Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Vì đây là lần đầu ms viết nên có thể hok hay cho lắm,mong các bạn ném đá nhẹ tay thui nha!!! Truyện này chủ yếu về Bảo Bình,Thiên Yết nên hầu như các sao khác hok xuất hiện nhìu hoặc hok có,các bạn thông cảm! Đây là phần gt truyện nè:1 đại ma nữ xảo quyệt chuyên gây rắc rối1 đại ma vương đáng sợ đội lốt hs ngoanCả hai là ae và sống chung 1 nhà??!!…
Lúc nàng 300 tuổi, vì nghịch ngợm ham chơi chạy xuống trần gian bị một con chuột tinh làm bị thương, may mắn trốn thoát. Được chàng cứu giúp. Từ đó buộc nàng vào sợi tơ tình ngàn năm.Lúc nàng 600 tuổi, chàng vào luân hồi, làm con trai trưởng của tể tướng đương triều. Nàng nương theo giấc mộng mỗi đêm bầu bạn cùng chàng. Chàng trong mơ gọi nàng hai tiếng "tỷ tỷ". Đêm chàng tròn 20 tuổi, gặp nhau trong mộng chàng nói với nàng "Tỷ tỷ xinh đẹp, ngày mai đệ thành thân". Lần đầu tiên nàng biết cái gì gọi là đau đớn.Lúc nàng tròn 1000 tuổi, chàng một lần nữa bước vào luân hồi, làm một đại công tử của tướng quân đương triều. Nàng giấu khí tức trốn vào nhân gian làm một tiểu thiếp bị thất sủng của chàng. Nhìn chàng một đời oanh oanh yến yến cõi lòng tê dại.Lúc nàng 1300 tuổi, dốc hết lòng giúp chàng đi vào luân hồi, trở thành đương kiêm thánh thượng cao cao tại thượng. Một lần nữa trốn xuống nhân gian làm thục phi của chàng. Dốc lòng vì chàng, đổi lại là nhát kiếm tổn thương chân nguyên. Nàng đau, đau quá. Cõi lòng như bị băm ra từng mảnh, chỉ muốn ngủ đi. Vậy là nàng ngủ, ngủ suốt 400 năm. Chân nguyên tổn thương, nàng mất tất cả ký ức.400 năm sau, nàng thức dậy sau giấc ngủ dài. Tưởng chừng như mọi thứ đã dừng lại. Nhưng không may cái tên không tim không phổi đã đâm nàng một đao xé lòng đấy lại đi nhầm đường luân hồi, trở thành con người duy nhất sống ở Hồ Tộc của nàng.Gặp mặt lần này, là yêu thương hay lại đau thương?Sợi tơ, sợi tình, ai lỡ buộc nhầm, duyên này dai dẳng cả ngàn năm!…
Trong phòng tranh tối tranh sáng, tràn ngập hương vị hoan ái. Một đôi nam nữ ở trên giường kích tình sầu triền miên, nữ tử thỉnh thoảng phát ra tiếng rên rỉ cao vút. Nữ tử cúi xuống dùng môi hôn kéo dài từ ngực của hắn, mà quần hắn đã cởira từ lâu, long căn của hắn đã sớm đứng sừng sững kình thiên, dài và to, cứng rắn như sắt thép.Nữ tử bắt nó nắm ở trong tay vỗ về chơi đùa, khẽ liếm hai viên tiểu cầu của hắn, phun ra nuốt vào vật nóng bỏng của hắn thật lớn, nam nhân nằm ở trên giường hai tay giao nắm để ở phía sau đầu, phát ra một trận thở thô ráp khoái hoạt..." Vương, cho thiếp, mau đi vào, nhanh......" Nàng khát vọng đồ vật thật lớn của hắn tiến vào trong cơ thể của nàng ." Muốn như thế a!" Hắn đột nhiên vươn tay, không chút nào thương hương tiếc ngọc xoa bóp đôi gò trắng hồng tròn trịa của nàng, còn nhẹ nhàng dùng ngón tay cái mân mê miết nhẹ đỉnh hồng nhạt dựng đứng kia." Ưm......" Nàng khinh ngâm một tiếng." Vậy tự mình đến đây đi!"https://utruyen.net/chan-tinh-ngan-nam.419/…
một cô gái bình thường tên là miyako được gửi một bức thư mời tới học một ngôi trường kì lạ sau khi thi trượt học viên mà cô mong muốn. Cô tới trường học và gặp một thiếu niên lạ tự xưng là hôn phu của cô. Câu chuyện diễn biến thế nào mời các bạn đón đọc để biết rõ nhoa~cảm ơn các bạn^-^…
Truyện kể về 1 cô gái nhỏ sống 1 cuộc sống bình thường giản dị và được mọi người nuôi lớn, một hôm cô đi hái thuốc nghe thấy tiếng bàn tán của 1 lũ quan lại ,cô bắt đầu điều tra .Sang hôm sau cô đang đi điều tra thì gặp một chàng hoàng tử ,chàng gặp cô và mời cô lên ngựa đi vào hoàng cung , một nơi rộng lớn mà lần đầu cô bước chân vào …
ngược ngược ngược và ngượcPhương /Hàn Mạc Phương/ Lão công bá đạo bàn trên. Lạnh Lùng, hảo soái cưa, nhiều gái theo, học giỏi. Lớp trưởng đại nhân này còn được gọi là Phương ca, cháu Hiệu Trưởng của trường Đại Học danh tiếng XX tại Bắc Kinh. Còn tôi là Dương Hàn. Cái gì cũng giở, học giở, nấu ăn giở... à mà khoan.!! Tôi đường hoàng nam nhân mà nấu cái quái gì chứ? (tác giả:/vỗ mông y/ "ta cho cậu là nam nhân từ khi nào vậy?"_/Mạc Phương cười lớn/:"kiếp thụ đừng mong đảo chính").…
Tớ là Hare. Đây là cuốn tự truyện, tản văn hay bút kí của tớ về thành phố tớ đã, đang và có thể tiếp tục sống - Hà Nội, là những cảm xúc, suy nghĩ, tình cảm của tớ với thành phố hết sức thân thương này.Tất cả ảnh trong tập truyện này đều được lấy ở facebook, instagram, google... và có vài tấm do chính tớ chụp.…
Tác giả: Girlne Ya_____________________________Cậu là ai?Vẫn nhớ ngày nào vừa mở cửa sổ ra là nhìn thấy ngay những con sơn dương tản bộ an nhàn trên núi.Vẫn nhớ ngày nào, sau mỗi buổi trưa mùa hạ, trong bầu không khí yên tĩnh, thoáng nghe tiếng gió lay động chấn song.Vẫn nhớ ngày nào, thả bộ bên dòng sông vào mỗi buổi tối, những con đom đóm lập lòe vui vẻ đẹp tựa những ngôi sao rớt xuống trần gian.Vẫn nhớ ngày nào, trong làn gió đêm vi vu mát lành, thoang thoảng đâu đây hương thơm của hoa dành dành...Vẫn không quên ngày nào, chúng ta ngồi trên cây long não, thi xem tay ai sẽ ôm được mặt trăng...…
Truyện mình viết với những người đam mê và yêu thích chỉ đăng tại wattpad và không được tốt nếu thấy nó xuất hiện ở nơi khác. Rất vui vì mọi người đọc truyện của mình góp ý nhẹ nhàng mà chân thành, truyện của mình vẫn còn nhiều thiếu sót và non tay nên mọi người ủng hộ và để ý nhiều hơn giúp mình càng trưởng thành và ra những tác phẩm chất lượng hơn.Vì là lần đầu nên mình hơi lảm nhảm một chút truyện từ mình cảm nhận hay nhìn nhận hoặc cảm hứng cũng sẽ có những câu chuyện từ người khác với góc nhìn và suy nghĩ của mình sẽ không cố định vì vậy mọi người không cần thắc mắc nha! QUÁ KHỨ QUA CHO TA CON NGƯỜI MỚI-Thời gian qua đi khiến ta trưởng thành hơn nhìn lại quá khứ chuẩn bị hành trang để bước vào tương lai và từ quá khứ để thấy ta bỏ qua và nhận lại bao nhiêu…
Kiều Oanh nằm thở yếu ớt trên giường bệnh. Bên cạnh cô lúc này là người anh trai tài giỏi, hết lòng yêu thương, bảo vệ cô. Trong hồi ức tuổi thơ lẫn về sau này, anh ba luôn là người nắm tay dắt cô đi, ôm vỗ về mỗi khi cô khóc nháo, dạy cô từng con chữ vỡ lòng, chăm sóc cô mỗi khi cô ốm đau, tin tưởng mọi điều tốt đẹp nơi cô... Anh trai. Em vẫn chưa làm được điều gì cho anh cả. Em... em luyến tiếc anh.Dường như nghe được tiếng lòng của em gái, anh cuối xuống, hai hàng nước mắt lăn dài, nghẹn ngào nói:- Bông hoa nhỏ. Em là cô em gái mà anh đã may mắn có được. Em rất quý giá với anh. Biết không?!Cô gật nhẹ đầu. Cô mệt quá. Chống chọi với bệnh tật chưa bao giờ là dễ dàng. Cô nhìn anh thì thào lời cuối cùng:- Em... ngủ đây... Anh... Chúng ta sẽ.... hạnh phúc....---Trải qua một giấc ngủ thật dài, Kiều Oanh tỉnh lại trong thân thể một tiểu oa nhi 9 tuổi. Vây quanh giường nhìn nàng lo lắng là rất nhiều nam thanh. Thấy trang phục của bọn họ cùng cảm nhận cái đau đầy chân thật của cơ thể này, Kiều Oanh đã nhận biết về hiện tại. Nàng đã thật sự xuyên vào thân thể của Lâm Như Kiều-con gái của Lâm tam lang thành An Châu.…