Một câu truyện có thật đươc kể lại
Cô và anh yêu nhau 3 năm. Nhưng rồi một hôm anh bị bệnh rroif mất để lại cô ở giữa bộn bề của cuộc sống. Anh đã nói vs cô những gì trước khi mất. Hãy đón đọc…
Cô và anh yêu nhau 3 năm. Nhưng rồi một hôm anh bị bệnh rroif mất để lại cô ở giữa bộn bề của cuộc sống. Anh đã nói vs cô những gì trước khi mất. Hãy đón đọc…
Nghe đồn rằng, có một chàng trai bí ẩn luôn đứng trên vách núi, đằng sau cái cây cổ thụ to lớn trăm năm tuổi vào mỗi bình minh rồi lại biến mất như chưa từng tồn tại. Họ truyền tai nhau rồi tự cho rằng: "có lẽ nợ duyên kiếp trước không thể trả, chàng trai tuổi đôi mươi không thể quay đầu mà ở lại, đang chờ đợi một điều gì đó". Chàng trai ấy có mái tóc xanh đen, mỗi khi ngọn gió đi qua nó lại bay lên, ánh bình minh của buổi sáng sớm chiếu vào mang một vẻ xanh tươi sáng tuyệt đẹp, được ví bằng những lời hoa mỹ "đại diện cho tương lai!.."•Author: NhiQunh976 Chỉ viết tại Wattpad.…
kể về 1 lớp học kì quái có đủ các thành phần như là. 1 xã hội thu nhỏ…
Thánh Tông Hoàng Đế lên ngôi năm mười tám tuổi, không ngừng cải cách chính sách trị nước, tổ chức thi cử tuyển chọn nhân tài, trọng dụng quan lại thanh liêm, thẳng tay trừng phạt kẻ phạm tội bất kể địa vị. Dưới thời Hồng Đức, dân chúng đời sống ấm no, trên đồng bông lúa trĩu nặng, khói bếp nghi ngút vươn lên những mái nhà san sát.Trong Nam Hoa Kinh của Trang Tử - chương Nội Thiên - thiên Đại Tông Sư, trích phần hỏi đáp giữa Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử: "kỳ vi vật vô bất tương dã, vô bất nghênh dã, vô bất hủy dã, vô bất thành dã, kỳ danh vi anh ninh". Dịch nghĩa là "đã là vật thì không lúc nào không đưa, không lúc nào không đón, không lúc nào không hủy, không lúc nào không thành, tên nó là anh ninh" (một số bản dịch là oanh ninh). Nếu đọc một câu này thì sẽ không hiểu rõ, nhưng đọc cả đoạn đối thoại của Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử sẽ thấy ý Trang Tử là: muốn dạy Đạo cho người có tài thánh nhân nhưng không có đạo thánh nhân thì phải gạt thiên hạ, gạt vật và gạt sống ra ngoài lúc đó mới thông suốt Đạo, thông suốt rồi có thể thấy được một điều duy nhất còn tồn tại là đúng đắn. Cho nên anh ninh (chạm yên - Nhượng Tống dịch) nghĩa là tiếp xúc với ngoại vật mà không bị dao động và vẫn giữ được tinh thần bình thản điềm đạm. Đây cũng là tinh thần phá án được duy trì xuyên suốt mạch truyện, luôn giữ vững tinh thần và đầu óc không để nó bị loạn bởi những vật xung quanh, cuối cùng là tìm được hung thủ.Một số chi tiết, nhân vật và địa điểm trong truyện là hư cấu, những sự kiện có thật trong lịch sử s…
Truyện về Hiếu Huy ở 2ng1đêm ạaaaaaaONESHOT CÓ H Ạ…
Truyện đầu tay á 😔 nên trình hơi non, trầu quơ... kỉu t vt vì ck t nhuk mà cứ đến cảnh H+ là ngại r quắn quéo cả người liền , cơ mà truyền ít H+ lắm , tùy tâm t/g thuii nên yên tâm đọc nhà=33…
Nói chung fic này là AllHữu…
Hi mọi người!Hôm nay cho em đổi gió chút nha!Tại thấy cặp của cô Như với Mẹ dễ thương quá nên viết luôn!Đây là tác phẩm tự viết nên không có truyện gốc nha mọi người!…
vakf…
Oneshot Collection về các couple trong Haikyuu do Luquorus đảm nhiệm.…
"Những Touken Danshi không tự sinh ra cũng không tự mất đi..họ chỉ chuyển từ Honmaru này sang Honmaru khác"Vâng... Thoái sử quân- người mà tất cả mọi người đều nghĩ đó là kẻ xấu xa- những kẻ đó...thực chất là ai? Hãy cùng Kuro Saniwa tôi...dấn thân vào cuộc sống của họ nhé…
Spoil: Trùng sinh, theo đuổi lại chồng yêu bá đạo!Nếu có kiếp sau, cô nguyện yêu anh chọn đời, giữ chặt anh bên mình không buông, trả lại những thứ khiến cô tổn thương mà chết thảm như bây giờ. Tiếng nói của anh vẫn bá đạo như xưa, chỉ là nhẹ nhàng mà chiếm hữu hơn, cả đời này anh chưa từng nghĩ tới ngày cô lìa xa anh, bỏ anh ở lại- cô là nguồn sống của anh!"Ai cho em xa anh, ai cho em được quyền như vậy?"- Cận Thâm nhẹ nhàng đưa đôi môi ấm nóng của mình lên gương mặt gượng gạo của cô, giận giữ trừng mắt nhưng không giấu được sự đau lòng.Cố Nhan cố thở hơi cuối cùng, mỉm cười nhẹ nhàng nhìn anh đang gắt gao ôm cô trong lòng, không giấu được vẻ xót thương, chiếm hữu. Cô đưa tay lên, định cảm nhận anh một lần nữa nhưng cánh tay nhỏ yếu ớt không đủ sức lại lần nữa buông thõng, cô đã trút hơi thở cuối cùng."Thâm, nếu có kiếp sau, em mãi mãi thuộc về anh, giam không cho anh thoát khỏi em!"…
Nguyên Tác: Bất Tử Giả.Biên tập: Khởi LinhTác giả:Hoài ThượngThể loại:Đam Mỹ, Hài Hước, Mạt ThếNguồn:vuquatichnien.wordpress.comThể loại: ABO, cp AO, cường cường, tận thế, đánh nhau với zombie, kinh dị, nguy cơ sinh hóa, ông trời tác hợp, hoan hỷ oan gia, HE.Tình trạng bản gốc: 85 chương chính văn.Diễn viên chính: Chu Nhung, Tư Nam.Phái hành động đẹp trai không quá ba giây công x có giá trị vũ lực xui xẻo thụ.Phối hợp: Đám bạn bè đồng đội cùng quần chúng zombie kêu gào đòi ăn. "Khi chúa Jesus ngự xuống lần nữa, những kẻ đã chết trong Đức Kitô nhất định sẽ đội mồ sống dậy đầu tiên." - Trích 《Thư thứ nhất gửi tín hữu Thêxalônica 4:16》Năm 2019, virus zombie bùng nổ, chỉ vài tháng ngắn ngủi đã quét sạch toàn bộ trái đất.Tin tức gián đoạn, điện nước bị cắt, hóa chất rò rỉ, nhà máy điện hạt nhân phát nổ, thành phố trở thành vùng đất của địa ngục.Vào thời đại không có thượng đế, hay chúa cứu thế trong truyền thuyết, thuốc súng đạn dược vũ khí nóng lần nữa được đốt lên trong tay vô số người trần.…
• Tác giả: Luquorus• Fanfic BnHA: Điều ngọt ngào duy nhất• Pairing: Bakugou Katsuki x Todoroki Shouto• Tóm tắt: Nỗi trăn trở của Todoroki về Bakugou và sự ngọt ngào đối với hai người họ.× Dành tặng cho một người bạn ×…
Hán Việt: Trọng sinh hậu mỗi thiên đô tưởng bão bão thaTác giả: Thập Nguyệt Trăn HiTình trạng: Hoàn thànhThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Hào môn thế gia , Kiếp trước kiếp này , Đô thị tình duyên , Ấm áp , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Bình dân sinh hoạt**Văn án:Trọng sinh trước, Tô Nguyệt ghét Kỳ Dạ tận xương, trốn tránh hắn tránh hắn.Ký túc xá hạ, hắn hồng hốc mắt cầu nàng, "Tiểu Nguyệt Lượng, ngươi đến ta bên người tới được không?"Nàng đẩy ra hắn, cười lạnh, "Không tốt!"Thẳng đến chết thời khắc đó, hắn đem nàng gắt gao hộ tại thân hạ, cả người là huyết, ở nàng bên tai tê thanh nỉ non, "Tiểu Nguyệt Lượng, ta......"Tê tâm liệt phế!Tô Nguyệt rốt cuộc nhận rõ, cái gọi là ghét, bất quá là canh cánh trong lòng không cam lòng.Sống lại một đời, Tô Nguyệt chỉ nghĩ hảo hảo sủng hắn yêu hắn, ấm áp hắn.Bóng đêm đen đặc, hắn đem nàng đổ ở góc tường, ôm nàng nhẹ hống, "Tiểu Nguyệt Lượng, yêu ta được không, làm ta thương ngươi được không?"Nàng nhìn gần trong gang tấc khuôn mặt tuấn tú không nói gì.Tác phẩm nhãn: Sủng văn, tổng tài, phúc hắc, trọng sinhĐã có bạn edit tới chương87 rồi. mình edit tiếp chủ yếu vì không muốn đợi và muốn thử edit 1 lần xem sao. Lần đầu edit vốn từ còn thiếu, câu văn không được mượt mà cho lắm. Mong được thông cảm^^^***link từ chap1 đến chap87:*Link truyện từ chap1 đến chap87:https://www.wattpad.com/story/222314315?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=vutran1869&wp_originator=gTw2q41QPrWEUQ3hTaxHCg%…
Vô tình gặp, vô tình quen biết nhau, vô tình thương, rồi vô tình vấn vương...Sai người, sai thời điểm, thứ tình cảm này từ đầu không nên có, người này từ đầu không nên gặp.Thôi thì cứ để Vạn Sự Tùy Duyên!."Anh là gió, em là bồ công anhGió đưa bồ công anh đi khắp nơi, khám phá những điều mới mẻBồ công anh cần gió và em cần anh !"…
Cậu là khói, rực rỡ đôi chút rồi tan biến vào hư không, còn anh là băng, mãi mãi trường tồn nơi lạnh buốt, tối tăm và hiu hắt...Anh có thể bên cậu nhưng lại bị thiêu đi bởi ngọn lửa tạo ra cậu, cái kết thảm thương dành cho anh…
Đây là lần đầu mình viết nên là có gì sai xót mong các bạn bỏ qua :((…