Quá Khứ Có Đôi Ta
>Sắp quay lại
>Sắp quay lại
Điếu thuốc trong tay vẫn còn đang cháy đỏ, ngước mắt về phía bầu trời đêm, tựa lưng vào cánh cửa sắt đã cũ mèm, khói thuốc lan man cùng men rượu xâm nhập sâu vào tâm trí, hình bóng em lấp đầy trái tim tôi.------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi nhân vật, tình huống, tổ chức trong truyện đều là hư cấu không có hình mẫu nhất định. Không có ý định xuyên tạc hay phỉ báng bất cứ cá nhân tổ chức nào, cân nhắc trước khi đọc. Còn nhiều sai sót, mong được góp ý nhiều hơn!31.05.23…
Ảnh bìa:By Nhất An Chi Vie....Tên cũ:[allvietnam]Cuộc sống mới sao,được chúng tôi sẽ thử![Countryhumans]....Tên mới:[allvietnam]Lời nguyền bất hạnh và hạnh phúc![Countryhumans]...Ờm thì cốt truyện vẫn như cũ ko có j thay đổi cả....Và cảm ơn mn vì đã ủng hộ tôi...1 lần nữa cảm ơn rất nhiều^^....À mn nhớ Vote cho tôi nha~ Yêu mn ^^..…
Mặt Trận: thụ southvietnam :công ko biết mô tả!!!…
** "Bố mình là bộ đội". Đó là một trong những ấn tượng sâu sắc nhất trong đầu tôi ngay từ thuở còn trẻ thơ. Và pha trong sự ấn tượng đó, lúc nào cũng nhen nhóm cả niềm tự hào. Với tôi, ông và đồng đội luôn là những con người đầy can trường, từng chia tay quê hương lên đường đi đánh giặc. Tuổi thơ tôi gắn liền với những câu chuyện thời chiến mà bố kể. Trong tâm hồn con trẻ của tôi lúc đó, chuyện chiến đấu của bố là những chuyến phiêu lưu đầy thú vị, nghe đi nghe lại hoài không chán. Khi lớn hơn, dần tôi cũng tự nhận ra rằng, phía sau những câu chuyện đó còn có vô vàn sự hy sinh oanh liệt của bố và những người đồng đội sát cánh, nằm gai nếm mật cùng ông. Tôi hiểu rằng cuộc chiến nó ác liệt như thế nào, chứ không đơn thuần chỉ là những quá trình và kết cuộc như sách sử thể hiện. Hoà bình, đoàn tụ, và cống hiến. Chỉ đến khi tuổi đã quá tuổi 70, cuộc đời chuyển sang giai đoạn được vui vầy bên con cháu, bố tôi mới có cơ hội viết hồi ký. Ông cố gắng xâu chuỗi các mảnh ký ức và tường thuật lại những năm tháng trường kỳ gian khổ của ông và đồng đội. Tôi mừng, vì giờ đây người nghe câu chuyện bố tôi kể sẽ không chỉ còn là anh em tôi nữa.…
OTP tôi hơi lạ :)…
đọc đi r biết chuyện mang tính chất không trong sáng nhe mn cân nhắc khi đọc 🌚🌚🌚…
Truyện tào lao xàm xí thôi -_---------------------------->OTP của tui gồm:China x vietnamAme x southvietnamMartial law x vietcongNazi x vietnamVietnam x all......(Nhiều lắm)Tất cả đều là đam, nam nam..Nói trước ai NOTP thì lướt qua-_-Chủ yếu là xả ảnh, thập cẩm😁…
Lần đầu tiên gặp Hải Đăng, Linh Đan cho rằng anh chính là một cậu chàng "con nhà người ta" trong lời kể của bố mẹ thuở ngày bé, vừa giỏi vừa giàu, còn có danh xưng nào phù hợp với anh hơn hay sao?Đây là lần thứ bao nhiêu nhìn Hải Đăng rồi cô chẳng thể đếm nổi nữa, chỉ biết ánh mắt cứ vô thức hướng về phía anh, trái tim cứ vô thức trao cho anh những rung động như vậy thôi. Nơi đầu quả tim cũng đã sớm dành cho một người, Linh Đan sẽ đối mặt với tình cảm thời niên thiếu ấy của mình như thế nào!? Vũ Ngọc Linh Đan x Phạm Trần Hải Đăng-Ngày bắt đầu: 2/2/2024…
Summary: Là một người bình thường, đôi lúc Việt cảm thấy hơi buồn lòng.Character: Trần Quốc Việt - Nyo!Vietnam…
Có những người đến bên nhau chậm một nhịp. Nhưng vẫn kịp để nắm tay nhau trọn cả thanh xuân.GHÉT CỦA ĐÁNG YÊU Author: PleMột mẩu chuyện nhỏ dựa trên một phần cuộc đời của mình. Mình viết để thoả mãn đam mê, câu từ không hay, lủng củng thì mong các bạn thông cảm Ngày viết:18/4/2025Ngày đăng tải: Ngày kết thúc…
Chi tiết và sự kiện trong truyện đều là giả, không liên quan đến lịch sử nước ta.Các ngôn ngữ trong truyện không có ý kích động hay xâm phạm tổ chức nào.Nữ trinh sát Việt Nam x Chỉ huy Army's…
Nổi hứng ngồi viết Mong mọi người ủng hộ truyện của tui…
Giờ đọc lại thấy cái quyển này vừa xàm vừa cringe ghê á mn -))))))))))) mn đọc giải trí thôi nhă----------------------------------------[Tùy hứng] [Shjtpost]Warning: OOC CỰC NẶNG----------------------------------------Cuộc sống hàng ngày của các Countryhumans Những điều hay ho sẽ được viết vào đây khi tớ có ý tưởng về họTất nhiên, nếu tớ đủ mặn- và đủ chăm..-u -u)Tớ có nhận req couple hay req về những câu chuyện đời thườngTớ ăn tạp nên không cần lo gì hếtu wu)Nói là ngắn nhưng viết càng ngày càng dài và càng nhảm- ụwu- - -Xin lưu ý là những gì tớ viết thường không liên quan đến lịch sử và chỉ là những ý tưởng nho nhỏ tớ nghĩ ra trong đầu rồi viết ra thôi. Đừng để ý quá nhiều tới các câu truyện trong đây, chúng chủ yếu dùng để giải trí. Và vì mình gần như viết cho vui nên rất có khả năng sẽ bị OOC nặng, các cậu lưu ý trước khi vào đọc nhé.- - -Vui lòng không mang đi / copy / lấy ý tưởng khi chưa có sự cho phép của tớ…
Em đẹp hệt như một bông sen trắng, thuần khiết và thanh tao, "gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn". Nhưng tôi lại là bùn, một thứ có thể vấy bẩn em…
Author: Triết Dương Công TửTên: [Du Bảo] Xin Chào Và Tạm BiệtCouple: Trương Thụy Du x Ngô Gia BảoThể loại: đam mỹ, đồng nhân, ngọt, sủng, niên hạ, dương quang bác sĩ công x tâm lý rối loạn bệnh nhân thụGiới thiệu:Cậu ta là một kẻ có tâm tư thối nát, mang đầy thù hận, tự nguyện để bản thân bị bóng tối nuốt chửng. Ngô Gia Bảo ở trong bóng tối lâu đến mức cậu ta đinh ninh rằng mình sẽ không giờ nhìn thấy bất kì tia sáng nào cho tới khi gặp Thụy Du.Anh không hề ngần ngại mà bước vào bóng tối đen đặc, đáng sợ kia để mang đến ánh sáng cho cuộc đời vốn tâm tối, chỉ toàn đau khổ của cậu ta."Vì sao phải làm đến mức này vì một kẻ đáng chết như tôi?""Tui không biết nữa, tại con tim mách bảo thế."Câu trả lời vô thưởng vô phạt đó của Thụy Du khiến cho Ngô Gia Bảo bật cười.=====WARNING: Truyện cần phải động não suy nghĩ, không đơn thuần fanfic giải trí. Truyện liên kết một chút với cốt truyện chính của Bệnh Viện Thần Ái và Ai Chết Giơ Tay. OOC!Truyện chỉ đăng tải tại tài khoản W@ttp@d của Triết Dương và không hề đăng trên bất kỳ website nào của người Việt như truyen2u.net, truyenwki.com,... Những website đăng truyện này ngoài W.a.t.t.p.a.d.com đều là bọn ăn cắp!🚫⚠️🚫CẤM RE - UP HAY CHUYỂN VER!🚫⚠️🚫…
Góc vườn sau nhà, nơi có một gốc thường xuân nhỏ bé, là nơi bắt đầu cho rất nhiều điều mà tôi chẳng ngờ tới. Ngày đó, Nguyên Cường mang đến một nhánh cây thường xuân. Tôi đứng bên, ngó nghiêng. Cậu ấy chăm chú cắm từng nhánh cây xuống đất, đôi bàn tay chắc chắn nhưng lại cẩn thận đến lạ. Tôi chỉ lặng im nhìn, lòng bất giác dậy lên một cảm giác thật khó gọi tên.Có lẽ, tôi cũng không rõ từ bao giờ mình bắt đầu để ý đến cậu ấy nhiều hơn. Là khi vô tình chạm mắt trong giờ ra chơi, hay lúc cậu lặng lẽ đứng chờ tôi trước cổng trường, che nắng bằng bóng lưng quen thuộc. Có đôi lần, tôi tự hỏi cảm xúc này là gì, nhưng rồi lại thôi. Giống như gốc thường xuân kia, cứ để nó lớn dần theo cách riêng, không vội vã, không gấp gáp.Chúng tôi vẫn cứ như thế. Vẫn là bạn thân, vẫn cùng Tình cảm ấy, như thường xuân, âm thầm lớn lên cùng năm tháng, chờ ngày nở rộ dưới ánh nắng thanh xuân.…
- chỉ đơn giản là tôi yêu em nhưng..... Tôi lại không thể nói lại thêm một lần nào nữa…