najun // tình yêu màu nắng
Cậu là mặt trời nhỏTớ là đám mây bao bọc lấy cậuTình yêu của chúng ta mang màu của ánh nắngNajun // short fic…
Cậu là mặt trời nhỏTớ là đám mây bao bọc lấy cậuTình yêu của chúng ta mang màu của ánh nắngNajun // short fic…
Delulu tự thẩm trong khi chờ tg ra chương =))…
Tình yêu thật lạ lùng, nó luôn đến với mình vào những lúc mình không ngờ nhất, tình yêu có thể khiến mình hạnh phúc cũng có thể khiến cho con tim mình nhói đau, có lẽ tôi thuộc trường hợp số hai khi lỡ đem con tim mình trao cho người đó. Trong khi giữa tôi và cậu ấy lại chẳng có điểm chung gì để kết nối với nhau ngoại trừ bóng rổ, có những lúc tôi muốn cắt đứt mối liên kết này nhưng càng ở bên cậu ta tình cảm trong lòng lại ngày càng lớn dần theo thời gian. Tôi không biết mình có thể che dấu nó được bao lâu, liệu tôi có nên nói ra hay tiếp tục chôn sâu nỗi lòng của mình?…
Tần Dĩ Duyệt, cô gái 26 tuổi với bằng đại học bình thường, làm bác sĩ trong bệnh viện Nhã Đức.Hạ Kiều Yến, tổng giám đốc của tập đoàn Hạ thị. Được giới truyền thống nói là một con người vô cùng lãnh đạm, trầm lặng và ít nói nhiều thay vì hành động.Anh gặp cô trong bệnh viện khi Tiểu bảo bị bệnh. Thật lạ là đứa con trai vốn không thích ai đụng tới này khi gặp cô lại chủ động tiến gần.Nhưng lần gặp ấy là lần đầu, chỉ có mỗi Tần Dĩ Nguyệt nghĩ như vậy. Sự thật vào năm năm trước, anh đã nhìn thấy cô rồi.Khi ấy anh cả của anh chở chị dâu sắp sinh đi đến bệnh viện, trên đường lại gặp tai nạn xe cộ. Anh ấy vì muốn cứu vợ mình cùng con mà lập tức quay tròn tay lái để bản thân chịu tổn thương, sau đó tử vong tại chỗ. Còn chị dâu nhờ có ý chí kiên cường mà cố gắng chống đỡ.Nếu lúc đó không phải Tần Dĩ Duyệt đi ngang qua cứu thì hiện tại đã không có Tiểu bảo rồi, vì vậy, nói đúng thì Tiểu bảo chỉ là cháu của anh, mà ba mẹ nó đã mất nên anh nhận làm con.Gia đình Hà Kiều Yến từng tìm kiếm cô để trả ơn, nhưng lại không có kết quả. Lúc gặp nhau ở bệnh viện, anh đã nhận ra và cũng định trước cô sẽ là người của bản thân.Anh tuyệt đối không để cô lại biến mất trước mặt mình, ngay lập tức đến và muốn cô đồng ý kết hôn.Hạ Kiều Yến mạnh mẽ như vậy thì Tần Dĩ Duyệt liệu có chống đối lại được hay không ?…
Vừa mở cửa phòng học, Vương Nhất Bác lại chạm mặt thầy giáo đó. Trùng hợp thế?Đối phương là thầy giáo trong trường, nhưng sinh viên năm 2 như Vương Nhất Bác còn không biết là ai. Vội liếc nhìn cái tên được thêu một cách tinh xảo trên ngực trái, Tiêu Chiến. Là thầy Tiêu Chiến.…
𝐼𝑙 𝑛'𝑦 𝑎 𝑞𝑢'𝑢𝑛 𝑏𝑜𝑛ℎ𝑒𝑢𝑟 𝑑𝑎𝑛𝑠 𝑙𝑎 𝑣𝑖𝑒, 𝑐'𝑒𝑠𝑡 𝑑'𝑎𝑖𝑚𝑒𝑟 𝑒𝑡 𝑑'𝑒̂𝑡𝑟𝑒 𝑎𝑖𝑚𝑒́.... - George Sand𝐶ℎ𝑢́𝑛𝑔 𝑡𝑎 𝑐ℎ𝑖̉ 𝑐𝑜́ 𝑚𝑜̣̂𝑡 ℎ𝑎̣𝑛ℎ 𝑝ℎ𝑢́𝑐 𝑡𝑟𝑜𝑛𝑔 đ𝑜̛̀𝑖, đ𝑜́ 𝑙𝑎̀ 𝑦𝑒̂𝑢 𝑣𝑎̀ đ𝑢̛𝑜̛̣𝑐 𝑦𝑒̂𝑢...…
Đây là các fic ngắn Na9: anhNu9: côNhững nhân vật còn lại: anh ta, cô ta, ả, hắn,...…
lambert taehyung - vị chúa của khu rừng fortnervel. ngày ngày kêu lên những tiếng cứu giúp người dân trong làng, một ngày hắn kêu lên 5 chữ : j-i-m-i-n.…
tuyển tập truyện tự sướng.…
https://tinhtrungthuongnao.wordpress.com/2015/03/21/5026/Nguyên tác: 黄半仙Thần Toán Tứ Bộ Hệ LiệtTác giả: Nhĩ Nhã - 耳雅 | Convert: QT | Biên tập: Như - CầmNguồn: http://pasoo13.wordpress.comLão lang trung mời bà con trong thôn thẳng thắn xem tướng cho bảo bảo nhà mình một cái, kết luận đúng là, quả nhiên đứa trẻ này có bán tiên thể! Vì vậy, cứ đặt tên luôn cho bảo bảo là - Hoàng Bán Tiên.Lúc lên năm, Tiểu Hoàng giúp Vương đại thẩm trong thôn tìm được con bò đi lạc, vì vậy, danh hào Hoàng Bán Tiên, truyền khắp toàn thôn.Năm lên mười, y xui xẻo nói đúng chóc ba ngày sau có động đất, vì vậy, danh hào Hoàng Bán Tiên, truyền khắp toàn thành.Năm lên mười lăm, tình cờ làm sao y cứu được hoàng đế đương triều đang vi phục xuất tuần ~ vì vậy, khâm thử phong hào "Thần Tiên Sống", danh hào Hoàng Bán Tiên, truyền đi khắp nước.Trong phút chốc, Hoàng Bán Tiên là Thần Tiên Sống, mấy lời đại loại vậy, thịnh hành khắp đại giang nam bắc!Năm lên mười sáu, người thỉnh y xem tướng số liên tu bất bận, người muốn y đoán chữ nườm nượp đổ về, giang hồ phân tranh thì muốn y ra mưu, triều đình đoạt quyền thì muốn y bày kế.Đang lúc nguy nan, y gặp phải võ lâm đệ nhất kỳ nam, võ công cao cường, nhưng tính cách thì cực kỳ tồi tệ - Tư Đồ Ngận Suất - có người bình thường nào lại đi đặt cái tên rất bất thường như này không? Biết được mình nhặt được một con Mọt Sách gầy khẳng gầy khiu nhạt nhẽo vô vị lại chính là Thần Tiên Sống trong truyền thuyết - Hoàng Bán Tiên, Tư Đồ quyết định cùng y giao dịch một phen! Hắn có thể bảo vệ y, c…
phải làm gì, và nên làm gì khi nhận được một bó hoa từ một người mà cái tên chẳng gợi được bất kì mảnh kí ức nào trong đầu cậu cả?ừ, jungkook cũng đang tự hỏi mình câu đó đấy.…
Không đem truyện đi nơi khác hoặc đăng lại khi chưa có sự cho phép của adTruyện chỉ đăng trên nền tảng wattpad và admin là Quyển Mật.…
Cơ bản là viết để khều mọi người đi coi Nụ Hôn Bạc Tỷ(ai ở Sài Gòn nhớ đưa vé qua Early Morning lấy trà sữa nha)…
Người viết : DuyênTình trạng : Đang hoàn thành Thời gian : 28/1/2024 - ??/??/20?? Bìa truyện : Từ một nhóm chuyên làm bìa truyện cho các tác giả nhưng nay đã ngưng hoạt động. Vậy nên xin phép không tiết lộ. Sơ lược : Năm mười tám tuổi, một người con trai kì lạ đã bước vào cuộc đời của cô nữ sinh cuối cấp ấy. Cậu ta là ai? Người sẽ mang một tình yêu cháy bỏng đến bên cô? Người sẽ cùng cô thêu dệt nên một câu chuyện tình lãng mạn? Hay chỉ lặng lẽ gieo tương tư rồi bỏ đi? Nhưng tất cả đều không phải. Cậu ta không phải người thầm thương cô gái ấy, hay người cô ấy thầm thương, lại càng không phải người có mối quan hệ yêu đương với cô. Mà cậu ta chính là con trai của cô, tới từ tương lai. Nghe thật là hoang đường phải không? Tuy nhiên, đó quả thật là chuyện đã xảy đến với cô gái trong bộ truyện này. Còn việc người con trai ấy xuất hiện với mục đích gì, dần dần ta sẽ rõ.Đôi lời của tác giả : Đây chắc chắn không phải tác phẩm đầu tay của tôi nhưng sẽ là một trong những đứa con tinh thần đầu tiên của tôi trên ứng dụng viết truyện này. Tay nghề còn non nớt, chưa được mài dũa cho sắc bén hay mềm mại nên rất mong nhận được những lời góp ý của các độc giả. Đã gọi là truyện thì có những vấn đề đôi khi chẳng thực tế chút nào, vì thế, hãy giữ một suy nghĩ thật thoải mái trước khi đọc, đừng vì một vài chi tiết viễn tưởng hay phi thực tế mà trở nên cáu gắt, mang những lời lẽ không hay lên trên mạng (còn nếu là lời góp ý thì "lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau" nha).…
- Tên truyện: Dominic và Gã phù thủy lãng du.- Tác giả: Katle.- Thể loại: Tiểu thuyết, phiêu lưu, phép thuật, phù thủy, kinh dị.- Giới thiệu:Dominic từ bé đã tự gọi mình là Dominic, nó chẳng biết tại sao lại vậy nữa. Nó chỉ biết rằng, cặp vợ chồng tuổi trung niên đang nuôi dưỡng nó hay gọi nó là Dominic thôi. Dominic mồ côi cha mẹ từ thuở mới lọt lòng và được bỏ xó trước cửa nhà cặp vợ chồng kia, hiển nhiên, họ chẳng ưa nổi nó vì khi không đang yên đang lành thì trên trời lại rơi xuống một "cục nợ" là nó cả."Dominic, có người tới tìm mày kìa."Dominic đưa mắt nhìn người đàn ông cao khều, toàn thân từ đầu tới cuối chỉ toàn một màu đen, đội chiếc khăn choàng cổ thật dày dẫu cho tiết trời đã vào mùa hè nóng bức. Nó chớp mắt, hết nhìn người đàn ông kia rồi nhìn sang người đàn bà bấy lâu nay đã nuôi nấng nó."Tới lúc chào tạm biệt rồi ha, Dominic!"Hai vợ chồng cười phá lên đầy thích thú sau khi ném chiếc túi nhỏ đựng vài ba bộ quần áo của nó ra đường. Cánh cửa ra vào khép lại, Dominic ôm chiếc túi vào lòng, hai mắt dán lên người đàn ông kia."Đi thôi."Người đàn ông kia nói rồi quay người bỏ đi trước, Dominic chẳng hiểu chuyện gì nhưng cũng lon ton chạy theo sau. Cuộc hành trình mới của nó sắp sửa bắt đầu...…
Lang quân, người quên ta rồi sao? Trong đêm vắng, hắn cùng bầu rượu và một bài vị lẳng lặng cùng nhau thưởng nguyệt. Trong lòng văng vẳng giọng nói thê lương của y, thều thào in sâu trong từng giấc mộng. Làm sao có thể quên được vị công tử phong hoa tuyệt đại ấy? Hắn tự giễu. Hạ chí Đại Thiều năm thứ bảy, Định quốc Huyền vương người người kính ngưỡng là chiến thần Đại Thiều cuối cùng đã ngã ngựa. Trên sa trường đầy cát bụi và xác người, không phân biệt nổi đâu là địch đâu là ta, Lăng Kình Hạo một thân chiến giáp màu máu nằm giữa mênh mông sa mạc từng chút từng chút trôi đi sinh khí. Trong phút chốc còn sót lại, hắn nhìn thấy trời xanh cao vút, yên bình nhẹ nhàng mà cả đời hắn chưa từng có được. Hắn nhớ người ấy từng vui vẻ cười trêu hắn là một tên mặt đen không hiểu nhân tình, cũng từng buồn bã hỏi hắn có thể từ bỏ không. Nụ cười nhợt nhạt hiện lên giương mặt căng cứng bao năm, đâu đó vang lên tiếng thì thào thâm tình tựa như đôi uyên ương. "Hiên Nhi, chờ ta đến tìm ngươi."…
Reney là thung lũng của sự sống, là phần cổ đại thiêng liêng nhất còn sót lại trên thế giới này...Những cô đầm khoác lên mình những chiếc mũ thêu dệt hoa lấp lánh, dựa vào lòng các anh chàng thợ săn âu yếm suốt đêm. Bọn chúng như các con thú đói vồ lấy nhau trong hoan lạc, cố tìm kiếm những gì thuộc về mình của nửa kia...À, mà bạn nghe nói chưa nhỉ. Có tương truyền rằng ở nơi sâu nhất của Reney có những 'kẻ điên'. Chúng điên loạn nhưng trầm tính, chúng quậy phá nhưng ngoan ngoãn, chúng khát máu nhưng yêu thương. Nghe đến đây, hẳn bạn sẽ thấy khó hiểu. Vậy bạn có thắc mắc sao chúng bị 'điên' không? Ồ, đấy là một điều khó nói…