mistake
Otp kookminThể loại:ngược ,HE"Anh như mùa hoa đẹp nhất em lại vô tình bước qua"…
"quên nhau đi, đừng nhớ gì về em nữa"…
Giang Sam từng làm người nào đó thế thân tại Tống tiên sinh bên cạnh đãi qua một năm, vài năm sau, hai người lại có liên hệ[ đoạn trích ]Thải Thải thực khoa trương “Nga” một tiếng, lại hỏi,“Ngươi vừa rồi nói ngươi gọi cái gì a.”Giang Sam lại nói một lần,“Giang Sam. Ước chừng ngươi ấn tượng không sâu, phía trước tại Tống tiên sinh trước mặt, các ngươi kêu lên ta tiểu khả. Nói ta lớn lên giống đại khả.”Cái này Thải Thải nghĩ tới, nói,“Nga, nguyên lai là ngươi a. Ta nhớ rõ phụ thân ngươi được qua bệnh, có phải hay không.”“Ân. Nhận được ngươi còn nhớ rõ, hắn hiện tại đã hảo.”“Nga, vậy là tốt rồi.”Nói tới đây, hắn đối với Giang Sam đổ không hề thiếu lời muốn nói , thế nhưng muốn nói lại thôi, bất quá Giang Sam đã nói,“Kia không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi , ngươi đem tài khoản cho ta, ta ngày mai chuyển khoản cho ngươi.”Đối Giang Sam đến nói, lúc này đã rất muộn , nhưng đối Thải Thải đến nói, lúc này mới vừa là một ngày bắt đầu hảo thời điểm.A Vũ xem Thải Thải tiếp điện thoại sau có chút thất thần, liền hỏi:“Tỷ, ai điện thoại.”Thải Thải nói,“Ngươi không biết, chính là ta, cũng thiếu chút đem hắn quên. Lại nói tiếp, hắn ngược lại là người không sai.”“Đến cùng là loại người nào a, như vậy thần bí hề hề?”“Trước kia bị ta giới thiệu cho Tống lão bản một người. Theo hắn có hơn một năm đâu, hiện tại đột nhiên nói muốn còn Tống lão bản tiền, cũng không biết là cái gì tiền.”“Tống Trí Văn?”Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Tống Trí Văn, Giang Sam | phối hợp diễn: Nghê Thải, Từ Thanh…
200 năm loạn chiến thất hùng, ma vương đã thành công mở cánh cổng địa ngục đưa đội quân khát máu của mình vào lục địa Golden Realm. Trong vòng 5 năm ngắn ngủi, 1 nửa lục địa đã bị quỷ vương thôn tính, cả thế giới dần chìm vào bóng tối bao phủ bởi năng lượng ác quỷ. Trong hoàn cảnh đó, lời sấm truyền của các nhà tiên tri từ Thánh quốc Aetheria đã giáng xuống: "6 tia sáng sẽ giao nhau và sẽ soi sáng thế giới 1 lần nữa".…
tôi: " cảm ơn vì tất cả, chúng ta sẽ không có kết quả đâu anh à"Minh: " Không Không xin em đừng nói nữa"…
"Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa".…
"Em sẽ sinh cho anh một đứa" - câu nói thiếu chút cướp đi em từ tôi…
Đường Uyển Tình ngoài ý muốn xuyên thành văn trung nữ phẫn nam trang cố ý tới gần nam chủ ác nữ phụ.Có được trời sinh mỹ mạo, nóng bỏng dáng người ác nữ phụ, vọng tưởng trèo cao thượng nam chủ vị này thiên chi kiêu tử, bởi vậy không ngừng đùa giỡn tâm kế.Nhưng mà nam rễ chính bản chướng mắt nàng, ác nữ phụ cuối cùng bởi vì tự làm tự chịu kết cục thê thảm vô cùng.Hệ thống chỉ cần đường uyển tinh ở văn trung được đến nam chủ mãn phân hảo cảm giá trị, có thể thay đổi ác nữ phụ ở văn trung bi thảm kết cục.Xuyên tiến văn trung thế giới làm nam chủ tiểu đệ Đường Uyển Tình, nhìn hảo cảm giá trị vì số âm nêu lên, nàng hoàn toàn lâm vào trầm mặc.Đường Uyển Tình: ". . . Số âm? Hệ thống ngươi đậu ta ngoạn đâu?" Làm cho nàng nhiều trải qua một loại chết kiểu này là đi?Hệ thống đỉnh oa cái: "Khả năng, có lẽ hắn là thật sự chán ghét ngươi."Đường Uyển Tình: ". . ."Trải qua nàng liên tiếp "Ai giãy dụa", nam chủ hảo cảm giá trị không hề biến hóa.Tâm tử như bụi Đường Uyển Tình rõ ràng ngay cả hảo cảm nêu lên đều tắt đi, mắt không thấy tâm không phiền, gì thời điểm hai chân nhất đặng liền xong việc .Nhưng mà hai chân nhất đặng không đợi đến, chờ đến là nam nhân tự phụ cao to thân ảnh từng bước ép sát, đem nàng khóa ở loan cánh tay bên trong. . .Nam chủ ngữ điệu không nhanh không chậm: "Đi đâu?"…
tiếp P2 của nick Nấm Nô Nô như mọi truyện 18+ khác :"Cân nhắc trước khi đọc"…
Chào các bạn. Mình là Khả :> Vì trước đây minhf đã mua và đọc quyên này và không thấy trên wattap có nên mình muons up truyện cho các bạn đọc :> Mong các bạn ủng hộ :> • Tên truyện: Sai Phi Bách Lý • Tác giả: Nguyệt Xuất Vân • Dịch: Mạn Lam Trân • Thể loại: Ngược, sủng, cổ đại, HE • Trích đoạn: Bách Lý Hàn cầm chiếc khăn chùm đầu đi về phía Lưu Sương, đến lúc này chàng mới nhìn rõ dung mạo của nàng.Khoảnh khắc, trong mắt chàng vụt lên một tia ngạc nhiên bối rối, lông mày dần cau lại, nụ cười trên khoé môi cũng theo đó mà đóng băng, vẻ dịu dàng trong mắt không còn, tấm khăn trùm đầu trong tay lặng lẽ rơi xuống đất như thể bị ruồng rây...." Ngươi là ai? "Nàng là ai? Chàng hỏi nàng là ai?Thử hỏi, một tân nương khi nghe thấy phu quân hỏi mình như thế trong đêm đoongj phòng sẽ cảm thấy thế nào? Câu "Cầm tay nàng mà hẹn mấy lời: Sống bên nhau mãi đến hồi già nua" của chàng, lẽ nào không phải nói với nàng?"Xin hỏi vương gia muốn cưới ai?""Lưu Sương!... Nhưng ngươi không phải nang ấy.""Thiếp chính là Lưu Sương.""Ngươi thật sự là Lưu Sương?""Sai rồi!" Chàng khẽ lẩm bẩm, chỉ thấy ần ý như sóng ập đến, dần dần vùi lấp ckang, phu nhân mới cưới của chàng không phải người mà chàng thích , thật nuc cười làm sao. Sai rồi ư? Chẳng lẽ ý chàng đã sai khi cuoi nàng?" Sai ở chỗ nào? Xin vương gia nói rõ." Lưu Sương không kìm được nỗi bi thương trong lòng, nhẹ hỏi" Ngươi không phải cô gái mà ta muốn cuoi."…
------------------"Hoan Quý Phi, xin tha mạng cho thiếp""Hoan Quý Phi, ta hận ngươi""Hoan Quý Phi, làm ơn, tha cho ta, tha cho ta và hài tử, làm ơn""Hoan Quý Phi, ác phụ nhà ngươi sớm sẽ có báo ứng""A, báo ứng? Bản cung chờ báo ứng"-------------------"Nương Nương cẩn thận!!!! ""Diệp Lật Tề, coi chừng té"-------------------"Diệp Lật Tề, làm ơn giúp ta""Diệp Lật Tề, cứu ta""Diệp Lật Tề, ta đau quá""Diệp Lật Tề""Cô là ai? ""Đẳng Ỷ Thước"--------------------"Ta...là ai? ""Bẩm, nương nương là Hoan Quý Phi""Ngươi nói, ta là ai? ""Dạ... Bẩm... Nương nương danh Đẳng Ỷ Thước"--------------------"Hoàng Hậu Nương Nương, vạn phúc kim an""Hoan Quý Phi, hồi phục rồi sao? Dung mạo lại thêm phần xuân sắc"--------------------"Hoàng Hậu, thận trọng , đừng lại đây, ta và người đều cùng hầu hạ Hoàng Thượng, nếu để ngài biết ta và người.... Sẽ... Ưm.. ""A Thước, đến y phục cũng không có, nói gì là giữ phẩm hạnh, nàng nói thế nào ta không động được đây, chi bằng bồi bản cung""Không được!"--------------------"A...a...hah... " Thân thể mỹ nhân đã đỏ ửng dựa sát trên bề ngọc sàng, ngọc thủ vịn chặn uốn éo khó khăn rên rỉ cúi thấp khuôn trăng như nhung lụa ép chặt. Hướng trên, nữ nhân vùng đồi căng mọng đung đưa khẽ chạm ma sát lên tấm lưng trần của nàng, khiến nàng run rẩy vịn lấy y. Giọng nói của y trầm khàn :"Đẳng Ỷ Thước, ta không cho phép nàng rời bỏ ta." Dứt lời, ngọc thủ càng gay gắt vịn chặt hoa huyệt ướt át, từng đồi thịt chật hẹp bó buộc lấy từng tấc ngón tay thon mịn, dịch mật nhớp nháp theo đó mà chảy tràn xuống da thịt mát lạnh.…
Chàng trai buộc phải rời khỏi quê nhà của chính mình đến một đất nước hoàn toàn xa lạ,sự cô độc và sự ám ảnh đã dần dần thay đổi một con người.4 năm không dài cũng không hề ngắn nhưng quá khứ kia vẫn mãi đeo bám chàng trai ấy không ngừng,lại một lần nữa buộc cậu ấy phải về lại nơi mọi chuyện bắt đầu."Quang Minh,tôi thề rằng từ bây giờ cậu sẽ là loại người tôi ghét nhất""Tôi xin lỗi""Hình như Sang Sang quên mất tôi rồi,quên mất Quang Minh của cậu ấy rồi""Cậu ấy không quên,chỉ là không còn cần thiết nữa"…
viên kẹo dừa vị mè đen được làm từ nghệ nhân @baojia_uwu của tiệm bán "kẹo dừa". …
Không bt nói gì :))))…
"đừng có gọi t là em nữa""vậy gọi là bé nhé"…
Tự dưng, việc được gặp em "lần nữa" trở thành khao khát của tôi bây giờ. Không đúng, nó đã luôn là khao khát của tôi.…
"Tuyết đầu mùa"…
"dạo này chân em đau hơn trước, không muốn đi lại nữa""em lại quên nhắc chị rồi"…