(Mã-Ngư;Sư-Bạch) Xuyên không!Ta yêu chàng Thái Tử Điện hạ
Chuyện kể về Chuyện vãn tình:MÃ-NGƯ;SƯ-BẠCH…
Chuyện kể về Chuyện vãn tình:MÃ-NGƯ;SƯ-BẠCH…
Đoạn truyện này mình viết dành tặng cho một người chị, người bạn và thay người đó nói lên tâm tư trong lòng họ.…
Một hương vị đắm say đầy ngọt ngào của cái tuổi mới lớn, cái tình cảm mới chớm nở như ánh nắng ban mai thật lộng lẫy và tráng lệ. Chẳng hiểu sao trái tim tôi đã lỡ va phải nụ cười đó của cậu.…
Câu chuyện vô tình lướt qua khi lim.dim chạy xe về nhà. Lúc đầu là tính chỉ là 1 mẩu truyện nhỏ nhưng vì mến mộ tài năng nên quyết định phải nằm riêng nha ( ꈍᴗꈍ)…
Câu chuyện kể về anh chàng Du Dương thất nghiệp. Con trai bị ốm làm anh phải đi vay nặng lãi. Anh không trả nợ được và quyết định nhảy lầu, sau khi nhay anh thấy mình được chuyển sinh về lúc 18 tuổi...…
Tác Giả: Hoàng Thanh PhongĐây chỉ là những cuộc nói chuyện của 2 người bạn 1 nam 1 nữ với nhau và hoàn toàn không có chuyện nảy sinh tình cảm giữa 2 người…
Thế mới biết khi rơi vào tình yêu, trái tim con người như thể trúng phải một loại bùa chú mạnh mẽ nhất, muốn hóa giải nó không còn cách nào khác, chỉ có thể đợi thời gian trôi qua. Có những người hóa giải thứ bùa chú đó bằng cách tự tìm kiếm cho mình một thứ bùa chú mạnh mẽ hơn để khắc chế, có những người phải đợi năm tháng dài đằng đẵng trôi qua bùa sẽ dần phai nhạt cuối cùng để lại một vết sẹo trong lòng. Nhưng có những người dù có tới những năm cùng tháng tận của cuộc đời vẫn không thể nào phai nhạt, với loại người này mỗi năm trôi qua thứ bùa quái ác ấy lại khoét sâu một phần trong trái tim họ khiến nỗi đau cứ âm ỉ cả đời không bao giờ khỏi.…
"Tôi muốn bước ra khỏi vòng an toàn của mình, thử thách giới hạn của bản thân để có thể cùng người đứng dưới ánh hào quang . Vì người tôi yêu thực sự rất ưu tú".Hờ hờ hờ đơn giản vì quá mê đôi chim cu trúc mã trúc mã này mà tôi viết thôi. Án văn thuần ngọt, KHÔNG NGƯỢC KHÔNG NGƯỢC KHÔNG NGƯỢC.…
Tác giả: Diêu PhongTên khác: Mười năm nghe gió đông thổiThể loại: nhẹ nhàng, 1vs1, ngược tâm, đam mỹ, hiện đại, thanh xuân, ...Trong đêm đó, anh đã gọi tên cậu rất nhiều, lặp đi lặp lại, như một điệp khúc đang trỗi dậy trong lòng anh. "Diêm Ân, Diêm Ân, Diêm Ân..."Là cái tên ấy đã khiến anh loạn nhịp, là cái tên ấy đã khiến anh thay đổi, Diêm Ân của lòng anh. Anh hôn lên môi cậu, nhẹ nhàng mơn trớn. Ấm áp của cậu bao phủ lấy anh, phải chăng đó là tình yêu? Thực tế đã chứng minh, hoàn cảnh này không cho phép anh nghĩ ngợi nhiều. Trong đêm tối, dường như chỉ còn anh với cậu, xuân ái nồng nàn...."Anh nói anh yêu tôi? Thật nực cười. Diêm Ân mà cũng có người muốn yêu sao?"..."Kí ức giữa tôi với anh là hàng chuỗi những bi thương, nhưng tôi chưa từng muốn quên đi, vì nó nhắc tôi nhớ giữa tôi với anh là không thể."…
Nếu như không tự mình phá kén, con bướm đó không thể nào bay được. Có một câu chuyện từng kể rằng: "Có một cậu bé nọ khá thích tìm hiểu về thế giới xung quanh, cậu luôn tìm xem xung quanh mình có gì đặc biệt. Một ngày cậu gặp một chú bướm đang phá kén, quá trình ấy diễn ra thật chậm và khó khăn. Thật vậy , cậu quyết định giúp chú bướm kia thoát khỏi cái kén đó. Chú bướm chui ra, nhưng vĩnh viễn không thể bay được. Quá trình phá kén kia chính là để giúp cho bướm có thể bay được, cậu đã gián tiếp làm mất đi quyền được bay của con bướm kia. .." Dù thế nào đi chăng nữa, con người cần vượt qua khó khăn để trưởng thành. Chẳng ai làm thay ta trải nhiệm thành công, thát bại và kinh nghiệm quý báu cả. Và tác phẩm này kể về cuộc đời học sinh của một cô bé tên Nguyễn Thanh Phương. Từ một cô bé luôn tự ti vì mình chỉ là dân ngoại thành, liệu Thanh Phương có thể xóa đi cái rào cản đó hay không? Liệu cô có nhận ra được thứ gì mới là quan trọng, việc gì mình nên làm và thoát khỏi những khó khăn ngáng chân việc học của mình hay không? Cuộc đời của mỗi người luôn có những ước mơ hay hoài bão, có tương lai và cũng có cả quá khứ, có vui vẻ và cũng phải có những khó khăn. Nhưng trong sâu thẳm mỗi người, tuổi học trò luôn là những gì tươi đẹp và tuyệt vời nhất. Những năm tháng ấy, ta ngây ngô, ta vui đùa, không có những lo toan bộn về công việc, chỉ còn sự trong sáng và có chút ngây ngô....…
Ngàn năm chờ ngàn năm đợi chỉ vì một ngườiTa đợi chàng cả ngàn năm. Chỉ mong một lần quay đầu của chàng. Nhưng ta đợi, đợi mãi cuối cùng chỉ đợi được một câu nói của chàng. Cả đời ta chỉ yêu duy nhất một mình chàng. nhưng đời này chàng lại vô tâm với ta. Nếu có kiếp sau ta chỉ mong không gặp lại chàngđời đời kiếp kiếp cũng không bao giờ yêu chàng nữa....̉…
Câu chuyện xoay quanh tình yêu của Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến lấy bối cảnh thanh xuân vườn trường.…
" Min Tổng , làm ơn đừng quấy rối "" Tôi cho em tiền , đi chơi với tôi hôm nay "" Min Tổng đừng làm phiền tôi nữa "" Tôi có rất nhiều tiền , em muốn bao nhiêu cũng được ! Hay em muốn làm dâu ? "!…
Anh và em là hai người bạn thân với nhau từ nhỏ , tình cảm em dành cho anh không phải là tình bạn bình thường mà là tính yêu . Đôi với anh chúng ta là bạn nhưng với em là cả một thời thanh xuân…
Đây là chuyện mình tham khảo bởi 1oneshot của một bạn army thấy hay nên mình kể lại ạ 🤗Chúc mn đọc vui vẻ , bởi vì truyện dài nên thời gian viết cũng lâu nên mn thông cảm cho ạ…
Summary: Nana muốn tặng Honmei Choco cho Kyouya, nhưng lại phân vân vì nghĩ rằng nó không phù hợp với quan hệ hiện tại của hai người họ.…
Tấn Giang 2019-02-21 hoàn tất Văn án Kể chuyện cười, mặt nạ quỷ là cái kinh kịch trở mặt đại sư. Một ngày, nhỏ mặt nạ đem Tiểu Ngôn Linh làm cho tức giận. Nhỏ mặt nạ chỉ mình mặt, nói với Tiểu Ngôn Linh: "Ngươi nhìn ta." Tiểu Ngôn Linh nhìn chằm chằm hắn. Nhỏ mặt nạ tiếp tục nói: "Nhớ kỹ a, chọc giận ngươi sinh khí chính là cái này mặt nạ." Một giây sau, nhỏ mặt nạ vừa nghiêng đầu, lại chuyển trở về thời điểm, đã là một trương mới mặt. Gương mặt này cùng trước kia gương mặt kia so ra, càng thêm diễm lệ, đẹp đến mức thư hùng chớ phân biệt. "Hiện tại là mới mặt nạ nha. Ngươi tốt lắm, ngôn linh, ta là nhỏ mặt nạ." Nhỏ mặt nạ cong mắt, nắm vuốt Tiểu Ngôn Linh trong lòng bàn tay, tựa hồ đang lấy lòng bộ dáng của hắn. Tiểu Ngôn Linh tại địch quân mỹ nhan bạo kích dưới, quân lính tan rã. Kể chuyện cười, ngôn linh đại lão là người câm. Khi hắn gặp được trong lòng quỷ thời điểm, bắt đầu hắn lắc lư đại pháp. Ngôn linh: "Ta mỗi ngày xử lý rất nhiều tín đồ cầu nguyện, nếu như là chuyện tốt đâu, ta liền có thể mở miệng nói chuyện, nếu như là chuyện xấu, ta liền không thể nói chuyện." Đơn thuần ngây thơ trong lòng quỷ tự nhiên tin tưởng, thành kính nói: "Không nói gì thật là dễ nhìn!" Trêu đến ngôn linh đại lão một ngụm nước không có nuốt xuống, kém chút phun tới, sặc đến hắn liều mạng ho khan. "Ta nói chính là chuyện tốt nha, không nói gì ngươi bây giờ có thể mở miệng nói chuyện sao?" Ngôn linh đại lão đỏ mặt: "Nhưng, có thể." Nội dung nhãn hiệu: Linh dị thần tiên ma qu…
Tớ vẫn nhớ những năm tháng tuổi trẻ ấy chúng ta đạp xe cùng nhau. Cùng kể cho nhau nghe những bí mật của hai đứa, cùng lãm nhãm về cậu con trai mình thích.... Cùng tâm sự về sự đời và vạch ra cho nhau những kế hoạch tương lai sau này.... Nhưng bây giờ mỗi đứa một nơi. Thời gian và cuộc sống khiến con người ta thay đổi, khi lớn lên chúng ta bỗng trở thành loại người mà trước đây chúng ta từng khẳng định rằng : "Tôi sẽ không bao giờ như thế." Cậu có biết người ta gọi đó là gì không? Người ta gọi đó là....Đời.... . . . Đôi khi tôi phải chọn một kết thúc buồn hơn là một nỗi buồn...không bao giờ kết thúc... . . . Buổi học ngày hôm ấy, tôi là người cuối cùng ở lại. Tôi lặng ngồi ở vị trí của mình lâu hơn một chút, để hồi tưởng, vì tôi sợ mình sẽ quên mất những kỷ niệm đẹp đẽ ấy. Tôi vờ như dòng thời gian sẽ kéo dài mãi mãi, để ngày mai, ngày mai nữa,... chúng tôi sẽ lại ngồi đây và tiếp tục những năm tháng thanh xuân vẫn còn nhiều nuối tiếc...Và cứ thế, tôi cũng phải khoá lại những năm tháng tươi đẹp nhất cuộc đời mình....…
Dưới bức tranh hoàng hôn ấm áp, tia nắng cuối cùng của ngày chiếu rọi trái tim tăm tối của em. Ánh nắng vàng óng ả như những tia hy vọng vụt sáng, hòa quyện với bóng tối, tạo nên bức tranh hòa quyện giữa niềm vui và nỗi buồn. Trong khoảnh khắc ấy, trái tim em như được làm mới, nhưng cũng mang theo dấu vết của những tiếc nuối không thể phai nhòa.Dù không cùng nhau bước tiếp nhưng cảm ơn anh đã là tia nắng chiếu rọi vào trái tim tăm tối này.Chúc anh hạnh phúc, người em yêu...Tác giả:LiLy…