Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đường một chiều... _____________________________Title: A one-way street.Author: iamwendy_Category: bách hợp, tản văn, girllove, truyện ngắn.Rating: KPairing: Shim Soo Ryeon x Cheon Seo Jin.Notes: Không sao chép dưới mọi hình thức!…
Tổng hợp những đoản văn mọi thể loại mà tớ đã viết.Mong mọi người nhận xét cho :3Thân. Handsome Me :3Cre ảnh: @_nhuginny_Please enjoy my story. Love guy :3@LayLoiCuaNam on Wattpad.…
Sau những lần cửa, vượt lên khỏi những bức tường là bầu trời cao, rộng, thẳm xanh. Gọi "Đông chí", vì chẳng đâu có thể rét lạnh bằng lòng người.Xin hãy cho bản thân một khoảng lặng, trước khi bắt đầu.Sẵn sàng rồi chứ?…
Những câu chuyện rất nhỏ, là những cảm xúc của tôi sau khi đọc xong một quyển sách, xem xong một bộ phim, cũng có khi lại chính là tâm tư của bản thân. Tôi không chuyên văn, chỉ thình thoảng khi có quá nhiều suy nghĩ lưu chuyển trong lòng, lại không cầm lòng được, muốn cầm bút lên mà viết ra.…
Truyện cổ tích dành cho những người vô triTruyện cổ tích dành cho những ai không mang nãoTruyện cổ tích dành cho những người vã OTP✨- Truyện luôn được đăng vào những giờ tâm linh hoặc khi nào chả được -====================================LƯU Ýo Các Char ko thuộc về con, con chỉ OOC nó quá đà mà thôio My AU! nặng = Đá văng bản gốco Đây hoàn toàn là ý tưởng của mình, nếu đã có trùng trước thì cho mình xl trước ạ!o Truyện chỉ được đăng ở Wattpad!!o Tự ý dịch, lấy ý ko cre, bưng bê fic sang một nền tảng khác hoặc nặng hơn là COPY = BÁO CÁO, PHỐT!=================Háp pi khi đọc nhannn!…
Nói chung cũng không có gì đặc biệt hết á ? chỉ là viết vì vui và... Vì quễ Xanh đòi toi viết ? hết ời~~~Cơ bản là kể về à ừm.... Một đứa nhóc tên Nguyễn Hà Phương à ừ là Xanh đó ? và anh trai nuôi là Mộc Dương Gia Nghị. Có chap kế hay không là tùy hứng con Dâu ? lười này ? cảm ơn đến với đứa con này, bái bai ??Cảm ơn Summi_ Team đã hỗ trợ bìa truyện 💕_🍓Dâu🍓_…
Những câu chuyện ngắn về những mối tình khác nhau. Có những mối tình vừa chớm nở đã lụi tàn, có những tiếc nuối day dứt hoài về tuổi thanh xuân, có những ngày mưa không ai chờ đợi, có những tình cảm tâm tư còn chôn giấu.P/s : Mình mới viết truyện gần đây nên còn nhiều sai sót, mình rất mong nhận được phản hồi từ mọi người để mình rút kinh nghiệm cho lần sau❤️Xin cảm ơn ạ…
Trong một bệnh tại khoa phụ sản có đầy đủ người của các gia tộc lớn, họ đang đón chờ các sinh linh, sẽ là những người thừa tương lai của các gia tộc hùng mạnh từ hắc đạo đến bạch đạo nhưng chung quy lại họ là bằng hữu của nhau đã vào sinh ra tử cùng nhau. Bốn tiếng trôi qua ca sinh của các vị phu nhân đã an toàn. Và từ lúc ra đời họ đã được gắn bó với nhau hai từ " hôn ước". Và... 8 năm sau bọn trẻ ngày nào giờ đã 8 tuổi. Những đứa trẻ được thừa hưởng những tinh hoa của cha mẹ của họ nên thông minh và lối suy nghĩ trưởng thành hơn các bạn cùng trang lứa. Và sóng gió cũng bắt đầu từ đây...Người ta nói [ Ranh giới giữa thiên thần và ác quỷ rất mong manh. Một khi thiên thần chết là lúc ác quỷ hiện ra ]Cái này mình nói trước truyện này chỉ viết theo cảm hứng cũng như sở thích của mình thui nha. Mình thích ngọt ngào lãng mạn và hơi bình yên xíu nha. Nếu ai không đọc được thì xin bỏ qua ngây từ đầu ạ…
VĂN ÁN :Tô Hoài 6 tuổi toàn nhà trẻ đều biết có một nữ hài nhi mỗi ngày đi theo hắn.Thậm chí còn có đứa trẻ nói với lão sư: "Lão sư, Ninh Manh lại đi theo Tô Hoài rồi ạ!"Tô Hoài 14 tuổi toàn sơ trung học sinh đều biết hắn cùng một người nữ sinh ' như hình với bóng '.Thậm chí còn có người hướng lão sư mách lẻo: "Lão sư, Tô Hoài cùng Ninh Manh yêu sớm!"Tô Hoài 17 tuổi toàn một cao tam đều biết có cái nữ sinh đối hắn lì lợm theo sau.Thậm chí còn có nữ sinh yêu thích hắn đi theo lão sư nói: "Lão sư, Ninh Manh đồng học mỗi ngày quấy rầy Tô Hoài đồng học học tập."Thẳng đến có một ngày, Ninh Manh bị một nam sinh kêu đi ra ngoài nói chuyện. Nam sinh đỏ mặt: "Ninh Manh, ta thích ngươi."Ninh manh lễ phép mà kính lễ: "Cảm ơn, nhưng là ta thích Tô Hoài."Nam sinh không cam lòng: "Ta nghe nói, hắn không thích ngươi!"Nhưng mà không đợi đến Ninh Manh nói tiếp, trước mắt nữ sinh đã bị đột nhiên xuất hiện nam sinh lôi đi.Trước mắt bao người, Tô Hoài chỉ nói câu: "Đừng tin người khác nói"Đó là lần đầu, mọi người biểu tình vô cùng thống nhất đều trợn mắt há hốc mồm......Nguyên lai, tin đồn là giả.【 nguyện là thanh xuân của ngươi, ta đều tham dự 】1. Đều yêu thích, một cái thể hiện, một cái yêu thầm.2. Thanh mai trúc mã ngọt sữa đậu nành , không hề ngược, nhẹ nhàng văn.3. Tô Hoài: Ngạo kiều √ bá đạo √ bình dấm √ chiếm hữu √ Ninh Manh: Thiên nhiên √ đáng yêu √ đơn thuần √ thẳng thắn √ trì độn √4. Không muốn đi đường thẳng chỉ thích đi đường vòng.Văn án và 5c đầu các bạn có thể sang nick của bạn @xiameng918 đọ…
Tình yêu!!!! Đó là một loại lực vô hình tới cực đại, nó có thể làm tan biến mọi giác quan, mọi cảm xúc mà con người có được. Khi yêu, chẳng ai quan tâm mình sẽ đánh đổi những gì, chỉ cần chúng ta đắm chìm vào tình yêu đáng trân quý ấy thì đã là một ân huệ.Hai người yêu thường bảo rằng "tình yêu là chuyện của hai người" nhưng không, cuộc sống này chưa bao giờ giống một bài toán chỉ đơn giản "một cộng một bằng hai", mà là số nhị phân "một cộng một bằng mười".Yêu nhau, chúng ta chấp nhận trả giá, chấp nhận vượt qua tất cả chỉ cần chân thành, đó là lý do vì sao tôi đặt tên cho câu chuyện của mình: Những Lộ Trình Của Anh Và Em.Vì chúng ta trải qua vô vàng cung bậc của cảm xúc, cùng nắm tay đi qua những con đường "đầy sỏi đá" hay chỉ đơn giản một chút là "bơi qua một hồ nước sâu" nhưng em không sợ đuối vì có anh bên cạnh.Lộ trình của em và anh còn phải gặp rất nhiều "các trạm thu phí", chỉ cần cố gắng rồi chúng ta sẽ đến trạm cuối cùng mang tên "HẠNH PHÚC".Tôi viết lên những tản văn, những câu chuyện mà chính tôi cảm nhận được trong cuộc sống này, chính bản thân tôi cũng đã trải qua một giai đoạn tình yêu đẹp, nó để lại một cảm xúc khó tả trong tôi... Nếu các bạn quan tâm tới những câu chuyện tuy không phải ngôn tình nhưng lại cho các bạn nhiều cảm xúc khác nhau... Thì hãy đọc và ngẫm nghĩ nếu bắt gặp chính câu chuyện của mình trong đây nhé!!!!…
"Người ôm lấy tôi thật lâuĐủ cho tôi biết tình sâu nhường nàoĐêm nay sao tỏ trăng caoGặp nhau xin nói câu chào đầu tiên..."________Thích một người có đôi khi chỉ cần một khoảnh khắc nhưng khi khoảnh khoắc ấy trở thành một đời thì đó là yêu.Minh Nguyệt chỉ vì một nụ cười của Trần Nhật Dương mà bỗng nhiên rơi vào lưới tình. Cô quyết định bày tỏ nhưng lại bị từ chối phũ phàng. Không bỏ cuộc dễ dàng, cô tìm mọi cách xuất hiện trong tầm mắt của Nhật Dương để có thể chiếm được cảm tình của cậu ấy nhưng vẫn thất bại. Minh Nguyệt nghĩ rằng vậy là hết, cô đã cố gắng hết sức nhưng người ta không chịu thì đành vậy, cô phải chôn vùi mối tình gà bông còn chưa kịp bắt đầu này thôi.-----Từ chối thì từ chối thôi, người ta bảo làm người xấu thì sống thảnh thơi mà, sao phải lo nghĩ nhiều làm gì?-Ừ, sống thảnh thơi thật nhưng lương tâm không thanh thản nổi. Tao vẫn muốn làm người tốt hơn.Trần Nhật Dương muốn làm người tốt, vì Nguyễn Minh Nguyệt xứng đáng có được hạnh phúc bên người tốt nhất. Cậu không biết mình có phải người tốt nhất không nhưng cậu biết mình muốn trở thành người đứng bên cạnh Nguyễn Minh Nguyệt.___"Người có tình rồi sẽ về với nhau." Cậu luôn tin vào câu nói này, nếu người ấy không quay lại cậu sẽ không tiếp tục ngu ngốc chờ đợi nữa. Có lẽ, người ấy đã ở bên người mình yêu rồi.Cậu chúc phúc cho người ấy và giải thoát cho chính mình.…
Người ta thường đổ lỗi cho hoàn cảnh, thích làm nạn nhân trong mọi hoàn cảnh bất lợi cho mình. Không quyết liệt để giữ hạnh phúc cho bản thân mình... Nhưng cuộc đời chúng ta là do bản thân ta quyết định mà chính ta là người đóng vai chính. Nên "yêu thôi hay yêu mãi mãi đa số là do chúng ta quyết định."…
Mùa hè ơi, cho tôi tìm lại vềMột tà áo trắng phất phới tuổi đôi mươi ...----------------Thể loại : Tản văn ngắnTác giả : Alia [ Lâm Linh ]Tình trạng : Đang tiến hành ----------------**Vui lòng không repup hay edit truyện dưới mọi hình thức…
Kiểu như là tớ có mối tình với một cậu nhỏ hơn 2 tuổi...vào cái thời điểm đẹp đẽ nhất thời học sinh. Đó là năm tớ 17 tuổi, vào khoảng thời gian nghỉ Tết âm lịch (Tết ta). Tớ và cậu ấy tuy ở chung một thành phố nhưng chẳng khác nào yêu xa. Cậu ấy ở Bình Thạnh, chưa có phương tiện đi lại, còn tớ ở quận 8, lúc ấy vẫn còn tòn ten trên chiếc cub 50. Mà kể cũng lạ thời gian tớ và cậu ấy quen nhau chỉ vỏn vẹn 2 tháng, gặp nhau được 3 lần, còn lại chỉ qua tin nhắn, gọi video... thế mà đến giờ tớ mãi chẳng quên được những gì đã từngCác cậu đọc ủng hộ tớ nhé, vì là viết thành một câu chuyện, nên chi tiết thêm vào, bớt ra cho lôi cuốn, hấp dẫn thì dĩ nhiên là có. Nên cảnh báo đây không hoàn toàn là 100% sự thật, nhưng chắc chắn đó là câu chuyện dựa trên sự thật của bản thân tớ...À mà cũng quên nói, vì hôm nay tớ thất tình mà không biết trải lòng với ai nên lên đây viết... cũng là lần đầu, nếu lời văn lủng củng, chuyển ý không liền mạch, hoặc viết sai chính tả thì các cậu đừng ném gạch nhé! Tớ chỉ mong các cậu góp ý nhẹ nhàng thôi, để sau này mà có nhỡ thất tình nữa, thì còn dám lên đây mà than thở ? hiiiii vào thôiiii…
Written by Diệp Khả AnNhững mẩu truyện ngắn được viết không lí do, không mục đích, với ý nghĩa làm thoả mãn cơn thèm chữ và cơn mưa cảm xúc vớ vẩn của tác giả (là mình đây haha) Với cả văn mình nhàm nhàm đọc chán nên chỉ mong ai có tâm hồn bay bổng (không nổi loạn nổi) giống mình (=))) hưởng ứng (tại mình khá là bi quan - huhu) P/S: căn bệnh lười ngăn cản chú bộ đội viết truyện dài + nghèo ý tưởng + có ý tưởng cũng không có thời gian viết + có thời gian viết cũng không thèm viết vì biết là không ai đọc + có ai đọc thì cũng quá lười để ra chap mới…