TRÒ CHƠI ĐỜI THỰC
Bị kéo vào trò chơi này, tôi phải sống sót và trở về...Kiyoko à, anh phải làm gì chứ...…
Bị kéo vào trò chơi này, tôi phải sống sót và trở về...Kiyoko à, anh phải làm gì chứ...…
Xin chào, đây là Verleden 52Hz, và chúng tớ là Dâu, Mèo, và Cốc, chào mừng cậu đã đến với "đại dương" 🐳🌊…
For fan fan birthday…
Hố rác của mị đâyBố đang về hưu…
World of Warcraft: Biên niên sử Tập 1 (World of Warcraft: Chronicle Volume 1) là hành trình xuyên qua thời kỳ thần thoại truyền thuyết, rất lâu trước khi Đại Tộc và Liên Minh đối đầu với nhau. Pho sách cuối cùng của Lịch sử Warcraft tiết lộ những câu chuyện chưa ai kể về sự ra đời của vũ trụ, sự lớn mạnh của các đế chế cổ đại, và những lực lượng đã tạo nên thế giới Azeroth và cư dân ở đó.Cuốn sách bìa cứng tuyệt vời này gồm có 25 bức tranh màu bởi họa sĩ Peter Lee chuyên vẽ về Thế Giới Warcraft, cùng với một biểu đồ vũ trụ, nửa tá bản đổ miêu tả về sự thay đổi theo thời gian, và nhiều bức vẽ minh họa khác bởi Joseph Lacroix, đánh dấu phần đầu tiên trong bộ sách nhiều phần miêu tả về vũ trụ Warcraft, từ quá khứ xa xôi tới thời hiện đại.…
ca sĩ underground và em người mẫu của ảnh…
-Tìm mình đi, Chaeyoungie. Đó là những lời cuối cùng Lalisa nói với Chaeyoung trước khi cúp máy, rời khỏi Blackpink và biến mất. Gần hơn mười năm sau, khi người chồng xấu số bỏ mạng trên biển cùng món nợ xấp xỉ hai mươi tỷ won bất ngờ đổ ập lên vai Chaeyoung, Lisa lại xuất hiện. Cô mặc một chiếc hoodie vàng, không hề có chút gì già đi, chỉ mỉm cười giơ bàn tay gầy ra đỡ lấy nàng. -Đi với mình, Chaeyoungie. Còn lại để mình lo. Sống với nhau gần 20 năm , khi cả hai đã kết hôn và họ đã giành cho nhau những kỉ niệm đẹp nhất thì một lần nữa, Lalisa lại biến mất. Người đi chẳng để lại thứ gì, kể cả một dòng di chúc. Ở những phút hấp hối cuối đời, Chaeyoung đã thầm cầu nguyện thần linh rằng hãy cho nàng biết lí do, hãy để nàng quay lại vùi mình vào bờ vai của Lisa lần nữa. Nàng muốn biết rằng người đầu ấp tay gối với nàng qua từng ấy năm thật sự là ai. Thần linh ấy vậy mà linh nghiệm thật!…
Kho tàng trữ ảnh Vương Tuấn Khải của Yang :"3Credit : Book cover by Trân @tracytrantran_5420_Yang_…
Summary: Vào lúc ấy, Sanji ngỡ rằng mình vừa chụp được một thiên thần.…
- Câu Truyện là lời tự bạch của một cô gái lụy tình đã hết lòng yêu thương, trân trọng một đoạn tình cảm đã qua...- Câu truyện được viết dựa trên 80% cảm xúc thật và 20% còn lại chỉ là Nỗi lòng của kẻ mộng mơ!.........Thân Tặng Nghi Nghi !…
Đã có sự cho phép của auFic gốc: <iframe src="https://www.facebook.com/plugins/post.php?href=https%3A%2F%2Fwww.facebook.com%2Fwisteria1808%2Fposts%2F256809399020958&width=500" width="500" height="758" style="border:none;overflow:hidden" scrolling="no" frameborder="0" allowTransparency="true" allow="encrypted-media"></iframe>- - - - - - - - - - - - -Đã thay đổi một vài từ ngữ, chi tiếtLà fic được chuyển ver nên vui lòng không mang đi nơi khác khi chưa có sự cho phép_deull_…
- I miss you, Cedric.- I miss you too.- But I kept forgetting you.- Why did you forget me? 6 years ago we had never met.- If I said it was a past life, would you believe it?- I don't believe in past lives, but if you say so, I'll believe it. - And...Why do I keep forgetting you? I don't remember clearly anymore, but it's okay, luckily I still remember you, my beloved Cedric.- Next time at the Yule Ball, come with me.- Let me think. Maybe by then we will have graduated.The story is written by MacLienxamxi, only posted on Wattpad.…
Không có gì nhiều, chỉ là về một Lạp Lệ Sa đã sống qua hàng trăm năm.P/S : Nếu mọi người theo dõi từ ngày đầu thì Căn vốn dành cho OTP Jenlisa. Tuy nhiên mình thành thật xin lỗi khi phải thay đổi thành 1 OTP khác với lí do mình đã có dự tính lớn hơn cho cặp Jenlisa . Mình không muốn để đứa con này nằm mãi trong kho nên đã quyết định tái khởi động lại bằng cách này. Mọi gạch đá xin hứng chịu, cảm ơn mọi người.…
Hạnh phúc cuối cùng dành cho người, con quỷ Tokyo hay đúng hơn vị anh hùng của giới bất lương, tôi không thể ước mong gì với người nhưng từ tận đáy lòng tôi thành tâm muốn người hạnh phúc dù chỉ hão huyền chăng nữa. Lần đầu tôi thấy nụ cười đấy cứ ngỡ cả bầu trời... nhưng ai ngờ đấy cũng là lần cuối chứ, đau khổ vẫn hoàn đau khổ. Vận mệnh chuyển đổi nhân gian, số phận loài người định sẵn phân chia khó khăn hạnh phúc, nhưng cuộc đời người như ngã rẽ từ lúc bắt đầu đến kết thúc cũng chả nổi một thứ khiến người vui. Rốt cuộc kẻ đau khổ nhất vẫn là người. Nếu có kiếp sau xin người đừng sống ... nhưng chắc không còn nữa đâu...…
Đời người là những cái chạm.Những người dưng xa lạ bước vội qua đời nhau, những khuôn mặt người lướt đi vùn vụt trong trí nhớ già nua, hạn hẹp. Người và ta - hai người lạ trên những vạch kẻ của đường đời mênh mông. Chúng ta chỉ để lại cho nhau những cái chạm như điểm giao giữa ta và người. Những cái chạm khẽ vào da thịt làm ta với người từ lạ bất chợt thành quen, những cái chạm như thể mối nối ràng buộc mình vào nhau thật chặt để ta nhớ về người, ta nghĩ về người thật lâu, thật sâu; để hình vẽ người in rõ trong tâm trí; đế dấu người ấn mạnh vào tâm... Rồi chợt bừng tỉnh tự hỏi...Người là ai giữa những người kia ?Ta là ai trong cuộc đời người ?Chỉ biết, những cánh tay xanh xao, gân guốc cứ chạm nhau mãi thôi không tách rời. Là ta và người hay còn kẻ xa lạ...…