Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Ông xã,chúng ta chs một trò chs có đc ko?""......."anh lạnh lùng nhìn cô."Em trốn,chỉ cần ông xã tìm thấy em,chúng ta sẽ ly hôn!Thế nào?"Đc!"anh nhàn nhạt nói,tìm một ng bình thường như cô,chẳng phải vô cùng dễ dàng sao?Cô mỉm cười quay mặt ik,hốc mắt đỏ lên trông thấy, từng giọt nước mắt lăn trên gò má xinh đẹp rồi rơi xuống áo.Đằng sau anh chỉ lạnh nhạt nhìn cô rồi tiếp tục ấn máy tính…
Dạo này mình bị mê mấy bộ truyện viết theo kiểu confession hoặc các nhân vật nhắn tin qua lại với nhau ấy. Song, cũng như mấy chap đầu của bộ "[Boboiboy] Bất hạnh" kia có vài chỗ bị thiếu logic (mình đã đọc lại sơ qua) nên bộ fic này đã ra đời nhằm góp phần vào việc phác họa và phản ánh tâm lí của các nguyên tố. Bộ này ít nhiều gì cũng coi là phần Oneshort/Ngoại truyện của bộ kia đi ha?* Mình cũng cần phải giải thích trước, những sự việc xảy ra trong fic "[Boboiboy] Confession" này là những sự kiện của dòng thời gian hiện tại. Còn fic "[Boboiboy] Bất hạnh" kia lấy bối cảnh trong quá khứ, lúc mới chỉ có bộ ba Ori.Mình mong truyện sẽ nhận được sự ủng hộ của mọi người!! Nhân vật thuộc về Monsta, mình chỉ là một tác giả viết về các nhân vật mà mình yêu thích. Nguồn ảnh không thuộc về mình! OOC! Couple: Thorn x Cyclone, Solar x Thunderstorm, Ice x Blaze x Ice, Earthquake x Lunar, Fang x Boboiboy, Flower(Flora) x Cloudy (Boboiboy fanmade).Emotions!!Au…
Pairing: All x Isagi Yoichi (Blue Lock) Title: Soulmate and colour Author: Amee Warning: lệch nguyên tác, nhân vật có thể bị OOC Idea: Hôm mới lướt thấy mấy video pov gacha về Soulmate này nọ nên viết thử=))) Bìa: Team edit quýt ngọt lịm (Facebook) Ngày viết: 26/2/2024 Ngày kết thúc: ?/?/????-------------Một thế giới nơi cái thứ chướng mắt, thích điều khiển tất cả theo ý mình đang cư ngụ, mang đến cho con người đau khổ, áp bức chả khác gì nô lệ - Hệ thống "Cái thứ chết bầm, đáng nguyền rủa, đáng ghét, đáng chết, không được phép tồn tại trên cõi đời này, đáng bị xé ra thành trăm mảnh, đáng bị vứt cho thú ăn, đáng bị treo trên cây thánh giá, phải chịu hình phạt 'Đại bàng máu', đi ra đường xe tông, có vợ/chồng là bị cắm sừng, ở nhà là cháy nhà, cười là chó cắn, khóc là chim ỉa lên đầu...." - Trích một phần nhỏ về lời chửi rủa vô cùng "dịu dàng" từ cậu chàng tóc xanh đen nọ, dành tặng riêng cho tên hệ thống ấyCậu ghét hệ thống thế có lẽ là do sự sắp đặt từ nó luôn làm Isagi Yoichi này muốn nổ tung nãoVà có lẽ đây cũng như vậy....…
---"Em không có quyền rời xa anh. Trái tim em, mỗi nhịp đập, anh đều biết. Nếu ai dám bước gần em, anh sẽ xuất hiện trước, che chắn và kiểm soát từng cử chỉ. Em là của anh, Hồng Liên, từ lúc anh muốn là đã không còn lối thoát. Anh không cần em hiểu, chỉ cần em biết: khoảng cách giữa chúng ta là không thể, tự do của em chỉ tồn tại trong tay anh. Một ngày nào đó em có ý rời đi, anh sẽ kéo em trở lại, bằng lời, bằng hành động, bằng tất cả những gì anh có. Ai khác chạm vào em, anh sẽ biến họ thành bóng tối trước mắt em. Anh ghét ý tưởng mất em, ghét hơn cả bản thân mình. Vì thế em sẽ không bao giờ rời anh được. Và em cũng không nên muốn điều đó."---…
Thanh xuân nợ tôi cả tuổi trẻ...Thanh xuân nợ tôi một người bạn thuở nhỏ....Thanh xuân nợ tôi một người bạn thân...là con trai...Thanh xuân nợ tôi một vị trí quan trọng... rất quan trọng với tôi...Đó là...Được ở cùng cậu ấy... Được cùng cậu ấy lớn lên... Được ngắm nhìn sự trưởng thành của hai ta...Và trên tất cả là được cùng cậu ấy chia sẻ những vui buồn...Thanh xuân đã cướp đi thứ quý giá nhất với tôi...Cướp đi khoảnh khắc quan trọng trong đời...Cướp đi vị trí quan trọng bên cạnh cậu ấy... bởi người bên cạnh cậu ấy là 1 cô gái khác...không còn là tôi...Để rồi...Người cậu thích bây giờ cũng không phải tớ...Lời hứa hồi nhỏ của chúng ta cậu còn nhớ chứ?…
Napoleon của giới tội phạm - William James Moriarty và Thám tử lừng danh - Sherlock Holmes đã bị đưa tới tương lai một trăm năm sau do một lỗ hổng thời không ở dưới sông.Tại một thế giới mới với một gia đình mới, những người bạn mới, họ cùng nhau phá giải những bí ẩn của bóng đêm và dường như có gì đó đã thay đổi trong cảm xúc của hai người. À không, chỉ thay đổi trong cảm xúc của mình William thôi, Sherlock thì vốn đã thay đổi từ lâu rồi.…