Chơi anh chút thôi! Anh tầng chung.
> Có những người ta từng yêu, nhưng lại không thể giữ. Có những mối quan hệ tưởng chừng đã kết thúc, nhưng dư âm của nó vẫn quẩn quanh trong tim.>> Bốn năm trước, Ninh Phong mất tất cả - tình yêu, niềm tin và lòng tự trọng - chỉ vì anh không đủ giàu, không đủ mạnh, không đủ "xứng đáng" trong mắt cô gái anh từng yêu tha thiết.>> Bốn năm sau, khi mọi thứ đã đổi thay, anh trở về thành phố với vẻ ngoài điềm đạm, phong độ và ánh mắt lạnh lùng như gió đầu mùa. Anh tưởng mình sẽ chỉ tập trung vào công việc, sẽ không yêu thêm ai nữa.>> Cho đến khi... cô xuất hiện.>> Một cô gái bán hoa dưới tầng chung cư.> Một nụ cười nhẹ như gió mà lại mang theo cả sự thách thức.>> Đào Nguyệt - người con gái không sợ trời, không sợ đất, chỉ sợ buồn - đã bắt đầu chọc ghẹo anh như một trò tiêu khiển.> Và cô không biết rằng, trò chơi cô khởi xướng... có thể sẽ là thứ đốt cháy cả trái tim hai người.…