Hối
Có những lỗi lầm không phải chỉ dùng hai từ "hối tiếc"...…
Có những lỗi lầm không phải chỉ dùng hai từ "hối tiếc"...…
Bộ này hay, thuần răn dạy, không có tra cha, không có bại hoại nhi tử, cha chỉ đơn thuần vì dạy dỗ mới đánh con, con thương cha rất hiếu thảo. Chỉ có điều, đánh phạt hơi bị nghiêm khắc chút, cảnh huấn miêu tả cũng rất hay. Truyện đã hoàn, HE. P/s Dạo này Mèo ăn chay, không post tra cha, mấy nay công nhận toàn hàng ngọt 😋 😋 😋 Hoan nghênh nhập hố ^^…
Đằng sau cánh cửa của một ngôi nhà không hạnh phúc là trái tim đầy vết nứt của những đứa trẻ.…
Tác giả: Báo Nhỏ Cầu DưaThể loại: Đoản văn, nhẹ nhàng, tu tiên, cổ đạiNhân vật chính: Dương Đoạn Cẩm, Mộc Viễn---------------------- ° Văn án:Giữa những làn mây trắng bồng bềnh, ba tiểu tiên nữ đang nô đùa vui vẻ. Tiếng nói cười của bọn họ trong trẻo, êm tai đến vô cùng.Trong ba người, thiếu nữ khoác lên mình bộ phục trang từ tơ lụa thượng hạng, dung mạo diễm lệ, chính là Dung Ngọc công chúa của Tiên cung, hòn ngọc quý của Tiên đế.Thiếu nữ thứ hai nhỏ hơn một chút. Nàng có đôi mắt long lanh, cặp má hồng đào chúm chím, lúc nào cũng nở nụ cười trên môi xinh. Tiên nữ đáng yêu ấy tên là Quân Doanh.Còn người thứ ba, làn da trắng như dương chi bạch ngọc, mái tóc hồng mềm mượt như tơ lụa luôn là niềm tự hào của nàng. Tiên nữ này là ai nhỉ? Ồ, đó là chân tiên Triêu Hạ Dương Đoạn Cẩm.Cuộc sống nhàn nhã êm đềm của ta rồi cũng đến ngày kết thúc: Ta phải tham gia cuộc khảo hạch tư chất định kì của Tiên giới.Cuộc khảo hạch này khó không khó, dễ không dễ, tất cả tùy vào vận may của ngươi. Nếu như may mắn có thể rơi vào kiểu thế giới mình quen thuộc hoặc cấp thấp, còn không thì... Dù cho có là thế giới nào đi chăng nữa ta tin mình nhất định sẽ vượt qua được!..."Ngươi... Thật sự là cái cây ta cứu sống lúc đó?""Người hành y không nói dối. Trăm năm trước mạng ta đã là của nàng, bây giờ ta cũng là của nàng."...Ehehehe đây là bộ đoản đầu tiên mà Báo viết, khó tránh khỏi có sai sót, mong mỗi người đi qua hãy để lại một bình luận thật khách quan để Báo sửa đổi cũng như có thêm nhiều động lự…
Tác giả: Ta là một cái hốĐồng tác giả: Hồ thoại, Phản bội, Sở địa hữu trạch.Hàng mới nóng hổi dzìa 😎 Tác giả này viết ok, các bộ đều xem được, style viết là các lão cha đều không tra, cho dù là hàng ngược, và dù ngọt hay ngược, thì cảnh vỗ đều rất là đầu tư (aka nặng đô ha ha ha ha) 🤣🤣🤣🤣🤣🤣🤣…
"Có nhiều lúc anh chỉ ước mình gặp nhau muộn hơn. Khi ta đủ trưởng thành, anh đủ sức lo cho em. Thì sẽ rất an toàn"."Mong sau này gặp lại nhau ở một thời điểm khác, em vẫn nhận ra anh và cho anh cơ hội".Chúc bạn có những phút giây thư giãn khi đọc truyện Nguyện Bên Anh Lần Nữa…
NUỐT LỜI là một tác phẩm tản văn bao gồm nhiều chương. Mỗi chương là một câu truyện ngắn khác nhau, dồi dào sự chân thật về cảm xúc và hình ảnh miêu tả. Tác phẩm được nung nấu và ra đời bởi cảm xúc mạnh mẽ, dạt dào của chính tác giả khi lắng nghe được những câu chuyện xung quanh mình.Tác giả chợt nhận ra rằng dù xấu hay tốt, dù nhiều hay ít thì ai cũng đã từng cho đi lòng tin vô điều kiện với nhiều hơn một câu hứa. Sau mỗi câu hứa hẹn, có thể là niềm đau, lừa dối, nước mắt, cũng có thể là một sự thật cảm động được giấu kín, một cái kết viên mãn.Những câu chuyện xoay quanh đủ loại người trên đời với đủ hoàn cảnh sống đa dạng nhưng họ đều có một điểm chung là đã từng tin nhiều hơn một câu hứa từ người khác.Sau mỗi câu chuyện sẽ là một phần bàn luận theo quan điểm của chính tác giả, với mong muốn độc giả nhận ra được một phần ý nghĩa được gửi gấm vào các mẫu chuyện đồng thời thấy đâu đó chính mình trong hình bóng của các nhân vật.…
tùy tiện viết một chút, không có chủ đề và nhân vật cụ thể, chỉ là đoản thôi, mong mọi người ủng hộ…
Thì đây là truyện đầu tiên mà T/g viết , nên nếu có sai sót thì mong mn đừng ném đá T/g , tội T/g lắm:((( Chúc mn đọc truyện vui vẻ nha<3…
Một số câu chuyện thường gặp về cậu bạn cùng lớp. Tích lại thành đoản😊😊Lần đầu tiên viết truyện nên mọi người ủng hộ mình nha 😘😘…
Đơn giản là vì mình thích đọc thể loại điền văn, nhưng dạo này không tìm được truyện nào như mong muốn, toàn mấy truyện xàm xàm, sến sến... đọc chán ngắt.Nên quyết định tự viết 1 truyện còn xàm hơn, còn sến hơn của mọi người cho bớt đi thời gian rảnh rỗi. Rất mong được anh em, đồng bào, đồng chí góp ít gạch để ngày cuối năm xây nhà ăn tết ....Mô típ truyện cũ ơi là cũ, không có gì cũ bằng.. Nữ chính có cuộc sống đang tốt đẹp, không may bị tai nạn xuyên về thời nguyên thủy, hãy cùng xem cô ấy có thể vượt qua khó khăn, hướng tới cuộc sống mới như thế nào nhé…
Bách hợp cổ trang có chút hài hướcLần đầu Secshadow viết cổ trang nên câu từ có lẽ không hay lắm. Chủ yếu là đọc vui thôi nè.:)))Nhân vật:- Trần Kinh Linh: thiên kim tiểu thư nhà họ Trần. Tính tình bốc đồng, háo thắng, bá đạo, ngang ngược. - Lạc Tranh: gia cảnh tuy không giàu có nhưng cũng là tiểu thư khuê các. Dịu dàng, trong sáng, đối với mọi người điều lễ độ, ngoan hiền, duy chỉ với "muội muội" nhà bên là thích tranh cãi hơn thua.…
"Suy cho cùng thì đúng là chẳng có gì mãi mãi, vậy nên cứ tử tế với nhau đi, rồi cái gì đến sớm muộn sẽ đến."…
cho hồn emhồn tôivì anh ấy biến mất rồi…
Người dịch: Minh ThùyTác giả: Sanghyun Kin…
Gu gồ thể loại trước rồi hãy vào nhé :)…
" 1 vạn ánh sao là gì? Là 1 vạn tờ giấy ngày đó tôi đã dồn hết sự tự tin để viết cho cậu ấy. Là 1 vạn lời nói ầm ĩ bên tai rằng " Tôi thích cậu" ngày nào cũng vậy.Là 1 vạn ngày theo đuổi miệt mài nhưng mà không thấy hối tiếc.Là 1 vạn những ngày cuối cùng chúng tôi còn ở cạnh nhau khi mà quãng thời gian đang sắp hết.Là 1 vạn giọt nước mắt rơi xuống vì thấy mãn nguyện vì lúc đó mình đã hết lòng và không hối tiếc như vậy.....Một nguyên tác nhỏ của câu chuyện: Giảng bài một hồi lâu cho Lạc Lạc, tất nhiên là cô không hiểu chuyện lại làm thêm một lần cho Miêu Sơn tức muốn ói máu ra luôn rồi. Miêu Sơn được thầy giao cho kèm cặp Lạc Lạc để lần này thành tích của cô khá lên. Nhưng đúng là thầy tính cũng không bằng trời tính. " Ông trời muốn bắt con học dốt mãi đây mà. Huhuu"Miêu Sơn tuy không có vẻ đẹp thật hoàn hảo nhưng có thể nói là cũng ưa nhìn. Đặc biệt Miêu Sơn là học sinh giỏi của trường. Những bạn học khá giỏi cũng chính là từ Miêu Sơn kèm mà lên. Nhưng mà đến Lạc Lạc anh cũng phải bó tay." Lạc Lạc" " Rồi ... Rồi... Nhưng mà mình vẫn không hiểu được."" Cậu đúng là đồ ngu mà"" Đúng vậy. Mình chính là ngu ấy. Ngu nên mới theo đuổi cậu lâu tới vậy đấy"" Lạc Lạc... Cậu đúng là người không hiểu chuyện"…