Phân biệt chủng tộc
Bạn sẽ làm gì nếu phân biệt chủng tộc đến với quốc gia bạn đang sinh sống?…
Bạn sẽ làm gì nếu phân biệt chủng tộc đến với quốc gia bạn đang sinh sống?…
Lâm Trần Nguyệt vô tình đến một ngôi làng xa xôi hẻo lánh với những văn hoá kỳ lạ. Cô và những người khác trở thành du khách ở làng. Họ đưa ra những quy tắc mà không ai được phép phạm phải. Ví dụ như ban đêm không được ra khỏi nhà. Tại đây, khi màn đêm buông xuống, cô đã nhận ra rất nhiều điều kì quặc xảy ra. Ban đêm, họ vẽ lên người những dấu ấn khó hiểu, nói thứ ngôn ngữ cô chưa bao giờ được nghe, bày ra vẻ mặt hung dữ và thống khổ, thực hiện những nghi lễ cúng tế suốt vài giờ đồng hồ. Nhưng trở lại với ban ngày, họ lại là những con người thân thiện ít nói, nói tiếng Việt thông thạo hay các thứ tiếng khác. Sau đó, dần dần những chuyện kì quái bắt đầu xảy ra xung quanh cô và các bạn. Khi rời khỏi đây, sự kì lạ vẫn còn đeo bám cô. Trần Nguyệt cũng vì thế mà nằm mơ mỗi ngày để rồi nhìn thấy một "bóng ma". Dưới sự dẫn dắt của hắn, cô đã quay trở lại ngôi làng đó để tìm đến sự thật.#Xin lưu ý: Mọi địa điểm, ngôn ngữ, con người đều chỉ là giả tưởng, không bắt chước những hành vi nguy hiểm được miêu tả trong truyện. Xin vui lòng giữ tỉnh táo khi đọc truyện.#Các bạn có thể liên hệ với mình qua page Tiffany's Land trên Facebook. Ngoài ra, mình cũng nhận viết truyện theo yêu cầu, chi tiết hãy nhắn qua cho page nhé.…
Khi gặp người yêu đầu, Giản Tư không hề ngờ rằng mối tình hoa mộng này rồi sẽ hủy hoại tất cả. 18 tuổi, cô và anh chìm đắm trong yêu. Tuổi trẻ nồng nhiệt, tưởng rằng hễ thề nguyện là bầu bạn với nhau được đến suốt đời suốt kiếp. Nào ngờ một đêm mưa gió, một chuyến đi hy vọng chứa chan, lại chuốc về ê chề nhục nhã, lại gây ra sinh tử biệt ly. Từ đó kẻ sống âm thầm sầu thảm, kẻ kiêu hãnh với cuộc đời mới bên kia bán cầu. Cả hai bằng những cách thức khác nhau, đều tự hứa sẽ không bao giờ gặp lại. Năm năm sau, hoa mộng ngày nào tái hiện như ác mộng. Anh nhận ra mình vẫn yêu cô, và cô, ngoài tình yêu cũng không còn vũ khí nào để phản kích. Cớ gì không phó mặc cho mọi việc lưỡng toàn kỳ mĩ? Dùng sợi dây dẻo nhất, cũng bền dai nhất, mà ràng buộc và hành hạ nhau đến tận cùng?"…