Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đây là một câu truyện lấy cảm hứng từ giấc mơ kì quặc của đứa bạn thân.-----Trong một ngôi trường tưởng chừng là bình thường cho tới khi Jexica để ý tới những thứ nơi đây. Liệu sự thật đằng sao như thế nào?-----Tôi chỉ đăng trên wattpad nên không được lấy đi bất kì nơi nào khác khi chưa được xin phép…
Việt Trạch một người làm công bình thường, có một cuộc sống yên bình lại vô tình cứu một người mà vướng vào mớ rắc rối làm phá vỡ cuộc sống bình yên vốn có...Một câu chuyện li kì bắt đầu mở ra, một cuộc hành trình khó khăn, thử thách đang chờ đợi phía trước."Nguyện ước một lòng một dạ, bạc đầu cũng không bao giờ xa cách"Tu Kiệt x Việt TrạchCao Lãng x Vỹ Kỳ…
một câu chào vương vị sương sớmkhoé môi cười rực rỡ hừng đôngnày người ơi khoan lời từ biệtthư tình này người giữ đừng buông.Nữ: Bạch Dương, Kim Ngưu, Sư Tử, Thiên Bình, Xử Nữ, Ma KếtNam: Song Tử, Cự Giải, Bảo Bình, Song Ngư, Thiên Yết, Nhân Mã.a story by @smile4eversucover edited by @smile4eversurating | 14+category | đời thường, tâm lý, tình cảmdisclaimer | nhân vật không thuộc về tôi nhưng số phận họ do tôi quyết địnhwarnings | - fic đã có couple, không thể chọn lại- fic ngọt, ngọt, ngọt, HE, nhiều lúc hơi mất não- nhưng thời gian ra chương không cố định và có thể khá lâu, yêu cầu nghĩ kỹ trước khi nhảy hố- bản trên wattpad là bản không đầy đủ, bản full sẽ được đăng trên page/blog Smile4everSu., link có thể tìm trong profile @smile4eversu…
Ở một game nhập vai MMORPG tên "Vân Mộng Hồi Ức" server Hoàng Đạo có một giai thoại thế này:Thấy "Hoa Đông" chớ yêu đương.Thấy "Hải Đường Lưu" chớ cãi bướng.Bạn hỏi vì sao lại có hai câu nói này ư? Hô hô lý do rất đơn giản, vì dính vào hai cái hội đó chỉ có nước tẩu hoả nhập ma một đi khỏi về!Sâu xa hơn là vì...Hoa Đông là hội toàn trai tài gái sắc nhưng chủ yếu là trai giả gái, gái giả trai 70% là nhân yêu!Hải Đường Lưu lại là lũ không có khùng nhất chỉ có khùng hơn, võ mồn còn thâm độc cực kì!Thành ra với hai sự tồn tại khổng lồ đó mà sever lúc nào cũng trong tình trạng gà bay chó sủa, mỗi ngày một niềm vui.Hoa Đông: Nhân yêu cũng cần có nhân quyền à nha~Hải Đường Lưu: Xàm ***, hội tụi này toàn bé ngoan không nhé! Kênh thế giới: Giờ bọn tôi bỏ game có còn kịp không? "Giờ Tôi Bỏ Game Còn Kịp Không?" Đơn giản là câu chuyện của họ, của hai bang hội gây thị phi trong game mãi.…
Đây là một câu truyện được viết ra bởi phút nông nổi của mình, học không giỏi văn lại là truyện đầu tay nên còn nhiều sai sót, mong mọi người thông cảm, cảm ơn! [TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG DUY NHẤT TRÊN WATTAPAD]…
Thanh xuân năm đó đẹp đẽ tựa như mây trời mùa hạ lại rực rỡ giống như sao trời lấp lánh dưới màn đêm. Thanh xuân năm đó, có cậu có tôi, có nụ cười có nước mắt, có hoài bão có ước mơ. Thanh xuân năm đó, chúng ta vội vã chạy đua cùng với thời gian, bị thời gian rèn giũa mà dần trưởng thành. Thanh xuân năm đó, chúng ta chẳng sợ trời, chẳng sợ đất chỉ sợ rằng thiên hạ này không đủ loạn. Thanh xuân năm đó bởi vì có sự xuất hiện của cậu nên nó mới trở nên đẹp đẽ đến vậy, đẹp đẽ tựa như một khúc dương cầm sâu lắng đánh trên một cánh đồng hoa đầy nắng đầy gió. Thanh xuân năm đó in đầy kỷ niệm, từng tấm ảnh ố màu cất trong hộc tủ, những dòng lưu bút trải đầy trên những trang giấy cũ.Có người từng nói với tôi: "Nếu cuộc đời là một bản nhạc thì thanh xuân chính là một đoạn điệp khúc đẹp đẽ, đẹp đến nỗi không ai có thể chơi lại lần thứ hai trong đời..."Thanh xuân là một đoạn giai điệu xinh đẹp, vì vậy hãy chọn những nốt nhạc đẹp đẽ nhất đánh lên bản nhạc thanh xuân của chính mình.…
- truyện viết về một cô bé lớp 11 xinh đẹp lạnh lùng và một chàng hot boy ác ma giàu có họ yêu nhau và tìm hiểu về sự thật của kí ức bị mất của cô bé Hải Băng trong tình yêu của họ họ cố vượt rất nhìu cản trở khó khăn nguy hiểm để đến với nhau và cùng nhau tìm hiểu về phần kí ức bị mất lúc 6 tuổi nhưng mọi chuyện không dừng lại ở đó.... ^^…
Số phận bi ai của một cô dâu được dâng lên cho thần linh. Nhưng những sự thật thực sự vẫn được ẩn giấu. Giờ đây cô sẽ là người khai mở nó. Writer: Star Naturzen Một vài lời nhắn nhỏ: Tôi chỉ là một writer gà mờ viết được vài mẩu chuyện nhỏ, nếu có gì sai sót mọi người cứ góp ý, tôi sẽ sửa đổi. cảm ơn vì đã đọc dòng này.…
«"Sao tôi không.... là một lòai hoa dại? Sao tôi không được...an nhiên mà sống như bọn họ? Cớ sao Người lại cho tôi thành thế này?... " đây là những gì cô thầm nghĩ hằng đêm đấy sao? Đêm nào cũng trằn trọc trong căn phòng u ám không có lấy một tia sáng, ngồi trên chiếc ghế cũ kỉ, mục nát mà nghiêng đầu về phía những các vì sao rồi lại tự thán. Chỉ là một đứa trẻ mười lăm tuổi, nhưng cô không giống như những đứa trẻ ngang lứa, điều này được cô khẳng định không chút suy ngại về những lúc nghĩ mình tại sao cứ như vậy. "Chúa luôn ban tặng những thứ tốt lành cho bạn,nếu bạn tin Người" câu nói này thật ngu xuẩn, cô nghĩ, Chúa Trời ban tặng điều tốt lành nhưng... sẽ luôn kèm theo cái giá phải trả, mọi thứ không bao giờ là miẽn phí cả... Một người luôn tin vào Chúa,luôn mong chờ món quà Người ban... giờ đây chỉ biết cự tuỵêt lại suy nghĩ ấy, thật lạ... Nếu như lúc đó Ngài chịu giơ tay cứu lấy tôi, thì chắc bây giờ tôi vẫn sẽ tin Ngài... » Trích nhiêu đây thôi :V Các bạn đọc nãy giờ chắc vãn chưa hiểu lắm nhỉ?! vì tớ cố tình mà :)) muốn hiểu thì theo dõi bộ này cho tớ nhé! Cảm ơn!…
Nắng chiều rơi vỡ thành từng mảnh lớn trên mặt đất, hàng cây xanh mướt đắm mình trong ánh hoàng hôn rực rỡ."Thật muốn yêu anh vào những ngày nắng, nhưng em lại chẳng đợi được hết mùa mưa.""Muốn cùng em đi hết mùa mưa rơi, cùng em ngắm nhìn cảnh hoàng hôn mà em thích nhất."Cơn mưa đi rồi, chúng ta lại không kịp nắm tay nhau.…
"Trời đất có bốn mùa xuân, hạ, thu, đôngcòn chúng ta chỉ có mùa chia xa.".written by @smile4eversucover by merating | 14+disclaimer | nhân vật không thuộc về tôi nhưng số phận họ do tôi quyết định warnings | - collection chỉ dành cho những người thích ngược, và hoàn toàn là SE- không đem fic đi bất cứ đâu trong bất cứ trường hợp nào- cmt mang tính xây dựng, không gây war, không yêu cầu couple- bản trên wattpad là bản không đầy đủ, bản full sẽ được đăng trên page/blog Smile4everSu., link có thể tìm trong profile @smile4eversu.From 06.09.2021"Ngoài kia vẫn luôn có những nỗi buồn đẹp như màu bầu trời vậy."…
Author : keenbeanLink : https://archiveofourown.org/works/26821153/chapters/65504776#workskin"Tác phẩm này được lấy cảm hứng từ một tác phẩm khác" BẢN DỊCH ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ…
Druig đã sống một cuộc đời quá dài. Khoảng thời gian 13 tỷ năm. So với nó 7 tỷ năm chẳng là dài, nhưng đối với anh nó lại rất dài. Đôi khi anh cảm thấy mình già đi, như con người, già đi và bị đánh gục. Bởi sức nặng của cuộc đời, nổi đau, niềm vui và cả nối nhức nhối trong tâm trí họ - chúng đè nặng lên anh. Anh có thể cảm nhận được khi họ hét lên vì thần thánh, vì những người họ yêu thương. Mọi sự sống trên Trái Đất.…
-"Bức tranh này đẹp nhỉ, một chàng trai cười rất tươi rất chân thật. hẳn người hoạ sĩ phải tài tình mới vẽ ra được nó".-"Cậu ta, chỉ mới 26 tuổi".-"Sao anh biết".-"Nhìn dưới bức tranh kìa". "Chàng trai dưới ánh hoàng hôn"…
Trên vũ trụ này, có nhiều điều mà con người ta không lí giải được. Quan hệ và tình cảm giữa con người là một trong những điều đó. Giữa hai con người không cùng họ hàng, không chung huyết thống cũng không có một lần gặp mặt, thế mà họ không xem nhau là người dưng, trái lại họ còn coi nhau là ruột thịt. Giữa anh và em cũng vậy từ một người dưng vì sự trân quý mà trở thành huynh muội.Anh luôn dạy em cách làm người tốt. Anh luôn bảo em phải biết theo đuổi ước mơ, khát vọng của riêng bản thân. Anh luôn cho em những nguồn động lực, những lời động viên trên cương vị một người đi trước. Anh luôn bảo em phải biết thương yêu chính mình.Em biết em không phải là người em gái tốt, bởi vì lúc nào em cũng thích tranh cãi với anh. Mặc dù vậy nhưng anh lại cứ nhường em hết lần này đến lần khác.Bây giờ, anh đang sống ở một nơi không có bon chen, không có tranh giành, nơi đó rất yên tĩnh và thanh nhàn.Trong lòng em, anh vừa là một người anh trai giúp em có thêm động lực để trải nghiệm những gì mình mơ ước, vừa là một người bạn giúp em trải lòng mỗi lúc cô đơn.Cảm ơn anhThương anh nhiều!…
Tên truyện: CÔ ẤY KHÔNG DỖ CẬU ẤY NỮATên gốc: 她不哄他了Tác giả: 秋日凉 - Thu Nhật LươngEditor: Hồi Mục Ca - 回穆牁Tình trạng gốc: Hoàn (138 chương + 1x ngoại truyện) GIỚI THIỆU. Mùa hè năm ấy dường như nóng hơn mọi năm, cô gái trong bức ảnh tốt nghiệp cười rất ngọt ngào, phía sau cô ấy là thiếu niên mặc áo sơ mi trắng với nụ cười tỏa nắng. Gặp nhau vào mùa hạ, chia ly cũng vào mùa hạ, đóa hồng nhỏ của anh mãi mãi được cất giấu trong mùa hè ấy.【"Dọa cậu sợ rồi à, bạn học nhỏ?" "Ừm." "Đừng sợ."】【"Thật sự không cân nhắc việc cùng tớ hẹn hò sao, bạn học nhỏ?" "Nếu cậu theo đuổi được tớ, tớ sẽ cân nhắc."】【"Kiếp sau đợi tớ với, được không?" "Không đợi đồ lừa đảo."】【"Chỉ cần ăn một viên kẹo là sẽ vui trở lại ngay." "Tớ đã ăn nhiều kẹo như thế rồi, tại sao tớ vẫn cảm thấy không vui?"】【"Dạ dày không khỏe, nhớ phải ăn cơm, ngoan nhé." "Tớ không ngoan, khi nào cậu mới trở về dỗ dành tớ đây?"】_______________📌bản dịch phi thương mại, chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.…
Đây không phải là một fic, mà đơn giản là mình viết ra để trò chuyện và bày tỏ suy nghĩ về những vấn đề trong Creepypasta. Mình cũng sẽ trao đổi về fic của mình ở trong đây, mong nhận được sự góp ý của mọi người hihi…