Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Tây TiêuThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Cung đình hầu tước , Kiếp trước kiếp này , Đoản vănA Trì biết, Tạ Diễm có hai nguyện vọng, cưới Mộ gia tiểu thư, cùng bước lên ngôi vị hoàng đế.Nàng thầm mến mộ Tạ Diễm nhiều năm, hiện giờ có thể gả cho hắn là đã cảm thấy mỹ mãn rồi.Mặc dù hắn không thích nàng***Ba vạn chữ đoản vănTag: Cung đình hầu tước, ngược luyến tình thâm, kiếp trước kiếp này.Một câu tóm tắt: Hôm nay hôm nào, gặp được phu quân! Không reup dưới mọi hình thức ! Edit chưa có sự đồng ý của tác giả! chỉ đăng duy nhất tại account wattpad camtucau1305…
hơn đam 1 tý 1-2 chap sẽ cs h+ngọt ngào:)ngược , hơn ngôn tình , sẽ k biến ai thành con gái cảchuyện sẽ ra từ 7g đến 8g thứ 2-5-7cs vài từ viết sai mong m.n thông cảmđây là lần đầu tiên mình viết chuyện mong m.n bỏ qua ạ💞…
Đoản văn được viết ngẫu hứng, không đề tài, nhân vật giấu tên, sử dụng các đại từ nhân xưng chung chỉ người, không quá dài, chỉ có duy nhất một phần truyện, các phần chuyện riêng biệt không liên quan đến nhau.Mong mọi người lướt qua, đọc và cảm nhận và xin hãy để lại chút dấu vết.Cảm ơn mọi người đã lướt qua...…
Tên truyện: Như Hạ, Như Xuân Hệ liệt: TúyTác giả: Len Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, trọng sinh, 3s, em gái của hung thủ và em trai của nạn nhân. Tình trạng: Đang raGiới thiệu: Chết vì bệnh hiểm nghèo, sống lại vì tình chưa nguôi. Lần cuối trước khi chết, Phong Nhược có gặp một người. Người đó vì cô mà chờ đợi, vì cô mà cãi lại gia đình, vì cô mà phản bội cả anh em.Ánh mắt người đó nhìn cô, vừa đau khổ lại vừa bi thương."Nhược, cuối cùng em vẫn không yêu tôi." Phong Nhược oà khóc, tự trách bản thân mình quá ngu ngốc. Cô lúc nào cũng cảm thấy mình không xứng đáng đón nhận tình yêu của anh, vì anh trai cô là người đã giết cháu trai và có ý định sát hại chị dâu và anh trai của Tần Dương. Thanh xuân em vì anh mà có thêm vui vẻ nhưng thanh xuân của anh có em thì ngày càng tối tăm. Cô muốn được sống, muốn được ở bên cạnh anh đến răng long đầu bạc. Cô muốn sinh con cho anh, muốn nhìn thấy ngôi nhà nhỏ cùng anh và những đứa con đáng yêu của hai người bọn họ. Nhưng thời gian đã không cho phép cô thực hiện nhiều ước mơ như vậy. Chỉ cho cô thời gian để nói lên hết tất cả. "Em nợ anh."Nợ một mùa xuân ấm và một mùa hạ mát. Như Hạ, Như Xuân. Hạ mát, Xuân ấm. Hạ mát vì có gió, xuân ấm vì có ánh dương.…
Hà Dương và chị của cậu - Hồng Băng là hai nô lệ được đấu giá trong một cuộc đấu giá của thành phố A. Chỉ có bốn từ là có thể diễn tả nhan sắc của họ đó là...Diễm mỹ tuyệt luân. Họ được săn đón tất cả mọi người trong phòng đấu giá đều muốn có đc họ. 15 vạn...20 vạn...30 vạn........500 vạn tiếng nói cất lên khiến tất cả mọi người đều sững sờ. Ông chủ thấy tất cả im lặng liền đập búa lần 1...lần 2...lần 3 và hai người này đã thuộc về quý ngài và quý cô số 15. Người mua họ không ai khác chính là đại tiểu thư và đại thiếu gia của Lưu gia - Lưu Tương Vy và Lưu Hàn Lâm.…
HƯƠNG HOA NHÀI CỦA THANH XUÂNThể loại: Thanh xuân vườn trường, nhẹ nhàng, ngọt ngào, học đường, nữ chủ độngCao Bạch Liên - cô gái đáng yêu với mùi hương hoa nhài quen thuộc, phải lòng chàng học bá Tạ Đình Khải ngay từ cái nhìn đầu tiên. Mang theo trái tim thiếu nữ đang rung động, cô bắt đầu hành trình lặng lẽ để tiến gần hơn đến thế giới tẻ nhạt nhưng dịu dàng của cậu. Tuổi thanh xuân của họ như hương hoa nhài: dịu nhẹ, trong trẻo, có chút vấn vương, có chút dịu dàng- nhưng cũng vì thế mà mãi không thể lãng quên.Liệu mối tình thuần khiết ấy có thể nở rộ, hay sẽ chỉ như một cơn gió thoảng qua?…
Năm 17 tuổi tôi có đam mê,có tự tin,lòng nhiệt huyết nhưng lại không có đủ dũng khí để nói yêu một người. Tôi tin đó không chỉ là vấn đề của riêng tôi mà cũng là vấn đề của bạn hay những người khác nữa, chính nó đã khiến cho không ít tình yêu rơi vào ngõ cụt, những tình yêu vĩnh viễn không được nói ra. Tình cảm năm 17 tuổi nó thật đẹp,ngây thơ, trong sáng biết bao đơn giản chỉ là một ánh mắt, một nụ cười hay là những cử chỉ nhỏ cũng đã khiến trái tim non nớt rung động. Chúng ta của ngày tháng ấy thật giản đơn, tình cảm không có chút tính toán hay vụ lợi cho riêng mình đơn giản chỉ là một câu hỏi thăm khi người ấy không đến lớp, là những buổi chiều cùng nhau về, là nụ cười cậu ấy tỏa nắng,...tất cả đều êm đềm, nhẹ nhàng như chính cái tuổi đó vậy. Sau này khi trưởng thành rồi chúng ta sẽ thấy thì ra người năm ấy chúng ta từng yêu tuyệt vời biết mấy. Cho nên đừng lo lắng về tương lai xa xôi mà hãy trân trọng người trước mặt, người mà mỗi lần giận chỉ cần một ly trà sữa cùng đôi lời dỗ dành lại có thể cùng bạn cười vui vẻ cả ngày....Những năm tháng sau này tôi mới hiểu " người ta yêu năm 17 tuổi là người mà đời này ta không thể quên".Đôi lời của tác giả : Hồi ức thanh xuân : Khi ta 17 là bộ truyện mà ta đã dành cả trái tim để viết, ta không hứa nó sẽ gay cấn chỉ hứa nó là cả một bầu trời thanh xuân tươi đẹp và nhẹ nhàng, nó không ngọt ngào để người khác đắm chìm nhưng nó hiện thực và ta tin bạn đọc sẽ thấy được hình ảnh mình trong đó. Có sự nhiệt huyết của tuổi trẻ, sự trân q…
Không biết trút vào đâu những suy tư. Không biết chuyện trò cùng ai về những điều mình nghĩ. Thôi thì gửi tạm vài thứ linh tinh vụn vặt hằng ngày lên đây vậy!…
Đây là lần đầu mình viết truyện nên thiếu sót gì mọi người bỏ qua cho nha . Do mình theo đuổi đam mê muốn thử sức . À đúng ròiiii ở đây sẽ là tập hợp những câu chuyện tình yêu cảm động giữa 2 chàng traiii với nhau nhaa. Mong rằng mọi người ủng hộ 🥰…
Những câu chuyện nhỏ, những cuộc đối thoại nhỏ giữa hai bạn trẻ có tình yêu mang hương trà sữa: ngọt ngào, êm dịu, nên thơ. Nhân vật không được đặt tên, không cốt truyện rõ ràng, viết bởi cảm hứng đột nhiên mà tới, phi lợi nhuận, chỉ có một mục đích duy nhất : hy vọng có thể làm một ngày tồi tệ của bạn và mình trở nên tốt hơn. Hi vọng sẽ không ai đem những câu chuyện, cuộc đối thoại nhỏ này ra khỏi đây mà không có sự xin phép <3…
Tại sao tôi lại si mê em như thế này, em không là người con gái mà tôi đã từng gặp trước đây. Em không có vẻ gì để tâm đến tôi trước khi tôi chủ động bắt chuyện với em nhưng không ngờ điều này đã khiến em rơi vào rắc rối.Nhưng bản thân tôi không thể nào thoát ra khỏi em được!Đôi mắt của em long lanh như sao trời.Tôi biết tôi không thể làm đau em nhưng cũng không thể nào rời mắt khỏi em được.Tôi luôn sợ hãi bản thân về việc thừa nhận đã yêu em. Thật tồi, khi nói về một thằng con trai như tôi, người luôn đi chinh phục những cô gái khác để khoả lấp những nỗi đau trong tâm hồn.Nhưng tại sao vậy?…
Người ta hay nói thế này."Tuổi học trò - hay còn gọi là thanh xuân, là một điều tươi đẹp trong thời niên thiếu, là những ký ức khó quên trong đời của một người.Họ thường ví nó như cánh hoa: Đẹp đẽ, nhưng rất nhanh tàn.Chỉ cần lơ là trong phút chốc, nó sẽ lặng lẽ trôi đi mất mấy năm. Và giờ đây, tất cả chỉ còn là những đoạn ký ức mà có muốn, ta vẫn không thể sống lại lần nữa.Đẹp - đến mức chẳng thể nào trải nghiệm thêm.""Và ngoài những hối tiếc, ta khi ấy còn có những tính cách bồng bột, những lần nông nổi vu vơ, những lời tâm sự chẳng thể nói, những ước mơ chưa biết bao giờ thực hiện.Là những tâm hồn bay bổng, những tình cảm mơ hồ, ngập ngừng mà sâu sắc. Đó là cái thứ cảm xúc chỉ tuổi trẻ mới dám cất giữ trong tim."-Lý Kiều Nga-…
Một đóa hoa mặt trời cô độc, lạc quan, kiêu hãnh và ngang tàng đang cố gắng sống đúng nghĩa như một đóa hoa mặt trời thực thụ. Đóa hoa ấy mang cả đời mình mà trải ra cùng vũ trụ và hàng triệu trái tim. Đóa hoa ấy sẽ viết về cuộc hành trình của chính nó, từ khi nở cho đến lúc tàn lụi.Hoa Mặt Trời sẽ luôn luôn hướng về một mặt trời duy nhất, dù ánh mặt trời sẽ có lúc dữ dội, gay gắt, làm nó đau đớn. Hoa Mặt Trời vẫn ngẩng cao đầu như thế, bởi lẽ đó chính là sứ mệnh của nó. Nó biến ánh sáng mặt trời ấm áp thành màu vàng rực rõ trên thân thể nó. Nó sẽ là một mặt trời nhỏ trên mặt đất, gần gũi hơn và cũng giàu yêu thương với cây cỏ cùng muôn loài. Cho đến khi tàn lụi, nó vẫn luôn là một đóa hoa mặt trời.…
Nam Lăng và Tuyết Băng thanh là thanh mai trúc mã, luôn bên cạnh nhau từ bé đến lớn với lời hứa thuở bé là đến năm 30 tuổi nếu cả hai đều chưa có đối tượng sẽ cùng nhau kết hôn. Cô bạn Tuyết Băng Thanh vẫn luôn yêu thầm Nam Lăng và trông chờ vào lời hứa đó. Tình cảm giữa hai người vẫn luôn tốt đẹp.Cho đến khi gặp cô bạn mới Bạch Hi Nhiễm thì mọi thứ đều thay đổi.Liệu Nam Lăng sẽ chọn cô bạn thân Tuyết Băng Thanh của mình hay là cô bạn mới Bạch Hi Nhiễm đây?…
bài này phi ngôn tình, phi đam mĩ, đề cập phụ tử, quân thần, chủ tớ tình, có răn dạy tình tiết, không mừng thận nhập. hắn là theo tây bắc chiến thắng trở về đích tam quân tổng quân sư, hai hướng trọng thần, một thế hệ đế sư. Hắn hùng tài đại lược, thủ được quốc thổ, đánh lui được ngoại tộc, cũng gian trá ngoan độc, khiến cho ra quỷ kế, làm hại một chút cũng không có cô. Phong hoa tuyệt đại lại âm ngoan biến hoá kỳ lạ, trung quân ái quốc lại lôi đình thủ đoạn, sẽ thành vi khen chê không đồng nhất, thiện ác nan đoạn đích một thế hệ truyền kỳ.Hắn là quân sư phủ sống an nhàn sung sướng đích tiểu thiếu gia, tính tình tinh khiết thiện, nho nhỏ giảo hoạt, đam mê tập võ, không thiện thi thư, ký chịu phụ thân nghiêm khắc trách cứ, lại phụ thân nhu tình sở hệ, hắn là thái bình trung một đạo sáng lạn đích quang, ấm áp nội tâm cô độc lạnh như băng đích phụ huynh, nhu hòa cung đình sắc bén tuyệt tình đích đấu tranh.Hắn là thuở nhỏ vứt bỏ, không thể ưu ái đích tư sinh tử, phúc có thi thư, tự thành phong trào lưu, lòng dạ thâm trầm, lại giấu vô hạn ôn nhu, chỉ vì theo đuổi phụ thân đích hơi hơi thùy mâu, từ nay về sau lấy thần hạ chi lễ, sinh tử cùng tùy, dứt khoát chín tử giáng trần ai. phụ tử tình, quân thần nghĩa, mỹ nhân tâm, núi sông mưu! bưng biền giang sơn nhập chiến đồ, sinh dân gì kế nhạc tiều tô. Bằng quân mạc nói phong hầu sự, một tướng công thành vạn cốt khô.Giang sơn như bức tranh, huyết nhiễm 《 thái bình 》! bài này QQ đàn: 56040028 chắp đầu ám hiệu: ngươi hoan hỷ nhất yêu đích văn người…