Du sang sur la croix
"Chúng tôi không phải muốn rời bỏ thế giới, Mà vì thế giới chưa bao giờ chừa chỗ cho những kẻ như chúng tôi."…
"Chúng tôi không phải muốn rời bỏ thế giới, Mà vì thế giới chưa bao giờ chừa chỗ cho những kẻ như chúng tôi."…
Lạc Hoàng là 1 cậu học sinh cấp 3 . Cuộc sống thường ngày của cậu ta thật sự thất bại, luôn bị người khác coi thường, xa lánh. Thế giới của cậu ta là những ngày tăm tối, bất hạnh. Khi tưởng chừng mọi thứ đã không còn gì để cậu luyến tiếc thế giới này nữa, cậu ta tìm đến cái chết....Nhưng điều kỳ lạ đã xảy ra với anh ấy.... Một thế giới khác thật sự cần cậu ta....…
"Đến cuối cùng ta cũng không là của chàng và chàng cũng sẽ mãi mãi không thuộc về ta, đôi ta là hai thế giới khác nhau, chúng ta sống bằng tình yêu mà chúng ta trao cho nhau nhưng rồi chàng lại vô tình phá vỡ nó"…
Câu chuyện tình yêu tuổi học trò cho tới lúc trưởng thành của hai con người hai cuộc sống đối lập Kim Min Ah và Kang Se Yoon...…
[ ngươi này nhân vật chính, có độc [ mau xuyên ]] / tác giả: Lý Truyền ngôn Giới thiệu vắn tắt: Sở Ngôn Tránh gần nhất chiếm được một phần tân công tác -- đỉnh bao sắm vai các loại trong tiểu thuyết nam xứng, làm cho bọn họ biến thành nhân vật chính, vi các độc giả mang đi tân sảng khoái cùng yy.Nhưng mà có một vấn đề lại là vô hình mà trí mạng .Sở Ngôn Tránh, này hóa có độc.[ ngài hảo hữu: Tận chức tận trách Long Ngạo Thiên thích văn nam chủ đã hạ tuyến ][ ngài hảo hữu: Không ấn lộ số ra bài có độc nam chủ đang tại trọng liên ][ một lần nữa nối tiếp ]Sở Ngôn Tránh:"Đối mặt tật phong đi ! hầu tái lôi !"Chủ công, mau xuyên, không biết nhân muốn mắng nhận thức nhân muốn đánh có độc ma tính công x bất đắc dĩ sủng nịch bối nồi hiệp thụ.Thực lực nhân vật chính, mang băng toàn trường.Bằng hữu a: Ta chưa bao giờ gặp qua như thế vô liêm sỉ chi nhân !Sở Ngôn Tránh:"Rõ ràng có thể dựa vào mặt ăn cơm, ta càng muốn dựa vào tài hoa !"Lâm sát:"Ta van cầu ngươi liền dựa vào mặt đi !"Nhập v thông tri văn này thứ năm nhập v, đến lúc đó càng một vạn, tác giả viết văn không dễ, còn thỉnh các tiểu thiên sứ tư từ, đại lực yêu yêu đát ~Bìa mặt vi nhân vật chính nhân thiết, cọ màu tác giả như trước là cao cấp phế _[:зゝ∠]_, có lẽ sau sẽ ở chương tiết lý phụ tặng biểu tình bao...... Lấy hạ vi tân nhân thiết _[:зゝ∠]_[ liền ngươi này ngốc x sự nhi nhiều…
Biện Bạch Hiền: Cảm ơn anh..Đã gặp emĐã ở bên emĐã cười vì emĐã khóc vì emCòn bây giờ..Anh nên trở về bên người anh yêu thật sự"Em sẽ không rời xa anh mà.."Không giữ lời hứa được rồi, xin lỗi anhPhác Xán Liệt: Xin lỗi em..Vì yêu không trọn vẹnVì ở bên cạnh emVì đã làm em đauVì không cho em cảm giác an toànCòn bây giờ..Anh cần người ấy hơn tất cả, thì ra trong lúc bên em, anh cũng chưa từng bao giờ quên người ấy..."Em sẽ không rời xa anh mà.."Nói ra thì có vẻ thương tâm nhưng cảm ơn em vì đã rời xa anh một lần nữa...Liệu rằng Anh và emChúng taCó thể lại ở bên nhau một lần nữa hay không?…
Lâu lâu đăng vài tấm cho vui…
[Edit] Ai Nói Xuyên Qua HảoSố Lượng Chương : 72Tác Giả : Tứ NguyệtNguồn : Mọt Sách MobileTóm tắt nội dung truyệnBạn đang đọc truyện Ai Nói Xuyên Qua Hảo của tác giả Tứ Nguyệt . Người qua đường Giáp: Vu Thịnh Ưu là người thế kỷ 21. Người qua đường Ất: Nói bậy,nàng sống ở cổ đại. Người qua đường Giáp: Không,nàng vừa bị tác giả phái đi xuyên qua. Người qua đường Ất: Xuyên qua? Tốt như vậy sao? Ta cũng muốn đi! Người qua đường Giáp: Hừ hừ,xuyên qua tất nhiên là tốt.Đáng tiếc người ta bị tác giả bỏ quên. Người qua đường Ất: Kia Thịnh Ưu làm sao giờ,không có tác giả bảo hộ,tiền đồ nữ chủ nhấp nhô lắm a Người qua đường Giáp: Muốn biết? Vậy xem đi. Người qua đường Ất: Để ta xem xem. A ui đáng thương quá------------Đôi Lời : Ðây không phải truyện do ta edit.Chỉ là thấy hay nên up lên thôi. Ta đọc truyện này tại Mọt Sách Mobile nhé.Xin Nhắc Lại :Ðây không phải truyện do ta edit.Chỉ là thấy hay nên up lên thôi. Ta đọc truyện này tại Mọt Sách Mobile nhé.…
‼️Rap việt,tuy nhiên không chỉ có Rap việt và còn những thành viên khác như thí sinh hoặc ở mùa 1,3(do t không xem mùa 2)‼️❌KH REUP FIC❌Bìa:PINTEREST❌ĐỪNG CMT TOIXIC‼️…
Chatroom nhiều muối ( không chắc nữa) của bách phân cửu…
Truyện viết mục đích mất não để minh hoạ cho tranh vẽ OC "CHO VUI" =))))) có yếu tố r*pe, phá zin.Tự sáng tác không bê đi đâu!Không chuyển ver ăn cắp dưới mọi hình hức!!KHÔNG NHẬN XÉT!! KHÔNG GÓP Ý HAY CÔNG KÍCH!! ĂN NÓI XÀ LƠ LÓC!!!Truyện chỉ là một đoạn ngắn trong câu truyện của OC nên mở đầu kì cục, kết cũng ngang xương. Zui thì đọc, ko zui thì tìm truyện khác đọc nha.…
“Miêu Miêu, ta thực không hề ngốc!”Kẻ ngồi dưới sàn vừa chơi Jenga vừa vu vơ nói, người thì đang ngửa cổ tựa lên thành sô-pha, tay day day hai thái dương nặng trĩu, cất giọng lãnh đạm sau khi nghe kẻ nào đó lẫm bẫm :“Ừ, là ta ngốc! – khuôn mặt dần tối lại – là ta ngốc vì mang theo ngươi đến công ty, là ta ngốc…- bổng ngẫm lại hai chử Miêu Miêu thì tâm tình liền bùng nỗ – Yaaaaaaah, hỗn đản, ta nói lần cuối cùng, ta là Lạc Đồng Đồng, Miêu cái đầu ngốc nhà ngươi, ta hận không thể băm ngươi ra trăm ngàn mảnh đem cho cẩu ăn..."Kẻ tức giận đỏ mặt tía tai ngồi thở hừ hừ, người giật mình ngơ ngẩn nhìn kẻ kia chăm chăm nhưng rồi lại thản nhiên:“Tại sao không thể? Nếu mỹ nhân tỷ tỷ muốn ta đây cũng không ngại cho người băm! Nam nhân đại trượng phu, mặc dù có hơi sợ nhưng, sao ta lại không thể đáp ứng một yêu cầu nhỏ đó của người ta yêu được chứ?”Nàng đơ người, hai má đỏ bừng. Đó là thái độ gì? Hắn nói như vậy là ý gì chứ? “Người…ngươi yêu?”. Tên này…có thể hay không tin hắn là một kẻ ngốc?…