Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Xoay quanh người phụ nữ khốn khổ, tượng trưng cho câu nghèo còn thắc cái eo. Dung sinh ra đã không cha không mẹ, sống khốn đốn với nghề tần tảo chịu gió nắng mưa.... Số hồng nhan đa truân, góa phụ, một mình nuôi đứa con gái đến khôn lớn và đặt là Nhàn...…
Nó là một người hòa đồng, hoạt bát . Đẹp nghiêng thùng đổ nước và là một ngừi nói ngôi chủ tịch của ba nó ở công ty .Đứng đầu Châu Á . Một người mở ra một ngôi trườg nổi tiếng có tên là GYMPROC, dù mới 17t . Nhưng nó lại giả thành một thằng con trai nhưng rất đáng iu, vì ở trường bên Mỹ có có cuộc thi khảo sát cuộc sống nên nó về lại quê nhà và chuyển đến trùng khánh. Nó đã gặp mặt TFBOYS, các anh sẽ ntn khi gặp nó? Và các anh có bt lại lịch của nó như vậy không? Nếu muốn bt thì hãy đọc truyện của tớ dù viết hay hoặc tệ thì các bn hãi nhiệt tình cmt và đừng wên vote cho tớ nhá! Thân 💗👉🍀❤👈…
Tác giả: TalynBối cảnh: Nhà TrầnNhân vật: Dựa trên nhân vật lịch sử - An Tư Công Chúa*Truyện dựa trên trí tưởng tượng của tác, vui lòng không đồng nhất chính sửHậu thế chỉ để lại cho người ba chữ Hoàng Quý Muội, lại tặng thêm cái công phù nước diệt giặc chứ ai nào biết, nàng cũng có tâm tư, cũng khó khổ sở...~~Đây là một đoạn ngắn viết đã lâu, nay up lên đây như một lời muốn nói. Tác chỉ muốn viết lên nổi lòng, nói lên sự thương cảm của mình với người. Lịch sử không thể thay đổi, không thể làm lại cũng không thể chứng kiến tận mắt, chỉ là dựa vào suy nghĩ, thời cuộc để viếc nên mảnh truyện ngắn này ❤…
Khi mà mấy tên giặc nhà thầy Park viết văn :3Đây là bài dự thi gửi đến Thamduland. Truyện được đăng cùng lúc trên Wattpad của mình: Gemmasteran. Cảm ơn mọi người đã đọcCp chính: Xamrobekov-Duy Mạnh, Yakhshiboev- Tiến DụngCp khách mời: Trường Huy, Dũng Chinh, Tư Ỉn, Thanh Phượng…
Một vài chuyện ma quái phóng tác dựa trên các tích cũ hoặc tự sáng tác. Cổ trang, thần quái, văn phong nhại Tàu.Nhiều cp trong bóng đá, để đại là U23 mà thôi.…