Không yêu nhưng em... cần anh
Bầu không khí căng thẳng bao trùm lên tất thảy mọi vật -"Em lấy anh là thật lòng chứ "-"Em...cần anh "Chú ý : Thời gian ra tập rất lâu…
Bầu không khí căng thẳng bao trùm lên tất thảy mọi vật -"Em lấy anh là thật lòng chứ "-"Em...cần anh "Chú ý : Thời gian ra tập rất lâu…
Tên truyện: Gặp anh trong hồi ức. Tác giả: Đồng Tâm Liên YThể loại: Truyện ngắn... "Khi pháo hoa bùng nổ tạo nên những khoảnh khắc tuyệt đẹp, mĩ lệ. Tuy pháo hoa chỉ bùng nổ trong những giây phút ngắn ngủi, nhưng đó là những lúc đẹp nhất, rực rỡ nhất, lưu dấu trong lòng người xem những điều tuyệt diệu. Trong tình yêu cũng vậy, có khi nó thoảng qua như bong bóng nhưng lưu giữ lại kỉ niệm đẹp đẽ sẽ không bao giờ quên."…
Đan chống cằm, mắt dán vào tờ giấy nháp đầy những con số: "Ê Đăng,...chỗ này tao thấy đáp án không khớp."Đăng ngồi đối diện, tay xoay xoay cây bút, ánh mắt lười biếng nhưng không giấu được tia sắc bén khi nhìn vào bài toán. "Mày nhầm ở bước này rồi." Cậu hất cằm về phía dòng phương trình vừa viết, giọng đều đều nhưng lại có chút thách thức.Cô chau mày, lật nhanh lại từng bước mình đã làm: "Tao thấy nó đúng mà.."Đăng bật cười, một tay gõ nhẹ xuống bàn:"Đúng mà đáp án lại không khớp.Muốn cá không?"Đan nghiêng đầu nhìn cậu, ánh mắt ánh lên chút kiêu hãnh: "Cá gì?""Mày mà sai thì mời tao trà sữa." Đăng nhún vai, đầy tự tin.Cô cắn môi, mắt sáng lên vẻ quyết tâm:"Được thôi. Nhưng nếu tao đúng, mày phải làm bài tập cho tao hết tuần này"Đăng khẽ nhướn mày, cười đắc thắng: "Chơi luôn."Không khí trong lớp học đột nhiên có chút căng thẳng, nhưng không phải vì bài tập-mà vì ánh mắt hai người vừa trao nhau.---------------------*Câu chuyện được viết dựa trên trí tưởng tượng và một vài trải nghiệm cá nhân. Các địa điểm trong truyện có một vài điểm có thật, còn lại đều là hư cấu.…
"Tại sao cậu lại chơi piano?""Trước đây là vì mẹ tôi thích còn bây giờ là vì cậu thích." Trước đây, dù có chơi piano giỏi đến mấy cũng chỉ là sự khiên cưỡng vô cảm. Từ ngày cậu đến, tiếng đàn từng là vô cảm ấy của tôi bỗng chốc vang lên rực rỡ những nốt nhạc du dương và kì diệu. Là tiếng đàn tôi mượn để nói lên tấm chân tình, là tiếng đàn tôi nhờ nắng và gió gửi đến người tôi thương. "Piano ngày rực nắng" không phải là khi đánh được một bản nhạc thật hay vào một ngày nắng đẹp mà chính là được cùng người mình yêu ngồi bên chiếc piano quen thuộc, cùng cất lên bao nốt nhạc chứa đựng hạnh phúc và đắm chìm vào đó với bao cảm xúc thiết tha nhất. Ngày hôm đó dù có tối tăm đến mấy cũng trở nên rực rỡ lạ thường. • Tác giả: Tâm Tomato• Truyện được đăng tải duy nhất ở tài khoản wattpad @Tamtomato23-05-2017…
Vì "nhớ thương" cái ông "áo sơ mi trắng " quá nên đành viết truyện về ổng! Mà thật ra đó là truyện bịa !Bịa về những con người "ngây thơ chong xáng", về mối tình thầy trò siêu siêu cư te theo phong cách của Pea đây !Thôi thì cứ đón xem! ✧ω✧"Ê ê đó là anh thầy mới của trường mình đó !""Ế ổng hả!??? " ...."Nghe đồn anh thầy "đập choai" dạy toán trường mình tên là Huỳnh Dương Khanh""Dương Khanh cái gì chứ? Sở Khanh thì có!" ["Thầy À ? Tôi Hổng Quen!"]⛔ Truyện của tớ chỉ được phép đăng trong tường nhà tớ thôi! Đăng tải duy nhất tại Wattpad @thichanduale. Cấm Mọi Hình Thức Sao Chép Hoặc Chuyển Ver :>Nguồn ảnh: @EPcat1201…
-Chuyên Văn vs Chuyên Toán đấu nhau, Chuyên Anh chúng ta ở giữa không phải sẽ bị nghẹt chết sao. ???-Trâu bò như họ đấu nhau, chúng ta ruồi muỗi chắc chắn sẽ chết. ???Chuyên Toán tháng nào không lao động công ích là tháng đó có tuyết rơi.?Chuyên Văn rớt hạng chắc là sắp có bão.?Chuyên Toán vs Chuyên Văn là bầu trời vs vực sâu. Ai là trời,ai là đất thì còn chưa biết.Vì Chuyên Toán, Chuyên Văn không có ngày bình yên.Vì Chuyên Văn, Chuyên Toán không ngày nào trải qua vô vị.Chuyên Văn là "đường tăng" chăm chỉ "thỉnh kinh".Vậy Chuyên Toán là cái gì?Là bọn "tăng động" chăm chỉ thỉnh 3 hồn 7 vía mấy ông bà giám thị.-Em ở đâu? Ở nơi nào khi tôi gần như lục tung cả thế giới để tìm em. Em không có quyền được thất hứa.…
Thần thổ địa, bạn có tin không?Tôi thật sự đã không tin, cho đến năm 16 tuổi, hắn - Tự Thiên - thần thổ địa nhà tôi xuất hiện, trên tay cầm theo tờ hôn ước chói mắt.Lúc đó tôi cứ ngỡ, cái tên đáng ghét Tự Thiên đó có phải do ông trời phái đến trừng trị con nhỏ ngang ngược là tôi hay không?Rất nhiều năm sau đó khi nhớ lại quãng thời gian tươi đẹp này, tôi cảm thấy rất hối hận, vì chính tôi đã bỏ lỡ nó.Hãy nhớ, thanh xuân chỉ đến một lần trong đời. Tận dụng nó, làm những điều điên rồ nhất để sau này không phải hối hận!!!…
Tình yêu của họ đã được hơn một năm, nhưng rồi anh ấy bỗng nhiên trở nên thờ ơ với cô. Anh bắt đầu chơi đùa với các cô gái khác, để mặc cô đau khổ tột cùng. Nhưng cô vẫn một lòng với anh, vẫn tự mình cam chịu những nỗi đau mà anh gây ra...Và rồi?…
" Ta đã thoát khỏi dòng chảy của lịch sử hay là bị lịch sử bỏ quên? Chẳng quan trọng nữa chỉ cần còn sống là đc"Đây là một câu chuyện về cậu thiếu niên lười biếng,vô tâm,xấu tính nhưng rất "người" dù sống ở đâu…
Lần đầu viết nên vài chỗ hơi ngang. Mình ko giới thiệu nhân vật nhưng trong truyện phần dấu" [" sẽ là phần giới thiệu luôn nhé! Lịch đăng còn tùy não :))) . Cảm ơn nhiều chút vì đã đọc.Khuyến cáo.càng về sau càng mặn. Ace kiên nhẫn tý =)))…
-Tiểu Nha Đầu!Muốn ăn không?-Hắn giơ gói Pockychoco-Muốn!-nó mắt long lanh nhìn hắn-Đến lấy!-hắn bóc gói bánh,cho vào đầu bánh vào miệngNó nhìn,nói như vậy thì chẳng khác nào bảo nó hôn hắn cả!!!~~~|<•>|~~~…
Mọi người ở thành phố A đều biết: "Giang Yến Thần là một kẻ cộc cằn và lập dị. Bạn nhất định không được đến gần anh ta."Tuy nhiên, lần đầu tiên Lâm Nhuyễn Nhuyễn và anh ta gặp nhau, cô đã tự tay gọi điện cho cảnh sát và "tống cổ" anh vào đồn. Cứ tưởng cả hai sẽ không bao giờ gặp lại nhau, không ngờ khi gặp lại vẫn là ở đồn cảnh sát.Lâm Nhuyễn Nhuyễn nhìn Giang Yến Thần đang đòi lại công bằng cho mình, bất giác cảm thấy vô cùng ủy khuất. Giang Yến Thần, người chưa bao giờ gặp phải trường hợp này, tay chân liền luống cuống, vội vàng lấy khăn giấy lau nước mắt cho Lâm Nhuyễn Nhuyễn. Sau đó lại bình tĩnh trả lời: "Để thấm nước..."Sau này, Lâm Nhuyễn Nhuyễn nhận ra rằng: Giang Yến Thần, kẻ luôn bị mọi người sợ hãi và tránh xa, rất khác so với lời đồn.Giang Yến Thần trong lời đồn: nóng nảy, cáu kỉnh, chỉ cần không vừa ý điều gì là có thể đánh người - Giang Yến Thần mà cô biết: ôn nhu, chu đáo, như một con chó săn lông vàng đầy kiêu ngạo.Vì một cuộc gặp gỡ tình cờ, hai người trở thành vị cứu tinh của nhau. "Anh không biết thích là gì, anh chỉ muốn lúc nào cũng được ở bên em."[1v1, thanh xuân vườn trường, ngọt]---Đây là bộ truyện đầu tiên mình edit nên còn rất nhiều sai sót, và bản edit của mình chỉ đúng khoảng 75-80% so với bản gốc. Rất mong mọi người thông cảm và góp ý nếu có gì cần chỉnh sửa.Thank you ❤…
Người ta nói yêu một người không phải là được cùng người ấy hạnh phúc mà là thấy người ấy được hạnh phúc. Nhưng liệu có ổn hay không khi mà hai trái tim vẫn luôn hướng về nhau…
Ở quá khứ này đã sắp xếp cho tôi gặp cậu và bảo vệ cậu, vì cậu mà tôi phải bỏ đi tất cả ở hiện tại ngay cả người tôi yêu. Cậu đã cho trái tim của tôi sống lại và giờ đây tôi thật sự muốn được gặp lại cậu một lần nữa.Nếu phải quay về hiện tại nhàm chán mà không có cậu, tôi sẽ phải sống sao?Hiện tại cho ta đi đến tương lai nhưng mãi mãi chôn vùi đi quá khứ. Tôi không cam tâm-------------------------------------------------------------------------------------------Summary: Câu chuyện của cả hai người xuyên không?!?!?? Một người không nhớ gì, một người nhớ rất rõ. Tất cả đều có như một giấc mơ, đơn giản như việc đến rồi lại đi? Rating : [T] Pairings : Thiên Nguyên (TNs) Category : Fanfiction Author : @muctieuTruyện xuyên không, OE hoặc HE? hơi ngược, Thiên Nguyên xen lẫn Khải Nguyên. Truyện mang yếu tố dammei, boyxboy. Một điều lưu ý nữa là: TRUYỆN LÀ CỦA TÔI, DO TÔI NGHĨ NÁT ÓC MỚI CÓ. AI TÔN TRỌNG DANH DỰ CỦA MÌNH THÌ CŨNG GIÚP TÔI COI TRỌNG DANH DỰ CỦA NÓ NHÉ! ĐỪNG MANG RA NGOÀI HAY CHẾ BIẾN NÓ THÀNH CỦA RIÊNG BẠN MÀ KHÔNG CÓ MỘT LỜI XIN PHÉP NÀO ĐÀNG HOÀNG, TÔI KHÔNG CHO CÁC BẠN LẤY RA NGOÀI VÌ CÓ LÝ DO RIÊNG NÊN MONG THÔNG CẢM GIÚP TÔI NHÉ, CẢM ƠN MỌI NGƯỜI…
Thể loại: Thanh xuân vườn trường, lãng mạn, ngôn tình, hiện đại, 1 v 1, HE.Bìa : Pinterest.Ngày đăng: 03/02/2024.(*) Tạm thời tác giả bí ý tưởng, có thể là viết lại hoặc là ngừng viết, mong các bạn thông cảm.…
london xa lạ đối vói một cô gái xa nó lâu năm, vì London đã thay đổi?London là nơi để cô xả hết mọi buồn bực trong lòng!London là nơi cô cất chứa mọi kỉ niệm đẹp trong lòng!London vừa xa lạ, lại vừa gần gũi với cô.Và cô yêu London, dù có phải cách xa London."Em yêu London chứ!?"Đó là câu hỏi của anh khi cô quyết định rời xa London, với một thời gian không xác định."Vâng, em luôn yêu London, vì london là một phần linh hồn của em, và london còn có anh."Cô quả quyết gật đầu rồi xách vali bước đi."Tạm biệt London, mối tình thơ mộng và đẹp nhất của em, em sẽ nhớ london lắm, nhớ cả anh nữa."…
Lỗi của định mệnh đã cho hai con người gặp nhau. Do lỗi của cả hai nên hai người đi vào một quan hệ rắc rối.Cùng nhau đọc truyện để biết kết thúc của hai người bạn này như thế nào nhé.…
Truyện Chồng Ma có tên cũ là Con Ma Biến Thái, thuộc thể loại ngôn tình kinh dị trinh thám, đã hoàn thành.Cô là Diệp Lôi Linh, mẹ cô họ Trương, trong thôn vẫn luôn có một truyền thuyết ghê rợn, nói cả nhà Trương gia bọn họ chết ở vườn chè.Lần này mẹ dứt khoát chuyển về ở gần vườn chè, có lẽ là vì cái truyền thuyết quỷ dị kia.Hôm đó, cuối cùng cô cũng gặp được "Vườn chè tử vong" trong truyền thuyết.Ở giữa vườn chè tử vong có một ngôi nhà thần bí, căn nhà đó không có cửa sổ, cửa chính cũng bị đóng kín mít, có vài lần vì tò mò nên cô cố ý tới đó xem thử, loáng thoáng nghe được tiếng mở chốt cửa làm bằng gỗ ngày xưa.Căn nhà đó đối với cô có một dụ ngày càng lớn, mỗi khi cô tới gần cửa liền nghe thấy tiếng mẹ mắng.Từ hồi về quê, mẹ liền trở nên kỳ lạ. Mỗi tối đều dặn dò cô khóa chặt cửa phòng, không được ra ngoài.Có lẽ là cô sợ vườn chè tử vong, từ khi nhìn thấy căn nhà đó, cô liền bắt đầu gặp ác mộng.…