Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Kể về cuộc đời khốn nạn và nhạt toẹt cùng những con người chán ngắt của ả ta.___________________________________________________Tên truyện: ẢThể loại: tâm lý, đời thườngTác giả: factCovered by @psychejay, NineteenthWARNING: Truyện có những từ tục và tình tiết siêu cẩu huyết & hư cấu, ai dị ứng vui lòng clickback. XIN HÃY THƯƠNG TÌNH CHO NGƯỜI MẸ KHỐN KHỔ NÀY MÀ ĐỪNG ĐEM CON NÓ ĐI ĐÂU CẢ ! (:v)TRUYỆN ĐƯỢC ĐĂNG DUY NHẤT Ở WATTPAD @restinpeaceminusone_, NẾU BẠN THẤY Ở TRANG WEB KHÁC THÌ XIN HÃY BÁO CHO TÔI BIẾT, RẤT CẢM ƠN :3…
Lời đầu tiền. cho em xin phép được gửi lời chào đến tất cả các bác, các thím đáng yêu ạ.( Đó là một câu chuyện rất dài, kể về một thời trẻ trâu của em tuy không nhiều biến cố lắm nhưng cũng đủ để lại những trải nghiệm quý báu cho em cũng như các thím. Có nhiều tình huống 18+ con nít trẻ nhỏ không nên đọc nhé. Nó được viết bằng dòng hồi tưởng của em, nên nhiều tình huống nhỏ nhặt em cũng đã quên đi khá nhiều mong các thím thông cảm cho đứa trẻ trâu là em với ạ. Thím nào không tin chuyện em viết ra là thật, em nhờ thím Phồng giải quyết luôn nhé. Dọa đấy, các thím đọc thấy dở và nhạt toẹt em cũng không phàn nàn đâu. Em không văn vẻ lắm, được cái dài dòng, lủng củng nhưng chỉ là câu chuyện đời em, mà cũng giống em, không ít người gặp phải rồi, mong các thím sẽ thích, yêu các thím nhiều lắm…
Không còn những lần săn ngọc, chiến đấu tóe lửa để bảo vệ thế giới nữa.Không còn trường học thiên đường nhưng lại xảy ra thật nhiều biến cố.Không còn một thế giới u tối mà họ cần phải làm nó tươi sáng.Không còn cuộc chinh phạt của những vị thần.Không còn một vé hồi ức dòng thời gian và thay đổi chúng.Không còn đi tìm bản thể thật của chính mình.Những gì Solra cùng các bạn có lúc này, vẫn là những cuộc đánh nhau nếu cần, nhưng sẽ thật yên bình. Solra cùng mọi người, Tươi, Hasami, Death, vân vân. Họ chỉ quanh đi quẩn lại, không phiêu lưu, không có những trận đấu ảo diệu và quy mô, chẳng còn những lần dày vò. Vẫn có những thứ rất ảo, nhưng nó vẫn rất đời. Những suy nghĩ của những con người bình thường, không còn phải mang vác trách nhiệm giải cứu thế giới.Thứ họ đang có... là niềm vui qua ngày!…
Yeah.. Nó không tốt mấy đâu nhưng mong là các cậu thik :,3 xem và tận hưởng nhé ~ đừng quên follow mik và like cho cả cuốn artbook nhảm shjt này nữa >:3…
" Dạo đó, ngày nào tôi cũng đứng trước cửa đợi, nhưng tuyệt nhiên không thấy bóng dáng be bé trắng sáng đính kèm nụ cười toe toét của em đâu "......" Sao em không ôm tôi nữa " _DứaPeo_…
"Tôi ghét mưa," A nói, chống khuỷu tay xuống chân khi ngọn lửa phía trước bùng lên rực rỡ. Dù có thể nhìn thấy hàng dặm từ xa nhưng khi đến gần, nó giống như một vực thẳm. Khói bốc lên từ trên cao, xoắn lại và biến thành một bầu trời đêm. Mưa sẽ dập tắt lửa."Tôi cũng vậy." Darryl đứng dậy và chìa tay ra. Anh kéo A dậy và đưa chai nước cho A, nụ cười hiện lên trên đôi môi thanh tú. "Tiếp tục di chuyển," Darryl quyết định, và từ khóe mắt, anh ấy có thể thấy Zak đang cười toe toét. _______________ *** đang dịch ***…
Đây không phải là truyện tôi viết mong mọi người muốn dọc hãy vào links gốc để đọc.Tác giả: Chung Hiểu Sinh.Thể loại: Cổ trang, giang hồ, 1×1, oan gia, công thần trí không bình thường x ngạo kiều cao lãnh thụ, HE Tình trạng: Hoàn | Biên tập: Muối.☆ VĂN ÁN ☆Mười năm trước, giáo chủ Cao Thịnh Phong của đệ nhất ma giáo chốn giang hồ Thiên Ninh giáo xuống núi chọn người kế nhiệm cho ngôi vị giáo chủ của mình. Ông lần lượt nhặt ba đứa trẻ bị bỏ rơi về, hai đứa trẻ đầu tiên khóc quá nhiều, ầm ĩ đến nỗi không đêm nào ngủ ngon giấc, thế nên ông đành trả hai đứa trẻ lại chỗ mình nhặt về. Đứa trẻ thứ ba không hề khóc quấy, chỉ biết cười toe toét, không quấy nhiễu mộng đẹp của người khác, Cao Thịnh Phong rất đỗi hài lòng, mang đứa trẻ lên núi.Một đứa trẻ chỉ biết cười chứ không biết khóc, hiển nhiên là một đứa ngốc..Để cứu vãn tôn nghiêm ma giáo, mọi người tốn rất nhiều tâm sức để chữa trị bộ não thiếu dây thần kinh của tiểu giáo chủ, cuối cùng cũng có hiệu quả. Chỉ tiếc hiệu quả chỉ đạt phân nửa, thế nên tiểu giáo chủ của ma giáo này, trong một tháng thì nửa tháng thông minh nhạy bén, nửa tháng còn lại ngu si tứ chi phát triển...Links chính: https://muoivantue.com/danmei/moi-ngay-thuc-day-deu-thay-giao-chu-dang-uong-thuoc/…
Cứ vào xem đi vì nó free màkkk ヽ(^Д^)ノ• chỉ gồm ảnh edit, gif và bla bla• thu nhặt,lượm lặt ảnh trên fb, gg,....• cre có tất on picemail: [email protected] ╮(︶▽︶)╭…
-"Thằng Út!Mày đâu rồi?Ra đây!Bà mới giết mày đi!Giám ăn vụng bánh mì của bà hả?"-Chị tôi la hét om sòm,cầm cái gậy của ông nội tôi rượt thằng út chạy bát nháo trong sân,tôi với con Ly ôm bụng,ngồi trên thềm,xem mà cười chảy cả nước mắt!-"Thằng Long!Mày vào nhà xách cái dao ra đây!Chị mày phải chặt thằng Út ra làm 8 khúc mới được!"-Vừa chạy,chị ấy vừa gọi tôi-"Vâng vâng!Thưa bà chằn!"-Tôi cười cười,nhưng tôi biết chị chỉ dọa thằng út vậy thôi.-"Ối ối!Anh hai!Anh đừng nghe lời chị Đông đó!!!"-Thằng Út chạy rớt cả dép,không quên ngoảnh mặt về phía tôi,lo lắng hét.Nhưng chưa kịp ngoác mồm ra cười tiếp thì tôi thấy một chiếc dép bay vù vù về phía tôi,bấy lâu sống với bà chằn tính như sư tử Hà Đông này tôi đã hình thành nhiều phản xạ có điều kiện,nên ngay lập tức,tôi né được chiếc dép đó-"Thằng láo toét!Mày vừa nói chị mày là gì hả?Đứng đó!Con Ly!Mày còn ngồi đó cười được hả?Đứng dậy,bắt thằng Út cho chị,để chị rượt thằng Long!"Thế là cuộc chiến nổ ra(hay nói chính xác hơn là cuộc rượt đuổi đi)bởi tôi với thằng Út bị chị Đông và nhỏ Ly rượt chạy mất dép chứ đừng nói đến chuyện "chiến" vs chả "đấu!".…
Nikolai Gogol x Fyodor Dostoevsy, như tên truyện, đây là các oneshot tôi viết khi vã otp Goldos. Đúng như trên, chuột Nga nằn dưới, hề úc nằm trên. Có vẻ sẽ có những cp phụ như: Soukoku, Shin soukoku,Poeran ,Suegiku,...nếu cậu không thích có thể lướt vì tôi rất cưng otp và Fyodor nên nếu có những từ xúc phạm hoặc mang ý nghĩa chửi về những thứ ấy thì xin mời cút.…
Đây là 1 câu chuyện có thật 30% ! Lỡ như một ngày dịch zombie sẽ ghé thăm nơi bạn sống thì sao ? - câu chuyện kì này không mang theo yếu tố như phim ảnh nó mang theo một yếu tố giết rùng rợn cùng cái giá phải trả là người không ra người ~| Mời bạn theo dõi •…