không đề
mỉm không đặt tên …
mỉm không đặt tên …
Vì đây là lần đầu tiên mình viết truyện nên chắc hẳn cũng có chút sai sót a~~Nên mong mọi người giúp đỡ!!!Hwaiting!!🙂🙂…
Cô và nàng *bách*…
JungKook x AmiLongfiction; FanfictionAuthor: MèoThuộc quyền sở hữu của blog "Mỹ Nữ Của Nhà BangTan"Link blog: https://m.facebook.com/MynucuanhaBangtan/#BTS #BANGTAN #Fanfic #Longfic…
Jen Compone tìm được 1 cuốn nhật kí cũ khi dọn nhà kho của gia đình . Nội dung cuốn nhật kí là gì ? Thực ra nó thuộc về ai ? Bonus : sau phần mở đầu , mỗi phần sẽ là mỗi đoạn nhật kí được viết ^^…
Tác giả: Mii (trainee)"Anh đã từng chỉ biết chạy đi mà không quay đầu lại, chạy cho đến khi hơi thở trở nên nặng nề và đứt quãng.Liệu em có thể trở thành bầu trời của riêng anh chứ?Đó sẽ là một bầu trời trong xanh tuyệt đẹp, tựa như em.Chẳng hề vươn lấy một gợn mây mù tăm tối.Từ khi có em cuộc đời anh thật khác..."…
Chuyện Xàm Xí ,Trong Sáng , Đáng Yêu…
Một câu chuyện tình yêu, không biết sao, đọc thử xem.…
Chút cảm xúc không tên.…
Dựa trên một câu chuyện có thật , từ những câu chuyện cổ tích thường dùng để răn đe các con trời bé nhỏ , luôn mang trong mình một suy nghĩ , người lớn đã giấu mình những chuyện gì đó kì dị , đôi khi tò mò , đôi khi lạnh buốt và những ký ức cứ vụt đến vô hình trong màng não , dù hồi ức có xấu hay đẹp đi nữa thì nó vẫn là những kỷ niệm không nên quên làm gì , nó luôn luôn , luôn luôn mang một nỗi buồn tẻ nhạt thường là vào buổi chiều , và nghĩ đến lúc mình lớn lên mọi thứ sẽ ra sao , lúc nhỏ mình đã làm gì , ngốc quá , không được , tại sao lúc nhỏ mình lại ngốc đến thế , lớn một chút thì mình còn phải bảo vệ gia đình trước những chuyện khó chịu của hàng xóm, đôi khi dựa vào một người đàn ông trong nhà , đôi khi là chính mình , dẹp bỏ mọi suy nghĩ và mình phải thật mạnh mẽ , sẽ không có một người đàn ông vô lý nào có thể xâm hại mình được , vì mình cũng sẽ như họ thôi , ký ức vụt tan , thực hư vô ảo , cảnh vật đi sâu vào lòng người , hiện thực trở lại , nỗi mất mát chút tý xoá nhoà làm lòng đau nhẹ một cái thật khó chịu. Đọc đến đây rồi ta vào chuyện nhé , [Mình là Y - 18 tuổi, young đực] mình sẽ bung câu chuyện ra một màn ảnh ảo và vô cùng dễ chịu nhất cho các con trời đang gặp chuyện không hay hoặc không được như ý trong cuộc sống, trong chuyện sắp tới sẽ có (Ngôn Ngữ Mang Tính Chất Kinh Dị, Khó Chịu, Bạo Lực, Máu Me - không thường xuyên) nhưng chắc chắn mọi thứ sẽ ổn , cân nhắc trước khi đọc trong lúc bạn đang quá sợ hãi và hèn nhát trong cuộc sống thực..…
những rung động cảm xúc của thời học sinh. …
"Gun, anh chưa nói với em sao! Em ..... với anh là tất cả "…
Disclaimer: Các nhân vật không thuộc về tôi. Họ thuộc về Sir Arthur Conan Doyle. Tôi chỉ viết cho vui thôi.Rating: K+Summary: Khoảnh khắc mà Sherlock cuối cùng đã nhận ra và dũng cảm nắm lấy tay đối phương sau bao lần lưỡng lự. Không khí của lễ tình nhân ngập tràn trong không khí mùa đông buốt giá. Mà thật ra thì họ không quan tâm đến điều này lắm đâu.Couple: Sherlock x John.Note: Lấy cảm hứng từ bài hát Touch My Hand của David Archuleta. Có vẻ không liên quan lắm nhỉ? Nhưng đó là một bài hát rất dễ thương. Và mình yêu những cái nắm tay vô cùng...Fic này được viết từ mùa Valentine năm nảo năm nao rồi, tự dưng bây giờ lại muốn đăng lên.…
Tình cảm, kịch tích, thất vọng, đau buồn, bất ngờ…
Các bạn nhớ ủng hộ truyện mjk nha Cảm ơn*cuối đầu* vào truyện thôi nào...…
Chuyện về những giấc mơ…
Nơi chứa đựng bí mật của những "linh hồn"...…
mình trans thô, có gì sai sót hay bản quyền mình sẽ lập tức xóa!…
/miss/ : /lỡ nhau/- oneshot, ngược, SE…
/koev li halev/ : /I feel your pain/- oneshot, ngược, SE…