Đứa Con Của Sự Hận Thù
"M-mẫu thân?....... Tại sao con lại được sinh ra trên đời này dù người không muốn vậy?....."*************** //tát//" "//khóc// v.....vâng con không nhắc lại nữa""********"…
"M-mẫu thân?....... Tại sao con lại được sinh ra trên đời này dù người không muốn vậy?....."*************** //tát//" "//khóc// v.....vâng con không nhắc lại nữa""********"…
"Chỉ mong có thể quay lại những kí ức hồng phấn xưa" "Nơi quãng đời tuổi thơ chúng ta tươi đẹp"...Ohaiyo mina-san!!! Tuôi là coan Au đây!!! Tác phẩm đầu tay ,mong mina ủng hộ a~Lấy ý tưởng từ nhiều nơi khác nhau , vui lòng ném đá nhè nhẹ tay chút! Au hết đất xây biệt thự rồi! Gạch thì cấm ,nhưng dép vô tư!…
ngày xửa ngày xưa có một choi soobin yêu choi yeonjun cực cực nhiềulowcase nha🐸✨có chi tiết lấy cảm hứng nhiều trong "cô gái đến từ hôm qua" của Nguyễn Nhật Ánh…
Trong cuộc sống nhỏ của tớ, chỉ có sách vở, đề thi và những con số đi cùng công thức Vật lý. Nó khô khan, cứng nhắc và vô cảm một cách lạ kì... Điều này đến mãi khi lớn lên tớ mới nhận ra. Nhưng cậu biết không? Cho đến khi cậu bước vào cuộc đời tớ bằng con đường sỏi đá nhưng lại được chính tay cậu trải thảm đỏ, tớ phát hiện ra, niềm vui của tớ không còn là điểm cao, là giấy khen, là thành tích hay là những cuốn sách Vật lý nữa. Mà niềm vui còn là những ngày tháng bên cậu làm những trò con bò, những ngày tháng bắt đầu trở nên mất kiểm soát để phá phách, hay những ngày mình cùng cậu hò hét trong giấc mộng của tuổi trẻ, là những ngày chạy trong cơn mưa nước mắt của những nỗi buồn trung học... "Cơn mưa" to nhất thanh xuân ấy, tớ đã ngu ngơ hỏi cậu tình yêu là gì vậy."Là gì á? Mày nắm lấy tay của tao đi! Rồi mày sẽ hiểu tình yêu là gì."…
Bài này mình tự làm để thi nên các bạn có thể tham khảo nhé. Điểm cao đấy…
TÊN NHÂN VẬT _Lời thoại_Vốn là 1 người ở thế kỷ 21 lại vô tình gặp 1 tai nạn giao thông mà xuyên không vào tên được mệnh danh là phế vật NOBI NOBITA . Hắn từng tên là Lâm Phong nhưng giờ Không phải. không còn là 1 "Vị Vua" Mà là 1 Cậu bé bình thường ở Nhật Bản, sở hữu 1 Hệ thống Cực bá đạo Hắn đã làm gì ?....…
Nếu yêu nhau đủ nhiều... thì cái chết cũng không thể kết thúc được."Có những linh hồn mang trong mình ký ức quá khứ - không phải toàn bộ, mà là từng mảnh nhỏ, rơi rớt theo thời gian. Họ không nhớ, nhưng trái tim họ thì vẫn còn. Trái tim nhớ rất lâu...…
Tác giả: Bảo Bảo (là chính tôi )Thể loại: Đam Mỹ, HE, Hiện Đại, Học Đường, có thể có H, Sinh Tử Văn, Ngọt, NgượcCouple chính: VMinCouple phụ: NamKook, HopeGa, ChanBeak,...----"Này, buông ra trước khi tôi đánh cậu" Nam nhân thấp hơn người trước mặt một chút giẫy giụa thoát ra khỏi bàn tay của nam nhân kia"Anh xin lỗi. Xin lỗi chân ngắn của anh" Nam nhân cao hơn cậu ôm cậu vào lòng nhẹ nhàng hôn lên mí mắt đang rơi lệ của cậu"Hay là chúng ta đi đi, em thấy hai người đó sắp làm việc đại sự rồi. Rình kiểu này mệt quá" Cậu trai tóc đỏ lên tiếng nói với đám người trong bụi cây…
❝hết rồi ngày mười ba nhớ người cười hồi xưa❞bookcover ➩ @wilfrlove…
Đây không phải là lần đầu tiên tôi viết truyện, nhưng nó sẽ là truyện đầu tiên mà tôi muốn được xuất bản. Minh Thiên và Kiều Linh có thể coi là "hai đứa con" đầu lòng của tôi. Có thể truyện này sẽ không làm hài lòng được tất cả mọi người, có thể văn phong của tôi còn non nớt, cũng có thể cốt truyện chưa có gì mới mẻ, nhưng tôi mong mọi người hãy góp ý cho tôi, để tôi có thể "gọt dũa" nó, để nó trở nên hoàn hảo hơn, hay hơn nữa.Thân!!!…
"Ta muốn lập ngươi làm Hoàng Hậu""Hửm? Hoàng Hậu? Nhưng ta là nam nhân, không phải nữ nhân""Vậy cho ngươi lên làm Vua, một nước hai vua"...…
Nghiêm Hạo Tường và Hạ Tuấn Lâm đã có hôn ước từ khi sinh ra.Khi lớn lên cả 2 được 2 bên gia đình cho sống chung với nhau nhưng không hiểu như thế nào Hạ Tuấn Lâm lại rất ghét Nghiêm Hạo Tường và luôn tránh né cậu ấy dù ở bất kì đâu.Từ đó Nghiêm Hạo Tường thử thách "cua"lại vị hôn thê của mình:)))…
Tiêu Văn là một cậu bé rất dễ thương và cởi mở. Năm cấp 2 cậu đã sa vào lưới tình của người tên là Trương Nghị và sau đó là....coi đi rồi biết Hihi Lần đầu viết nên mng thông cảm ạ!…
Trần Vũ Minh, một cô gái có đầy đủ phẩm chất tốt đẹp của một đứa con trai, lớp trưởng yêu quí của lớp12a6. Phẩm chất "cần cù chịu khó", đam mê cực độ với ngành cảnh sát nhân dân. Nhiều năm về trước do lầm lỡ tuổi thơ đã mang đi "cái quí giá nhất" của một đứa con trai.Dương Minh Hoàng, sinh sau nữ chính sáu tháng mà gánh nhiều "hậu quả". Đẹp trai, nhà giàu, học kém - điển hình tiêu biểu của hoàng tử thế kỷ 21. Chàng trai trẻ đau đớn chịu nghiệt số trở thành "thanh mai trúc mã" với nữ chính...Sự liên quan bắt đầu từ một tình tiết rất chi là "không trong sáng" liệu có tạo nên một câu chuyện trong sáng??? ...…
Thể loại : xuyên không, ngôn, đam, 18+Tác giả : Khương VĩCâu truyện bắt đầu từ căn biệt thự của ông tỷ phú bị phải lời nguyền của mụ phù thuỷ cổ đại, lời nguyện được bắt đầu khi...."đọc đi rồi biết nha máy đứa"....Và rồi họ sẻ ntn . mời các bn đón xem nha .Mình đăng từng chap nha…
Người ta nói: "Ngày ta buồn nhất trời sẽ đổ mưa". Tôi vốn không tin câu nói ấy, nhưng giờ tôi biết mình đã nhầm... P/s: Mình mong bạn đọc có thể bớt chút thời gian đọc những dòng tâm sự về mối tình đơn phương của mình 💔…
"Sehun à, chúng ta chia tay đi. Em không thích anh nữa, ngày nào anh cũng bám theo em hết, em còn phải tập luyện cho ngày thi sắp tới nữa, đừng hẹn gặp em nữa"- Cô gái đó thẳng thừng nói những lời lm tổn thương cậu trai đó"Kẹo bông à, em nói gì vậy? Em có biết là anh đang buồn lắm không? Ba mẹ anh quyết định li hôn rồi, giờ đến em cũng bỏ rơi anh thì anh biết phải làm sao đây?"- Chàng trai ấy lên tiếng"Em không biết, đó là chuyện của anh, em cũng phải lo cho bản thân em nữa chớ, làm sao em lo cho am đựơc, chuyện nhà anh anh tự giải quyết đi, em phải về đây"- Cô gái ấy dứt khoát rời đi bỏ mặc lại chàng trai đang tuyệt vọngHôm đó chính là Noel, là cái ngày mà những đôi tình nhân hẹn hò tay trong tay hạnh phúc vui vẻ, nhưng đối với cậu trai này thì hôm nay chính là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời cậu. Tối hôm đó, cậu đi lang thang khắp các con phố, những nơi cậu và người con gái đó từng đi qua rồi hồi tưởng lại. Đêm đó cậu sốt cao, nằm bẹp giường suốt gần 1 tháng trời, ba mẹ tưởng cậu không qua khỏi nhưng đến ngày thứ 28, cậu có tiến triển và hạ nhiệt. Nhưng từ đó, cậu không còn là cậu nữa, không còn là 1 Oh Sehun ấm áp luôn lạc quan mà thay vào đó là một Oh Sehun lạnh lùng ít nói, luôn cách biệt với thế giới…