[Dear my almond].KTH
Chào cậu, tình đầu.…
Chào cậu, tình đầu.…
and i don't know how it gets better than thisyou take my hand and drag me headfirst, fearless---hyunjin khá kỳ quặc. jisung thích điều ấy.---hjs x hhjfluff(?), crack(?), most probably ooc…
Couple yêu thích của tôi -Tschüss. Nếu bạn không thích thì hãy rời đi mà không để lại điều gì tiêu cực. Cảm ơn đã ghé ngang qua chiếc quán nước cũ kĩ này của tôi!________"Những câu chuyện ngắn về cuộc sống hằng ngày của các cặp đôi. Bạn có muốn nghe không?"• Fic gồm các cp chính như:- NagiBachi- RinIsagi.- KaiNess.- ChigiReo. ( Vẫn sẽ còn cập nhật thêm các couple khác nếu có.)• Fic không đề cập quá nhiều tới các trận đấu cũng như bóng đá.• Fic lệch nguyên tác.• Nhân vật OOC.________Name: [ ĐN Blue Lock ] Quán Nước Kể Bạn Nghe Những Câu Chuyện Về 'Cậu' Và 'Tôi'.Thể loại: Ngẫu nhiên, Fanfic, OneShot, Boylove.Writer: @Tschüss_lousia________ •R.R.…
"Blanche. Tôi gọi em là Blanche"…
I'm sad today - Snowyl B.Scandiacus…
𝘧𝘭𝘰𝘸𝘦𝘳𝘴 𝘣𝘭𝘰𝘰𝘮𝘴 𝘪𝘯𝘴𝘪𝘥𝘦 𝘮𝘺 𝘭𝘶𝘯𝘨𝘴 𝘢𝘯𝘥 𝘬𝘪𝘭𝘭 𝘮𝘦 𝘴𝘰𝘧𝘵𝘭𝘺 🥀…
Seokjin thường đặt hoa tại cửa hàng nơi Namjoon làm việc để trang trí cho quán cà phê của anh. Tất cả các đơn đặt hàng đều có chung một yêu cầu: hoa Smeraldo, cánh tím và chưa cắt nhụy. Đồng thời, Namjoon luôn gọi Americano tại quán cà phê của Seokjin, nhưng với mỗi lần đặt, cậu lại sử dụng một cái tên khác nhau và hỏi Seokjin có suy nghĩ gì về chúng.…
Needle and the threadGotta get you out of my headHappy Halloweird guys :)…
TRUYỆN GỐC CHỈ UPDATE TẠI WATTPAD!CÁC WEB KHÁC ĐỀU LÀ REUP VÀ CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ!TRUYỆN CỦA TÁC GIẢ VIỆT NAM, KHÔNG PHẢI TRUYỆN TRUNG QUỐC![Xuyên Thư][Đam Mỹ] Không Có Nữ Chủ Bạch Liên Hoa!Tác giả: RedLeafThể loại: Đam mỹ, Xuyên thư, cổ trang, nhất thụ nhất công, HE.Hiện trạng: On-going.KHÔNG RE-UP, KHÔNG THAY ĐỔI BẤT CỨ TỪ NGỮ, NỘI DUNG, HÌNH ẢNH GÌ TRONG TRUYỆN VÀ KHÔNG ĐEM ĐI BẤT CỨ ĐÂU RA KHỎI WATTPAD KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ!…
Tôi chưa bao giờ nói yêu cô. Và cũng sẽ không bao giờ dám để nói lên điều đó. Nhưng tôi sẽ không hối tiếc bất kì điều gì. Vì đâu đó đã có người từng nói rằng. " Đơn phương chính là thứ cảm giác đẹp đẽ và sâu sắc nhất của thời niên thiếu." Tôi hạnh phúc vì đã cùng cô trải qua những thời khắc đẹp đẽ đó. Còn cảm giác cô dành cho tôi ư? Có thể trong cô có chút tình cảm dành cho tôi. Nhưng để gọi đó là tình yêu thì không phải. Đã có quá nhiều câu hỏi cho bản thân tôi. Hoài nghi rồi ngộ nhận. Đã đến lúc tôi biết phải buông. Người bắt đầu tất cả là tôi. Và bây giờ cố gắng để kết thúc nó cũng là tôi. Cuối cùng câu truyện gấp lại vẫn là công chúa hạnh phúc bên hoàng tử suốt về sau. Chú lùn chỉ có thể làm công chúa vui như một kẻ ngoài lề, là một nhân vật phụ hoàn thành tốt vai diễn không hơn không kém. Please comment and vote if y'all like it. Một điều nữa là mong các bạn tôn trọng bản quyền. Please no copy or re-up this story. Thank you.:)…
mỗi ngày một câu chuyện:))…
Bản gốc: The choices we make - euigeonLink: https://archiveofourown.org/works/15942536Editor: Frie (Miếu Dương Quang)Thể loại: Unrequited love, Best Friend, Angst, SEWarning: Markhyuck is not endgame.Length: One shot Summary: Donghyuck đợi chờ một người sẽ không bao giờ thuộc về cậu. Cậu đợi và đợi và đợi mãi với hy vọng rằng vết thương sẽ không theo thời gian phôi pha mà hằn sâu trong ký ức.…
Ghi chép về cuộc sống hàng này của hai tên xạ thủ dở dở ương ương họ Park…
"Joaan..."Joaan, cái tên chỉ duy nhất cậu thiếu niên yểu mệnh đã vĩnh viễn yên giấc thiên thu giữa mùa đông tái buốt hò gọi.Và chàng trai tê tê dại dại sắp chìm vào bóng tối, đồng hành người con trai lạ mặt ấm áp màu nắng ban mai kia ấy, phiêu bạt đến điểm cuối cùng cùng [anh] chẳng bao giờ gọi Fushi cả..."Ta... sẽ-... sẽ được gặp cậu ấy, đúng chứ?...""Vẫn chưa... chưa phải là lúc, người còn phải cùng tôi trưởng thành, sao có thể dễ dãi bỏ tôi mà đi được?..."Nhìn cậu thều thào những tiếng nức nở yếu ớt, cả thân nhiệt vật vã những vết thương thấm nồng tanh đỏ."Ta thật vô dụng... t-... ta đã để... cậu ấy chờ ta về nhà lâu quá rồi..."Bên cạnh chàng trai ánh mi xanh ngời dịu dàng, chau đôi mày như chịu lấy một nửa sinh mệnh không rời với kẻ xấu số trên nền lạnh ngắt.Đâu đó trong tâm, trong lòng của Fushi sớm không thể chấp nhận thực tại."Nhà... Hunang của ta... nhà của ta, ta phải đến... về với cậu ấy"Nhất là khi cả hai đã bên nhau lâu đến thế, dẫu cậu cạnh mình đơn thuần vì hình hài nó biến lấy, thì Fushi vẫn sẽ thương yêu cậu như thuở cả hai gặp nhau trong đêm bão tố."T-... tôi đã làm rất tốt mà, tại sao người..." - đứt quãng thanh âm nôn nao trong dạ, [anh] gối vầng trán vùi đầu lên bàn tay Ali thỏ thẻ, chỉ còn mỗi cách cố gắng trưởng thành và chóng trở thành con người hoàn chỉnh.Tại sao cậu vẫn nhất quyết đi theo người lạ mặt ấm môi ánh vàng, dù rằng Fushi đã vượt xa hơn chàng trai đấy?...…
Một series những câu chuyện ngắn của Hoseok và Jimin. Tôi viết vì tôi thích HopeMin. Nhưng lại làm biếng tới tột cùng, thành ra, trong đây, một chương không bao giờ quá 1000 từ, mà những câu chuyện trong đây, luôn là kết thúc mở, thậm chí là không đầu không đuôi luôn ấy. Nhưng kệ đi, chào mừng các bạn tới với một thế giới chỉ có Jung Hoseok và Park Jimin.「©shedlme」…
- Ta không hiểu và cũng không muốn hiểu. Ta không phải là người thường, ta là một quý tộc!"I'm a noble, and you're just a scientist. You love me but I don't love you""Ta là một quý tộc, còn ngươi chỉ là một nhà khoa học. Ngươi yêu ta nhưng ta không yêu ngươi"…
Ngươi thật sự hiểu tình yêu là gì sao, nói cho ta biết được chứ .Lưu ý : Bộ này Edgar là Top nhé , đứng nhìn con tôi mỏng manh mà lại nghĩ con tôi không nằm trên đc…
aizz mị lâu lâu mới viết được một truyện tâm đắc nên đưa lên cho mina ném đá nếu ai chê khen gì gì đó ném đá cx đc để ta bt và sửa chữa CHÂN THÀNH CẢM ƠN ..... cúi đầu Mong mọi người cho mị ngôi sao nhỏ nhỏ ở góc để mị biết có người đọc truyện mị zui hahahahaP/s tất cả truyện ở đây là một tay mị viết có đụng hàng thì ta k rõ nhưng đừng ném đá vụ này hảo đau lòng nga…
to tide me over this gloomy and depressing phase.please don't judge.…