lao va campuchia
…
Đọc đi rùi bt…
Tôi viết truyện này mục đích để lưu trữ các thầy cô và học sinh lớp tôi thuiLƯU Ý: truyện này dành suốt cho cả năm tháng học ơ cấp hai của tôi…
Quá khứ...Hiện tại...Tương lai...…
-Tên mih là Sơn tên đầy đủ là Phạm Hoàng Sơn Hay còn gọi là Phẹm Hoèng Soen(do con cùng bàn đặt-.-)-Mean:Kero-đầy đủ:Kero berost-mình sinh ngày 2/2/2005-mình học lớp 8 tại trường THCS Hoà Lạc-Gia đình mình có 5 ng gồm bố mẹ,2 chị và mình là út-Trong nhà mih là con ng dễ bị sai vặt nh nhất-.--ở trên lớp mình có chơi thân vs ba bạn nữ là Minh Anh,Thuỳ Linh và Hiền(Pi) -Việc mih chơi thân với các bạn nữ là một vc trở ngại lớn khi đều có phản đối về phía gia đình,họ hàng.......nhưng mih thấy họ đang kì thị giới tính thì phải:))))-ngoài ra,cùng bàn mình có một con bé tên Vũ Hà Vy(mean:Caii)nó khá péo:)và rất hay đánh đập hành hạ mih-.-,có điều nó não ngắn hơn mih và đặc biệt là Toán,Lí,Hoá nó dốt hơn mih:)))) mak mih lại ngu anh hơn nó-.--trong một lần lướt tik tok thì........( tốt hơn hết mih đ nên kể)-tau là thụ hay công đ bt:)-trong nhóm LAHS(nhóm thân nhất) thì mih là đứa dễ bị sai vặt và não ngắn nhất-.-,tuy não ngắn nhưng cx có một thời huy hoàng mih cho Thuỳ Linh chép bài và dạy toán cho bạn Pi nên ng:) và có một lần mih mất tròn 100k bao ts cho TLinh và Manh:))) bọn mih thg đi theo hội và rất ít khi thiếu ng-Cái mà mih thất vọng nhất là ngày sn của mih tại hai năm nay:)năm ngoài mih xin mẹ tiền tổ chức sn vs bạn nhưng lại bị tát cho một nhát:( đã vậy năm nay trong gđ k ai nhớ sn mik:(mak cả ngày sn năm nay mih chỉ bị ăn chửi đã vậy tới cuối ngày khi cb đi ngủ thì bố mẹ mới nhớ hn là sn mih:(((-cuộc đời mih thg khá hãm và bị bố mẹ quản lí chặt chẽ:((-mik mới tập vt chuyện nên mỏi tay vl:)bài mở đầu chỉ có thế thôi ____________☆pp mọi ng☆__________…
LÀ anh, đem lại cho tôi cảm giác đặc biệt, cảm giác như chúng tôi là một phần trong cuộc sống của nhau. Tôi đã bật khóc trong hạnh phúc vì tưởng rẳng mình cuối cùng cũng đã tìm được tình yêu , tìm được một nửa của cuộc đời mình . Sau tất cả thì có lẽ cảm xúc của tôi đã sai , có lẽ tất cả chỉ là sự ngộ nhận của bản thân về một tình yêu đẹp đến mở hồ. đúng vậy, những thứ quá đẹp, quá hoàn hảo thì lại không giống thật.…
Duyên phận là một thứ rất thần kì, nó đem đến cho ta hạnh phúc, cũng đem đến cho ta đau khổ. Định mệnh cho ta gặp nhau nhưng duyên phận lại chẳng cho ta đến với nhau. Đôi khi thứ bạn cần không phải là một tình yêu long trời lở đất mà chỉ là một người khiến bạn khắc cốt ghi tâm. Tình yêu đôi khi rất tàn nhẫn không phải cứ yêu là sẽ được yêu lại, cũng như không phải cứ tỏ tình sẽ có kết quả. Đúng người, đúng thời điểm là hạnh phúc. Đúng người, sai thời điểm là thử thách. Còn sai người, sai thời điểm lại là đau khổ bất tận. Vẫn câu nói cũ, không thích đọc mời nhấn back. Đây đơn thuần chỉ là 1 vài đoạn như nhật kí mà thôi nên đọc rồi muốn phán xét gì cứ việc cmt, hứa sẽ rep ok. Ngày viết: 28/4/2019Hoàn: 28/4/2019By: Leo Haruna…
Ở một thị trấn cổ tên Phượng Tường - nơi nắng luôn nhuộm vàng bậc thềm, và tiếng ve kêu như đánh thức cả tuổi thơ - có một nhóm tám đứa trẻ nghịch như quỷ sứ.Bốn đứa con trai, ba cô bạn gái và... một "ông tướng" chuyển trường cực kỳ đáng nghi.Tụi nó từng cùng nhau bắt rắn nhựa hù hàng xóm, từng cúp học chỉ để đi theo một con mèo lạ, từng trốn dưới gầm bàn lớp để đọc thư tình đưa nhầm, và từng thề nguyền dưới chân cầu thang rằng:"Tụi mình dù lớn lên, dù thi rớt, dù chia xa... cũng vẫn là tụi mình."Nhưng liệu lời thề đó có giữ được, khi tuổi mười sáu bắt đầu có những rung động đầu tiên, những hiểu lầm đầu tiên, và cả những tổn thương đầu tiên?"Chúng Mình Của Năm Tháng Ấy" là một hành trình hài hước, tưng tửng, mà cũng đượm buồn - về một hội bạn thân không hoàn hảo, nhưng chân thành.Có thể tụi mình không mãi là bạn thân... nhưng sẽ mãi là một phần của nhau trong ký ức.#thanhxuanvuontruong #truyenviet #chuyencap3 #banthan #hoctro #doraemonphienbannguoithat #truyencuoingotngao…