất hứa.…