Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
" Phân hóa thành omega dẫn dụ chính là nghiệp báo của em đó. "" Vậy chị quản lý à, chị cũng thích em sao?".Truyện được viết vào những ngày ad được nghỉ. Đảm bảo sẽ drop, hoặc lâu ra chap…
Câu chuyện ngẫu hứng viết nên.Lấy cảm hứng từ mối tình đơn phương 5 năm của tác giả.Chẳng hẹn tương lai ngày trăng sáng!Chỉ mong chờ người đến bên phút giây!Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!Nếu có tín hiệu tích cực từ người đọc, mình sẽ viết nên câu chuyện.…
Bae JooHyun ngốc nghếch tin vào cái thứ gọi là tình yêu, hoá ra chỉ là sự hận thù của người con trai đó. đến với anh bằng tất cả tình yêu mà cô có, Kim Taehyung đáp trả bằng sự đau thương.Đến cuối cùng, kỉ niệm còn đó nhưng người đã đi về một nơi không có ta...…
1 cuộc tình chỉ vì tiền và 1 cuộc tình vì tình yêu đích thực..Cái nào sẽ khiến ta hạnh phùc hơn?...Tất nhiên là chọn REAL Love r. Mọi chuyện ra sao mong mn đọc r sẽ bt ạ…
Đã nhiều lần, rất nhiều lần, khao khát muốn ra đi, không bao giờ dừng lại.Muốn đến tất cả những nơi xa lạ, muốn ngồi một mình ở nhiều nơi không ai quen biết.Dẫu biết những nơi đến sẽ trơ trọi một mình. Nhưng sự thực có khác gì?Khi ở bất cứ đâu vẫn là sự đơn độc, thì chả có lý do gì để ở lại một nơi quá lâu. Những thứ cũ kĩ sẽ nhắc nhớ về những chuyện chưa hề có thực.Thích không khí ở những nơi đông đúc, chật người, nhưng mình không quen biết một ai, chẳng ai thèm quan tâm đến mình, cho dù mình đến từ đâu? Quá khứ như thế nào? Ở đó, có thể sống cuộc sống là chính bản thân mình, ít ra không cần phải che đậy những thứ bình thường phải cố gắng nén lại, giấu chặt trong lòng.Những chi phí cho chuyến đi có thể sẽ rất cao, cái giá phải trả cũng không ít, nhưng có nghĩa lý gì khi được là chính mình?Nhiều lần vấp ngã trong đời dạy cho chính bản thân một kinh nghiệm: KHÔNG NÊN HOÀN TOÀN TIN TƯỞNG BẤT CỨ MỘT AI. Vì ngay cả cái bóng còn rời bỏ bạn trong bóng đêm, thì làm gì có niềm tin sẽ có điều gì là mãi mãi?Chuẩn bị cho một chuyến đi, nhưng suy nghĩ về nơi cũ vẫn còn làm bản thân khó chịu. Nếu ra đi để có được một cuộc sống tốt đẹp hơn, nhẹ nhõm hơn, thì cũng nên ra đi.Những gì thuộc về ký ức làm bản thân chỉ cảm thật bệnh hơn, không nên giữ lại những ký ức vốn dĩ đã không thuộc về mình.…
Viết ngắn và cảm xúc. gần như ký. Hơn một tháng, cả Sài Gòn xác xơ vì Corona. hôm nay đi xe máy tới tiệm, lá hàng cây trước nhà rụng gần hết, lâu lắm mới thư thả rảo bước dưới cái nắng chói chang. Nhớ về những điều đã cũ, những người đã qua còn vướng lại trong lòng, bất giác, Sài Gòn thành xa lạ. cũng con phố đó, nhưng giờ người nào cũng khác xưa. Thành người dưng, lạ lẫm và khách sáo. Câu chào hỏi tuôn ra công nghiệp trên môi. Ừ! Thôi đành, ta đã là những người dưng. Thời gian có thể làm mọi thứ thay đổi, tiền càng làm người ta thay đổi nhiều hơn. chỉ có sự sống, cảnh vật là còn lại sau trăm năm. Thậm chí khi người đã khuất. Cris Ruan 29/3/2020…
Tôi chỉ đang vã otp thôi :)Warning: xàm + nhảm + văn phong yếu kém. 100% là do não tôi gạt cần để tay viết nên mong không ai mang nó đi đâu cả. Sai chính tả rất nhiều1 phút tự thú: Ngại đăng lên cho người khác đọc lắm nhưng muốn chơi 1 vố lớn nên là yup :)) ngại vcl…
"Đã 5 năm rồi, tôi và cậu mới lại ngồi trò chuyện với nhau như thế này nhỉ?"-Fic Seulgi&JiminIdol lifeNếu không thích Seulmin, các bạn có thể clickbackONGOING~Mình viết theo cảm xúc cho nên không có thời gian ra chap cụ thể. Có thể một tuần hai chap, hoặc bế tắc thì... hơi lâu nhé! Vậy nên, các bạn cân nhắc trước khi lọt hố.…
Toàn bộ các tác phẩm thuộc quyền sở hữu của author @gloomychild_ và Seulrenity Vietnam Official Union.Vui lòng không mang ra ngoài dưới bất kì hình thức nào.…
"Ước gì tôi là một hoạ sĩ, có thể bắt những cái đẹp thoáng chốc phải dừng lại nhiều thế kỉ..."- Trích "Bông hồng vàng và Bình minh mưa" | Konstantin Georgiyevich Paustovsky (1955) ____Em đã ngắm nhìn hàng ngàn mùa hạ trôi qua ở mỗi đất nước khác nhau, nhưng em chưa bao giờ thấy màu nắng vàng trải trên những con phố cổ, bên cạnh là hàng hoa phượng dài với anh nhặt từng cánh hoa. Khoảnh khắc đó, em đã quên trái tim mình ở đâu. Vì em đã đặt nó trên người anh rồi. ____@sruis - writer.…