#01 ❛𝓻𝓮𝓬𝓻𝓾𝓲𝓽𝓶𝓮𝓶𝓫𝓮𝓻𝓼❜
bear house - ngôi nhà của những sự đáng yêu. giống như tên gọi, ở đây là nơi dành cho những chú gấu hòa đồng và chăm chỉ.cậu có muốn gia nhập cũng bọn mình để trở thành một chú gấu cần mẫn, đáng yêu hay không?…
bear house - ngôi nhà của những sự đáng yêu. giống như tên gọi, ở đây là nơi dành cho những chú gấu hòa đồng và chăm chỉ.cậu có muốn gia nhập cũng bọn mình để trở thành một chú gấu cần mẫn, đáng yêu hay không?…
Trans fic đầu tiên của team. Vì 2 bà già của Team là Táo và Min rất thích thể loại này với lại team có cô Min khá giỏi tiếng anh nên tụi tui quyết định sẽ V - trans các phân tích về Jikook của các bloger trên thế giới. Vì đây là trans chưa xin phép nên tui hy vọng mấy cô đừng đem đi ra ngoài và trong mỗi chap tui sẽ ghi tên và link của người soi…
MÙACó những mùa anh gọi mùa yêu dấuMang yêu thương đong đầy gửi đến emCó những lần bên nhau thật rôm rả,Gom mơ mộng ta đặt nơi góc hẹn hò.Có những giờ ta cần nhau ko hẹn trước,Em thì thầm nũng nịu qua chiếc phone.Có những mùa tạm gọi mùa thương nhớ.Rồi những ngày anh lang thang mãi chốn xưa.Có những chiều anh rong ruổi đón những cơn mưa.Rồi những giờ anh thấy nhớ em không siết.Có những mùa nặng nề gọi mùa tan biến,Anh ngỡ ngàng để rồi đánh mất em.Có những ngày anh điên cuồng tìm lại,Cười tẻ nhạt chôn giấu những đớn đau.Và bây giờ anh gọi mùa quá khứ,Theo thời gian cứ xưa cũ dần tan.Có vài lần anh tìm lại nơi chốn cũ,Để dối lòng ôm ấp "Mùa" trong tim...…
deocogidemota#zỳn2019…
Author : YuuNiCouple : BIHiGenre : Pink, Romance, DramaRating : KSummary : Trái tim giấy... Cơn mưa tình yêu... Hay định mệnh...Đã đưa ta đến với nhau?…
Kageyama Tobio trước giờ chỉ đặt sự quan tâm tới bóng chuyền. Đối với hắn bóng chuyền là trên hết. Thế nhưng dạo gần đây dường như hắn bị phân tâm bởi một chuyện vô cùng phiền não. Dù là lúc luyện tập, học bài hay ăn cơm một bóng hình luôn xuất hiện trong tâm trí. Điều này khiến cho Kageyama thấy bực bội vô cùng....…
Này! Đừng có dùng cái icon đó!!!…
- Trà bạc hà dưa hấu vì nó thơm- Trà đào Lipton không đá không đường vì nó ngon…
Nếu ngày mai tôi không còn được thấy cậu nữa.....…
Ngày x tháng xx năm xxx,Chiếc máy bay từ Hà Nội đến Philippines mang số hiệu YZ226, chở 230 hành khách cùng 12 phi hành đoàn đột nhiên mất tích bí ẩn. Tất cả các hành khách bị đưa đến một hòn đảo mà chẳng ai biết đó là đâu. Họ bị đẩy vào một trò chơi bạo lực kỳ lạ, chiến đấu để trở thành người sống sót cuối cùng để có thể trở về nhà theo lời hứa của kẻ đưa họ đến đây.Việt - chàng streamer một thời nổi tiếng, vì gặp phải biến cố mà phải từ bỏ ước mơ và đam mê của bản thân.Thanh - cô tiểu thư nhà giàu nhìn có vẻ hư hỏng, nhưng thật ra tất cả chỉ là vẻ bề ngoài.Ngọc - một nữ bác sĩ chỉnh chủ, vừa trải qua nỗi đau mất chồng và con.Nam - một cựu chiến binh già vui vẻ, nhưng lại rất cô độc.Bốn người, bốn tính cách, bốn câu chuyện gộp lại thành một đội. Họ buộc phải sống sót vì những ước mơ, dự định chưa thể hoàn thành của bản thân. Liệu họ sẽ ra sao...?…
Làm một tiểu quan, cho dù ngươi có xinh đẹp đến mấy, thu hút đến mấy, có khiến cho bao nhiêu nam nhân yêu chiều đến mấy, thì ngươi cũng chỉ là một kẻ dơ bẩn bị thiên hạ khinh ghét, chà đạp mà thôi.Trở thành tiểu quan bậc nhất Hồng Lâu đã giúp ta nhận ra điều đó.Phải. Cho dù có là tiểu quan bậc nhất nổi tiếng khắp thành, ta vẫn chỉ mãi là thứ rác rưởi bẩn thỉu mà thôi. Mà tất nhiên, đã bị coi là rác rưởi thì sẽ không thể nào trở thành một con người đàng hoàng trong mắt kẻ khác. Chính vì thế, tiểu quan bọn ta cũng bị cướp mất cái quyền cơ bản nhất của một con người bình thường- quyền được yêu.…
đây là fanfic hoy…
Thế Thân Trọng Sinh 重生之替身Tác Giả: Thùy Nhĩ Thỏ 垂耳兔Thể loại: hiện đại, vạn nhân mê trọng sinh thụ, tam công : đối thủ & đồ đệ & quốc ngoại hắc đạo lão đại, kết cục 1v1, HEEditor: thisischanTình trạng: HoànTình trang Edit: OngoingVăn ánVăn án: Bị tâm phúc phản bội, đối thủ ép sát, khiến cho Âu Dương vốn tính thoái thác dứt khoát tìm đến cái chết để rời đi. Nhưng tuy gã đã rời khỏi thể xác lại không thể chạy thoát khỏi bàn tay số mệnh =)))) ngoài ý muốn trọng sinh rồi rơi vào sự chú ý của hai người kia, thậm chí không thể không bị cuốn vào??? Vì sao đối thủ lại dung túng, lí do tâm phúc đoạt quyền, gã nên ứng phó với cục diện kì quái này thế nào??? Vốn xem như thân thể mình được cứu vớt là một kì tích lại phải đối mặt với màn độc thủ phía sau thì hắn nên làm gì đây??? Thời gian trôi đi, cảnh vật cũng thay đổi, bọn họ còn có thể giống lúc trước không???…
Writter : YuuNiCouple : TOPBom, Daragon, RizyGenre : sad, romance, drama, có chút pink, HE hay SE?Rating : PG-13Summary :♥ Hai con người xa lạ dường như chẳng có một chút điểm chung, thế nhưng họ vẫn chạm mặt nhau dù bằng cách này hay cách khác, dù muốn hay không muốn... Phải chăng đó là định mệnh?♥ Một mối tình đứng trên bờ vực của sự chia ly, ranh giới giữa họ là sự sống và cái chết... Liệu họ sẽ chiến thắng được tử thần bằng tình yêu chân thật?♥ Sợi dây nối giữa hai con người đã bị giãn ra quá mức, nó gần như sắp đứt mất rồi... Liệu nối lại có còn kịp, hay chỉ còn cách bất lực nhìn hai con người trở nên xa lạ hoàn toàn?…
* Tóm Tắt Nhanh Mở Đầu *Flora là chủ một tiệm hoa nhỏ tại thành Oseal. Trong một dịp tình cờ, nàng gặp gỡ công tử Jackson - trưởng nam đời thứ 23 của gia tộc Daw.Đôi bên chỉ vừa tiếp xúc với nhau trong phút chốc. Nhưng sau khi đối diện với nụ cười toả nắng của gã trai ấy, trái tim của Flora đã vang lên khúc ca tương tư. Nhưng nàng đâu hề biết rằng, nửa đời sau của nàng sẽ bị bao trùm bởi sự đau đớn đến tận tâm hồn...Tôi là Eimarr - cậu có thể gọi tôi là Ei hay Ozl ( Ô Dừ =Đ ), đây là tác phẩm đầu tay của tôi. Vì là lần đầu viết truyện nên tôi không dám chắc câu từ của bản thân đã hoàn chỉnh hay chưa. Nhưng tôi vẫn mong các cậu có thể góp ý cho tác phẩm đầu tay này một cách nhẹ nhàng ạ :3cảm ơn vì đã đọc nhé! (◍•ᴗ•◍)…
Author: Asszter (Wattpad account: https://www.wattpad.com/user/Asszter)Translator: HigoBìa: Shiro- VSsPairing: Aomine Daiki x Kuroko Tetsuya Category: BL, OOC, Aomine's POV, Kuroko's POV, major character death, angst, BELink nguồn: https://www.wattpad.com/story/69909143-smile-aokuroDisclaimer: Các nhân vật thuộc về Fujimaki- sensei, bản quyền fic thuộc về tác giả. Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không reup lại khi chưa có sự cho phép của tôi.Summary: Tất cả những gì tôi muốn là được thấy cậu cười.…
Truyện vt về một cô gái thik một anh chàng nhưng anh chàng đó lại đi yêu một cô gái khác . Người con gái của anh rất tốt , chính cô cx thấy điều đó nên cô đã đi du học để quên đi mối tình đơn phương đó khoảng 2 năm . Sau khi quay về seoul thì cô bt đc tin là cô gái đó mất cách đây 2 năm sau ngày cô đi một tháng . A vì quá sốc mà chạy ra đường và k may ... một chiếc xe tải lao nhanh quá đâm phải a . Nhưng ... có vẻ cô gái đã mất đó của a ở trên trời đã phù hộ cho a hay shao mà bị một chiếc xe tải lao nhanh đâm mà k chết . Chỉ ... mất trí nhớ mà thôi . Sau khi tỉnh lại thì a hoàn toàn biến thành một con người khác , k còn hiền lành hay cười như lúc trc nx mà biến thành một người lạnh lùng , ít nói và a k cười . Nhưng người a yêu hình như trc khi chết đã khắc sâu điều j đó trong tim a hay shao mà a luôn luôn thấy bóng dáng của cô mỗi khi ngủ . Và sau tất cả mọi chuyện ... cô bị a lấy ra lm thế thân vì cô ... có khuôn mặt gần giống với người đó và tính cách cx giống nên a thấy hình ảnh của người đó trong cô . Cô bt a k yêu cô nhưng chỉ cần lm a hạnh phúc thì cô bất chấp tất cả .Muốn bt thêm chi tiết thì hãy đọc truyện để bt thêm .…
"jungkook là một cầu thủ bóng đá nổi tiếng của trường. Đồng thời cũng là một nghệ sĩ tài năng nhưng không một ai biết vì cậu ấy sợ làm hỏng danh tiếng của mình, rồi cho đến một ngày jimin nghe thấy tiếng hát dưới chân cầu thang khi đang đi đường tắt về lớp."warning: fic chứa nhiều từ ngữ nhạy cảm, 18+, không dành cho người nghiêm túc, đã có cảnh báo còn vẫn muốn đọc thì mình cảm ơn nha <3❣︎Author: jjkxminTranslator: bonheuruniCover by bonheuruni Pairings: Jeon Jungkook x Park JiminTrạng thái: ✍︎︎✍︎︎✍︎︎❥Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả vui lòng không đem đi nơi khác 📌https://twitter.com/jjkxmin/status/1282394494680403968?s=21…
Dành cho Fan ship của Vẽ Bậy và Truyện Tranh Nhảm Nhí :)))…
"Chỉ cần 200 mét nữa thôi, em có thể đến bên anh rồi..."…