Thượng Hải - Mùa đông năm ấy (yoonsic)
…
Một chiếc Doujin nhỏ đáng yêu về cp Coai-ShinshiTất cả nhân vật đều thuộc về Aoyama GōshōDoujin thuộc về Artist : 狂ッポTrans: FB: OTP là REAL còn tôi là FAKE…
Hắn đã vô tình có một đêm nồng cháy với em. Taehyun cho rằng tất cả đều là do men say mới khiến hắn trở thành một tên khát tình như vậy. Cho đến khi Beomgyu đứng trước mặt và thông báo rằng mình đang mang trong mình giọt máu của hắn tại sao hắn lại chủ động muốn kết hôn với em.Là vì trách nhiệm? Trách nhiệm với đứa con trong bụng em sao?Nhưng cứ như thế đến cuối cùng sẽ được gì? Cuộc hôn nhân không có tình yêu liệu sẽ hạnh phúc?…
Không sao , đừng lo ... Tôi rồi cũng sẽ ổn thôi !…
Không dành cho phụ nữ có thai và đàn ông cho con bú =)))…
người ta thường nói tình đầu luôn là tình đẹp nhất, cũng là mối tình tiếc nuối nhất…
Tất tần tật về cảm nhận của Nhạc với thế giới của chính chúng tôi @@Đây là nơi bày tỏ cảm xúc của cá nhân, có khả năng giảm chút stress.Làm phiền xem xét kỹ trước khi đọc <3…
Một chiếc fic ra đời muộn nhân dịp sinh nhật Haechan và là món quà cho bạn của mình.…
Fic thôi, muốn biết thì click vào đọc…
Sớm mùa thu, trời trở lạnh, một chút mưa phùn nhẹ nhàng cho một buổi sáng nhộn nhịp, phải không?…
em mới viết lần đầu tiên, mong mọi người đón nhận ạ...truyện HECô-một sinh viên ngành y nhỏ nhắn, tóc dài ngang lưng, khuôn mặt bầu bĩnh.Anh-chủ tịch của tập đoàn Lima, cao m8, ngũ quan sắc bén, luôn tỏ ra lạnh lùng như một tảng băng di động nhưng gặp cô lại bất ngờ thay đổi.Anh gặp cô trong tình cảnh ngẫu nhiên nhưng nào ngờ cô gái nhỏ ấy đã khiến anh ghi nhớ mãi.Hãy chờ xem liệu khi hai người về một nhà, cô hay anh mới là người làm chủ.P/s: mọi người cho em xin nhận xét khi đọc xong nhé ạ ^^…
"Nếu em muốn đền đáp ơn cứu mạng.đối với tôi, đừng chỉ nói mà hãy dùng hành động. Trở thành nữ nhân của tôi. "Cố Thiên Di từ nhỏ chỉ sống cuộc sống có một mình mẹ cô bên cạnh chăm sóc,ba cô là ai cô cũng không hề biết. là một cô gái mạnh mẽ, xinh đẹp . Được xem là hoa khôi của trường. có nhiều người yêu mến theo đuổi. nhưng cô đều lạnh nhạt bỏ qua. .Một ngày nọ ,trước mắt cô khắp nơi toàn là bóng tối, một nơi vô cùng ẩm ướt,chân tay đều bị trói chặt. hình như là cô đang bị bắt cóc. cơ thể vô cùng khó chịu, hơi nóng lan toả ,cả cơ thể dường như không còn sức lực. Là cô đang bị người ta hạ mị dược sao??? .. .Bỗng có một thân thể Nam nhân ôm cô ra khỏi chỗ ẩm ướt kia. sáng hôm sau, cô thức dậy đã thấy mình nằm ngay bên cạnh anh - Lôi Cung Tề Nam. từng là tổng tài nơi trước kia cô làm... Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?.....…
không mô tả…
Tác phẩm đầu tay☺️THÔNG TIN TRUYỆNHải Đường Hoa LệTác giả:Dư Lạc ThuầnThể loại:Ngôn Tình, Trọng SinhNguồn:DĐ Lê Quý ĐônTrạng thái:FullCô và anh tình cờ gặp nhau lúc mười tuổi. Cô yêu anh, yêu đến mù quáng, dù cho có bị anh lạnh nhạt, xua đuổi vẫn nhất quyết bám lấy anh.Người ta nói cô mặt dày không biết liêm sỉ, cô mặc kệ. Anh khinh miệt cô không có lòng tự trọng, cô không quan tâm.Chỉ cần có thể bên cạnh anh, cô đồng ý đánh đổi tất cả. Một tình yêu điên cuồng mù quáng như thế cuối cùng đối với sự đáp trả của anh chỉ là con số 0. Cho đến lúc chết, cô vẫn không có được tình yêu của anh... Trùng sinh lại kiếp khác, cô tự nhủ với lòng mình phải tránh xa anh. Kiếp trước tình yêu không thành hà cớ gì kiếp này phải nặng tình nhu nhược.Nhưng người đàn ông này thật kỳ lạ, bây giờ lại nhất quyết không buông tay cô. Một lòng muốn cô bên cạnh.Còn cô thì sợ bị bỡn cợt, đối với anh, sợ hãi có, tủi nhục có, ngay cả nhìn cũng không dám.Nhưng ông trời thật quá độc ác, nhẫn tâm cướp đi đôi mắt của cô. Dù cô có trùng sinh thêm một lần, mười lần, hay vạn lần thì vẫn không thể có được thứ gọi là hạnh phúc...A/N : Đừng để văn án lừa gạt, tuyệt đối không phải truyện ngược…
Viết ở đây sợ chẳng ai ngó ngàng tới-)Vào chap đầu đọc một thể ha:D…
"Không phải số mệnh chưa từng ràng buộc hai chúng ta, chỉ là đã tự tay cắt đứt..."…
Nơi để xả stress, nói những điều tận sâu trong tim. Có những lúc, con người chúng ta có những điều rất khó nói, một cách lạ kỳ. Thậm chí không dám chia sẻ với người thân trong gia đình, những điều mà không thể nào buột miệng muốn nói là nói. Nhưng nếu như, có một nơi, không ai biết, không ai oán trách, không ai có thể làm gì, thì sao... Liệu những điều tôi nói là đúng đắn? Sai lầm? Đau khổ? Khó chịu? Nhưng ai quan tâm? Tôi sẽ làm mọi thứ tôi muốn. Tadou Makurin.…
Thể loại hơi loạn, nên cân nhắc kĩ trước khi xem.Tất cả nội dung đều do Au suy diễn nên các chi tiết đều k có thiệt đâu nha.Có gì sai sót mong mọi người comment góp ý với nhé( vì đây là sản phẩm đầu tay í >.< ')Thanks~…