Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cô - Trịnh Tuyết Lam , một cô nữ sinh lớp 10 vô cùng bình thường , không quá nổi trội . Học giỏi , hòa đồng với bạn bè . Anh - Vương Bảo Minh , cạnh lớp cô. Với bản tính đào hoa , anh chính là một trong những hotboy của trường cấp 3 Lệ Mỹ.________" Tôi chịu thua . Chia tay đi.""Anh yêu em""Không . Vì bây giờ tôi không là Lam Lam ngu ngốc của ngày xưa nữa. Tôi không cần người chỉ xem tôi là sự chọn lựa."_________#type : tình yêu .#tình trạng : on-going…
Chiếc váy dài trắng dài ngang mắt cá chân, mái tóc dài xoã qua vai. Dịu dàng, thông minh, xinh đẹp phải là tôi - Đào Mai Xuân. Đẩy nhẹ cánh cửa tôi bước vào lớp trung tâm tiếng anh CEO. Trước ánh mắt ghen tị của lũ con gái và sự "đánh giá" bởi hầu hết lũ con trai, tôi chẳng quan tâm vì tôi đến đây là vì cậu ta - người con trai vừa gần gũi vừa xa lạ cuối góc lớp - Lê Duy Khanh. Tôi giới thiệu bản thân bằng một nụ cười và từ từ bước xuống cuối lớp nơi Khanh ngồi. *Cạch* tôi đặt trước mặt Khanh ly trà đào, tôi cười nói:- Cho Khanh nè Bấy giờ, Khanh mới thôi nhìn tập đề ielts mà nâng cặp mắt qua lớp kính cận khó hiểu nhìn tôi.Tôi bật cười nói:- Uống đi. Trà đào ĐML cậu thích mà.Khanh nhìn tôi kiểu *ụa ai đây?*- Uống đi Xuân không bắt Khanh bao lại Xuân đâu....Xuân đâu có cần. Xuân cần Khanh cơ. Tôi nói rất tỉnh, âm lượng không to không nhỏ nhưng đủ để Khanh nghe thấy. Khanh thoáng bất ngờ Khanh hiểu có lẽ vậy. Khanh lại lần nữa bày ra bộ mặt khó hiểu tuỳ nhưng tôi biết nó đến rồi.Lê Duy Khanh - người con trai đầu tiên dám block tôi mày tới số ròi pé.-----------------------------16:00 ngày 21/11/2022By Hurtsh✨✨@Cảnh báo có chửi tục nha nhưng mà cũng không quá tục tĩu lắm đâu…
Hai chúng ta, hai con người, hai thế giới.Không mảy may biết đến sự tồn tại của đối phương. Vốn sẵn sinh ra đã chẳng có ''duyên'' gặp mặt huống chi nhắc đến chữ ''nợ''. Cuộc sống của mỗi người vẫn mãi trôi dài, ta vẫn cứ vui vẻ và mạnh mẽ bước tiếp. Hai con người ở hai thế giới song song, tách biệt có đôi lần hướng mắt về phía đối phương nhưng mãi mãi không bao giờ thấy - chính bức tường không gian đã chia rẽ đôi ta. Nhưng có lẽ cũng bởi vì chúng ta cùng chung một ý nguyện muốn thay đổi cuộc sống tẻ nhạt này giống như hai nửa nam châm cùng cực nên vốn dĩ không thể lại gần nhau.…
Phương Anh không bao giờ biết tôi thích cô ấy nhiều đến mức nào...Những thằng con trai như tôi, chã bao giờ dám làm điều điên rồ mà thổ lộ với cô ấy.Tôi ngoài mặc ra vẽ chã quan tâm gì đến Phương Anh, chỉ là 1 người bạn, 1 người bạn thân.Và có lẽ cô ấy cũng chỉ coi tôi là 1 người bạn thân không hơn, không kém.Có lẽ mãi đến sau này, tôi cũng chẳng biết lấy cái gì mà thổ lộ cho cô ấy biết.Cô ấy xinh đẹp, thông minh, tài giỏi.Còn Tôi thì chỉ là 1 thằng nhìn từ góc nào cũng chỉ là 1 thằng học sinh cá biệt.Tôi tự ti về bản thân mình, đúng...Là vì tôi quá tự ti...…
Tôi và anh là hai người hoàn toàn xa lạ ,nhưng đến một ngày Đùng một cái ...Tôi bị ép phải kết hôn với một người tôi chỉ mới gặp và trong khi đó cô chỉ mới chưa tròn 15 tuổi Tôi kiên quyết không đồng ý hôn sự bất hợp pháp về tuổi tác (không đủ tuổi để kết hôn) Và tôi là người rất yêu tự do không muốn bị ràng buộc vào cuộc sống hôn nhân sớmAnhthì chẳng có gì gọi là ngăn cản hôn sự này cả ngược lại cậu còn thú vị khi biết được là mình đang kết hôn với một đứa con nít......Muốn biết thêm diễn biến mời mn vào truyện(đây là lần đầu mình viết có gì sai sót mong mn chỉ dạy bỏ qua)…
Nguyễn Nhật Thành An x Lê Diệp Lam Vy"Có anh, em sẽ là người hoàn hảo nhất thế gian này.""Vô cực không phải là không giới hạn mà là tình yêu tớ dành cho cậu."....Trích đoạn nhỏ:-Anh đố bé, vô cực là gì?- Game là dễ! Vô cực là không có giới hạn-Sai rồi nhé.-Ơ, thế là gì?-Là tình yêu anh dành cho bé đó.…
"Du này." Minh Ngọc ngẩng đầu lên. Đôi mắt sáng trong của em lướt trên mái tóc và đặt lên khuôn mặt tôi, khiến tôi bỗng thấy lòng mình bồn chồn như đổ lửa. Tôi quay lại, nhìn em như cách Ngọc vẫn đang nhìn tôi, nhưng cái nhìn của tôi lại không đủ sức làm em phải ngượng ngùng quay đi."Em đây." Tôi nhẹ giọng. Đã trải qua vài chục giây đối mắt, vậy mà Minh Ngọc vẫn chăm chú nhìn tôi không rời. Nắng vương bên cửa sổ, rọi vào mắt em một màu nâu trong veo như thạch. Minh Ngọc đã sắp bước qua tuổi hai mươi rồi, nhưng em vẫn còn giữ lại được những đường nét thơ dại của một thiếu nữ mới lớn. Thú thật thì, tôi vẫn nghĩ cô gái này khá giống một con mèo, không chỉ ở vẻ bề ngoài.Sau cùng, Minh Ngọc vươn tay ra, dùng ngón tay mảnh khảnh vuốt khẽ những sợi tóc loà xoà rơi trên sống mũi tôi. Làn da em đỏ lên dưới màu nắng vàng ửng. Tôi lại thấy tim mình lại hẫng đi một chút, khi đã cố kéo bản thân thoát khỏi mong muốn được nắm và hôn nhẹ lên bàn tay của người kia."Liệu cậu có bao giờ muốn theo đuổi một điều gì đó cho đến hết tuổi trẻ của mình không?"(nghe bcuoi vl huhuhuhu=))))))))))) )…
Câu chuyện Cô Vợ Lanh Chanh Của Thế Gia Hạo kể về cô bé đáng yêu - Đồng Mẫn Hi - rất tinh nghịch đôi khi ngây thơ và rất trong sáng, nhằm lúc cô cũng rất người lớn a~ là bảo bối nhỏ của Gia Hạo. Về mối quan hệ đến khi vào chuyện ta sẽ giải thích sau. Thế Gia Hạo - một tên con trai lạnh lùng, không sợ trời không sợ đất. Khí thế cao ngạo, là hình tượng của bao cô gái.---------- Trích một đoạn ------- - Gia Hạo !!! Tên biến thái nhà anh !!! - Ngoan nào, bánh bao nhỏ không được hư!!-....................- Mẫn Hi - giọng hắn khàn khàn.- Hạo Hạo!!! Thả ra mau !!!! - - Không.....---------_----------- Được kể theo ngôi thứ nhất - Đồng Mẫn Hi Ta mong mọi người ủng hộ, cho ta ý kiến, tay nghề còn non còn nớt. (_ _)…
"Cậu tên gì vậy?"Đáp lại câu hỏi của Trần Anh Khôi là một khoảng lặng, dường như cậu vừa bị cho ăn quả bơ, nhưng cậu vẫn kiên trì không bỏ cuộc, tay cầm balo rơi trên mặt đường đuổi theo trả lại cho cậu bạn kia. Câu hỏi được lặp lại một lần nữa."Cậu tên gì vậy?"Cậu bạn kia đưa tay nhận lấy balo bị bẩn do mặt đường để lại, mặt không một biểu cảm, nhưng giọng nói lại trầm ấm cùng khuôn mặt đẹp trai đó mà đáp."Cảm ơn"Vừa dứt lời là dáng người cao ráo ấy vụt đi mất, bỏ lại Anh Khôi đang chút khó hiểu đưa tay gãi đầu."Tên gì kỳ vậy?"…
Tác giả: Nghiêm Diệu Linh không còn xa lạ với bạn đọc với rất nhiều câu truyện hay từ ma mị, bùa ngải đến ngôn tình đầy lãng mạn... hôm nay hay hân hạnh giới thiệu đến các bạn câu truyện Hai dòng đời thuộc thể loại ngôn tình với ngòi bút sắc sảo câu truyện đã và đang được nhiều đọc giả đón đọc hàng ngày.* tóm tắt Thanh Trà một cô gái bình thường khuân mặt thanh tú dễ nhìn nhưng không được liệt vào dạng hotgirl, tính tình thì có vẻ nhút nhát, từ nhỏ được sống trong gia đình giầu có nhưng năm 18 tuổi bất ngờ đã sảy ra bố cô bị bắt vì tội tham nhũng bị bỏ tù nhưng cũng để lại cho cô 1 căn nhà trị giá cũng khá lớn và 1 mảnh đất ngoại ô.Kha Lân 1 chàng trai nghèo quê Thái Nguyên có thân hình cao ráo khuân mặt ưa nhìn đặc biệt là học cực giỏi là thủ khoa của đại học kinh tế quốc dân nên được rất nhiều cô gái trong trường mộng tưởng.Cũng giống như bao nữ nhân khác Thanh Trà cũng rất thích Kha Lân nhưng không giám nghĩ có một ngày anh thích cô và bây giờ 2 người đã là vợ chồng và cô đang mang trong mình giọt máu của anh, và anh bây giờ cũng đã là 1 doanh nhân thành đạt công không nhỏ là của cô vì cô đã bán đi căn nhà mà bố cô để lại để anh đầu tư làm ăn. Cuộc sống tưởng như thật tuyệt vời với cô sau những biến cố mà cô phải chịu ở tuổi 18, mặc dù cũng giống như hầu hết các gia đình khác cuộc sống mẹ chồng nàng dâu và bà cô bên chồng nhưng cô có thể "chịu đựng" được vì anh vì đứa con sắp trào đời.Nguồn : truyện audio…
________________***Mùa hạ đến với nắng vàng rực rỡ, hơi nóng len lỏi qua từng kẽ lá.Những ngày tháng ba trôi qua nhẹ tênh, để lại sau lưng sự lặng lẽ chờ đợi điều gì đó mới mẻ. Trong sân trường, phượng nở không rực rỡ, chỉ đủ để người ta nhận ra hè đã thật sự tới."Đoạn Mai!"Đoạn Mai quay lại, bất ngờ." Sao cậu ở đây? Chẳng phải mình đã lợi dụng cậu sao?""...Mình để cậu lợi dụng cả đời cũng được."___-Vì truyện của mình có sử dụng những từ thô tục, chửi thề không được văn minh lắm nên mình khuyến cáo các bạn trên 16 tuổi mới nên đọc!!***Tác giả: Bánh mậtNgày đăng: 28/5/2025…
Giữa tháng sáu năm ấy, trời nóng như muốn thiêu, muốn đốt lòng người, hai đứa trẻ vẫn rong ruổi cùng nhau trên chiếc xe đạp qua từng cánh đồng cỏ bát ngát, mênh mông, cùng nhau nhìn về phía chân trời xa thẳm, một chân trời có tương lai của họ ở đó. Mùa hạ ấy ngập trong nắng vàng cùng hoa, mùa hạ ấy nhuốm màu bao hương sắc bên người họ thầm thích, mùa hạ ấy tưởng chừng như chẳng bao giờ trôi qua. Giữa tháng sáu năm nay, hai đứa trẻ ấy lại chia chung một mùa hạ. Mùa hạ cô thở thẩn đứng nhìn cậu vẫy tay chào tạm biệt, ánh mắt cậu lung linh khi nhìn cô, ánh mắt cậu ấm áp như mùa hạ chí, và lúc ánh mắt cậu rời đi là lúc chiếc máy bay bắt đầu cất cánh bay đi, chở bao kỉ niệm thời niên thiếu của cô bên hạ vàng đi mất.Rồi từ ngày cậu theo máy bay đi, cô cũng chẳng còn tiếc thương mùa hạ nữa. Hạ cứ trôi rồi tàn đi cùng bao nhung nhớ: "Ước gì anh ở lại, nhặt nắng hạ cùng em."Tiếng ve ầm ĩ những ngày không, nhiều mùa hạ nữa lại mon men bước đến, lòng cô lại dấy lên từng hoài niệm, về cậu, một người cô từng thương, về mùa-hạ-lạnh mang bao suy tư thuở niên thiếu, mùa hạ nơi có tiếng cậu thầm thì: "Mùa hạ lạnh, vì ánh nắng của anh đang ở bên kia bán cầu..."…
Một lớp học 12 người, là những con người đặc biệt trong ngôi trường cấp ba nổi tiếng về ca hát. Nhưng có 2 người chỉ học 2 tháng là đã nghỉ để đi đâu đó nhưng hứa với cả lớp là sẽ trở về. Chỉ còn 10 người, dù chỉ biết nhau có 2 tháng nhưng cũng tin vào lời hứa ấy. 12 người sẽ cùng vượt qua nhiều sóng gió để có thể cho cả thế giới biết tới nhóm nhạc " Horoscope " . -------------------------------Văn của mình còn rất kém nên có gì sai hay không hay thì mọi người cứ comment để cho em nó biết mà sửa sai. Cảm ơn mọi người ! Cứ ý kiến thoải mái nhe :D…
Gió thu thoảng qua nơi đây, mang theo cả hương thơm của hoa và cỏ dại. Nó rũ mắt nhìn xuống những chiếc lá thu khô rơi xuống mặt hồ, hình bóng chàng trai ấy chẳng hề mờ phai theo thời gian[ Nó rơm rớm nước mắt hỏi khẽ :" An Trường.. mày sẽ không quay trở về nữa.."Trường kéo nó lại ôm chặt lấy như muốn hòa vào làm một" Tao đi nhanh thôi, Trăng nhỏ đợi tao nhé?" ] Nó men theo con ngõ nhỏ năm ấy vẫn hay đến, nỗi nhớ chẳng thể nào nguôi. Nó nhớ nụ cười ấy, nhớ vòng tay ấm áp khi nó cô đơn nhất, nhớ nụ hôn đầu tuổi 17.... Đến lúc này nó ngồi khẽ xuống dựa vào bức tường, mắt nó đỏ hoe " Nguyễn Nhật An Trường ! 8 năm rồi.. "Tác giả: LhuongCre ảnh: Pinterest…
"Đi ăn không?" Tôi không dám nhìn thẳng vào mặt nó."Mày bao thì đi" Việt Anh nở một nụ cười thật tươi rồi nhìn tôi."Ok tao bao đi không" Thằng nhóc trẻ con trước mặt tôi liền thả lỏng cơ thể và cười tít mắt khi nghe thấy tôi sẽ bao nó ăn. Tôi và nó cùng nhau đi ăn phở xào. Có lẽ lâu rồi không đi ăn món này nên tôi cảm thấy nhớ hương vị này biết bao. Ăn xong có lẽ Việt Anh chưa đủ no nên bảo tôi mua thêm gì đó."Thư ơiii tao vẫn chưa no" Nó lại bày ra cái chiêu trò làm nũng để tôi chiều theo ý nó đây mà. "Ừ cũng được dù sao tao cũng đang đói" Như lời tôi nói vì cả hai chúng tôi đều đói nên tôi và Việt Anh đã quyết định đi ăn xiên bẩn và uống trà chanh. Nghe cũng đơn giản đấy nhưng Việt Anh nó gọi một đống đồ làm tôi hoảng vl. Chúng tôi ăn no nê rồi mới quyết định đi về. Có lẽ đó là lần đầu tôi cảm thấy vui vẻ như thế cùng với Việt Anh.…
Kim Tuệ Băng là 1 cô gái sống cùng với mẹ tại miền quê hẻo lánh. Mặc Tiêu Hào và Kiều Tuyết Nhi là bạn thân từ thuở nhỏ của Tuệ Băng. Hai cậu ấy xinh đẹp, học khá giỏi và gia đình giàu có, nhưng Tuệ Băng ngược lại vừa xấu xí lại còn học rất tệ và gia đình không giàu. Không lâu sau mẹ cô đã qua đời vì căng bệnh tim. Sau 1-2 ngày thì có một chiếc xe màu đen sang trọng đậu trước nhà Tuệ Băng, và bảo ông ấy là cha của Tuệ Băng và muốn cô cùng cha lên Bắc Kinh sống cùng ông ấy. Cuối cùng Tuệ Băng quyết định lên Bắc Kinh và nhập học vào ngôi trường của những gia đình giàu có. Không lâu sau Tuệ Băng gặp 1 chàng khiến cô đem lòng yêu cậu ta, cậu ta là Triều Lâm Dương. Cậu ta là một tay chơi khét tiếng trong trường cùng với vẻ ngoài đẹp trai, giàu có, học giỏi và quậy phá. Nhưng khi Lâm Dương biết được có một người đang thích cậu nhưng lại chẳng xinh đẹp nên cậu ta trêu chọc, đối xử tệ hại, ghét bỏ cô một cách thâm tệ . Và từ đó cuộc chiến và các bí mật dần được hé lộ ........…
"Take off the helmet" she said,"I can't" I said, "What if I crash?""We're in bed" she said"And take off your jacket""I can't" I said, "I'll be cold""I have my arms around you" she said"And take off your shoes" she said,"I can't" I said, "what if i need to run?""I love you" she said"Take off the past". - Tom Scytale…
Năm mười bốn tuổi, Tuyết Lam từng gặp Nguyên Anh trong một buổi chiều mưa, rồi cậu rời đi, để lại trong ký ức cô chỉ là bóng dáng mờ nhạt.Ba năm sau, Lam sống trong căn nhà chật hẹp với cha và mẹ kế, lặng lẽ nuốt những tủi hờn không ai thấu. Giữa lúc ấy, lớp 11A1 đón một học sinh mới - Lâm Vũ Nguyên Anh. Cậu xuất hiện với dáng vẻ lạnh lùng, trầm mặc, hoàn toàn khác xa ký ức năm nào.Lam không nhận ra cậu. Chỉ có một cảm giác rất đỗi quen thuộc lướt qua, nhạt nhòa và mơ hồ, như một vết sẹo trong tim mà chính cô cũng quên mất đã tồn tại..._____•Lưu ý : Ảnh bìa chỉ mang tính minh hoạ, không thuộc sở hữu của tác giả truyện!Tên Truyện : Vì Em Là Ngoại LệTác giả : Diệp Châu…