[Truyện ngắn] Tóc xanh khói, cà phê đen đặc và cà phê sữa đá
Một buổi sáng sớm. Một tách cà phê. Một tờ báo. Tóc xanh khói. Cà phê đen đặc. Cà phê sữa đá. Say nắng. Say gió. Say tình.…
Một buổi sáng sớm. Một tách cà phê. Một tờ báo. Tóc xanh khói. Cà phê đen đặc. Cà phê sữa đá. Say nắng. Say gió. Say tình.…
Quốc Bảo nhẹ nhàng đi ra phía sau tôi, nó không nói giọng khách sáo để nhường suất thi tài năng lại như những đứa khác hay làm. Thay vì cứ " tao như nào cũng được" hay hỏi "mày có muốn thi không?" làm tôi khó xử, nó nói:-"Tao thấy mày xứng đáng, Ly ạ". Giọng nói ấm áp, dịu dàng len lỏi vào trái tim tôi, dưới cái nắng dịu nhẹ mùa thu, dưới bao nhiêu ánh mắt nhìn lại, tôi thấy hình bóng mình trong đôi mắt của Bảo thật xinh đẹp và đầy sức sống....@ Truyện có bản quyềnCó một số ngôn ngữ chửi tục, mang tính chất học đường Việt Nam. Mọi người cân nhắc trước khi đọc nhé. Cảm ơn mn ghé truyện :3333…
"Ngẩng đầu ngắm bầu trời, sắc xanh hay ảm đạm đều vì anh mà nhuộm thành"Viết bởi Mộ Dung Khuê (Murong).…
Hãy hình dung ra crush của bạn khi đọc truyện này. Ngày bắt đầu: 021021Ngày kết thúc: 151021.Thể loại: Viễn tưởng, Lãng mạn, 16+, Ngược tâm.…
Đây chỉ đơn thuần là một câu truyện ngắn tôi viết lên trong một mớ cảm xúc hỗn độn khi lạc lõng trong mê cung của tình yêu... Tôi mong mọi người đón đọc bằng cả tấm lòng nhé, xin cảm ơn!Nguồn ảnh: Miyashiro des ảnh cho tôi é :333…
không ngờ có ngày lớp tôi lại có nhiều otp để đu đến thế! ;))))Đây là không gian riêng dành cho các otp của lớp D0 - THPTVietDuc (23-25)…
Câu chuyện của những trang tản văn chỉ đôi ba dòng bên cốc cà phê vào buổi chiều tà khi phố xá lặng thinh một sầu buồn miên man. Hay có thể dài vô ngần như những dòng suy tư giăng kín bủa vây trong từng niềm đau, từng nỗi xót xa. Và có thể bạn sẽ thấy bản thân mình trong tôi, trong từng câu chuyện cuộc đời mà tôi viết lên. Hãy lắng nghe âm thanh của cuộc sống này như cách con người ta bước chậm lại giữa quá khứ và hiện tại để cảm nhận được những giá trị của từng phút, từng giây, từng khoảnh khắc trôi qua.…
Muốn thì viết,buồn thì viết,nhớ thì viết,vui thì viết,hồi tưởng thì viết,suy ngẫm thì viết,đau lòng thì viết,cô đơn thì viết, tức giận thì viết,yêu thương thì viết...Nhàn rỗi,có hứng thì viết :) viết về mọi thứ,mọi cảm xúc :)…
oneshot ngẫu hứng…
Tổng hợp các truyện ngắn hay mẩu chuyện lặt vặt về Nezuko do tớ tự viết. Chỉ vì u mê em ấy thôi mà, và mình sẽ không ngừng viết đến khi nào hết u mê em hoặc rời wattpad. Mình viết không hay nhưng sẽ cố gắng hoàn thiện hơn ạ!…
Cô và anh quen nhau thời Sơ Trung.Anh còn là một chàng trai với ánh mắt hiền lành, dễ gần. Cô cũng là một cô gái vô cùng ưa nhìn, dễ thương. Bọn họ gặp nhau tại bên cây phượng vĩ đang nở rộ đỏ rực,loài hoa đại diện lứa tuổi học sinh.Cô rất mừng khi biết được chàng trai cô gặp nơi đó cũng là học sinh Sơ Trung cùng trường với cô. Hai người rất hợp nhau về tính cách, rất thích sách, muốn đi nhiều nơi trên thế giới, muốn gặp nhiều thứ chưa biết đến. Hai người luôn ở bên nhau suốt 3 năm dài.Một ngày kia, cha anh bị bắt vì phạm tội. Anh cũng mất tích.Cô cũng chuyển đến nơi khác sống. Hai người cũng chẳng còn liên lạc từ đó.3 năm xa cách,không lời ly biệt trước ngày ra đi. Chẳng còn ai nhớ về người kia nữa.Ngờ sao khi gặp lại nhau tại ngôi trường Cao Trung.Giờ anh cũng khác trước rất nhiều. Giờ anh là một ác bá trong trường. Cô thì vẫn vậy, vẫn thích sách và học nên mọi người tôn là nữ thần. Giữa hai người như có một sợi dây liên kết mà không biết.Số phận đưa đẩy hai người đến gần nhau hơn.…
ta xuyên quata cơ hữu cũng xuyên qua[chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ ước nguyện của các độc giả ở thế giới các ngươi các ngươi có thể về]mai linh"..."diệp thanh"...."đáp ứng hệ thống hoàn thành chấp niệm độc giả nhà mặc gia hai người trên đường hoàn thành các hạn nhiệm vụnhiệm vụ đầu tiên 〔đốt tiền cho di lăng lão tổ〕diệp thanh"ân..."mai linh" này dễ a"nhiệm vụ 2 〔tìm linh hồn di lăng lão tổ〕nhiệm vụ 3 〔đáp lại vấn linh của hàm quang quân〕diệp•người sống•thanh"..."mai•người sống 2•linh"..."thế là từ đó bỗng dưng có sự xuất hiện của hai con tâm thần phân l-- à không Lữ khách theo lời tự thuật của quần chúng A nào đấylúc thì hai con dở- vị ấy đi bất ngờ xuất hiện vây ẩu lan lăng kim thị tông chủ sau lại một phút sau quay lại ôm cái đầy cõi lòng an ủi ngườiquần chúng"...có bệnh đi các ngươi"thiên đình đang đón Chào một vị phi thăng giả khác sau nhiều năm bất ngờdiệp thanh" Vậy là ta nhành văn thần?""Đúng vậy "diệp thanh"...thiết"đám văn thần võ thần"...."chỉ thấy vị phi thăng giả thốt ra câu rất chi là mỹ miều rồi lại nhìn quanh sau đó nhảy xuống lạichúng thần quan"....này mẹ nó là có bệnh"ooc về tác giảKhông ném đáchỉ viết vì phát bệnh…
Tôi đã từng đánh rơi mình vào rất nhiều nỗi buồn không tên khi phải rời xa những người và những điều mà trong tâm tưởng từng nghĩ đó là mãi mãi. Như một buổi sáng mùa xuân nhìn ra ngoài cửa sổ say đắm bầu trời xanh thẳm và thốt lên rằng đây là buổi sáng đẹp đẽ nhất. Hay như một cái nắm chặt tay dọc con đường quen thuộc và nghĩ rằng sau này sẽ mãi đi cùng nhau như thế...*** Tôi là cô gái 16 tuổi mới bước vào đời. Đây là cuốn tự truyện của tôi về một tình yêu ảo. Phải mất rất lâu tôi mới có đủ can đảm đối mặt với hiện tại để hoàn thành tác phẩm này. Không hoa mĩ, không màu mè, nó thật đến từng chi tiết. Tôi hy vọng mọi người sẽ đón nhận tác phẩm đầu đời này của tôi.…
"Khi tài năng không theo kịp giấc mơ, bạn sẽ chọn từ bỏ hay kiên trì trau dồi để đạt được giấc mơ ấy? "" Ai đó đã từng nói chiếc quần tất trắng tinh của những người vũ công là để che đi những vết thương do luyện tập. Họ giấu đôi chân sưng đỏ trong chiếc quần tất trắng, mặc bộ váy rực rỡ nhất mỉm cười đứng trên sân khấu tràn ngập ánh đèn, chìm đắm trong điệu nhảy cùng tiếng nhạc du dương. khi tấm màn sân khấu khép lại, cơ thể họ đau đớn lã đi nhưng đổi lại họ nhận được tiếng vỗ tay của cả thế giới. Ranh giới giữa thành công và thất bại chỉ đúng bằng một đường "kiên trì" mà thôi."…
Tên gốc: 情书Tác giả: Mại Thái 卖菜Thể loại: Đam mỹ, Đoản văn, Ngược luyến, Tình đầu ý hợp, Thanh xuân vườn trường, MÁU CHÓ, SE.Nguồn: Trường Bội, Shubaow.Editor: Serilirl. (wp serilirland)Tình trạng: Hoàn (2 chương)-----Văn án "Cậu có biết vì sao trước kia tôi làm bài tập về nhà cho người ta mà chưa bao giờ bị phát hiện không?""Vì tôi sẽ mô phỏng chữ viết người đó."Mô phỏng chữ viết của cậu, viết cho bản thân một bức thư tình.-Lần đầu tiên hắn biết, hóa ra sặc khói lại là cảm giác động lòng.Yêu tiền như mạng thụ x Yêu từ cái nhìn đầu tiên công..----…
Câu chuyện của chúng tôi nhưng tôi chưa bao giờ là nhân vật chính, cậu ấy là kỵ sỹ của người khác, còn tôi không phải công chúa của một ai. Khi bóng hình quệt dài đường mưa, dưới tán ô bờ vai cậu ướt đẫm, tôi đã không muốn dừng chân nữa rồi. Có những thứ không thể cưỡng cầu, ban đầu là của tôi, nhưng đến cùng lại chẳng còn gì. Thỏa mãn một chút ước ao mong chờ để đổi lại vết xước trên vai người ấy, tôi không có khả năng. Bắt đầu từ một ánh mắt mơ hồ, kết thúc mọi ảo vọng là từ một ánh mắt day dứt. Vĩnh viễn cũng không thể thay đổi, cậu ấy không vì tôi mà từ bỏ, tôi cũng không vì cậu mà đánh mất. Năm tháng qua đi rồi mọi thứ qua theo, trong thuở thiếu thời một phút rung động chẳng thể đánh đổi chân tâm. Người mà chúng ta đều yêu quý, cô ấy mãi là bạch nguyệt quang của lòng cậu, là người mà cậu đặt trên đầu quả tim. Còn tôi như một cây gai đâm vào người cậu bất ngờ, một chút kích động, một chút đớn đau. Cậu ấy mặc áo trắng sáng, điểm xuyết giữa trời đêm tháng sáu. Bức rèm năm xưa còn chưa hé lộ, chúng tôi chưa từng phụ nhau, cũng không phụ người ấy, chỉ phụ ký ức tương phùng duyên trời tái hợp. Ngày ấy, tôi thích cậu ấy, cậu ấy không nhớ tôi.…
Bãi biển dài thật dài, nhưng quán ốc quen thuộc gần tủn. Cuộc đời thật dài, nhưng ngày mai lại gần teo. Nên tôi quyết định sẽ mãi bước thật chậm, bên Chung. (One-shot)--Author: SunoStatus/Trạng thái: Hoàn (Completed)…
[ Tổng Hợp ] Nhật Ký Của Nhân ViênĐôi Lời Từ Con Tác Giả:Nói chung là tổng hợp các mẩu truyện ngắn mà não toi nhất thời nghĩ raHoặc tựa tựa như vậyKhông thì là các chuyên mục " Tâm Sự Tuổi Hồng " :))Nói chung là tui tự kỷ:))Đừng để ý cái tên, nó lừa đảo đó:))…
"Khi lòng buồn, trời sẽ đổ mưa..."…