Lời muốn nói
Những suy nghĩ của tứ diệp thảocopy: nhiều nguồn trên facebook: TFBoys- Vietnamese Fanpage. TFBoys Tứ Diệp Thảo VietNam FanPage. ღ易烊千玺ღ Trại khỉ số 2811...…
Những suy nghĩ của tứ diệp thảocopy: nhiều nguồn trên facebook: TFBoys- Vietnamese Fanpage. TFBoys Tứ Diệp Thảo VietNam FanPage. ღ易烊千玺ღ Trại khỉ số 2811...…
Thứ nhất : Tên truyện chỉ là tạm thờiThứ hai : Cái này vừa tặng cho fan Dương nữ - Yết nam , vừa tặng cho fan Cạp nữ - Xử nam , và vừa tặng cho bạn thân của ta…
Cuộc sống của một người trẻ là cơ hội, là thách thức, là sự liều lĩnh, có đôi khi là sự đánh đổi, hy sinh.Đối với tuổi trẻ tình yêu cũng là một điều như thế, là cơ hội để chúng ta trưởng thành, là thách thức buộc ta phải trải qua những cảm xúc, là sự liều lĩnh để ta có đủ can đảm và là sự đánh đổi để ta học cách chịu trách nhiệm với bản thân và người khác. Tuổi trẻ của bạn đã trôi qua như thế nào? sự học, tình yêu, công việc, gia đình, sở thích,...bạn đã có bao nhiêu phần trăm hoàn thành, bao nhiêu phần trăm thất bại? Và tuổi trẻ của chúng ta đã xoay quanh bao nhiêu vấn đề? trải qua bao nhiêu mối quan hệ? tạo dựng được bao nhiêu cơ hội và đánh mất bao nhiêu thứ quý giá....Không đong đếm được đâu, vì đây là gia đoạn sôi trào nhất của cuộc đời mỗi người, chúng ta có tình yêu, có công việc, có các mối quan hệ không tên,...lúc dữ dội lúc lại dịu êm. Chúng ta cùng nhau nhìn lại có bao nhiêu thứ mà chúng ta có.Đây là câu chuyện về tuổi trẻ của hai con người và tình yêu của họ, đồng thời cũng là tất cả vấn đề có thể xảy đến trong cuộc sống của họ và có thể xảy ra với bao nhiêu người khác nữa...Mọi người cùng nhau đón đọc nhé.…
There's a sky between us | Có một bầu trời ở giữa chúng ta- tác giả: Jinniekim. Artist bìa truyện: Jinniekim./Note: cách viết của mình sẽ thiên về lời thoại nhân vật, truyện sẽ có nhiều cuộc hội thoại khác nhau, vì mình không giỏi miêu tả nên mong mọi người thông cảm và góp ý!!!!/ /Note: mục đích viết ra truyện này là vì sự vả phim Nhật của mình huhuhuuu, mình lấy lí tưởng viết truyện từ bộ Takara No Vidro nên có nhiều tình tiết mình sẽ khai thác trong truyện ạ/-Nhân vật chính:+ Seme: Yui Iwase.+ Uke: Kiyoshi Sou.-Nhân vật phụ:+ Haruki.+ Ichigo.+ Asami.+ Lớp trưởng Yuuko.+Đang cập nhật...-Bối cảnh: trường cấp 3. -Giới thiệu sơ bộ:Yui được sinh ra trong 1 gia đình khá giả ở Tokyo, vì ba mẹ ly dị từ sớm nên Yui có 1 quá khứ không được trọn sự yêu thương, mặc dù cậu ở với mẹ nhưng bà ấy có vẻ chẳng thích cậu, vì vậy nên Yui lớn lên cùng với những câu chửi thề từ mẹ, không 1 lời khen.Kiyoshi sinh ra ở tỉnh Iwate thuộc vùng Tohoku, gia đình cậu chuyển đến Tokyo để làm việc, từ nhỏ Kiyoshi đã rất hoà đồng, vì nhận được đầy đủ sự yêu thương từ ba lẫn mẹ nên cậu lớn lên cùng với sự ngây ngô, được bao bọc từ gia đình.Kiyoshi là học sinh mới vừa mới chuyển trường đến. Cả hai chạm mặt nhau lần đầu ở chân cầu thang, khi Kiyoshi va phải Yui.…
Chỉ là một giai điệu nhẹ nhàng ,miên man nhất của hai cô cậu ngốc nghếch trong những năm tháng tuổi trẻ ngọt ngào .Họ là định mệnh,là những cá thể được vận mệnh an bài để chữa lành cho nhau .Nhân vật chính : Đỗ Ninh Vy : người bình thường ngốc nghếchPhạm Thanh Nghĩa : hồn ma ngốc nghếch------------Truyện mình còn nhiều thiếu sót,hi vọng được mọi người đón nhận và góp ý .…
Tên khác: Đừng lo! Tôi ở phía sau em.Couple chính: Lê Anh Kiệt × Huỳnh Tường Minh.Ngày xây nhà: 28/5/2023*Lê Anh Kiệt: -28/5/2005-Con một trong nhà.-Là học sinh giỏi kiêm công dân tốt.-Làm việc cật lực sinh nhai.-U mê Huỳnh Tường Minh hồi lớp mười, lúc đấy là ngày khai giảng đầu tiên, cậu ta là người vô trễ, chân thì bị trật, đi cà nhắc đến dãy lớp. Sau đó còn nói mấy lời tục tĩu- một ấn tượng rất xấu. Nhưng được cái con người cậu tử tế, hôm đó hắn bị xe quệt ngã vào hàng rào gai ven đường, tay máu be bét, đúng lúc Huỳnh Tường Minh đi ngang qua đã giúp đỡ hắn. Đồng thời ghi điểm trong lòng tên học sinh giỏi này.*Huỳnh Tường Minh: -31/5/2005-Con thứ trong nhà.-Học lực khá kiêm công dân tốt.-Sinh ra đã ở vạch đích, không cần vác mặt đi kiếm tiền. -Thương Lê Anh Kiệt lúc hè lớp mười một. Vốn dĩ chỉ xem nhau là bạn bè nhưng từ lúc bị hắn quyết tâm bám lấy thì "lửa gần rơm lâu ngày cũng bén", cậu đã say nắng hắn. Tuy nhiên, cậu vẫn giữ bí mật cho đến cuối năm cấp ba...--------------------------------------------------"Minh nè! Tui nắm tay được không?"Kiệt nói, rồi Minh nắm lấy tay Kiệt, những ngón tay đan chặt vào nhau. Thế nhưng có lẫn vào đấy những sự ngại ngùng khó tả. "Sau này...có thể ôm không?"Minh hỏi."Ừ."Giọng nói ấm áp vang đến bên tai, khẽ đáp lời cậu.…
Ông già xách theo ba bọc tiền…
Nước mắt trên trời như nước mắt trong lòng, tuôn ào ạt như thác đổ mãi không ngưng, tuôn như con suối vừa trong vừa đục. Ngước mặt lên trời để khoé mắt hứng nước mưa, để nước trong lòng trôi xuống đáy lòng. Chảy róc rách vào từng ngõ hẹp, chảy xiết cả lồng ngực của hắn, thở cũng không thở nổi. Kim Thế Hanh vẫn đứng đó, đứng để nước chảy xích chặt đôi chân lạnh toát của hắn. Ngấm nước mưa vào da cũng không ngẫm nổi lời vừa nãy của Mẫn Doãn Kỳ, rốt cuộc vẫn là tri kỷ của nhau cả đời.Mưa thì vẫn mưa lớn, dù có lớn nhưng trong mưa vẫn có cánh bướm vỗ cánh mà bay về phía trước. Bay như lao đầu về giông bão, theo hướng cơn thịnh nộ của chúa trời như muốn đánh gãy đôi cánh của nó, nó vẫn bay về phía trước. Về hướng của gã đàn ông đang dần bị chìm dần trong cơn mưa trắng xoá, nó bay đến rồi đậu lên tay Kim Thái Hanh. Đậu rất vững mặc cho gió có cuốn tới tấp mọi vạn vật xung quanh đi nữa. Mạnh mẽ và kiên cường như cánh bướm: " Hồ điệp bay đến và đậu lên tay là báo hiệu của thần tài đến. Cũng là hồ điệp bay đến nhưng lại là ông tổ trở về. "" Ừ, là ông tổ của anh đây, cậu hai. "…
Ấn tượng đầu tiên của tôi về cậu ấy chẳng có gì tốt đẹp cả, tôi thậm chí còn cầu trời sẽ không gặp lại cậu nữa là đằng khác. Nhưng có lẽ ghét của nào thì ông trời trao của đó, sự xoay chuyển của cuộc đời đã mang tôi và cậu một lần nữa chạm mặt nhau. Lần gặp gỡ lại này cậu đã thay đổi toàn bộ những ác cảm sai lầm mà tôi vô tình áp lên người cậu, cậu ấy chính là người đã tô điểm cho năm học cuối cùng trong đời học sinh của tôi thêm tươi đẹp. Thật trùng hợp khi tên tôi và cậu ghép lại có nghĩa là sáng suốt, đúng thật, lựa chọn kề vai sánh bước bên cậu là quyết định sáng suốt nhất của tôi năm mười tám tuổi.Trích đoạn nhỏ: Mặc dù cao mét sáu ba nhưng vì hôm nay trường tổ chức lễ trung thu nên tôi cũng phải sửa soạn chăm chút ngoại hình của bản thân một xíu. Ai mà biết được đi giày cao gót lại đau chân đến thế, nếu biết trước thì dù có cho tiền tôi cũng chẳng thèm mang làm gì cho khổ thân.Vẫn đang than trách trong lòng thì tôi nhác thấy bóng dáng Minh bước đến gần, cậu kéo tay tôi đứng dậy rồi cởi chiếc áo khoác đang mặc ra quấn quanh eo tôi. Một loạt động tác diễn ra quá nhanh làm đầu óc tôi chưa kịp xử lí, trong khi tôi vẫn còn đang ngơ ngác thì Minh cúi người xuống trước mặt tôi."Lên đi, anh cõng bạn về." Giọng cậu nhẹ nhàng như cơn gió thổi theo hàng loạt những con ong mang mật ngọt đến làm tai tôi cứ như ù đi. Tôi dù có hơi ngại nhưng nghiện nhiều hơn nên vẫn đồng ý để Minh cõng về. Đường về nhà hôm nay có vẻ xa hơn một chút và tôi lại thích cậu ấy nhiều hơn một chút.*Bản…
Tác giả: Huỳnh Ngân Hương; Thể loại: Phong cách Việt Nam, ngôn tình, cổ đại, cung đình, truyện ngược; Giới thiệu: "Hoàng hậu, người đi rồi vậy cung Phượng Xuân sau này phải làm sao?"Tiếng khóc thút thít của cung nữ vang lên trong cung điện trống vắng. Người phụ nữ mặc địch y đứng trước khung cửa khóa chậm rãi cúi đầu, hơi thở mỏng tưởng chừng như ngắt lúc nào chẳng hay."Ngươi nói xem, ta còn có thể gặp được cha và anh cả một lần nữa không nhỉ?" - Nàng chớp mi, ánh mắt dõi ra ngoài cung Phượng Xuân mà càng thêm vô vọng. Ánh sáng cuối đông thật yếu ớt, yếu tới mức chẳng đủ rọi vào trong gian phòng tăm tối này của nàng."Hoàng hậu, người là hy vọng cuối cùng của họ Bùi, người đi rồi làm sao trả thù được cho họ Bùi!" - Thanh Trúc quỳ sụp xuống sàn đất bụi bặm.Thục Tư khẽ bật cười tự giễu, nước mắt chầm chậm lăn xuống gò má hồng. Cả cuộc đời này, người nàng áy náy nhất chính là cha và anh cả. Đến những ngày cuối đời, tiếc nuối lớn nhất cũng là hai người họ. Họ Bùi có Bùi Thục Tư có lẽ chính là nỗi ô nhục lớn nhất. Xuống âm ti làm sao dám nhìn thẳng mắt họ đây?Bàn tay gầy guộc của nàng từ từ trượt khỏi khung cửa gỗ cũ kỹ, hàng mi dài cũng chậm rãi khép lại. Nàng xoay người, trút bỏ từng lớp địch y nặng nề, bờ môi khô tới tróc da lặng lẽ ngân nga câu hát: "Thuần Dương Thuận Từ hậu... Mụ ác hại Nguyên phi... Lệ Dương người ở lại, vắng một bóng người thương... Lệ ấm nhòa má ngọc, nào biết người nơi đâu..."Giọng cất lên càng lúc khàn rồi cuối cùng nghẹn lại nơi cổ họng.…
Trong cuốn sách "7 loại hình thông minh" của Thomas Armstrong, mỗi người khi sinh ra chứa đựng một sức mạnh tiềm ẩn trong con người. Qua quá trình vận động, giao tiếp xã hội dần hình thành sự tự tin và bãn lĩnh trong con người họ. Bắt đầu con người dần hiểu ra là mình "thông minh" ở lĩnh vực nào. Cụ thể về hội họa có Pablo Picasso - họa sĩ vẽ tranh rất đẹp và khi ông mất, các bức họa nổi tiếng của ông được định giá đến hàng triệu đô la một bức. Về bóng đá có Lionel Messi - thiên tài với đôi chân ma thuật khiến khán giả trầm trồ, khen ngợi. Âm nhạc thì Michael Jackson được mệnh danh ông hoàng nhạc Pop bởi tiếng hát và điệu nhảy của mình chạm đến tất cả người xem. Đây có thể nói là những gương mặt tiêu biểu về sự thông minh của họ được người đời ca ngợi trên toàn thế giới.Ở Việt Nam, "ăn trông nồi, ngồi trông hướng" hay "ăn cỗ đi trước, lội nước đi sau" là những câu nói phổ biến khi nói về sự thông minh của một người nào đó. Anh ấy học giỏi, có bằng đại học, làm công ty lớn, ăn nói thu hút người khác hay kiếm được nhiều tiền được gọi là thông minh. Chị ấy có công ty riêng, có biệt thự, có xe hơi, lấy được tấm chồng giàu có thì quá tuyệt vời. Khi đạt được những thành công trước mắt, họ luôn được các "vệ tinh" đi theo, luôn nói những lời tốt đẹp nhằm tạo được tiếng thơm trong mắt người khác. Bên cạnh đó, những người không khen, không chê hay có những hành động trái ngược với đa số mọi người thì bị gọi là "kém giao tiếp". Với 2 loại người như vậy thì được hiểu là "Người ngu và kẻ…
Với tuổi thơ không mấy hạnh phúc,Omega Triệu Nhiễm Minh khép lòng lại với cả thể giới.Y tự tạo cho bản thân một bộ áo giáp đầy gai để không ai dám bén mãn lại gần mình,làm phiền y thư giãn trong chiếc lồng an toàn.Ấy vậy mà vẫn có ngoại lệ là hắn.Hắn là Hạ Nhật Dương,một thiếu gia Alpha vạn người mơ ước,là con út sinh ra trong một gia đình có bố và mẹ lần sếp tổng một tập đoàn tư nhân,bản thân tương lai là sẽ có một chỗ ngồi êm ái trong công ty gia đình,tài sản phải gọi là bao la bát ngát.Tuổi thơ hạnh phúc với tình thương của cha mẹ và anh chị,hắn hoàn toàn không có điều gì phiền lòng nên lúc nào cũng tỏa sáng như mặt trời,......Cũng nhờ vài biến cố,mà không biết từ bao giờ,hai kẻ dường như trái ngược về mọi mặt này lại tìm ra điểm tương đồng,sợi tơ hồng cũng từ đó mà nối liền hai con tim lại với,định sẵn hai người phải thuộc về nhau trong tương lai.…
Trong thế giới Teyvat, nơi những cường quốc được dẫn dắt bởi các vị thần và Vision trở thành minh chứng cho sức mạnh, có một người phụ nữ vượt ngoài mọi quy chuẩn phàm tục. Eusebia Desjarins, một chiến lược gia bí ẩn, với vẻ đẹp siêu thực cùng trí tuệ tuyệt đỉnh, không chỉ làm khuynh đảo lòng người mà còn thay đổi cả cục diện thế giới.Không ai biết cô từ đâu đến, cũng chẳng ai dám hỏi. Chỉ biết rằng bất cứ nơi nào cô xuất hiện, mọi âm mưu, tham vọng và bí mật đều bị lật mở. Nhưng đằng sau chiếc áo choàng dày che khuất nhan sắc thiên thần ấy là gì? Một người cứu rỗi hay một bóng tối lớn hơn tất cả những gì Teyvat từng đối mặt?"Thiên Thư Khải Huyền" là câu chuyện về những âm mưu chính trị, những cuộc đấu trí và hành trình khám phá bản ngã, nơi lòng tin và tình yêu trở thành những quân cờ mong manh nhất trong ván cờ của các vị thần và con người.Trong truyện, chỉ có Eusebia là nữ chính, nhân vật nam hay xuất hiện là Tartaglia nhưng anh không phải nam chính hoàn toàn.…
Nói về định mệnh…
Đã lâu rồi tôi không còn thấy anh xuất hiện, không phải chứ nhỉ... Chúng tôi lạc nhau năm tôi mười tám tuổi và từ khi anh lên đại học chúng tôi không còn giữ liên lạc với nhau nữa.Đã từng thế nào? Rất thân! Đứng trước mặt anh hiện tại, con tim tôi như thắt nghẹn và dường như nó sắp không thể thở nổi nữa. Ngột thở đến uất nghẹn, tôi tự cảm thấy sống mũi mình cay cay... Chắc hẳn bây giờ trông tôi khó coi lắm, hai hốc mắt chưa gì đã đỏ lên, ánh nhìn bị che phủ bởi một lớp nước lớn. Cảm giác, tôi chỉ cần chớp mắt một cái là ngay lập tức nước mắt chảy ra thành dòng.Cố nuốt ngược những giọt nước mắt vào trong, thật sự đấy, tôi không muốn anh thấy tôi lại là một con bé yêu đuối và chỉ biết núp sau lưng anh như thời còn chung trường cấp ba.Tôi đã trưởng thành và lớn rồi."Em là thành viên mới của câu lạc bộ truyền thông à?" Anh mỉm cười, cái nụ cười mà từ rất lâu rồi tôi không còn nhìn ngắm."Vâng." Tôi quay mặt đi hướng khác, và lén lút như một tên trộm lau đi nước mắt."Lại trẻ con, lại khóc rồi à?" Anh nhìn chăm chăm vào tôi, và anh đang dần tiến đến gần. Tôi trở nên căng thẳng, không biết vì gì? Vì bị anh nắm thóp hay vì khoảng cách giữa tôi và anh đang dần được kéo gần lại."Có bất ngờ không? Lại gặp anh ở đây rồi." Anh tiếp tục ngân lên cái âm thanh từ lâu tôi vẫn khao khát muốn lắng nghe. Không biết nên giải thích thế nào nhưng giọng nói của anh ấm áp và nó khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm, yên tâm.Tôi cố né tránh ánh nhìn của anh, không thành... Anh ôm lấy khuôn mặt tôi, và tôi cảm nh…
"Cậu tên gì vậy?"Đáp lại câu hỏi của Trần Anh Khôi là một khoảng lặng, dường như cậu vừa bị cho ăn quả bơ, nhưng cậu vẫn kiên trì không bỏ cuộc, tay cầm balo rơi trên mặt đường đuổi theo trả lại cho cậu bạn kia. Câu hỏi được lặp lại một lần nữa."Cậu tên gì vậy?"Cậu bạn kia đưa tay nhận lấy balo bị bẩn do mặt đường để lại, mặt không một biểu cảm, nhưng giọng nói lại trầm ấm cùng khuôn mặt đẹp trai đó mà đáp."Cảm ơn"Vừa dứt lời là dáng người cao ráo ấy vụt đi mất, bỏ lại Anh Khôi đang chút khó hiểu đưa tay gãi đầu."Tên gì kỳ vậy?"…
Tình trạng: Chưa hoàn thànhDịch giả: lacmingGiới thiệu chung: Đây là phần hai của loạt game đình đám Danganronpa nhưng được kể dưới góc nhìn của Komaeda Nagito, bao gồm 23 chap được chia thành 3 volume. Lý do mình dịch manga này là bởi Nagito là nhân vật mình yêu thích nhất trong toàn bộ franchise, và mình cũng chưa thấy ai dịch bộ này nữa. Mình không có kĩ năng redraw hay gì đó tương tự nên thành quả sẽ không được đẹp, mong các bạn thông cảm. Và vui lòng không mang bản dịch này đi bất cứ nơi nào khác.…
Người làm thuê nhặt được bọc tiền…
Tự cung tự cấp. Tự biên tự diễn.Giang hồ, cổ trang Việt Nam.Nữ lãnh đạm, trọng tình, nam quật cường, si tình.Sủng, một chút ngược.HE.Tóm tắt nội dung: Nữ chính Mạc Tử Như Nguyệt từ khi sinh ra đã bị gắn danh "họa tinh", cả gia tộc ghét bỏ, chỉ vỏn vẹn hưởng được năm năm đầu đời ấm áp tình thân bên Mẫu thân. Sau khi Mẫu thân qua đời, nàng một lòng muốn sớm hoàn thành mọi việc dang dở để rồi cũng đi tới bên kia gặp lại Mẫu thân. Tâm nguyện của nàng luôn là "Nguyện những người bên cạnh ta vĩnh viễn hạnh phúc", chưa một lần tư tưởng đến hạnh phúc của bản thân mình, luôn cổ hủ cho rằng thấy người ta hạnh phúc, nàng đương nhiên cũng sẽ nếm được chút mùi hạnh phúc. Một ngày kia Lãnh Dạ hắn xuất hiện, tỉ mỉ chăm sóc, yêu thương vô hạn, tình nguyện vô điều kiện những yêu cầu của nàng. Mạc Tử Như Nguyệt cảm thấy hạnh phúc, một thứ hạnh phúc khác biệt hoàn toàn so với trước đây. Nàng bắt đầu động tâm, nhưng nàng thật sự không muốn mở lòng ra. Số mệnh của nàng vốn dĩ là không thể nào hưởng hạnh phúc không phải sao? Vậy nàng cần gì phải miễn cưỡng chính bản thân mình để rồi lại nhận lấy tổn thương. Căn bản miễn cưỡng cũng không phải phong cách của nàng, mà tổn thương chính là điểm chí mạng của nàng. *Chú ý: Truyện chỉ đăng trên wattpad của Ruth Panda*…
Thế loại: Khoa HuyễnTính cách nhân vật chính: Nhiệt HuyếtBối cảnh thế giới: Cao Võ Thế GiớiLưu phái: Thiên TàiThị giác: Góc nhìn namNội dung: Trải qua vạn kỷ nguyên, huyết mạch Rồng Tiên đã thất lạc giữa trần thế, chỉ còn truyền thuyết về Sơn Tinh được truyền tụng như một câu chuyện cổ tích xa xưa. Thế nhưng, thiên mệnh chưa tuyệt, một đạo thần hồn của Sơn Tinh từ nơi cõi luân hồi tìm về, theo chân số mệnh gặp được hậu duệ cuối cùng, mang trong mình huyết mạch thiêng liêng đã thất truyền. Đạo hồn ấy, không hề chần chừ, lập tức dung hợp với bào thai trong thai mẫu của một nam tử trẻ.Vị thiếu niên ấy, dù sinh ra với huyết mạch cao quý, lại rơi vào cảnh bần cùng, mồ côi cả song thân khi còn thơ dại, chỉ còn lại muội muội Tiểu Linh ốm yếu, mang trong mình bệnh nan y khó lòng cứu chữa. Ngày Tiểu Linh buông tay rời khỏi cõi đời, trong lòng thiếu niên chất chứa bi thương vô hạn, tựa như cả thế gian sụp đổ trước mắt. Nhưng vận mệnh vẫn chưa để hắn bình yên. Ngày ấy, tinh cầu nơi hắn sinh sống bỗng đối diện với họa diệt vong, khắp nơi cảnh sinh linh đồ thán. Ngay vào thời khắc ấy, một cường giả thần bí đột ngột xuất hiện, chỉ với một cái phất tay, toàn bộ tinh cầu lập tức thoát khỏi bờ vực hủy diệt.Chứng kiến cảnh tượng ấy, trong lòng thiếu niên bỗng bừng tỉnh đại ngộ. Hắn nhận ra bản thân nhỏ bé tựa hạt cát giữa vũ trụ vô biên, đồng thời trong lòng khơi dậy ngọn lửa truy cầu sức mạnh. Ngọn lửa truy cầu sức mạnh bùng cháy, thúc đẩy hắn bước vào con đường tu luyện, chu du khắp tinh không…